Khương Lăng bước vào phòng và khóa chặt cửa, hắn vừa quay người lại là đã bị Mộng Kiều lao đến ôm chầm lấy, nàng dụi đầu vào ngực hắn."Hình như lúc nãy ta nghe thấy có người nào đó nói là sẽ yêu thương ta thật nhiều thì phải?" - Khương Lăng tay trái vuốt ve tấm lưng của Mộng Kiều, còn tay phải xoa đầu nàng."Đồ đáng ghét! Suốt ngày chỉ biết ăn hiếp người ta!" - Mộng Kiều bấu hai tay vào lưng Khương Lăng, nàng mắng mỏ."Ta chỉ muốn nghe lời thật lòng của nàng thôi chứ ta có làm gì đâu.

Nhưng nếu nàng muốn thì chỉ cần gật đầu một cái là ta sẵn lòng ăn và hiếp nàng ngay tại đây, ngay bây giờ luôn." - Khương Lăng đưa tay nâng cằm Mộng Kiều, hắn cúi đầu xuống nhìn nàng và nhoẻn miệng cười."Thiếp là trinh nữ… nên… không có kinh nghiệm trong chuyện phòng the… ưm… chàng làm chậm thôi nha." - Mộng Kiều đỏ mặt, ấp úng, nàng sợ rằng bản thân sẽ không đủ khả năng để thỏa mãn Khương Lăng thì sẽ khiến hắn thất vọng.Khương Lăng nở một nụ cười mãn nguyện, hắn cảm thấy hạnh phúc vì biết được rằng Mộng Kiều đã tự nguyện mở lòng và bức tường vô hình ngăn cách cả hai người đã bị phá vỡ.Chỉ có những lúc như thế này hắn mới có cơ hội được thấy nàng mang trên mình dáng vẻ của một thiếu nữ 20 tuổi lần đầu biết yêu, nàng hành xử thật ngây thơ và dễ thương."Rồi, rồi, ta hứa, ta hứa.

Nhưng trước hết, nàng phải uống thuốc bồi bổ thân thể đã nhé!" - Khương Lăng bế Mộng Kiều trên tay và đi lại bàn, hắn ngồi xuống ghế trước rồi đặt nàng ngồi lên đùi mình."Đều nghe theo phu quân hết!" - Mộng Kiều khẽ cười mỉm, nàng vùi đầu, nép mình vào lòng Khương Lăng, nàng ngửi mùi thơm trên người hắn rồi hôn dần từ ngực lên cổ của hắn.


Nàng đã chờ đợi mỏi mòn cả buổi sáng rồi nên bây giờ nàng phải tranh thủ tận hưởng bù cho khoảng thời gian đó.Khương Lăng đành để yên cho Mộng Kiều thích làm gì thì làm, hắn cầm chén thuốc bổ đưa lên miệng uống một ngụm rồi ngậm lại trong miệng.Kế tiếp, hắn giữ mặt Mộng Kiều và hôn nàng ấy, đồng thời nhả phần thuốc bổ vào trong miệng nàng.Mộng Kiều ngẩn người, phải mất một lúc nàng mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ngay sau đó nàng liền ôm lấy cổ Khương Lăng và hôn đáp trả hắn.

Mặc dù đã nuốt hết thuốc nhưng nàng vẫn tiếp tục ôm hôn hắn nồng nhiệt.

Nàng còn chẳng thèm để ý đến hai tay của Khương Lăng đang sờ lên mông mình.Khương Lăng không chỉ sờ mỗi mông của Mộng Kiều, hắn còn từ từ cởi váy của nàng từ đằng sau.Đến khi phần thân trên bộ váy của Mộng Kiều bị tuột xuống thì cả hai mới ngừng hôn nhau.Bầu ngực tròn trịa, trắng như sữa và hai núm vú hồng hào như hạt ngọc của Mộng Kiều ẩn hiện sau lớp áo yếm làm Khương Lăng không thể rời mắt đi chỗ khác.Mộng Kiều liếc xuống nhìn ngực mình rồi ngước lên nhìn Khương Lăng, thấy hắn chỉ chăm chú nhìn ngực mình nên nàng đã cắn nhẹ vào tai hắn để thu hút sự chú ý.


Ngay khi Khương Lăng ngẩng đầu lên, nàng liếm nhẹ đôi môi của mình rồi nghiêng đầu mỉm cười với hắn.Hành động này tưởng chừng như rất đỗi bình thường nhưng đã vô tình kích thích Khương Lăng, hắn khẩn trương bế Mộng Kiều đi lại giường, đặt nàng nằm ngửa ra giường và lột sạch sẽ váy lẫn nội y của nàng.

Cuối cùng, hắn tự cởi đồ của mình ra, bò lên giường và nằm đè lên người nàng, thò tay xuống dưới móc nhè nhẹ khe nhỏ của nàng, miệng thì ngậm lấy núm vú của nàng mà mút.Mộng Kiều kinh ngạc khi thấy khúc thịt cứng ngắc và gân guốc của Khương Lăng, nàng nhắm mắt và chờ đợi thứ to lớn đó đâm vào người mình."Tự nhiên… ưm… trong người thiếp thấy lạ quá!" - Mộng Kiều bất ngờ, nàng hé mắt nhìn Khương Lăng, nàng khẽ rên rỉ, cả ngực lẫn âm đạo của nàng đều đang nóng hừng hực, nàng có cảm giác như bên dưới của mình sắp trào ra thứ gì đó.Nàng không thể tin được là hắn đã làm cho nàng rụng rời cả người chỉ với cái lưỡi và mấy ngón tay."Ta chuẩn bị ăn và hiếp nàng đấy, nàng có lời nào muốn nói với ta không?" - Khương Lăng trườn người lên mặt đối mặt với Mộng Kiều, ánh mắt của hắn trông như một con thú đang nhìn con mồi, bên dưới hắn đã kê sẵn đầu dương vật lên cái mu láng mịn của nàng."Y-Yêu… chàng… thiếp yêu chàng, phu quân của thiếp!" - Mộng Kiều hôn lên môi Khương Lăng, nàng thẹn thùng trả lời, trái tim của nàng đã không ngừng loạn nhịp kể từ khi hắn bước vào phòng.*Phạch*Một âm thanh vang lên phá tan bầu không khí im ắng trong căn phòng."Ahh… đau… ư…!" - Mộng Kiều ưỡn người, rên to một tiếng do âm đạo của nàng đang nhói lên đau điếng.Khương Lăng đẩy lút cán ngay khi nghe thấy câu trả lời của Mộng Kiều, dương vật của hắn đâm sâu vào trong âm đạo của nàng, màng trinh của nàng đã bị hắn chọc thủng và nàng sẽ mãi mãi thuộc về hắn."Kiều Kiều ngoan, cố chịu một chút rồi nàng sẽ thấy sướng ngay thôi." - Khương Lăng nhổm người dậy, lấy hai tay đẩy hai chân của Mộng Kiều lên phía trước làm cho đầu gối và ngực của nàng chạm vào nhau, hắn cúi đầu xuống khóa môi nàng và bắt đầu đẩy hông theo từng nhịp."Hưm… ư… ưm… ư…" - Mộng Kiều rên rỉ liên hồi, cơn đau đã giảm đi bớt và thay vào đó là sự sung sướng mỗi khi đầu dương vật của Khương Lăng chạm vào tử cung của nàng.Sau nhiều lần nhấp hông, Khương Lăng cảm nhận được dương vật của hắn đang bị siết chặt bởi từng thớ thịt mềm mại bên trong âm đạo của Mộng Kiều, hắn thừa biết nàng sắp lên đỉnh nên đã ôm lấy đùi của nàng rồi thúc đẩy nhanh và mạnh hơn.Mộng Kiều nhanh chóng đạt cực khoái, cả người nàng run rẩy, hông nàng co giật, hai tay nàng bấu chặt vào giường.

Khe nhỏ phụt ra dâm thủy trộn lẫn với máu trinh, men theo khúc thịt của Khương Lăng chảy xuống giường.Khương Lăng ngừng hôn Mộng Kiều, hắn đóng cọc thêm vài lần nữa mới chịu xuất tinh.

Dòng tinh trùng xả thẳng vào tử cung của Mộng Kiều, nơi sâu nhất trong âm đạo của nàng.Kết thúc trận mây mưa đầu đời, Mộng Kiều kiệt sức thở hổn hển, bầu ngực to tròn của nàng nhấp nhô theo từng hơi thở, hai chân của nàng vẫn còn đang banh rộng ra, khe nhỏ ướt át rỉ ra thứ nước ái tình của cả hai người.


Nàng đã sướng đến nỗi không còn nhận thức được xung quanh nữa.Khương Lăng lắc đầu cười khổ, nhiêu đây vẫn chưa đủ để thỏa mãn nhưng chắc là hắn không thể tiếp tục được nữa rồi.Đành thôi vậy, ngày tháng còn dài, sau này hắn muốn làm với nàng lúc nào mà chả được, hiện tại cứ để nàng nghỉ ngơi sẽ tốt hơn.

Nghĩ rồi, hắn bèn đi lấy khăn và nước ấm để lau người cho vợ.-----------------Momo/Zalopay: 0775808013Dành cho độc giả nào muốn ủng hộ để tiếp thêm động lực cho tại hạ ạ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương