Hãy Ở Bên Anh
-
Chương 66
9 giờ tối,quán bar Bwar,mặc dù là quán thuộc quản lý của Chấn Nam nhưng trước nay khu này vẫn thuộc địa bàn của Phong,khu đất nằm trong tổ hợp năm khu phố sầm uất đắt đỏ nhất thành phố,một phần quán bar trụ được đến thời điểm này chính là do Việt quản lý,mối quan hệ rộng khiến cho quán mỗi lúc một phát triển,cảnh sát cũng không muốn màng tới vì không muốn gặp rắc rối với những tên xã hội đen... Chấn Nam từ công ty trở về định sẽ trước 9h tối có mặt cuộc đua xe với Lâm Thần,nhưng cuối cùng trời tính không bằng người tính,Nam nhận được cuộc gọi của một tên thân cận làm trong quán.
Trên điện thoại,giọng nói của hắn vô cùng khẩn trương.
- Cậu chủ! Anh việt cùng em gái anh đang bị một nhóm nào đó tấn công!! Anh Việt đang bị bón chúng bao vây! -"bụp"
tiếng hắn trong điện thoại ra sức gào lên,có thể biết rằng trong quán bar vô cùng ồn ào,bên đây đầu dây,Nam nghe rõ những tiếng đánh nhau chửi bới,tiếng đánh đập của đám xã hội đen khá hỗn loạn.... Nam nghe xong hết thảy đều không khỏi lo lắng,nghe đến Uyên đã xảy ra chuyện rồi còn Việt,chuyện này khiến Nam không còn tâm trí về cuộc đua trước mắt. Nam liền quay xe,ngược hướng trở lại.
Tiếng ồn phía sau quán bar,một con đường khá tối dẫn vào bãi đất rộng,một toà nhà được thiết thế theo kiểu cổ quái nơi tổ chức những cuộc ăn chơi trác táng của giới siêu giàu,một đám thanh niên đứng khá đông, Việt đang điên cuồng đánh trả,ngay phía sau cô em gái của anh đang bị hai tên đàn em giữ lại,áo quần sộc xệch.
Nam không nghĩ ngợi gì nữa cầm chuỳ sắt lao lên phía hai tên phía sau.
- khốn khiếp! Sao bọn mày dám!!- Cứu được Uyên cũng là lúc cả đám lao đến bao quanh lấy ba người,Việt thấy vậy quay lại giữ lấy Uyên.Trong nỗi sợ hãi ấy chỉ còn hiện lên hình ảnh Việt đang lao lên chống trả.
- rốt cuộc xảy ra chuyện gì?- Nam sốt ruột hỏi
- tránh ra một bên đi! Bọn chúng đông quá!! Chuyện này tao sẽ kể sau!!
- tao với mày không trụ được lâu đâu,bọn chúng nhìn không phải khách quen ở đây- Nam quay ra sau một nhóm thanh niên tầm hơn ba mươi người đang vây quanh
- tao phải gϊếŧ bọn khốn này!!!- Việt trừng mắt,cơn giận đã khiến Việt không còn đủ lý trí,cả đám đông xông vào, Việt do quá đuối sức lên bị đánh vào bụng,quỵ xuống đất.
- Việt!! -Nam quay lại gọi,cùng lúc đó đã kịp lao đến chặn đường bọn chúng.
- Đưa Uyên đi khỏi đây!! -chỉ một cái liếc mắt qua Uyên trong bộ dạng bây giờ,trong lòng Nam chợt thấy nhói đau,nỗi đau của người anh trai đã biết nó vừa xảy ra chuyện gì,anh liền chửi thề một câu rồi lao lên trước chặn đầu bọn chúng.Lúc đó Nam liền dúi vào tay Việt chiếc chìa khoá xe của mình rồi nhìn Việt bằng tất cả sự tin tưởng. Giây phút đó,Việt hiểu ra ngay,anh ôm lấy bụng vẫn cố sức chạy lại đỡ lấy Uyên rồi hướng chiếc xe chạy ngay đi.
Còn lại mình Nam,anh ra sức đánh trả để bảo vệ cả hai nhưng sức một mình thì không thể đánh lại bọn chúng,nhân cơ hội một tên liền đập gậy vào sau lưng, Nam ngã xuống,trước mặt lại bị một tên đấm vào mặt,máu từ khoé miệng trào ra. Có vẻ cả đám muốn nhắm vào anh, Nam vẫn giữ giọng nói lạnh lùng.
- ai sai bọn mày đến đây! Bảo hắn ra đây!-
Tiếng vỗ tay tới từ đằng sau,lúc này Âu Phong mặc vest đen từ phía trong quán bar bước ra,tiếng vỗ tay từ đằng sau,ánh đèn từ chiếc đèn chùm trên cao hắt lại trong khoảng không hỗn độn,hắn đứng trước Nam cúi xuống.
- thế nào? Mày thấy vui vẻ chứ?
- mày!!! Khốn khiếp!- Nam chửi thề,vẫn chất giọng cao ngạo của một tên công tử hống hách,Phong nghe xong có vẻ tức giận nhưng hắn chỉ cười đưa chân đạp thẳng vào người Nam,giọng bỡn cợt.
- Nhìn thấy em gái mình trong bộ dạng thế kia hẳn là ngươi đã hiểu ra chuyện gì và đang thấy rất khó chịu phải không?-Phong đưa lời khiêu khích,nghe đến đây Nam cuối cùng đã hiểu ra mọi chuyện,rốt cuộc là hắn đã bày ra hết thảy chuyện này.
- tên ***!!!- Nam chửi thề một câu
!- phong liền lập tức cúi xuống,nhanh như cắt tay anh cầm lấy cổ áo Nam nhấc lên tra hỏi,cứ nghĩ đến cảnh tên khốn trước mặt ở cạnh nó đã khiến Phong không kìm chế được,Phong lấy một khẩu súng dí sát vào thái dương nhắc lại.
- cô ấy đang ở đâu? Thiên Hy đâu??
Khoé miệng Nam hơi nhếch lên cười lạnh,anh đưa tay lên lau vệt máu trên khoé miệng,thái độ dửng dưng như không quan tâm.
- cô ấy đang ở bên tao! Có chết mày cũng không thể tìm được cô ấy!!- giọng khiêu khích của Nam chỉ khiến Phong thêm phần phẫn nộ, vậy là suy đoán của anh đã đúng,nhưng không phải vì thế mà anh dễ dàng bị hắn làm cho lo lắng,nghe xong anh bỏ hắn ra rồi lấy điện thoại từ trong túi Chấn Nam,nở nụ cười ma mãnh
- vậy để tao xem mày quan trọng với cô ấy thế nào! - nói rồi anh nhấn gọi đến số duy nhất được lưu trong điện thoại,Nam bị hai tên giữ lấy,chẳng đủ sức chống cự,cứ thế nhìn theo tên khốn Âu Phong gọi điện. chỉ hy vọng bây giờ nó đừng nghe máy,hoặc ít nhất đừng đến đây.
...." Chấn Nam"...- Phong đã nghe thấy giọng nó,nét mặt liền trở lên vui mừng,đã biết bao lâu anh từng muốn nghe giọng nói này đến nhường nào.
"Chấn Nam"... Đầu dây bên kia Hy nhắc lại...
- nói! Cô ấy đến đây!- Phong đưa điện thoại lại gần Chấn Nam,nhưng hắn tuyệt nhiên không nói nửa lời, không dừng lại ở đó,Phong sai tên đàn em đánh cho đến khi hắn mở lời mới thôi.
"Nam anh không sao chứ"- giọng nhỏ lo lắng hơn,có lẽ tiếng đánh đập đủ để nhỏ nghe thấy,nỗi bất an trong lòng Hy nhỏ hỏi lại
"Anh đang ở đâu"
Máu từ miệng Nam trào ra,bọn chúng vẫn không dừng lại,Phong không đủ kiên nhẫn để xem hắn thay đổi quyết định,tên này quá ngoan cố,chắc chắn hắn có chết cũng không nói nó đến đây,không chờ được thêm anh bắt đầu lên tiếng.
- quán Bwar,muốn hắn còn sống thì em hãy đến đây!
- Không! thiên Hy,đừng đến!!"- Nam lấy hết sức hét lên,khi Phong vừa dứt câu,anh thà chết cũng không thể để hắn đưa nó đi... anh biết hắn sẽ lấy anh ra để làm điều kiện và chỉ nghĩ đến điều đó thôi Nam đã không muốn sống nữa...,chỉ hận bản thân mình không đủ sức đánh lại bọn chúng...
Đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng cụp máy rất nhanh,sau đó không còn nghe thấy tiếng Hy nữa,anh biết chắc chắn nó sẽ đến đây để cứu Nam,điều đó làm Phong thấy thêm phần hứng thú.
Khoảng 30phut sau, chiếc mesides đen đã đỗ phía sau quán bWar, Hy bước xuống,nó đã nhận ra giọng tên con trai trên điện thoại,chỉ không ngờ hắn lại tìm đến nhỏ quá sớm thế này,lại còn làm trò bỉ ổi tiểu nhân,nhỏ biết hắn làm vậy với Chấn Nam là vì muốn nó tự dấn thân đến...
- Cuối cùng em cũng tự mình tìm đến tôi!!- Phong cười xảo quyệt,Hy bước đến gần hơn nhưng vẫn giữ khoảng cách với hắn,nó đảo mắt ra sau tìm Chấn Nam,anh đang bị hai tên giữ phía sau,nhìn qua cũng đủ biết anh đã bị hắn đến trọng thương thế nào.
- Thả anh ấy ra!- Giọng nhỏ cao vút,Phong nhíu mày,thời gian qua quả thật nhìn nó khác đi nhất nhiều,nhưng với Phong nó vẫn chiếm một vị trí nhất định.
- nếu dễ dàng thả hắn ra như vậy,tôi đâu cần em đến đây,em hiểu mà đúng không?- Phong đến gần hơn,đưa tay nâng chiếc cằm xinh xắn của nó lên,ánh mắt âu yếm.
- anh muốn gì?- nhỏ hỏi vẫn đưa ánh mắt căm phẫn về phía Phong mà không hề trốn tránh.
- anh muốn em ngoan ngoãn về bên anh! Anh sẽ lập tức thả hắn ra!
..... chưa kịp trả lời,giọng yếu ớt của Nam ở phía sau vọng lại
- Không,Hy,đừng làm vậy!! Xin emmm...
Nhỏ nhìn phía sau,càng thấy xót thương hơn,nhìn Nam đau đớn bị đánh trước mặt nhỏ,khiến nó không chần chừ nữa mà quyết định,vì nó biết giờ không ai giúp được nó và anh,và nó biết Phong sẽ không dừng lại nếu chưa đạt được mục đích,người hắn muốn là nó nếu hôm nay nó không nghe theo hắn may mắn thoát khỏi đây đi chăng nữa thì cũng không dám chắc hôm sau sẽ còn ai bị hắn hãm hại.
- Được tôi sẽ theo anh! Đưa anh ấy đến bệnh viện,nếu anh ấy gặp bất trắc gì thì tôi sẽ chết trước mặt anh!- giọng nói lạnh lùng của Hy khiến Phong rùng mình,Phong biết nhỏ hận anh đến chừng nào,nhưng thứ anh muốn chính là nó,dù có phải làm bất cứ chuyện gì.
- Thả tên đó ra!- phong ra lệnh rồi đưa tay nắm lấy tay nó kéo đi,Hy chỉ còn biết theo tay hắn lững thững bước đi,nhìn Nam đau lòng.
- Hy,anh thà chết cũng không muốn em theo hắn!! Thiên Hy! - nhỏ nghe giọng Nam nước mắt như trực trào ra,vẫn cố nén lại dảo bước đi. Nhưng vừa quay người bước đi,Hy chợt khựng lại,vì từ sau một bóng lưng cao lớn vừa lao đến, bàn tay ấm áp đang nắm lấy cánh tay nhỏ giữ lại,nó và Phong cùng quay lại, một kẻ mặc bộ đồ đen,mũ lưỡi trai kéo sụp che nửa khuôn mặt,nhỏ nheo mắt lại khó chịu vì bị hai phía giữ lấy mình, xung quanh đèn xe chiếu rọi bao vây lấy đám người của Phong,nhỏ còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì,chỉ thấy hơi thở của hắn mạnh mẽ,mùi hoa oải hương thoang thoảng dễ chịu,Phong xoay người lại,đôi mắt trừng lớn.
- Bỏ tay cô ấy ra!!- Tên con trai lên tiếng,nghe giọng nói ấy nhỏ liền nhận ra ngay.
- thì ra anh Âu Thần! À không bây giờ phải gọi là thiếu gia Lâm Thần mới đúng! Từ khi nào anh lại thích liên quan đến việc của tôi thế này! Nếu tôi không bỏ thì sao?
"Phặc" họng súng ngay tức khắc dí vào thái dương của Phong không ai khác là tên Jackson,hắn đã đứng cạnh từ lúc nào,lúc này cục diện vô cùng hỗn loạn,đám người bên Phong thấy vậy cũng rút súng chía về phía người của Thần.
Phong vẫn bình tĩnh không một chút sợ hãi,hắn không hề buông tay nó ra,tên con trai đó cũng không nhượng bộ,càng siết chặt cổ tay nó hơn,hai người con trai nhìn nhau bằng ánh mắt sắc lạnh,nhỏ chỉ thấy khó chịu ngay lập tức gạt tay cả hai,nhưng vì ngay sau đó đã bị tay của Thần kéo lại gần mình,anh giữ lấy vai rồi nhìn vào mắt nó.
- Đủ rồi... Dừng lại đi Hy! Em không cần phải làm vậy!!!
- Tránh xa tôi ra,anh là ai mà có quyền ra lệnh cho tôi!-tim Thần sững lại,đau thắt lên như thể bị ai đó bóp chặt.
- vậy những lời nói trước kia của em chỉ là trò đùa thôi sao?
Hy nuốt khan,nhỏ chỉ thấy họng mình cứng lại,ánh mắt của Thần đang nhìn vào nhỏ,giữa cả hai nhỏ lại bắt đầu phải lựa chọn,lần nào cũng vậy,cho dù đôi tay ấy có giữ lấy,nhỏ cũng lạnh lùng gạt ra không mảy may nhưng lần này cảm giác như nhỏ đang lấy dao đâm hàng nhát vào chính trái tim mình,nhỏ hít lấy một hơi dài,cố gắng nói những lời cự tuyệt của mình với Thần.
Hy đưa ánh mắt quay đi,tránh ánh mắt sắc lạnh ấy.
- Đúng! Thật nực cười khi anh tin những điều đó! Anh chỉ là một con cờ trong tay tôi,anh nghĩ tôi sẽ yêu anh,anh nhầm rồi,tôi chỉ lợi dụng anh,thật đáng tiếc là anh vẫn còn sống để đến đây tìm tôi!
- Em nói dối!!- Thần hét lên,cơ mặt như căng ra đầy tức giận... nhưng rồi không khí bỗng trở nên yên ắng lạ thường.
Hy không nói gì chỉ lặng lẽ từ từ gạt tay Thần ra,quay người chậm rãi bước về phía Phong,đã bao lần nhỏ đã lựa chọn việc làm tổn thương người con trai ấy... nhỏ chỉ muốn chạy trốn khỏi đây,nhìn một bên Chấn Nam đang bị thương,một bên là người con trai nhỏ yêu,khoé mắt nhỏ ướt nhoè đi mặn đắng "em hứa đây sẽ là lần cuối em rời xa anh"...
Đôi mắt tên con trai đó mắt từ từ đưa xuống nhắm lại,anh đứng chôn chân,cả người bỗng nặng trĩu,bàn tay nắm chặt thành nắm đấm.
Phong đứng nãy giờ chứng kiến tất cả,trong lòng đắc ý vô cùng,nhìn nó cự tuyệt hắn khiến anh thấy hài lòng,dù hắn có tất cả trong tay nhưng lại bị anh cướp đi mất người con gái hắn yêu,vậy là lần này anh đã thắng hoàn toàn, Phong không để tâm đón lấy tay nó đưa đi.
- Cậu chủ!!- tên Jackson sững sờ,không có lệnh của cậu chủ hắn chỉ còn biết đứng đó nhìn tên Âu Phong bước qua,đưa nó vào trong xe,cũng là lúc Thần không còn đứng vững quỳ phịch xuống đất... một tay anh giữ lấy ngực trái... máu từ mũi sộc ra,cay nồng...tim mỗi lúc một nhói lên đau đớn.
Tại sao định mệnh lại khiến cả hai gặp nhau,để rồi trải qua những đau đớn vô tận,những rào cản vô hình ấy cứ bao lấy tôi và em.
"Anh phải làm gì,làm gì để giữ em bên cạnh anh đây,Hy,anh biết làm gì khi em không còn bên cạnh anh đây? Anh là một tên vô dụng!! Một tên vô dụng..!!"
[Nửa tiếng trước, tên Jackson theo lệnh của Thần bên ngoài biệt thự họ Quách,việc của hắn chỉ đơn giản là cho người theo dõi bảo vệ Hy,gần như đảm bảo mọi sự an toàn của nó,anh không ở bên cạnh,nên lúc nào lòng cũng không yên. Ngay tức khắc khi Hy vội vàng ra xe phóng đi,tên Jackson đã điện cho Thần,và rốt cuộc tên Chấn Nam cũng không đến chỗ hẹn,trong lòng anh chợt thấy bất an,cùng tên Jackson lần theo tín hiệu chiếc xe của Hy đến.]
Trên điện thoại,giọng nói của hắn vô cùng khẩn trương.
- Cậu chủ! Anh việt cùng em gái anh đang bị một nhóm nào đó tấn công!! Anh Việt đang bị bón chúng bao vây! -"bụp"
tiếng hắn trong điện thoại ra sức gào lên,có thể biết rằng trong quán bar vô cùng ồn ào,bên đây đầu dây,Nam nghe rõ những tiếng đánh nhau chửi bới,tiếng đánh đập của đám xã hội đen khá hỗn loạn.... Nam nghe xong hết thảy đều không khỏi lo lắng,nghe đến Uyên đã xảy ra chuyện rồi còn Việt,chuyện này khiến Nam không còn tâm trí về cuộc đua trước mắt. Nam liền quay xe,ngược hướng trở lại.
Tiếng ồn phía sau quán bar,một con đường khá tối dẫn vào bãi đất rộng,một toà nhà được thiết thế theo kiểu cổ quái nơi tổ chức những cuộc ăn chơi trác táng của giới siêu giàu,một đám thanh niên đứng khá đông, Việt đang điên cuồng đánh trả,ngay phía sau cô em gái của anh đang bị hai tên đàn em giữ lại,áo quần sộc xệch.
Nam không nghĩ ngợi gì nữa cầm chuỳ sắt lao lên phía hai tên phía sau.
- khốn khiếp! Sao bọn mày dám!!- Cứu được Uyên cũng là lúc cả đám lao đến bao quanh lấy ba người,Việt thấy vậy quay lại giữ lấy Uyên.Trong nỗi sợ hãi ấy chỉ còn hiện lên hình ảnh Việt đang lao lên chống trả.
- rốt cuộc xảy ra chuyện gì?- Nam sốt ruột hỏi
- tránh ra một bên đi! Bọn chúng đông quá!! Chuyện này tao sẽ kể sau!!
- tao với mày không trụ được lâu đâu,bọn chúng nhìn không phải khách quen ở đây- Nam quay ra sau một nhóm thanh niên tầm hơn ba mươi người đang vây quanh
- tao phải gϊếŧ bọn khốn này!!!- Việt trừng mắt,cơn giận đã khiến Việt không còn đủ lý trí,cả đám đông xông vào, Việt do quá đuối sức lên bị đánh vào bụng,quỵ xuống đất.
- Việt!! -Nam quay lại gọi,cùng lúc đó đã kịp lao đến chặn đường bọn chúng.
- Đưa Uyên đi khỏi đây!! -chỉ một cái liếc mắt qua Uyên trong bộ dạng bây giờ,trong lòng Nam chợt thấy nhói đau,nỗi đau của người anh trai đã biết nó vừa xảy ra chuyện gì,anh liền chửi thề một câu rồi lao lên trước chặn đầu bọn chúng.Lúc đó Nam liền dúi vào tay Việt chiếc chìa khoá xe của mình rồi nhìn Việt bằng tất cả sự tin tưởng. Giây phút đó,Việt hiểu ra ngay,anh ôm lấy bụng vẫn cố sức chạy lại đỡ lấy Uyên rồi hướng chiếc xe chạy ngay đi.
Còn lại mình Nam,anh ra sức đánh trả để bảo vệ cả hai nhưng sức một mình thì không thể đánh lại bọn chúng,nhân cơ hội một tên liền đập gậy vào sau lưng, Nam ngã xuống,trước mặt lại bị một tên đấm vào mặt,máu từ khoé miệng trào ra. Có vẻ cả đám muốn nhắm vào anh, Nam vẫn giữ giọng nói lạnh lùng.
- ai sai bọn mày đến đây! Bảo hắn ra đây!-
Tiếng vỗ tay tới từ đằng sau,lúc này Âu Phong mặc vest đen từ phía trong quán bar bước ra,tiếng vỗ tay từ đằng sau,ánh đèn từ chiếc đèn chùm trên cao hắt lại trong khoảng không hỗn độn,hắn đứng trước Nam cúi xuống.
- thế nào? Mày thấy vui vẻ chứ?
- mày!!! Khốn khiếp!- Nam chửi thề,vẫn chất giọng cao ngạo của một tên công tử hống hách,Phong nghe xong có vẻ tức giận nhưng hắn chỉ cười đưa chân đạp thẳng vào người Nam,giọng bỡn cợt.
- Nhìn thấy em gái mình trong bộ dạng thế kia hẳn là ngươi đã hiểu ra chuyện gì và đang thấy rất khó chịu phải không?-Phong đưa lời khiêu khích,nghe đến đây Nam cuối cùng đã hiểu ra mọi chuyện,rốt cuộc là hắn đã bày ra hết thảy chuyện này.
- tên ***!!!- Nam chửi thề một câu
!- phong liền lập tức cúi xuống,nhanh như cắt tay anh cầm lấy cổ áo Nam nhấc lên tra hỏi,cứ nghĩ đến cảnh tên khốn trước mặt ở cạnh nó đã khiến Phong không kìm chế được,Phong lấy một khẩu súng dí sát vào thái dương nhắc lại.
- cô ấy đang ở đâu? Thiên Hy đâu??
Khoé miệng Nam hơi nhếch lên cười lạnh,anh đưa tay lên lau vệt máu trên khoé miệng,thái độ dửng dưng như không quan tâm.
- cô ấy đang ở bên tao! Có chết mày cũng không thể tìm được cô ấy!!- giọng khiêu khích của Nam chỉ khiến Phong thêm phần phẫn nộ, vậy là suy đoán của anh đã đúng,nhưng không phải vì thế mà anh dễ dàng bị hắn làm cho lo lắng,nghe xong anh bỏ hắn ra rồi lấy điện thoại từ trong túi Chấn Nam,nở nụ cười ma mãnh
- vậy để tao xem mày quan trọng với cô ấy thế nào! - nói rồi anh nhấn gọi đến số duy nhất được lưu trong điện thoại,Nam bị hai tên giữ lấy,chẳng đủ sức chống cự,cứ thế nhìn theo tên khốn Âu Phong gọi điện. chỉ hy vọng bây giờ nó đừng nghe máy,hoặc ít nhất đừng đến đây.
...." Chấn Nam"...- Phong đã nghe thấy giọng nó,nét mặt liền trở lên vui mừng,đã biết bao lâu anh từng muốn nghe giọng nói này đến nhường nào.
"Chấn Nam"... Đầu dây bên kia Hy nhắc lại...
- nói! Cô ấy đến đây!- Phong đưa điện thoại lại gần Chấn Nam,nhưng hắn tuyệt nhiên không nói nửa lời, không dừng lại ở đó,Phong sai tên đàn em đánh cho đến khi hắn mở lời mới thôi.
"Nam anh không sao chứ"- giọng nhỏ lo lắng hơn,có lẽ tiếng đánh đập đủ để nhỏ nghe thấy,nỗi bất an trong lòng Hy nhỏ hỏi lại
"Anh đang ở đâu"
Máu từ miệng Nam trào ra,bọn chúng vẫn không dừng lại,Phong không đủ kiên nhẫn để xem hắn thay đổi quyết định,tên này quá ngoan cố,chắc chắn hắn có chết cũng không nói nó đến đây,không chờ được thêm anh bắt đầu lên tiếng.
- quán Bwar,muốn hắn còn sống thì em hãy đến đây!
- Không! thiên Hy,đừng đến!!"- Nam lấy hết sức hét lên,khi Phong vừa dứt câu,anh thà chết cũng không thể để hắn đưa nó đi... anh biết hắn sẽ lấy anh ra để làm điều kiện và chỉ nghĩ đến điều đó thôi Nam đã không muốn sống nữa...,chỉ hận bản thân mình không đủ sức đánh lại bọn chúng...
Đầu dây bên kia chỉ nghe thấy tiếng cụp máy rất nhanh,sau đó không còn nghe thấy tiếng Hy nữa,anh biết chắc chắn nó sẽ đến đây để cứu Nam,điều đó làm Phong thấy thêm phần hứng thú.
Khoảng 30phut sau, chiếc mesides đen đã đỗ phía sau quán bWar, Hy bước xuống,nó đã nhận ra giọng tên con trai trên điện thoại,chỉ không ngờ hắn lại tìm đến nhỏ quá sớm thế này,lại còn làm trò bỉ ổi tiểu nhân,nhỏ biết hắn làm vậy với Chấn Nam là vì muốn nó tự dấn thân đến...
- Cuối cùng em cũng tự mình tìm đến tôi!!- Phong cười xảo quyệt,Hy bước đến gần hơn nhưng vẫn giữ khoảng cách với hắn,nó đảo mắt ra sau tìm Chấn Nam,anh đang bị hai tên giữ phía sau,nhìn qua cũng đủ biết anh đã bị hắn đến trọng thương thế nào.
- Thả anh ấy ra!- Giọng nhỏ cao vút,Phong nhíu mày,thời gian qua quả thật nhìn nó khác đi nhất nhiều,nhưng với Phong nó vẫn chiếm một vị trí nhất định.
- nếu dễ dàng thả hắn ra như vậy,tôi đâu cần em đến đây,em hiểu mà đúng không?- Phong đến gần hơn,đưa tay nâng chiếc cằm xinh xắn của nó lên,ánh mắt âu yếm.
- anh muốn gì?- nhỏ hỏi vẫn đưa ánh mắt căm phẫn về phía Phong mà không hề trốn tránh.
- anh muốn em ngoan ngoãn về bên anh! Anh sẽ lập tức thả hắn ra!
..... chưa kịp trả lời,giọng yếu ớt của Nam ở phía sau vọng lại
- Không,Hy,đừng làm vậy!! Xin emmm...
Nhỏ nhìn phía sau,càng thấy xót thương hơn,nhìn Nam đau đớn bị đánh trước mặt nhỏ,khiến nó không chần chừ nữa mà quyết định,vì nó biết giờ không ai giúp được nó và anh,và nó biết Phong sẽ không dừng lại nếu chưa đạt được mục đích,người hắn muốn là nó nếu hôm nay nó không nghe theo hắn may mắn thoát khỏi đây đi chăng nữa thì cũng không dám chắc hôm sau sẽ còn ai bị hắn hãm hại.
- Được tôi sẽ theo anh! Đưa anh ấy đến bệnh viện,nếu anh ấy gặp bất trắc gì thì tôi sẽ chết trước mặt anh!- giọng nói lạnh lùng của Hy khiến Phong rùng mình,Phong biết nhỏ hận anh đến chừng nào,nhưng thứ anh muốn chính là nó,dù có phải làm bất cứ chuyện gì.
- Thả tên đó ra!- phong ra lệnh rồi đưa tay nắm lấy tay nó kéo đi,Hy chỉ còn biết theo tay hắn lững thững bước đi,nhìn Nam đau lòng.
- Hy,anh thà chết cũng không muốn em theo hắn!! Thiên Hy! - nhỏ nghe giọng Nam nước mắt như trực trào ra,vẫn cố nén lại dảo bước đi. Nhưng vừa quay người bước đi,Hy chợt khựng lại,vì từ sau một bóng lưng cao lớn vừa lao đến, bàn tay ấm áp đang nắm lấy cánh tay nhỏ giữ lại,nó và Phong cùng quay lại, một kẻ mặc bộ đồ đen,mũ lưỡi trai kéo sụp che nửa khuôn mặt,nhỏ nheo mắt lại khó chịu vì bị hai phía giữ lấy mình, xung quanh đèn xe chiếu rọi bao vây lấy đám người của Phong,nhỏ còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì,chỉ thấy hơi thở của hắn mạnh mẽ,mùi hoa oải hương thoang thoảng dễ chịu,Phong xoay người lại,đôi mắt trừng lớn.
- Bỏ tay cô ấy ra!!- Tên con trai lên tiếng,nghe giọng nói ấy nhỏ liền nhận ra ngay.
- thì ra anh Âu Thần! À không bây giờ phải gọi là thiếu gia Lâm Thần mới đúng! Từ khi nào anh lại thích liên quan đến việc của tôi thế này! Nếu tôi không bỏ thì sao?
"Phặc" họng súng ngay tức khắc dí vào thái dương của Phong không ai khác là tên Jackson,hắn đã đứng cạnh từ lúc nào,lúc này cục diện vô cùng hỗn loạn,đám người bên Phong thấy vậy cũng rút súng chía về phía người của Thần.
Phong vẫn bình tĩnh không một chút sợ hãi,hắn không hề buông tay nó ra,tên con trai đó cũng không nhượng bộ,càng siết chặt cổ tay nó hơn,hai người con trai nhìn nhau bằng ánh mắt sắc lạnh,nhỏ chỉ thấy khó chịu ngay lập tức gạt tay cả hai,nhưng vì ngay sau đó đã bị tay của Thần kéo lại gần mình,anh giữ lấy vai rồi nhìn vào mắt nó.
- Đủ rồi... Dừng lại đi Hy! Em không cần phải làm vậy!!!
- Tránh xa tôi ra,anh là ai mà có quyền ra lệnh cho tôi!-tim Thần sững lại,đau thắt lên như thể bị ai đó bóp chặt.
- vậy những lời nói trước kia của em chỉ là trò đùa thôi sao?
Hy nuốt khan,nhỏ chỉ thấy họng mình cứng lại,ánh mắt của Thần đang nhìn vào nhỏ,giữa cả hai nhỏ lại bắt đầu phải lựa chọn,lần nào cũng vậy,cho dù đôi tay ấy có giữ lấy,nhỏ cũng lạnh lùng gạt ra không mảy may nhưng lần này cảm giác như nhỏ đang lấy dao đâm hàng nhát vào chính trái tim mình,nhỏ hít lấy một hơi dài,cố gắng nói những lời cự tuyệt của mình với Thần.
Hy đưa ánh mắt quay đi,tránh ánh mắt sắc lạnh ấy.
- Đúng! Thật nực cười khi anh tin những điều đó! Anh chỉ là một con cờ trong tay tôi,anh nghĩ tôi sẽ yêu anh,anh nhầm rồi,tôi chỉ lợi dụng anh,thật đáng tiếc là anh vẫn còn sống để đến đây tìm tôi!
- Em nói dối!!- Thần hét lên,cơ mặt như căng ra đầy tức giận... nhưng rồi không khí bỗng trở nên yên ắng lạ thường.
Hy không nói gì chỉ lặng lẽ từ từ gạt tay Thần ra,quay người chậm rãi bước về phía Phong,đã bao lần nhỏ đã lựa chọn việc làm tổn thương người con trai ấy... nhỏ chỉ muốn chạy trốn khỏi đây,nhìn một bên Chấn Nam đang bị thương,một bên là người con trai nhỏ yêu,khoé mắt nhỏ ướt nhoè đi mặn đắng "em hứa đây sẽ là lần cuối em rời xa anh"...
Đôi mắt tên con trai đó mắt từ từ đưa xuống nhắm lại,anh đứng chôn chân,cả người bỗng nặng trĩu,bàn tay nắm chặt thành nắm đấm.
Phong đứng nãy giờ chứng kiến tất cả,trong lòng đắc ý vô cùng,nhìn nó cự tuyệt hắn khiến anh thấy hài lòng,dù hắn có tất cả trong tay nhưng lại bị anh cướp đi mất người con gái hắn yêu,vậy là lần này anh đã thắng hoàn toàn, Phong không để tâm đón lấy tay nó đưa đi.
- Cậu chủ!!- tên Jackson sững sờ,không có lệnh của cậu chủ hắn chỉ còn biết đứng đó nhìn tên Âu Phong bước qua,đưa nó vào trong xe,cũng là lúc Thần không còn đứng vững quỳ phịch xuống đất... một tay anh giữ lấy ngực trái... máu từ mũi sộc ra,cay nồng...tim mỗi lúc một nhói lên đau đớn.
Tại sao định mệnh lại khiến cả hai gặp nhau,để rồi trải qua những đau đớn vô tận,những rào cản vô hình ấy cứ bao lấy tôi và em.
"Anh phải làm gì,làm gì để giữ em bên cạnh anh đây,Hy,anh biết làm gì khi em không còn bên cạnh anh đây? Anh là một tên vô dụng!! Một tên vô dụng..!!"
[Nửa tiếng trước, tên Jackson theo lệnh của Thần bên ngoài biệt thự họ Quách,việc của hắn chỉ đơn giản là cho người theo dõi bảo vệ Hy,gần như đảm bảo mọi sự an toàn của nó,anh không ở bên cạnh,nên lúc nào lòng cũng không yên. Ngay tức khắc khi Hy vội vàng ra xe phóng đi,tên Jackson đã điện cho Thần,và rốt cuộc tên Chấn Nam cũng không đến chỗ hẹn,trong lòng anh chợt thấy bất an,cùng tên Jackson lần theo tín hiệu chiếc xe của Hy đến.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook