Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế
-
Chương 19
Ồ, nói sao ta, đây quả là một cái mặt nạ không hề tầm thường đâu. Lâm Tử Lạc trực tiếp đeo luôn lên mặt.
Xong, hắn tiến lên nhặt hai vật phẩm rơi ra khi giết hai con tang thi vừa nãy.
'Một phần cơm thịt chân giò hun khói thái nhỏ'.
Hắn tuỳ tay đem thẻ cơm này vứt vào túi đồ rồi quay sang quan sát quyển trục lấp lánh ánh sáng xanh bên cạnh.
'Quyển trục cường hoá trang bị': Vật phẩm cấp Thanh Đồng, có thể cường hoá trang bị cấp Thanh Đồng. Trang bị được cường hoá sẽ được tăng thuộc tính. Lần đầu cường hoá chắc chắn sẽ thành công. Các lần cường hoá sau có xác suất sẽ thành công nhất định, cường hoá bậc càng cao thì xác suất thành công càng thấp.
Lâm Tử Lạc mỉm cười khi thấy cuối cùng cũng rơi ra vật phẩm hữu dụng!
Hắn không chút do dự dùng 'Quyển trục cường hoá trang bị'' ra cường hoá đường đao.
"Cường hoá thành công. Chúc mừng người chơi 'Nhai Tí' nhận được 'Đường đao +1'. (+1 là số bậc cường hoá, kiểu như cường hoá vũ khí +12)”
“Đường đao +1:Vũ khí cấp Thanh Đồng, được tạo hình theo hình dáng thanh đao dài của Trung Quốc, dài khoảng 70cm, có tính bền và đặc tính phá giáp. Sau khi cường hoá, thuộc tính của đao càng tăng mạnh.”
“Thuộc tính: lực lượng +2, phá giáp 15%, khi đánh liên kích được tăng 10% sát thương, vết thương có thể từ từ hồi phục sau khi thoát chiến đấu.”
Lúc này, thanh đường đao trong tay Lâm Tử Lạc càng thêm sắc bén. Nó phản xạ lại ảnh mặt trời, toả ra hào quang chói mắt.
Lại dùng những điểm thuộc tính nhận được khi tăng lên cấp 4 phân phối tăng chỉ số lực lượng, bấy giờ, thuộc tính của Lâm Tử Lạc khi tận thế xuất hiện đã đạt chuẩn một người bộ đội đặc chủng rồi.
“Thuộc tính cơ bản:
Lực lượng: 18
Tinh thần: 17
Thể chất: 11
Nhanh nhẹn: 17.”
Đang lúc cảm thụ lực lượng mạnh mẽ dâng trào trong cơ thể, bụng Lâm Tử Lạc đột nhiên phát ra tiếng kêu.
"Cũng tạm ổn rồi. Nghỉ ngơi một lát, buổi chiều lại tiếp tục cố gắng sau. Trong hôm nay tăng lên cấp 5 thì sáng ngày mai có thể đi khiêu chiến nơi đó mà không cần đánh phó bản nữa."
Hẳn nói.
Hiện tại, Lâm Tử Lạc muốn rời khỏi khách sạn nhỏ này để đến Lý thị sơn trang.
Vốn hắn còn tính đi tìm truyền tống trận vào phó bản - nơi quan trọng để thu hoạch điểm kinh nghiệm, vật tư cùng trang bị đạo cụ. Dẫu sao bên ngoài có nhiều tang thi tới đâu đi chăng nữa, giết rồi lại giết, cuối cùng cũng chẳng còn được bao nhiêu. Người chơi cần tìm được truyền tống trận nằm rải rác trong thành phố, tiến vào phòng chờ phó bản, sau đó lựa chọn phó bản mình muốn vào.
Đương nhiên cũng có một số phó bản đặc biệt tồn tại độc lập, không xuất hiện trong phòng chờ. Những phó bản này được gọi là phó bản ẩn, rơi ra phần thưởng cũng nhiều hơn đáng kể.
Chẳng qua hiện tại Lâm Tử Lạc đã tăng cấp đủ nhanh rồi, không cần lãng phí thời gian chờ đợi như vậy nữa.
Lúc này, mới hơn một giờ chiều, hắn đã đi được một phần ba chặng đường, vừa hay tới một con đường nhỏ vắng lặng.
Trên đường, trừ hai con tang thi Lâm Tử Lạc vừa giết khi nãy ra cũng chẳng thấy nổi một bóng người sống nào.
Hai bên đường đều là những căn nhà trệt nho nhỏ.
Lộ trình này đã được hắn chọn lựa thật cẩn thận, cố ý tránh những nơi đông người. Dù sao sau mấy ngày tận thế xuất hiện cũng chẳng còn mấy ai dám một mình đánh tang thi giữa đường nữa.
Hắn chọn bừa một gian nhà trệt, chém một nhát để mở cửa phòng rồi đi vào trong nhà. Bên trong vô cùng bừa bộn, đồ vật rơi vãi tứ tung, nhìn qua là biết trong trước đó có một người biến thành tang thi, những người còn lại trong nhà đều né trái tránh phải nên mới tạo thành hiện trường như vậy.
Lâm Tử Lạc cũng không mất cảnh giác. Vết máu trên đất cùng mùi hương kì lạ trong nhà này đã nói cho hắn một điều: Trong nhà vẫn còn tang thi.
Hắn giơ lên thanh đường đao trong tay, đi qua căn phòng khách lộn xộn, bẩn thỉu, đi tới hành lang dẫn vào phòng ngủ.
"Gào."
Chợt, tiếng gầm rú vang lên trong căn phòng bên phải Lâm Tử Lạc. Hai bàn tay với móng vuốt sắc nhọn đâm thủng cửa phòng làm bằng gỗ hòng bắt được hắn.
Lâm Tử Lạc vốn đã cảnh giác, lại nhờ vào chỉ số nhanh nhẹn 17 điểm của mình mà tránh đi trong nháy mắt.
Đường đao trong tay cũng chém xuống ngay lập tức khiến đôi tay kia đứt lìa.
Cách một cánh cửa gỗ, tang thi điên cuồng va chạm. Dường như không thể chịu đựng được lực va đập ấy, cánh cửa vang lên từng tiếng nặng nề.
Lâm Tử Lạc chưa có ý định mở cửa mà dùng đao đâm xuyên qua tấm ván. Thân đao tiếp tục đâm sâu vào trong, xuyên thủng ngực con tang thi phía sau cửa.
Hiển nhiên, ngực không phải yếu điểm của tang thi. Nó tiếp tục nổi điên đập mạnh về phía cửa. Hai tay bị chém đứt quơ quào loạn xạ trên không trung.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook