Hậu Cung Kế
Chương 97: Lợi từ mấy phương

Editor: Lục sung nghi

Beta: Vy Tu Nghi

Dương Phấn nói: "Chỉ sợ Hoàng thượng cũng hi vọng kết quả như vậy. Phụ thân, chúng ta đứng bên phía Hoàng thượng, người có ý tứ gì thì chúng ta có ý tứ đấy. Lần này thiếu chút nữa mà uất ức toi mạng, con cảm thấy kết quả trước mắt là tốt nhất."

Uy Viễn hầu gật đầu, nói: "Bên Thục phi, chúng ta cứ làm như không biết đi. Biểu hiện quá nhiệt tình, đối với mọi người đều không có lợi."

"Cái này con biết, mẫu thân chuyện của muội muội từ nay về sau người không cần hỏi tới." Dương Phấn nhìn mẫu thân nói.

Dương phu nhân gật đầu "Ta biết, nhưng về sau Tứ công chúa được ai dưỡng?"

"Hiện tại còn chưa rõ, Tứ công chúa là công chúa của Hoàng Thượng, người sẽ an bài tốt."

Dù Tứ công chúa là cháu gái Dương gia, nhưng trước mắt bọn họ thân còn mang tội. Sao còn có thể yêu cầu hoặc là thỉnh cầu Hoàng Thượng được?

Dương chiêu dung bị đưa đi Hoàng Giác tự, nghe nói là bởi vì không hợp bát tự với Vương thái hậu. Loại nguyên nhân này, cũng chỉ là người phía trên đưa ra mà thôi, ai cũng sẽ không tin, nhưng cho dù có người ngầm tìm hiểu, cũng không tìm ra nguyên nhân gì được.

Hơn nữa mất đi một đối thủ, đối với các nàng mà nói, cũng là chuyện có lợi.

Người nuôi dưỡng Tứ công chúa lại thành một vấn đề.

Lý Già La sẽ không dưỡng, bản thân nàng còn tam hoàng tử, hơn nữa trong bụng còn có một đứa. Mặc dù nói chiếu cố đứa nhỏ, đều có hạ nhân hết. Nhưng sau chuyện Dương chiêu dung, tuy rằng cầm nhẹ để nhẹ, Lý Già La cũng không muốn tiếp nhận phiền toái này.

Trong cung nhiều tần phi, chọn một người quy củ nuôi, cũng chưa chắc không thể.

Chung quy trong cung rất nhiều người không có con, mặc dù chỉ là công chúa, nhưng nếu có thể nuôi lớn, cũng có một phần gửi gắm.

Hoàng Thượng nghĩ, chọn Hoàng Hậu hoặc là An phi, tốt xấu hai người đều có công chúa, qua đó cũng có một người bạn.

Nhưng trong cung Triệu Hoàng Hậu có nhiều chuyện bận rộn, An phi thì cũng không có tỏ thái độ muốn nhận.

Ngược lại là Vương thái hậu đem Hoàng Thượng kêu qua, cho bà ta đề cử một người.

"Tô chiêu nghi?"

Vương thái hậu gật đầu: "Ai gia nghĩ qua, những cung phi trong cung, nói không chừng đều có cơ hội hoài thai đứa nhỏ chính mình. Nữ nhân một khi có con của mình, làm sao mà chịu để ý con người khác.

Trước kia Tô chiêu nghi đẻ non, về sau cũng không thể hoài thai được nữa. Không bằng đem Tứ công chúa giao cho nàng ta, tất nhiên là sẽ đối đãi tốt với Tứ công chúa."

Tô chiêu nghi này, Hoàng Thượng cũng không có ấn tượng gì. Nếu Thái Hậu nương nương đã nói vậy, bình thường chỉ cần không phải chuyện gì lớn, Hoàng Thượng đều sẽ thỏa mãn yêu cầu của Thái Hậu.

Cho nên liền gật đầu: "Nghe theo mẫu hậu."

"Tô chiêu nghi sẽ nuôi Tứ công chúa, ai gia cảm thấy nên nâng phân vị của nàng ta lên, ngươi xem thế nào?" Vương thái hậu hỏi.

"Vậy thì phong làm Ninh phi đi."

Ở điểm này Hoàng Thượng không chút keo kiệt, Tô chiêu nghi tốt xấu cũng sẽ chiếu cố Tứ công chúa. Mà cũng là người lâu năm trong cung, trước kia còn bị đẻ non.

Vương thái hậu hài lòng gật gật đầu.

Tô chiêu nghi được phong làm Ninh phi, hơn nữa Tứ công chúa về sau cũng được nàng nuôi nấng. Trong cung tần phi khác không nói, trong lòng vẫn cảm thấy Tô chiêu nghi chắc chắn nịnh bợ Thái Hậu, xem xem, nếu không sao có chuyện tốt như vậy rơi trên đầu nàng ta?

Nếu nàng ta không nịnh bợ Thái Hậu, chỉ bằng tình trạng hiện tại, sao có thể được tăng phân vị? Tuy rằng chỉ thăng một cấp, nhưng vẫn là phi vị.

Vì thế, người đi Từ Ninh Cung thỉnh an mỗi ngày càng nhiều, đều hy vọng có thể được Vương thái hậu để mắt.

Một tin tức khác, cũng ngoài dự đoán của mọi người. Vương quý tần ở Tường Hòa cung được phong làm từ tam phẩm sung nghi. Đồng dạng, Viên dung hoa ở Tường Hòa cung cũng được thăng một cấp, phong làm từ tứ phẩm tiệp dư.

Chẳng lẽ phong thủy ở tường hòa cung tốt đến vậy? Bằng không như thế nào đều thăng phân vị?

Bất quá, Hoàng Thượng đã lên tiếng nói thăng, người khác chẳng lẽ còn có thể dị nghị? Các nàng nếu muốn thăng phân vị, một là sanh con, hai là được Hoàng Thượng sủng ái.

Lúc này hâm mộ người khác, còn không bằng tự mình cố gắng một chút.

Viên tiệp dư tất nhiên là biết vì chuyện gì, nhưng nàng không cần để ý. Hiện tại được thăng lên cũng không ai khi dễ nàng.

Đồng thời Tường Hòa cung, Vương quý tần, à, hiện tại nên gọi là Vương sung nghi. Sau khi nhận hạ chỉ sắc phong. Mẫn công công thấy người đều đi hết, liền hướng Vương Sung nghi nói: "Nương nương, ngài lần này quá lỗ mãng, hành động cũng không nói một tiếng với nô tài?"

Vương Sung nghi thản nhiên: "Chỉ là ngẫu nhiên gặp được, chẳng lẽ ngươi muốn bản cung phái người đi tìm ngươi? Mẫn công công, ngươi đừng quên, bản cung là chủ tử ngươi, bản cung cũng có quyền làn chủ, không phải do ngươi sai khiến bản cung nên làm cái gì thì làm cái đấy."

Mẫn công công càng ngày càng kỳ cục, còn muốn làm cho nàng đều nghe hắn, Vương Vũ Lộ không thể nhịn được.

"Nương nương chẳng lẽ ngài không nghĩ đến, chuyện này đơn giản như vậy sao? Vừa lúc nương nương đi ngự hoa viên, lại đụng phải? Sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy?" Mẫn công công nói.

"Ý của ngươi là, đây hết thảy đều là có người cố ý cho bản cung nhìn đến?"

"Cũng không phải không có khả năng. Nô tài cảm thấy bất cứ việc gì đều không đơn giản như vậy, nói không chừng chính là Thục phi giở trò quỷ." Mẫn công công nói.

"Ha ha, Mẫn công công, ý của ngươi là Thục phi nguyền rủa chính mình cùng đứa nhỏ trong bụng. Chỉ vì trừ bỏ một người ngu như Dương Ngọc Dung? Ngươi cảm thấy có khả năng sao?" Thật là chê cười, Dương Ngọc Dung thì tính cái gì? Căn bản cũng không phải là đối thủ, hơn nữa sinh ra không phải hoàng tử, còn béo đến vậy, Võ Uyển Trinh nghĩ nàng ta đáng giá vậy sao? Quả thực là quá chê cười.

"Bản cung biết ngươi còn muốn nói gì. Nói là Thục phi kỳ thật muốn tính kế bản cung. Chẳng lẽ bản cung chính mình không rõ ràng sao? Nàng ta muốn dùng loại thủ pháp này tính kế Hoàng Hậu, còn muốn tính kế bản cung, cũng quá tốn sức đi.

Tuy rằng, bản cung "được" coi trọng, trong lòng cũng rất vui, nhưng đầu bản cung còn chưa mơ hồ. Mẫn công công, nếu chủ tử sau lưng ngươi vẫn muốn tính kế Thục phi, cũng đừng đem bản cung trở thành đứa ngu.

Cho dù Thục phi muốn tính kế, bản cung cũng sẽ có đối sách làm cho quyết định của nàng ta thành lãng phí. Bản cung còn phải được chỗ tốt. Mẫn công công, nếu ngươi muốn một người chỉ biết nghe theo ngươi, thì bản cung nói cho ngươi biết, các ngươi tính toán sai lầm rồi."

Vương Vũ Lộ là một người có đầu óc, có chủ ý của mình mà không phải bị người dắt mũi đi. Trước kia, Mẫn công công tính kế Thục phi, đều là dùng người của hắn đi làm. Căn bản không liên lụy đến nàng, nhưng Mẫn công công không phải cho rằng nàng Vương Vũ Lộ đều phải làm theo lời hắn chứ.

Trước kia cảm thấy Mẫn công công còn rất có năng lực, kết quả mỗi lần đều thất bại. Ngược lại, lần này nàng làm chủ, không chỉ thành công còn được Hoàng Thượng thưởng. Nên Vương Vũ Lộ đối với Mẫn công công càng ngày càng không hài lòng. Thêm trong tay Mẫn công công còn nắm thóp của nàng. Vương Vũ Lộ thầm nghĩ, về sau nếu xảy ra chuyện, nghĩ biện pháp giải quyết Mẫn công công.

Bị người làm đắn đo tâm tình thật sự là rất tệ.

Mẫn công công phía trên không hiện, bất quá ở sau lưng lại trở nên âm trầm. Vốn cho rằng nắm chắc chuyện, hiện tại lại trở thành như vậy.

Phải biết rằng hắn rất đắn đo tìm người, chỉ là người mà hắn chọn, lại là một người không não như vậy.

Ai ngờ, bộ dáng hắn âm trầm, đã bị Vương Vũ Lộ ngầm cài người thấy được, bẩm báo nàng.

Trong lòng Vương Vũ Lộ một mảnh trầm thấp. Nô tài như vậy, nàng lưu lại có tác dụng gì? Nên chọn thời điểm nghĩ biện pháp đem Mẫn công công loại bỏ ra ngoài.

Chỉ là người ở sau lưng hắn vạn nhất tức giận, chẳng phải là mất nhiều hơn được?

Nhưng người ở sau lưng hắn, nay đang nôn nóng chờ tuyển tú.

Hơn nữa, nàng xử trí Mẫn công công thì thế nào? Người sau lưng hắn vốn tính kế nàng. Chỉ cần cha mẹ nàng không ngã, Hoàng thượng sẽ không khai đao nàng.

Vương Vũ Lộ cảm thấy chính mình nên làm một kế sách vẹn toàn, làm cho nàng có thể nhanh chóng thoát thân.

Tháng 2 qua đi, trong kinh thành tú nữ đều đến đông đủ, ở bên ngoài cung nghe nói cũng đã mất vài mạng người.

Nghe được nhóm tần phi trong cung đối với những tú nữ lần này trong lòng càng nảy sinh kiêng kỵ.Tuy rằng các nhóm tú nữ trước cũng có người ưa làm loạn nhưng ít ra cũng không có nhiều người chết. Nay thì nào là hạ độc, hạ dược cái gì cần đều có.

Tĩnh phi lắc lắc cung phiến* trong tay, khinh bỉ nói với mọi người: "Về sau tiến cung, mong đừng vì chút chuyện mà gây họa. Vốn trong cung chúng ta đang an tĩnh, đến lúc nào đó biến thành gà bay chó sủa, chúng ta bị dính đến không yên ổn không nói. Đến thời điểm các vị cũng bị người hạ độc, chuyện này liền không được."

* Cây quạt

Tĩnh phi tại Trọng Hoa cung của mình tổ chức tiệc hoa yến. Trọng Hoa cung bên trong có vài cây anh đào, hôm nay trời ấm lại, đã nở hoa.

Tĩnh phi đều đưa thiệp mời đến dự cho người trong cung, còn đích thân đi Trường Xuân cung mời Lý Già La.

Có vài tần phi phân vị thấp cũng có chút sợ hãi, bị vắng vẻ nhưng tốt xấu vânc còn được sống. Nếu thật sự bị người kê đơn hại chết, vậy còn có cái gì?

Nhất là những người mới này, về sau khẳng định sẽ được phân đến các cung, đến lúc nào đó đằng trước kêu tỷ tỷ, sau lưng cho ngươi một đâm, vậy liền xong đời.

Bên đám tú nữ này không thiếu người cùng một dạng như Lệ thục viện năm đó, muốn đón người mới đến, mong phục sủng.

Nghe Tĩnh phi nói vậy cũng có chút rút lui trật tự. Có người thì đã ngầm hạ quyết tâm, âm thầm cầu tình với Hoàng Hậu bên không để người mới đến ở trong cung của mình.

Bất quá vẫn có một nhóm người sẽ không thay đổi chủ ý. Mọi người đều là phi tần, không có Hoàng Thượng sủng ái thì tính cái gì?

Có người mới, cũng có thể hấp dẫn Hoàng Thượng lại đây. Hơn nữa nói đến thủ đoạn, ở trong cung này mấy năm. Kinh nghiệm trong cung hơn người mới rất nhiều!

Tĩnh phi thấy Lý Già La cũng cầm một thanh ngọc bích cung phiến quạt chậm rãi, phảng phất không thèm để ý.

Tĩnh phi liền hỏi Lý Già La, "Thục phi tỷ tỷ, Trường Xuân cung có người đến không? Muội muội thấy các tú nữ kia đều muốn đến chỗ Trường Xuân cung của tỷ để mong dính một chút may mắn."

Tĩnh phi cảm thấy bây giờ Lý Già La không thể thị tẩm, vừa lúc sắp có mấy người mới tiến cung. Cũng có thể khiến Hoàng Thượng qua cung các nàng nhiều chút.

Hôm nay nàng nói lời nói này, cũng là vì để cho trong lòng Lý Già La. Tốt nhất không cần cho người mới vào ở, không thì các nàng còn có đường sống sao?

Lý Già La nói: "Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương nói chỗ tỷ có tam hoàng tử, không cần an bài người. Nên Trường Xuân cung không có người mới vào ở."

Ý tứ của Tĩnh phi, nàng sao có thể không rõ? Cho nên liền nói theo nàng, chỉ là giống như Tĩnh phi nghe cũng không có bộ dáng cao hứng.

Kỳ thật Tĩnh phi nghe xong lời này, không biết là nên vui hay buồn. Chắc là buồn đi, nhưng bên kia không có tú nữ, đến thời điểm Hoàng Thượng đi Trường Xuân cung số lần liền ít.

Nghĩ đến tâm tình nàng liền vui trở lại. Ai mà vui vẻ khi nữ nhân khác cùng chính mình tranh sủng chứ? Đám người mới vào, trơ mắt nhìn Hoàng Thượng cùng nữ nhân khác ân ân ái ái, trong lòng sao có thể dễ chịu được?

Trọng yếu hơn, Hoàng Thượng thế nhưng suy tính cho Thục phi, không an bài người ở Trường Xuân cung?

Điểm này mới khiến Tĩnh phi khó chịu. Nàng ở Trọng Hoa cung nhưng cho tới bây giờ Hoàng thượng cũng không có suy  tính cho nàng. Không cần an bài người, chỉ sợ về sau tuyệt đối sẽ an bài mấy cái người mới vào ở đến.

Viên tiệp dư gặp Tĩnh phi tóm Thục phi sống chết không buông, liền nói: "Thục phi nương nương, ngài ngồi cũng lâu, không bằng ta cùng ngài ra ngoài dạo một chút?"

Lý Già La gật đầu, đối Tĩnh phi nói: "Trong cung Lạc nhi vẫn chờ bản cung trở về, bản cung trước hết cáo từ. Các vị muội muội, xin thứ cho bản cung thất lễ, đi trước một bước."

Các tần phi vội vàng đứng lên nói: "Thục phi nương nương cứ việc trở về, nơi này cũng không có chuyện gì vẫn là tam hoàng tử quan trọng."

"Thục phi nương nương thân mình quan trọng, vẫn nên trở về nghỉ ngơi một chút."

Hiện tại trong cung Thục phi mang thai, nàng trước đó không lâu mới được sắc phong Thục phi, cho nên ai dám nói một chữ không?

Chính Tĩnh phi cũng phải khom người tiễn Thục phi đi.

Tĩnh phi cảm thấy bản thân là tự tìm khổ, nàng nào muốn mời Thục phi đến. Xem kìa, nhóm người này thật ăn theo, có nhiều người hận không thể lập tức theo Thục phi đi Trường Xuân cung. Còn nàng ở Trọng Hoa cung, ngược lại liền không sống được.

Bất quá Thục phi đi rồi cũng tốt, tại đám tần phi này phân vị của nàng là cao nhất, tất nhiên muốn nói cái gì liền nói cái đấy.

"Tĩnh phi nương nương, lần này tổ chức tuyển tú có phải Tĩnh phi nương nương cũng sẽ tham dự hay không? Nếu thực sự có nương nương, kính xin nương nương ít nhiều chiếu cố tỷ muội chúng ta, đừng chọn những hồ ly tinh mê hoặc lòng người, không thì tỷ muội sao có thể như sống sót ạ."

"Đúng vậy, Tĩnh phi nương nương, ngài phải làm chủ cho chúng ta. Nếu thật sự có người tâm địa rắn rết, chúng ta chẳng phải mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ sao?"

Nói những lời này, kỳ thật cũng chỉ là nói mà thôi. Những người kia, không phải người nào cũng hại người. Chẳng qua biết Tĩnh phi thích nghe cho nên cứ nói.

Quả nhiên Tĩnh phi nghe xong thật cao hứng, liền cam đoan: "Các ngươi yên tâm, nếu là ta có thể đi, cam đoan không để những yêu tinh kia tiến cung, nhất định khiến mọi người đều thanh thản ổn định."

Viên tiệp dư cùng Lý Già La từ Trọng Hoa cung đi ra, ngược lại là cũng không vội mà đi trở về, Viên thục hoa nói: "Ta bây giờ có thể làm tiệp dư, nói tới buồn cười, Vương Vũ Lộ nàng ta cũng được dính lây"

Lần trước là Vương Vũ Lộ gọi mình đi qua, sau này bởi vì là người làm chứng, liền thành tiệp dư, phân vị tiệp dư đến cũng rất đơn giản.

Lý Già La nói: "Này có cái gì? Nói không chừng nàng ta vẫn là dính may mắn của ngươi." Nếu không phải Viên tiệp dư cho Vương Vũ Lộ làm chứng, nói không chừng kết quả là thành một dạng khác.

Nguyên nhân vì Viên tiệp dư cho Vương Vũ Lộ làm chứng, mới thuyết minh sự tình cùng Vương Vũ Lộ không quan hệ. Hoàng Thượng cũng biết Viên tiệp dư cùng Lý Già La quan hệ không tệ, nhưng quan hệ với Vương Vũ Lộ cũng rất lãnh đạm. Cho nên mới tin tưởng.

"Hoàng Thượng cảm thấy nhân phẩm ngươi chính trực, mới có thể thăng phân vị của ngươi. Không thì sao có thể thăng." Lý Già La nói.

Viên tiệp dư nghe xong ngược lại bình thường trở lại rất nhiều, "Lần này Vương Vũ Lộ không có bỏ đá xuống giếng, ngược lại ta cảm thấy kỳ lạ."

"Ý ngươi là, nàng ta không có làm như không thấy búp bê vải kia?" Lý Già La hỏi.

Viên thục hoa gật đầu, "Nàng ta sẽ không cùng ngươi có cái gọi là tỷ muội tình thâm gì."

Lý Già La nghe xong cười nói: "Đúng vậy, ta nơi nào có tỷ muội tình thâm? Chẳng qua là nàng ta thuận thế mà thôi. Vừa có thể khiến mình trong sạch, lại có thể khiến Hoàng Thượng nhìn ra nàng ta ghét ác như thù, tâm tư đơn thuần, đối với ta không có ý nghĩ xấu. Chỗ tốt nhiều như vậy, nàng không làm mới không phải Vương Vũ Lộ."

Viên tiệp dư vừa nghe, nghĩ nghĩ, quả nhiên hợp lý. Chỉ là không nghĩ đến Dương Ngọc Dung dĩ nhiên là người như vậy.

"Ngươi cẩn thận Mẫn công công bên cạnh Vương Vũ Lộ, ta cảm thấy hắn không đơn giản." Viên tiệp dư nhắc nhở Lý Già La, cũng vì nàng cũng ở tại Tường Hòa cung. Cảm giác Mẫn công công người này...âm trầm đến kỳ lạ. Kể cả Vương Vũ Lộ ở trước mặt hắn, cũng có chút không dám đối diện với hắn.

Lý Già La gật đầu, "Đa tạ ngươi nhắc nhở, ta sẽ chú ý hắn."

Chỉ sợ Vương Vũ Lộ lúc này, cũng sẽ cùng Mẫn Hoài An tranh chấp đi. Không biết bọn họ mâu thuẫn đã đến tình trạng gì.

Từ sự kiện nguyền rủa, Vương Vũ Lộ tự quyết định như vậy có phải Mẫn công công không thích ứng được hay không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương