Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé
-
Chương 43: Tuyên bố
-Hey Gia Hân hôm nay đi học sớm ha_Hương Mai vẫy tay với Gia Hân.
-Ukm._Gia Hân hôm nay tâm trạng rất tốt nhìn Hương Mai mỉm cười.
-Có chuyện vui sao?_Hương Mai tò mò tới gần Gia Hân.
-Không có_Gia Hân vội lắc đầu
-Có phải liên quan đến Minh Huy không?_Hương Mai nhìn Gia Hân đầy nham hiểm.
-A...Không phải mà_Gia Hân vội lắc đầu, hai má đả đỏ lên vì ngượng.
-Còn nói là không hai hai má như hai trái cà chua rồi kìa_Hương Mai chọc. Gia Hân xấu hổ đi về chỗ của mình do không để ý nên bị vấp té mà nguyên nhân là do cái chân của một ai đó. Gia Hân bực mình đứng dậy phủi phủi đồng phục không quên liếc chủ nhân của cái chân vừa mới ngán đường cho cô té:"Đồ xấu xa"
-Xấu xa? Tôi có làm gì cô đâu_Gia Bảo nhún vai vẻ vô tội
-Còn nói.Chính anh là người đưa chân ra để tôi vấp té_Gia Hân khói bốc đầy đầu.
-Nếu vậy phải trách cô có mắt mà không nhìn đường hay là mắt cô có vấn đề chứ sao lại trách tôi_Gia Bảo thản nhiên nhìn Gia Hân nói lí lẽ.
-Anh..._Gia Hân tức đến nỗi không nói nên lời.
-Thôi mặc kệ đi. Coi như xui xẻo gặp phải tên điên vậy_Hương Mai lên tiếng can ngăn trước khi "chiến tranh thế giới thế giới thứ 3" xảy ra.(TG ns hơi quá ...(°_°")... )
-Hừ_Gia Hân hừ nhẹ sau đó nghe lời Hương Mai về chỗ ngồi của mình. Còn Gia Bảo rất ư là thích thú với việc làm của mình vừa rồi, anh còn huýt sáo, cười đắc ý với Gia Hân khiến cô muốn điên người lên mà lao tới túm cổ áo đấm cho hắn mấy phát. Tiếc là sức con gái sẽ không chọi được với sức con trai huống gì Gia Bảo cao to, lực lưỡng thế kia. Cô thua là cái chắc. Nên Gia Hân chỉ có thể thầm rủa Gia Bảo ở trong bụng. Gia Hân giờ mới nhận ra sự có mặt của Hoàng Huy. Anh đang nở nụ cười tỏa nắng với cô làm bao nhiêu buồn bực tan biến hết.
-Hôm qua để em về một mình anh thấy thật có lỗi_Hoàng Huy
-Không sao, em lớn rồi đâu còn là con nít nữa mà cần có người đưa về_Gia Hân lắc đầu.
-Ukm_Hoàng Huy thân mật xoa đầu Gia Hân.
-Này hai người đang quen nhau à?_Gia Bảo ngồi bàn dưới chen vào.
-Thì sao liên quan gì đến anh_Không đợi Hoàng Huy lên tiếng Gia Hân đã quay xuống liếc Gia Bảo. Gia Bảo đột nhiên đứng dậy, đưa mặt anh lại gần mặt Gia Hân sau đó áp trán mình vào trán cô. Cả lớp lập tức vây quanh bàn Gia Hân xem "phim tình cảm" mà họ tưởng. Hoàng Huy tức giận trước hành động thái quá của Gia Bảo.
-Á cái tên biến thái này, tránh ra_Gia Hân bực mình đẩy Gia Bảo ra.
-Trán cô đâu có nóng vậy sao lại mơ tưởng được Minh Huy để ý tới_Gia Bảo đưa tay lên cằm vẻ suy luận.
-Anh..._Gia Hân tức đến phồng mang trợn má.
-Cô ấy nói đúng, chúng tôi đang yêu nhau và cô ấy là người yêu của tôi_Hoàng Huy lên tiếng khiến cả lớp kinh ngạc ồ lên. Còn Gia Hân xấu hổ không biết nói gì. Hoàng Huy nắm chặt lấy tay Gia Hân đứng dậy, hùng hồn tuyên bố:"Trịnh Gia Hân cô ấy là người tôi yêu, từ nay nếu ai đụng đến cô ấy tối nhất định sẽ không tha thứ cho người đó cho dù là Gia Bảo cậu ấm của tập đoàn đứng thứ 2 châu Á đi chăng nữa tôi cũng sẽ không để yên"
-Ukm._Gia Hân hôm nay tâm trạng rất tốt nhìn Hương Mai mỉm cười.
-Có chuyện vui sao?_Hương Mai tò mò tới gần Gia Hân.
-Không có_Gia Hân vội lắc đầu
-Có phải liên quan đến Minh Huy không?_Hương Mai nhìn Gia Hân đầy nham hiểm.
-A...Không phải mà_Gia Hân vội lắc đầu, hai má đả đỏ lên vì ngượng.
-Còn nói là không hai hai má như hai trái cà chua rồi kìa_Hương Mai chọc. Gia Hân xấu hổ đi về chỗ của mình do không để ý nên bị vấp té mà nguyên nhân là do cái chân của một ai đó. Gia Hân bực mình đứng dậy phủi phủi đồng phục không quên liếc chủ nhân của cái chân vừa mới ngán đường cho cô té:"Đồ xấu xa"
-Xấu xa? Tôi có làm gì cô đâu_Gia Bảo nhún vai vẻ vô tội
-Còn nói.Chính anh là người đưa chân ra để tôi vấp té_Gia Hân khói bốc đầy đầu.
-Nếu vậy phải trách cô có mắt mà không nhìn đường hay là mắt cô có vấn đề chứ sao lại trách tôi_Gia Bảo thản nhiên nhìn Gia Hân nói lí lẽ.
-Anh..._Gia Hân tức đến nỗi không nói nên lời.
-Thôi mặc kệ đi. Coi như xui xẻo gặp phải tên điên vậy_Hương Mai lên tiếng can ngăn trước khi "chiến tranh thế giới thế giới thứ 3" xảy ra.(TG ns hơi quá ...(°_°")... )
-Hừ_Gia Hân hừ nhẹ sau đó nghe lời Hương Mai về chỗ ngồi của mình. Còn Gia Bảo rất ư là thích thú với việc làm của mình vừa rồi, anh còn huýt sáo, cười đắc ý với Gia Hân khiến cô muốn điên người lên mà lao tới túm cổ áo đấm cho hắn mấy phát. Tiếc là sức con gái sẽ không chọi được với sức con trai huống gì Gia Bảo cao to, lực lưỡng thế kia. Cô thua là cái chắc. Nên Gia Hân chỉ có thể thầm rủa Gia Bảo ở trong bụng. Gia Hân giờ mới nhận ra sự có mặt của Hoàng Huy. Anh đang nở nụ cười tỏa nắng với cô làm bao nhiêu buồn bực tan biến hết.
-Hôm qua để em về một mình anh thấy thật có lỗi_Hoàng Huy
-Không sao, em lớn rồi đâu còn là con nít nữa mà cần có người đưa về_Gia Hân lắc đầu.
-Ukm_Hoàng Huy thân mật xoa đầu Gia Hân.
-Này hai người đang quen nhau à?_Gia Bảo ngồi bàn dưới chen vào.
-Thì sao liên quan gì đến anh_Không đợi Hoàng Huy lên tiếng Gia Hân đã quay xuống liếc Gia Bảo. Gia Bảo đột nhiên đứng dậy, đưa mặt anh lại gần mặt Gia Hân sau đó áp trán mình vào trán cô. Cả lớp lập tức vây quanh bàn Gia Hân xem "phim tình cảm" mà họ tưởng. Hoàng Huy tức giận trước hành động thái quá của Gia Bảo.
-Á cái tên biến thái này, tránh ra_Gia Hân bực mình đẩy Gia Bảo ra.
-Trán cô đâu có nóng vậy sao lại mơ tưởng được Minh Huy để ý tới_Gia Bảo đưa tay lên cằm vẻ suy luận.
-Anh..._Gia Hân tức đến phồng mang trợn má.
-Cô ấy nói đúng, chúng tôi đang yêu nhau và cô ấy là người yêu của tôi_Hoàng Huy lên tiếng khiến cả lớp kinh ngạc ồ lên. Còn Gia Hân xấu hổ không biết nói gì. Hoàng Huy nắm chặt lấy tay Gia Hân đứng dậy, hùng hồn tuyên bố:"Trịnh Gia Hân cô ấy là người tôi yêu, từ nay nếu ai đụng đến cô ấy tối nhất định sẽ không tha thứ cho người đó cho dù là Gia Bảo cậu ấm của tập đoàn đứng thứ 2 châu Á đi chăng nữa tôi cũng sẽ không để yên"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook