Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ
Quyển 5 - Chương 178: Thỉnh cầu

“Cậu đã làm cái gì?” Các Slytherin năm thứ tư rời khỏi lễ đường được một đoạn, bọn họ nghe Draco nhỏ giọng hỏi Harry.

“Ách, bất quá là nhắc nhở các gia tinh phải chăm sóc thương hoạn thật cẩn thận, thuận tiện báo cho bọn họ biết khẩu vị của bậc thầy Versace tôn kính.” Harry nói.”Không thể nào…” Draco nhớ tới mấy cái thí nghiệm buồn chán Harry từng làm, và một số nội dung ở sau khi y chết mình thu gom bản thảo ghi chép của y thấy được, “Hương thảo cộng thêm thuốc mọc xương có tạp chất? Cậu thật âm hiểm?” Draco cho Harry một cái liếc xéo rất không quý tộc, miệng nói “âm hiểm” nhưng vẻ mặt lại không hề có ý này.

“Giống nhau cả thôi.” Harry lộ ra một nụ cười.

“Harry, cậu lại làm gì? Hương thảo cộng thêm thuốc mọc xương có tạp chất?” Blaise hiếu kỳ hỏi, “Tôi nghĩ cậu hẳn không để ý thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của tôi chứ?”

“Đương nhiên, trong một số thành quả nghiên cứu tư nhân của tôi, thuốc mọc xương thường vì vấn đề thủ pháp xử lý tài liệu mà bị lẫn vào tạp chất nhất định, loại tạp chất này bình thường vô hại, thậm chí có thể nói là ‘tạp chất tốt’. Nhưng, nếu như dùng thuốc mọc xương có tạp chất xong lại ăn món có hương thảo làm gia vị, vậy sẽ dẫn đến một hậu quả khiến người tiếc nuối—— các đốt xương khép lại chu trình sinh trưởng, nảy sinh ký ức xương cốt.” Harry nhỏ giọng nói.

“Ôi, Merlin ơi!” Blaise lần đầu tiên ý thức được, người bạn thoạt nhìn ôn hòa vô hại của mình cũng có một mặt âm ngoan.

Bầy rắn đang giơ lỗ tai nghe ba vương tử Slytherin trò chuyện cũng bị hành động này của thủ tịch dọa đến run như cầy sấy, hậu quả như vậy không khác gì trực tiếp phế đi Versace. Xem ra thủ đoạn của vị gia chủ tuổi trẻ lại nhiều năm tiếp nhận gia tộc Potter này quả nhiên không phải lũ nhóc như bọn họ có thể tưởng tượng được, đừng nhìn y thường ngày ôn hòa, thật không ngờ thủ đoạn dĩ nhiên hung ác như thế. Thảo nào Grindelwald quyền khuynh nước Đức cũng lấy danh nghĩa để con gái độc nhất nhận cha đỡ đầu giao hảo với y.

“Ai bảo gã đối xử với chúng ta như vậy? Blaise, này có gì đâu, bất quá là trừng phạt một thầy độc dược không có đạo đức mà thôi… Cậu cũng biết Versace xấu xa cỡ nào, kẻ như vậy bản lĩnh càng lớn càng khiến người khó chịu. Tôi trái lại cảm thấy Harry làm rất tốt.” Pansy ngắt lời, “Không bị bắt sẽ không tính vi phạm.”

“Ôi, tôi chỉ là nghĩ, sau này mình nhất định phải ngoan ngoãn nịnh bợ thủ tịch và viện trưởng, để lỡ có bất hạnh bị ai tính toán còn có người cứu.” Blaise cố ý lộ ra một nụ cười nịnh nọt, cậu trái lại không để ý sự hung ác của Harry, bản thân cậu cũng là nửa gia chủ, mẹ cậu quanh năm ở ngoài, một vài trưởng lão của gia tộc Zabini cũng không phải trung tâm như ngoài mặt nhìn thấy.

Harry cười nhún vai, nói: “Đương nhiên, ai bảo tôi dính phải một thằng bạn như cậu.”

Trên đường tới nhà ấm, bốn Slytherin vừa đi vừa trò chuyện, về phần kết cục cuối cùng của Versace tin tưởng sẽ có người nói cho bọn họ. Mà bầy rắn thì nhìn mái tóc dài dính vụn sao của thủ tịch, nam tính Thế Giới Phù Thủy chỉ có trưởng giả được người tôn kính và tộc trưởng gia tộc có quyền để tóc dài, tóc dài ở Thế Giới Phù Thủy có ý nghĩa rất đặc thù —— tóc dài cỡ nào, thủ đoạn và kiến thức cũng sẽ dài cỡ ấy.

Tiết thảo dược học này, một mình Harry đối phó với ba bồn cỏ Barbo, giáo sư Sprout cho phép y mang đi thân củ mình thu thập được làm phần thưởng. Bậc thầy thảo dược học Hufflepuff biết, chốn về cuối cùng của đống thân củ này chỉ có thể là tủ độc dược của đồng sự, nói đến cùng, chỗ thân củ học sinh ngắt lấy có thể dùng bất quá là 10%, nơi quy túc của chúng cũng là trạm xá của Pobby và nồi của Severus. Thủ pháp ngắt lấy hữu hiệu mà thần tốc của Harry, khiến giáo sư Sprout mở rộng tầm mắt. Càng quan trọng hơn là, thủ pháp y dùng so với thủ pháp truyền thống càng không tổn thương thân cỏ Barbo. Điều này khiến chúng ở 3 tháng sau có thể lần thứ hai kết củ, mà không cần trồng lại. Trong khi đó cách truyền thống lại khiến cỏ Barbo héo tàn. Harry không để ý chia xẻ với Sprout thủ pháp mình vừa dùng, nói rõ các chi tiết cho bậc thầy thảo dược học. Khi tan học, giáo sư Sprout rất cao hứng mà tỏ vẻ Harry có thể thường tới nhà ấm chơi.Harry vừa ra nhà ấm đã ngoài ý muốn thấy Godric đứng đợi ở của, hai tiết sau của năm thứ tư là tiết chọn môn, vì thế các Slytherin không cần Harry dặn dò, mỗi người chào Godric xong đã lên lớp. Godric cũng gật đầu với bọn họ, kế phất tay với Harry, vừa bước tới vừa lớn tiếng gọi: “Há, tiểu quỷ đầu, chờ con đã lâu.”

“Ôi, các hạ…” Sprout rất ngoài ý muốn khi thấy Godric.

“Pomona,” Godric gật đầu với viện trưởng Hufflepuff, “Tiểu quỷ đầu nhà ta cảm ơn bà chiếu cố, a, thảo dược học của thằng bé thế nào?”

“Rất tuyệt vời.” Sprout cười ca ngợi, “Vừa nãy chúng tôi còn giao lưu về cách dùng của thân củ Barbo, các bé con của tôi đều rất thích chàng trai trẻ này.”

“Chúng ta đều hy vọng thằng bé có thể học được nhiều hơn, ôi, Pomona, bà biết đấy, làm gia trưởng đều có tâm tính ấy.” Godric rộng rãi nói, ôm Harry đến bên mình, “Chậc, được rồi, không quấy rầy bà chuẩn bị cho tiết sau. Ngoan, tiểu quỷ đầu, nói ‘tạm biệt’ với viện trưởng Sprout đi, rồi thì chúng ta tìm một vị trí nhiều nắng để lên lớp.”

“Giáo sư, tạm biệt.” Harry nhu thuận nói.

Godric kéo khóe miệng, mắt nhìn xung quanh, không ngoài ý muốn thấy được cái bóng của một vị tiền-cha đỡ đầu trong các Auror vừa vặn tuần tra tới cửa, và một cái bóng to đến quá phận cách đó không xa —— chắc hẳn là hiệu trưởng người Pháp mà Hel và Pec nhắc tới —— muốn bắt cóc nhóc con nhà chúng ta, phải xem chúng ta có đồng ý không đã.

“Khụ, tiểu quỷ đầu, ta dẫn con tới một chỗ rất tốt, tin tưởng con sẽ thích. Chương trình học Nghệ Thuật Phép của chúng ta về sau không có lớp học cố định, thế nên, sau mỗi tiết ta đều sẽ tới đón con.” Godric dẫn thằng bé nhà mình ra ngoài thành bảo, vừa đi vừa nói. Không ít học sinh thấy Godric đều chào hỏi, Godric cũng gật đầu trả lễ với từng người. Ông thậm chí còn lễ phép gật đầu với Sirius đang tuần tra, mà Sirius ở khi thấy Harry nhất thời không biết nên làm thế nào.

Các Auror tuần tra đại thể là lần đầu tiên thấy Godric, bọn họ ngoài ý muốn hỏi Sirius: “Sirius, vị đó là?”

“Bạn của hiệu trưởng Estifan.” Sirius tốt xấu cũng đến từ thế gia quý tộc, tự nhiên biết Godric chào hỏi mình là có ý gì, anh cũng rõ nếu như anh nói nhiều một câu, sợ rằng chốc lát nữa có người mời anh đi tâm sự. Về phần chân tướng, các đồng sự hiện tại của anh, phỏng chừng hơn phân nửa sẽ không tin.



Ăn xong bữa tối, Harry theo thường lệ tới chỗ Severus, Godric cho y một số bài tập. Nghệ Thuật Phép Harry đời trước học được rất hữu hạn, thế nên y cực kỳ mong chờ tiết của Godric, Godric cũng không khiến y thất vọng. Bộ tộc Gryffindor ngàn năm trước là thế gia Nghệ Thuật Phép, có thể trở thành vương giả trong đó, không riêng vì thể chất đơn thuộc tính hiếm thấy của Godric khiến Nghệ Thuật Phép của ông có thể phát huy được hiệu lực lớn nhất, học thức uyên bác của bản thân Godric cũng là ít người có thể sánh kịp. Đủ mọi vấn đề của Harry Godric đều có thể giải thích, điều này đối với Harry hiện tại mà nói đã rất hiếm có. Dù sao lấy cơ sở của y, có thể khiến y hỏi đều không phải vấn đề người bình thường có thể giải đáp.Khi Severus về, Harry đang ngồi trên sô pha nghiên đọc một quyển sách Godric cho y, giới thiệu về nguồn gốc của Nghệ Thuật Phép. Nhiệm vụ Godric cho y là ở trước đầu tuần sau phải viết một bài luận văn về nguồn gốc của Nghệ Thuật Phép, thế nên y cần gặm xong quyển sách này. Thấy bạn lữ đã về, Harry lập tức buông sách, đón lấy áo khoác Severus cởi, treo lên giá. Thuận lợi tăng lớn lửa trong lò sưởi, rồi xoay người đưa một ly trà nóng qua. Buổi tối tháng 10 ở Anh cũng không ấm áp, hành lang bên ngoài cho dù có thần chú giữ ấm cũng sẽ bị đông lạnh, Severus nhìn động tác thuần thục của Harry, trong lòng ấm áp.

“Harry, em nghe nói sao?” Severus một tay nhận lấy ly, một tay khác thì ôm tiểu xà mắt bích nhà mình, kéo y ngồi xuống sô pha.

“Về cái gì?” Harry sờ bàn tay rét lạnh của Severus, đặt vào tay ủ ấm, trong lòng tính toán nên mua cho Severus một số vật dụng mùa đông.

“Versace hôm nay ngất những 3 lần.” Severus thấy mờ ám quan tâm mình của bạn lữ, cũng không vạch trần, chỉ là cười chia xẻ cho Harry tin tức mình nhận được.

“Lý do?” Harry nháy mắt, không rõ vì nguyên nhân gì mà khiến Versace ngất những 3 lần.

“Sáng nay Pierres phát hiện đốt xương tay của Versace đã khép lại chu trình sinh trưởng, kiểm tra nửa ngày, vẫn không tìm ra nguyên nhân, thế là Versace bị ngất một lần.” Severus rất cao hứng nói.

“Những lần sau đâu?” Harry hiếu kỳ hỏi, nếu như là lo lắng, ngất một lần cũng đủ rồi, sao có thể ngất 3 lần?

“Sau đó, Iverson tới khám, ông ấy đánh gãy từng đốt xương tay của gã, gã đau đến ngất. Rồi để gã uống thuốc mọc xương, kết quả giày vò xong mới phát hiện chu trình sinh trưởng của các đốt xương tay vẫn khép lại. Thế là phó hội trưởng Versace của chúng ta lại ngất.” Severus nói, “Tiết mục thật thú vị… Đáng tiếc chúng ta đều không có cơ hội thưởng thức.”

Hai người hàn huyên thêm mấy câu, ôn tồn một tí, rồi Severus đi chấm bài, Harry thì tiếp tục sự nghiệp học tập.

Đã sắp tới giờ giới nghiêm ban đêm, Harry biết tối nay Severus phải tuần tra, thế nên y pha cho anh một bình trà đậm, cho nó một câu thần chú giữ ấm, lại đổi một cái áo choàng khá dày, kế vào phòng tìm găng tay cho Severus. Severus vừa chấm bài, vừa nhìn y bận rộn thay mình, khóe miệng giơ lên, tâm tình tốt khiến anh dù là chấm mớ luận văn nhảm nhí của các Gryffindor cũng không khỏi nhẹ tay mấy phần.

Đúng lúc này, bức tranh xà nữ ở cửa nói với Severus: “Bậc thầy Karpins, nữ sĩ Listerine tới thăm.”

Severus bĩu môi, bảo xà nữ mở cửa.

“À, Severus, good evening…” Karpins vừa vào đã thấy Severus ngồi ở đối diện cửa chấm bài, ông bèn chào.

“Hai vị, good evening, mời ngồi, xin đợi một lát.” Severus để hai vị khách ngồi vào sô pha ở khu tiếp khách, tay thì tiếp tục làm việc, sau khi chấm xong một phần bài tập, anh mới đứng dậy ngồi vào chủ vị.

“Severus, đêm khuya tới chơi đích xác bất tiện. Nhưng mà tay của Aragon…” Karpins mở miệng nói ra ý đồ.

“Sev, lát nữa tuần tra nhớ đeo găng tay, đêm bây giờ lạnh lắm.” Harry cầm đôi găng dày mình tìm được ra khỏi phòng ngủ.”Ừ, ta đã biết.” Severus đáp, “Em về ký túc xá trước đi, sắp tới giờ giới nghiêm ban đêm rồi.”

“Ôi, đợi đã, Severus, nếu Harry cũng ở đây, vậy thì tốt quá, cùng bàn bạc biết đâu lại tìm ra cách.” Karpins và nữ sĩ Listerine nhìn bọn họ đều không khỏi ước ao.

“Các vị là vì Versace mà tới phải không?” Harry cũng không vòng vèo, trực tiếp ngồi cạnh Severus.

“Phải.”

“Nói thật, tôi và Sev đều rất ghét gã…” Harry trẻ con nói.

“Nể cái mặt già của ta, Harry… Ta cam đoan Versace đã nhận được bài học.” Karpins nói, “Nể mặt hiệp hội độc dược, không thể chỉ có bậc thầy nghiên phát làm phó hội trưởng…”

“Ta cho rằng, Versace sẽ không nguyện ý gặp ta. Cũng sẽ không nguyện ý nợ ta một nhân tình lớn như vậy…” Severus nói.

“Còn không phải gã đã bế tắc?” Nữ sĩ Listerine nói.



Sau một phen trao đổi, Severus mới cố mà làm tỏ vẻ, sáng mai sẽ tới khám cho Versace bất hạnh. Về phần Harry, y biểu thị Severus đã đi rồi vậy y không làm điều thừa. Đối với điểm này, Karpins cũng không miễn cưỡng——

Hai vợ chồng bọn họ đều là bậc thầy, một cái là đủ rồi. Nếu như miễn cưỡng yêu cầu hai đều đi, nói không chừng bọn họ sẽ giận dỗi mà không đi cái nào.

Một cái là đủ rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương