Hạt Giống Tiến Hóa
-
Chương 2: Chuẩn bị và bắt đầu
“A lô, Hiếu nghe”
“Anh hai nè, hai đứa dạo này thế nào rồi?”
“Anh hai, tụi em vẫn khỏe, bé Lan kỳ vừa rồi còn được học bổng đó, anh được gọi cho tụi em rồi hả, anh thế nào rồi?” Giọng nói gấp gáp có phần mừng rỡ vang lên
“Anh vẫn ổn, anh gọi có chuyện quan trọng, nghe kỹ những lời anh sắp nói” Đức trầm giọng nói
“Em nghe đây” Nghe ra sự nghiêm trọng trong giọng nói của Đức, giọng nói đầu dây kia trở nên rụt rè hơn
“Em lập tức gọi bé Lan về nhà ngay, dù đang làm bất cứ việc gì cũng vậy. Hai đứa có hai tiếng đồng hồ kể từ bây giờ để mua nhiều đồ ăn và nước uống nhất có thể để trong phòng, tốt nhất đồ ăn có thể để lâu được, khóa kín cửa phòng, tấn cửa chính và cửa sổ lại, không được mở cửa cho bất kỳ ai trừ anh ra, hiểu không?”
“Nhưng … có chuyện gì vậy anh hai?” Giọng nói đầu dây ngập ngừng hỏi
“Anh không có thời gian để giải thích, việc này rất khẩn cấp, bây giờ em phải làm ngay, được không?”
“Được, em sẽ đi gọi bé Lan” Sau một lát ngập ngừng, thằng Hiếu nhẹ giọng đáp
“Hai đứa phải biết bảo ban nhau đó” Đức cúp điện thoại và nhìn qua chiếc vòng trên tay mình “Còn 4 giờ 13 phút”.
Theo dự kiến Hạt giống tiến hóa sẽ va chạm với trái đất vào tầm giờ ăn trưa. Đức thở nhẹ một hơi, bị nhốt trong phòng giam lúc mọi thứ xảy ra sẽ là điều tệ nhất. Theo quy định của trại giờ ăn trưa các phạm nhân sẽ được ngồi ở phòng ăn chung. Đức nhắm mắt lại mượng tượng một lần nữa toàn bộ trại giam.
Trại giam chí Hòa được xây theo kiểu bát quái, chia làm sáu dãy A,B,C, D, E, F mỗi dãy có năm tầng, nhà ăn ở dưới cùng, ở đây hiện có hơn hai trăm phạm nhân, gác ngục tầm năm mươi người. Cách trại giam hai dãy nhà là doanh trại huấn luyện quân đội đồng thời cũng là nơi trú đóng của đội đặc nhiệm số 9 và đội phản ứng nhanh. Đây là cách sắp xếp cũ từ thời Pháp thuộc để đề phòng tù nhân bỏ trốn.
Kho vũ khí được đặt ở lầu ba khu C, từ nhà ăn khu D nơi Đức đang bị giam cần đi qua hai chốt bảo vệ và ba tầng lầu. Để thoát ra và trở về nhà, nhất là trong tình trạng hỗn loạn sắp tới vũ khí là không thể thiếu. Chìa khóa qua cửa nằm trong tay Hoàng béo, giám ngục.
“Nghĩ gì mà trầm tư quá vậy anh Đức” Một giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Đức.
Nhóc Tiến, bạn chung phòng giam của Đức. Kể ra thì cũng khá là tội nghiệp, nó là học sinh giỏi nhiều năm liền của trường trung học Nguyễn Khuyến. Thằng nhóc lớn lên cùng ông bố nghiện rượu, cả ngày nằm ở nhà trông vào mấy đồng tiền bán đồng nát của vợ và mua rượu, khi không có rượu uống thì quay sang đánh đập hai mẹ con nó. Một lần đi học về chứng kiến mẹ nó bị đánh nguyên một chai rượu vào đầu chảy máu bất tỉnh, thằng nhóc chạy thẳng vào bếp cầm con dao đâm chết ông bố, và kể từ đó nó vào đây. Nó thường xuyên bị hai thằng chung phòng giam bắt nạt, đánh đập, đến khi Đức vào thì mới không bị đánh nữa, nên thằng nhóc rất kính trọng Đức.
Đức quay sang nhóc Tiến, nhìn chằm chặp vào nó đến khi thằng nhóc bắt đầu sợ thì hỏi:
“Có xem phim zombie bao giờ chưa Tiến?”
“Xem rồi chứ anh, em khoái nhất Bộ Vùng đất quỷ dữ đó” Thằng nhóc cười hì hì trả lời
“Nếu bây giờ có zombie xuất hiện, thì chú mày sẽ làm gì?” Đức nhìn nó nghiêm túc hỏi
“Em sẽ bám sát theo anh thôi, đi với anh là an toàn nhất rồi” Nó cười cười
“Đi với anh, thì chú mày sẽ chết sớm hơn đó”
“Tìm chỗ ẩn nấp, thức ăn dự trữ, đánh vào đầu tụi nó, và quan trọng nhất là …. Đừng để bị cắn” Đức xoa đầu nó nói.
…………………………………
Trạm kiểm soát không gian NASA số 85
Phòng quan sát vệ tinh
Trạm kiểm soát có tất cả năm phi hành gia, ba nam hai nữ, là những thành viên kinh nghiệm từ NASA, có nhiệm vụ thu thập thông tin từ kính thiên văn Hubble, và thực hiện các nhiệm vụ nghiên cứu quan sát ngoài không gian.
“Sully, hết tháng này chúng ta về lại mặt đất rồi, cậu có dự định gì chưa?” Một chàng trai tóc nâu, người gốc Mỹ hỏi
“Chắc mình sẽ cùng Sam đi du lịch Đông Nam Á một chuyến xả stress, cậu thì sao hả?” Cô gái cười nói
“Trước hết, thì phải tụ tập với mọi người nhậu một trận cho đã cái đã, uống thuốc dinh dưỡng ở nơi này ba tháng muốn hết cảm giác với đồ ăn luôn rồi, haha” Mọi người trong phòng cùng cười to.
Đột nhiên một người trong phòng nhìn qua ngoài cửa quan sát, thốt lên hoảng hốt:
“Cái gì vậy?”
Cả bốn người còn lại vội vàng nhìn qua, đồng thanh thốt lên: “ Blood Comet” (Sao chổi đỏ)
“Sao nó lại ở đây được, chẳng phải theo dự báo nó sẽ bay ngang qua sao Mộc trong tháng tới hay sao?” Âm thanh hoảng sợ vang lên
Ngoài cửa không gian, một khối vật thể hình cầu màu đỏ máu kích cỡ ngang với mặt trăng chầm chậm bay tới hướng về Trái Đất, nhìn qua cửa kính nó đẹp một cách chết người, long lanh ánh đỏ và những ánh chớp lấp lóa bên trong.
Trong sự ngỡ ngàng của năm người, sao chổi đó va chạm vào bầu khí quyển.
“Ôi Chúa ơi”
Không có va chạm mạnh, bốc cháy hay nổ tung như tưởng tượng, nó tựa như một giọt nước tan ra chầm chậm trong khí quyển, và nhanh chóng tan ra bao phủ khắp Trái Đất. Cả bầu khí quyển nhanh chóng bị nhuộm đỏ, đâu đó phía dưới thi thoảng lóe ra những ánh chớp sáng lấp lánh
Một khung cảnh đẹp đẽ mang màu sắc đầy chết chóc.
“Anh hai nè, hai đứa dạo này thế nào rồi?”
“Anh hai, tụi em vẫn khỏe, bé Lan kỳ vừa rồi còn được học bổng đó, anh được gọi cho tụi em rồi hả, anh thế nào rồi?” Giọng nói gấp gáp có phần mừng rỡ vang lên
“Anh vẫn ổn, anh gọi có chuyện quan trọng, nghe kỹ những lời anh sắp nói” Đức trầm giọng nói
“Em nghe đây” Nghe ra sự nghiêm trọng trong giọng nói của Đức, giọng nói đầu dây kia trở nên rụt rè hơn
“Em lập tức gọi bé Lan về nhà ngay, dù đang làm bất cứ việc gì cũng vậy. Hai đứa có hai tiếng đồng hồ kể từ bây giờ để mua nhiều đồ ăn và nước uống nhất có thể để trong phòng, tốt nhất đồ ăn có thể để lâu được, khóa kín cửa phòng, tấn cửa chính và cửa sổ lại, không được mở cửa cho bất kỳ ai trừ anh ra, hiểu không?”
“Nhưng … có chuyện gì vậy anh hai?” Giọng nói đầu dây ngập ngừng hỏi
“Anh không có thời gian để giải thích, việc này rất khẩn cấp, bây giờ em phải làm ngay, được không?”
“Được, em sẽ đi gọi bé Lan” Sau một lát ngập ngừng, thằng Hiếu nhẹ giọng đáp
“Hai đứa phải biết bảo ban nhau đó” Đức cúp điện thoại và nhìn qua chiếc vòng trên tay mình “Còn 4 giờ 13 phút”.
Theo dự kiến Hạt giống tiến hóa sẽ va chạm với trái đất vào tầm giờ ăn trưa. Đức thở nhẹ một hơi, bị nhốt trong phòng giam lúc mọi thứ xảy ra sẽ là điều tệ nhất. Theo quy định của trại giờ ăn trưa các phạm nhân sẽ được ngồi ở phòng ăn chung. Đức nhắm mắt lại mượng tượng một lần nữa toàn bộ trại giam.
Trại giam chí Hòa được xây theo kiểu bát quái, chia làm sáu dãy A,B,C, D, E, F mỗi dãy có năm tầng, nhà ăn ở dưới cùng, ở đây hiện có hơn hai trăm phạm nhân, gác ngục tầm năm mươi người. Cách trại giam hai dãy nhà là doanh trại huấn luyện quân đội đồng thời cũng là nơi trú đóng của đội đặc nhiệm số 9 và đội phản ứng nhanh. Đây là cách sắp xếp cũ từ thời Pháp thuộc để đề phòng tù nhân bỏ trốn.
Kho vũ khí được đặt ở lầu ba khu C, từ nhà ăn khu D nơi Đức đang bị giam cần đi qua hai chốt bảo vệ và ba tầng lầu. Để thoát ra và trở về nhà, nhất là trong tình trạng hỗn loạn sắp tới vũ khí là không thể thiếu. Chìa khóa qua cửa nằm trong tay Hoàng béo, giám ngục.
“Nghĩ gì mà trầm tư quá vậy anh Đức” Một giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Đức.
Nhóc Tiến, bạn chung phòng giam của Đức. Kể ra thì cũng khá là tội nghiệp, nó là học sinh giỏi nhiều năm liền của trường trung học Nguyễn Khuyến. Thằng nhóc lớn lên cùng ông bố nghiện rượu, cả ngày nằm ở nhà trông vào mấy đồng tiền bán đồng nát của vợ và mua rượu, khi không có rượu uống thì quay sang đánh đập hai mẹ con nó. Một lần đi học về chứng kiến mẹ nó bị đánh nguyên một chai rượu vào đầu chảy máu bất tỉnh, thằng nhóc chạy thẳng vào bếp cầm con dao đâm chết ông bố, và kể từ đó nó vào đây. Nó thường xuyên bị hai thằng chung phòng giam bắt nạt, đánh đập, đến khi Đức vào thì mới không bị đánh nữa, nên thằng nhóc rất kính trọng Đức.
Đức quay sang nhóc Tiến, nhìn chằm chặp vào nó đến khi thằng nhóc bắt đầu sợ thì hỏi:
“Có xem phim zombie bao giờ chưa Tiến?”
“Xem rồi chứ anh, em khoái nhất Bộ Vùng đất quỷ dữ đó” Thằng nhóc cười hì hì trả lời
“Nếu bây giờ có zombie xuất hiện, thì chú mày sẽ làm gì?” Đức nhìn nó nghiêm túc hỏi
“Em sẽ bám sát theo anh thôi, đi với anh là an toàn nhất rồi” Nó cười cười
“Đi với anh, thì chú mày sẽ chết sớm hơn đó”
“Tìm chỗ ẩn nấp, thức ăn dự trữ, đánh vào đầu tụi nó, và quan trọng nhất là …. Đừng để bị cắn” Đức xoa đầu nó nói.
…………………………………
Trạm kiểm soát không gian NASA số 85
Phòng quan sát vệ tinh
Trạm kiểm soát có tất cả năm phi hành gia, ba nam hai nữ, là những thành viên kinh nghiệm từ NASA, có nhiệm vụ thu thập thông tin từ kính thiên văn Hubble, và thực hiện các nhiệm vụ nghiên cứu quan sát ngoài không gian.
“Sully, hết tháng này chúng ta về lại mặt đất rồi, cậu có dự định gì chưa?” Một chàng trai tóc nâu, người gốc Mỹ hỏi
“Chắc mình sẽ cùng Sam đi du lịch Đông Nam Á một chuyến xả stress, cậu thì sao hả?” Cô gái cười nói
“Trước hết, thì phải tụ tập với mọi người nhậu một trận cho đã cái đã, uống thuốc dinh dưỡng ở nơi này ba tháng muốn hết cảm giác với đồ ăn luôn rồi, haha” Mọi người trong phòng cùng cười to.
Đột nhiên một người trong phòng nhìn qua ngoài cửa quan sát, thốt lên hoảng hốt:
“Cái gì vậy?”
Cả bốn người còn lại vội vàng nhìn qua, đồng thanh thốt lên: “ Blood Comet” (Sao chổi đỏ)
“Sao nó lại ở đây được, chẳng phải theo dự báo nó sẽ bay ngang qua sao Mộc trong tháng tới hay sao?” Âm thanh hoảng sợ vang lên
Ngoài cửa không gian, một khối vật thể hình cầu màu đỏ máu kích cỡ ngang với mặt trăng chầm chậm bay tới hướng về Trái Đất, nhìn qua cửa kính nó đẹp một cách chết người, long lanh ánh đỏ và những ánh chớp lấp lóa bên trong.
Trong sự ngỡ ngàng của năm người, sao chổi đó va chạm vào bầu khí quyển.
“Ôi Chúa ơi”
Không có va chạm mạnh, bốc cháy hay nổ tung như tưởng tượng, nó tựa như một giọt nước tan ra chầm chậm trong khí quyển, và nhanh chóng tan ra bao phủ khắp Trái Đất. Cả bầu khí quyển nhanh chóng bị nhuộm đỏ, đâu đó phía dưới thi thoảng lóe ra những ánh chớp sáng lấp lánh
Một khung cảnh đẹp đẽ mang màu sắc đầy chết chóc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook