Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ
-
Quyển 2 - Chương 13: Trước khi phân viện
Như trong trí nhớ, tầng tầng sương mù nổi lên dưới màn đêm. Xuống xe lửa, Harry và Draco, Blaise còn có Pansy, theo tiếng của Hagrid, đi về phía bên kia. Không thể không nói, cái bóng lớn của Hagrid rất dễ nhận ra giữa bóng đêm sương mù mông lung.
“Tân sinh năm nhất! Tân sinh năm nhất tới bên này!” Giữa biển người, bán cự nhân Hagrid trông coi khu vực săn bắn mang theo gương mặt râu ria xồm xoàm thấy được cậu bé nào đó, lộ ra nụ cười, “A, Neville, vẫn khỏe chứ? Tới đây. Tới đây nào, đi theo ta, còn tân sinh năm nhất nào nữa không? Ai nha, cẩn thận dưới chân, được rồi! Tân sinh năm nhất đi theo ta!”Các tân sinh theo Hagrid dọc trên một con đường nhỏ gồ ghề khá dốc, hai bên là rừng cây rậm rạp tối đen. Tất cả an tĩnh, Harry làm người thừa kế của bốn đầu sỏ đương nhiên biết quá trình vượt rừng và băng hồ khi lần đầu tiến vào tòa thành Hogwarts phải trải qua là một nghi thức tán thành. Trong khu rừng bên ngoài có pháp thuật dò xét cực kỳ cao cấp, nếu là Squib không có ma lực hoặc người thường sẽ bị đuổi đi.
Harry thu liễm tâm thần, tận lực khiến Hogwarts đừng hưng phấn, dù sao y là chủ nhân chính thức của nó. Làm chủ nhân tòa thành tán thành, sự trở lại chính thức của y, sẽ tạo thành mười hai tiếng chuông ngân vang chào đón. Harry không muốn xuất hiện kỳ cảnh như vậy, cho nên, khi băng qua rừng, y đã gõ xong hiệp nghị với Hogwarts.
“Quẹo qua ngã này, các con sẽ lập tức thấy Hogwarts.” Hagrid đột nhiên quay đầu hô.
Harry chưa kịp phản ứng, bên tai đã có từng tiếng xuýt xoa cực độ “Úc——!”
Thì ra là đầu đường đột nhiên mở rộng thành hồ nước màu đen. Trên sườn núi bên kia bờ hồ một tòa thành cực kỳ nguy nga đồ sộ sừng sững, từng cánh cửa sổ dưới bầu trời đầy sao hoặc sáng hoặc tối lóe lên. Harry nhìn nó, dâng trào những cảm xúc ngạo nghễ ——
Trầm ổn yên bình kiểu cổ Rome hoàn mỹ dung hợp với bén nhọn tinh tế kiểu Gothic, xa hoa khoa trương kiểu Baroque, tinh mỹ rực rỡ kiểu Rococo. Tòa thành này chứng kiến gió mưa xoay vần, cũ đi mới đến suốt cả ngàn năm. Cho dù trải qua nhiều như vậy, Hogwarts vẫn y nguyên, kiến trúc hùng vĩ, bầu không khí học thuật nồng nặc, kết giới pháp thuật kiên cố…
Đúng vậy, đây là Hogwarts!
Harry bước lên thuyền, y cùng thuyền với Blaise, ngồi đó, chỉ có y có thể nghe được chúc phúc nhân ngư dưới nước truyền đến. Thu liễm ánh mắt, trên mặt hiện ra một nụ cười.
Hogwarts, lấy tên của người thừa kế và người bảo vệ cam đoan với ngươi, ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm bẩn vinh quang của ngươi!
Đúng lúc này, trên người Harry nổi lên một tầng sáng nhu hòa, từ bạc đến lam, từ lam đến vàng, từ vàng đến đỏ, cuối cùng tiêu tán. Blaise cùng thuyền hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là rất kinh ngạc nhìn y. Harry không giải thích, y biết đây là đáp lại và thừa nhận của bốn học viện Hogwarts dành cho. Cười với Blaise xong, ý bảo tạm thời đừng hỏi. Một màn này là trong nháy mắt, nên không có người nào chú ý nữa.
“Cúi đầu!” Khi mấy chiếc thuyền nhỏ đầu tiên tới gần vách đá, Hagrid la lớn. Harry căn bản không làm theo, y biết Hogwarts sẽ không xúc phạm tới chủ nhân của nó. Chờ thuyền nhỏ chở bọn họ băng qua bụi thường xuân bao trùm trên vách núi trước mặt, cập bờ.
Xuống thuyền, Hagrid lại dẫn bọn họ trèo lên một đường hầm giữa đá núi, cuối cùng tới một bãi cỏ bằng phẳng ẩm ướt dưới bóng tòa thành. Harry nghe Hagrid tìm được Trevor của Neville rồi trả cho cậu bé Longbottom, chọc cho mấy đứa bé khác thì thầm. Y không nói thêm gì, chỉ đi theo ba người bạn, lẳng lặng bước lên thềm đá. Mọi người tụ trước một cánh cửa gỗ thật lớn. Hagrid giơ lên nắm tay, gõ ba cái vào cửa chính tòa thành.
Cửa chính lập tức mở ra. Phó hiệu trưởng McGonnagal một thân trường bào màu xanh biếc đứng đó. Giáo sư McGonnagal thần tình nghiêm túc cảm ơn Hagrid, rồi kéo rộng cửa, lộ ra phong cảnh phía sau. Trần nhà hoa mỹ, tường đá giàu cảm giác lịch sử, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt dẫn các tân sinh băng qua một đoạn thang lầu bằng đá cẩm thạch xa hoa nối thẳng lên phía trên. Rồi dọc theo sàn nhà trải đá, thẳng đến một căn phòng trống rất nhỏ ở đầu khác đại sảnh.”Tập hợp lại đây. Lập tức các con sẽ được phân viện, Hogwarts có bốn học viện, Gryffindor, Ravenclaw, Hufflepuff, còn có Slytherin. Một ngày xác định học viện, tất cả của các con sẽ đại biểu cho học viện.” Giáo sư McGonnagal nghiêm túc nói, đối với giáo sư McGonnagal, Harry không bài xích, bà là một giáo sư công bằng, là một người thầy tốt, là viện trưởng tốt, sau cũng là hiệu trưởng tốt. Kế, bà lưu lại cả phòng tiểu phù thủy kinh hoàng mà rời đi, bước vào đại sảnh —— đây cũng là bài kiểm tra thường lệ.
Chờ giáo sư McGonnagal đi rồi, Draco tới cạnh Harry, nhỏ giọng hỏi: “Harry, cậu chưa nói cậu tính vào học viện nào?”
Cậu biết Harry không thích chọc người chú ý, điểm ấy là tính cách điển hình của Slytherin. Cha cậu đã nói, nếu bạn cậu vào Gryffindor vậy cậu không thể tiếp tục làm bạn với y. Nghĩ tới đây, Draco không khỏi buồn bã.
“Đáp án này trước khi nghi thức phân viện kết thúc ai cũng không biết được, không phải sao?” Harry nhỏ giọng đáp.
Mấy thiếu niên đứng cách đó không xa đều nhìn Neville • Longbottom, trong đó, cách Longbottom gần nhất là Ron tóc đỏ, Harry nghe gã nói: “Neville, Harry • Potter hẳn cùng lớp với chúng ta đi? Sao không thấy cậu ấy?”
“Mẹ tôi nói, cậu ấy đã chết rồi… Bị thuộc hạ của kẻ thần bí giết chết.” Một thiếu niên tóc ngắn màu trà nhạt run rẩy nói.
Harry nghe có người nói mình chết, quay đầu nhìn thoáng, y nhận ra cậu bé này —— Seamus • Finnigan. Đánh bại Voldemort xong, cậu tốt nghiệp từ Hogwarts, thật lâu sau nghe nói phù thủy hỗn huyết này học đại học Muggle, rồi không còn tin tức.
Draco nghe có người nói Harry chết, không khỏi nổi giận, Harry yên lành đứng ở đây, hơn nữa ưu tú như vậy, sao dám nói cậu ấy chết chứ? —— Cái lũ này, nhất định là ngu xuẩn của Gryffindor, hoặc ngu ngốc của Hufflepuff.
Nghĩ tới đây, cậu định chạy tới mắng hai câu.
Tâm động bèn hành động. Thế nhưng Harry kéo áo choàng cậu lại: “Draco, nghe, tôi không muốn làm động vật hiếm quý bị vây xem.”
Tiểu bạch kim nhìn bạn mình, lửa giận trong lòng khi thấy bích mâu lóe ra rét lạnh thoáng cái dập tắt, sau đó cậu lộ ra một nụ cười giả tạo——
“Làm Malfoy, tôi có tất yếu bắt chuyện với ‘một trong hai Cứu Thế Chủ’, đúng không nào?”
Tiểu quý tộc rất thoả mãn tự chủ của bạn mình mạnh mẽ hơn mình, đồng thời có năng lực kéo mình —— đây mới là bạn. Chí ít Blaise và Pansy sẽ không làm vậy, bọn họ chỉ biết tự bảo vệ, kế mới khuyên can.
Harry thấy tiểu bạch kim tỉnh lại, cũng cười gật đầu, vừa thưởng thức đồng hồ quả quýt, vừa xem kịch.
“Harry, cậu thật là, Draco khó được như vậy…” Blaise nhỏ giọng oán giận.
“Slytherin cho phép xem kịch, nhưng không để đồng bạn xấu mặt.” Harry nhàn nhạt nói một câu khiến Blaise và Pansy rơi vào trầm tư.
“Cậu là Neville • Longbottom?” Harry nghe Draco dùng làn điệu quý tộc chậm rãi nói, “Tôi là Malfoy, Draco • Malfoy.”
Sau đó, cái tên này khiến Ron • Weasley ho nhẹ. Draco lập tức cảm thấy bị mạo phạm, vì vậy nhướng lông mày nhìn gã: “Mày nghĩ tên của tao rất buồn cười, đúng không nào? Không cần hỏi tao cũng biết mày là ai. Cha tao đã nói với tao, người nhà Weasley đều là tóc đỏ, mặt tàn nhang, hơn nữa nhiều đến mức nuôi không nổi.””Tao cũng nghe qua chuyện nhà mày.” Ron tối tăm nói, “Cả nhà tụi mày đều là Tử Thần Thực Tử.”
“Chí ít tốt hơn cái nhà làm kẻ phản bội huyết thống của tụi mày nhiều!” Draco hung hăng nói, sau đó nhìn Neville có chút run rẩy bên cạnh, “Đây là ‘một trong hai’… Cứu Thế Chủ? Longbottom? Cậu hẳn biết, có vài gia đình phù thủy tốt hơn những gia đình khác nhiều, cho nên, cậu nếu làm bạn với kẻ phản bội huyết thống như Weasley, cậu sẽ bị ảnh hưởng.”
Nói xong, tiểu bạch kim xoay người về chỗ Harry.
“Mày…” Sắc mặt Ron như màu tóc mình, đáng tiếc không chờ gã bão nổi, đã bị giáo sư McGonnagal dùng quyển da dê cuốn lại vỗ một cái, gọi sang bên kia.
“Được rồi, đi theo ta!” Giáo sư McGonnagal nghi hoặc nhìn Ron, rồi dẫn các tân sinh bước vào đại lễ đường Hogwarts.
“Tân sinh năm nhất! Tân sinh năm nhất tới bên này!” Giữa biển người, bán cự nhân Hagrid trông coi khu vực săn bắn mang theo gương mặt râu ria xồm xoàm thấy được cậu bé nào đó, lộ ra nụ cười, “A, Neville, vẫn khỏe chứ? Tới đây. Tới đây nào, đi theo ta, còn tân sinh năm nhất nào nữa không? Ai nha, cẩn thận dưới chân, được rồi! Tân sinh năm nhất đi theo ta!”Các tân sinh theo Hagrid dọc trên một con đường nhỏ gồ ghề khá dốc, hai bên là rừng cây rậm rạp tối đen. Tất cả an tĩnh, Harry làm người thừa kế của bốn đầu sỏ đương nhiên biết quá trình vượt rừng và băng hồ khi lần đầu tiến vào tòa thành Hogwarts phải trải qua là một nghi thức tán thành. Trong khu rừng bên ngoài có pháp thuật dò xét cực kỳ cao cấp, nếu là Squib không có ma lực hoặc người thường sẽ bị đuổi đi.
Harry thu liễm tâm thần, tận lực khiến Hogwarts đừng hưng phấn, dù sao y là chủ nhân chính thức của nó. Làm chủ nhân tòa thành tán thành, sự trở lại chính thức của y, sẽ tạo thành mười hai tiếng chuông ngân vang chào đón. Harry không muốn xuất hiện kỳ cảnh như vậy, cho nên, khi băng qua rừng, y đã gõ xong hiệp nghị với Hogwarts.
“Quẹo qua ngã này, các con sẽ lập tức thấy Hogwarts.” Hagrid đột nhiên quay đầu hô.
Harry chưa kịp phản ứng, bên tai đã có từng tiếng xuýt xoa cực độ “Úc——!”
Thì ra là đầu đường đột nhiên mở rộng thành hồ nước màu đen. Trên sườn núi bên kia bờ hồ một tòa thành cực kỳ nguy nga đồ sộ sừng sững, từng cánh cửa sổ dưới bầu trời đầy sao hoặc sáng hoặc tối lóe lên. Harry nhìn nó, dâng trào những cảm xúc ngạo nghễ ——
Trầm ổn yên bình kiểu cổ Rome hoàn mỹ dung hợp với bén nhọn tinh tế kiểu Gothic, xa hoa khoa trương kiểu Baroque, tinh mỹ rực rỡ kiểu Rococo. Tòa thành này chứng kiến gió mưa xoay vần, cũ đi mới đến suốt cả ngàn năm. Cho dù trải qua nhiều như vậy, Hogwarts vẫn y nguyên, kiến trúc hùng vĩ, bầu không khí học thuật nồng nặc, kết giới pháp thuật kiên cố…
Đúng vậy, đây là Hogwarts!
Harry bước lên thuyền, y cùng thuyền với Blaise, ngồi đó, chỉ có y có thể nghe được chúc phúc nhân ngư dưới nước truyền đến. Thu liễm ánh mắt, trên mặt hiện ra một nụ cười.
Hogwarts, lấy tên của người thừa kế và người bảo vệ cam đoan với ngươi, ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm bẩn vinh quang của ngươi!
Đúng lúc này, trên người Harry nổi lên một tầng sáng nhu hòa, từ bạc đến lam, từ lam đến vàng, từ vàng đến đỏ, cuối cùng tiêu tán. Blaise cùng thuyền hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là rất kinh ngạc nhìn y. Harry không giải thích, y biết đây là đáp lại và thừa nhận của bốn học viện Hogwarts dành cho. Cười với Blaise xong, ý bảo tạm thời đừng hỏi. Một màn này là trong nháy mắt, nên không có người nào chú ý nữa.
“Cúi đầu!” Khi mấy chiếc thuyền nhỏ đầu tiên tới gần vách đá, Hagrid la lớn. Harry căn bản không làm theo, y biết Hogwarts sẽ không xúc phạm tới chủ nhân của nó. Chờ thuyền nhỏ chở bọn họ băng qua bụi thường xuân bao trùm trên vách núi trước mặt, cập bờ.
Xuống thuyền, Hagrid lại dẫn bọn họ trèo lên một đường hầm giữa đá núi, cuối cùng tới một bãi cỏ bằng phẳng ẩm ướt dưới bóng tòa thành. Harry nghe Hagrid tìm được Trevor của Neville rồi trả cho cậu bé Longbottom, chọc cho mấy đứa bé khác thì thầm. Y không nói thêm gì, chỉ đi theo ba người bạn, lẳng lặng bước lên thềm đá. Mọi người tụ trước một cánh cửa gỗ thật lớn. Hagrid giơ lên nắm tay, gõ ba cái vào cửa chính tòa thành.
Cửa chính lập tức mở ra. Phó hiệu trưởng McGonnagal một thân trường bào màu xanh biếc đứng đó. Giáo sư McGonnagal thần tình nghiêm túc cảm ơn Hagrid, rồi kéo rộng cửa, lộ ra phong cảnh phía sau. Trần nhà hoa mỹ, tường đá giàu cảm giác lịch sử, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt dẫn các tân sinh băng qua một đoạn thang lầu bằng đá cẩm thạch xa hoa nối thẳng lên phía trên. Rồi dọc theo sàn nhà trải đá, thẳng đến một căn phòng trống rất nhỏ ở đầu khác đại sảnh.”Tập hợp lại đây. Lập tức các con sẽ được phân viện, Hogwarts có bốn học viện, Gryffindor, Ravenclaw, Hufflepuff, còn có Slytherin. Một ngày xác định học viện, tất cả của các con sẽ đại biểu cho học viện.” Giáo sư McGonnagal nghiêm túc nói, đối với giáo sư McGonnagal, Harry không bài xích, bà là một giáo sư công bằng, là một người thầy tốt, là viện trưởng tốt, sau cũng là hiệu trưởng tốt. Kế, bà lưu lại cả phòng tiểu phù thủy kinh hoàng mà rời đi, bước vào đại sảnh —— đây cũng là bài kiểm tra thường lệ.
Chờ giáo sư McGonnagal đi rồi, Draco tới cạnh Harry, nhỏ giọng hỏi: “Harry, cậu chưa nói cậu tính vào học viện nào?”
Cậu biết Harry không thích chọc người chú ý, điểm ấy là tính cách điển hình của Slytherin. Cha cậu đã nói, nếu bạn cậu vào Gryffindor vậy cậu không thể tiếp tục làm bạn với y. Nghĩ tới đây, Draco không khỏi buồn bã.
“Đáp án này trước khi nghi thức phân viện kết thúc ai cũng không biết được, không phải sao?” Harry nhỏ giọng đáp.
Mấy thiếu niên đứng cách đó không xa đều nhìn Neville • Longbottom, trong đó, cách Longbottom gần nhất là Ron tóc đỏ, Harry nghe gã nói: “Neville, Harry • Potter hẳn cùng lớp với chúng ta đi? Sao không thấy cậu ấy?”
“Mẹ tôi nói, cậu ấy đã chết rồi… Bị thuộc hạ của kẻ thần bí giết chết.” Một thiếu niên tóc ngắn màu trà nhạt run rẩy nói.
Harry nghe có người nói mình chết, quay đầu nhìn thoáng, y nhận ra cậu bé này —— Seamus • Finnigan. Đánh bại Voldemort xong, cậu tốt nghiệp từ Hogwarts, thật lâu sau nghe nói phù thủy hỗn huyết này học đại học Muggle, rồi không còn tin tức.
Draco nghe có người nói Harry chết, không khỏi nổi giận, Harry yên lành đứng ở đây, hơn nữa ưu tú như vậy, sao dám nói cậu ấy chết chứ? —— Cái lũ này, nhất định là ngu xuẩn của Gryffindor, hoặc ngu ngốc của Hufflepuff.
Nghĩ tới đây, cậu định chạy tới mắng hai câu.
Tâm động bèn hành động. Thế nhưng Harry kéo áo choàng cậu lại: “Draco, nghe, tôi không muốn làm động vật hiếm quý bị vây xem.”
Tiểu bạch kim nhìn bạn mình, lửa giận trong lòng khi thấy bích mâu lóe ra rét lạnh thoáng cái dập tắt, sau đó cậu lộ ra một nụ cười giả tạo——
“Làm Malfoy, tôi có tất yếu bắt chuyện với ‘một trong hai Cứu Thế Chủ’, đúng không nào?”
Tiểu quý tộc rất thoả mãn tự chủ của bạn mình mạnh mẽ hơn mình, đồng thời có năng lực kéo mình —— đây mới là bạn. Chí ít Blaise và Pansy sẽ không làm vậy, bọn họ chỉ biết tự bảo vệ, kế mới khuyên can.
Harry thấy tiểu bạch kim tỉnh lại, cũng cười gật đầu, vừa thưởng thức đồng hồ quả quýt, vừa xem kịch.
“Harry, cậu thật là, Draco khó được như vậy…” Blaise nhỏ giọng oán giận.
“Slytherin cho phép xem kịch, nhưng không để đồng bạn xấu mặt.” Harry nhàn nhạt nói một câu khiến Blaise và Pansy rơi vào trầm tư.
“Cậu là Neville • Longbottom?” Harry nghe Draco dùng làn điệu quý tộc chậm rãi nói, “Tôi là Malfoy, Draco • Malfoy.”
Sau đó, cái tên này khiến Ron • Weasley ho nhẹ. Draco lập tức cảm thấy bị mạo phạm, vì vậy nhướng lông mày nhìn gã: “Mày nghĩ tên của tao rất buồn cười, đúng không nào? Không cần hỏi tao cũng biết mày là ai. Cha tao đã nói với tao, người nhà Weasley đều là tóc đỏ, mặt tàn nhang, hơn nữa nhiều đến mức nuôi không nổi.””Tao cũng nghe qua chuyện nhà mày.” Ron tối tăm nói, “Cả nhà tụi mày đều là Tử Thần Thực Tử.”
“Chí ít tốt hơn cái nhà làm kẻ phản bội huyết thống của tụi mày nhiều!” Draco hung hăng nói, sau đó nhìn Neville có chút run rẩy bên cạnh, “Đây là ‘một trong hai’… Cứu Thế Chủ? Longbottom? Cậu hẳn biết, có vài gia đình phù thủy tốt hơn những gia đình khác nhiều, cho nên, cậu nếu làm bạn với kẻ phản bội huyết thống như Weasley, cậu sẽ bị ảnh hưởng.”
Nói xong, tiểu bạch kim xoay người về chỗ Harry.
“Mày…” Sắc mặt Ron như màu tóc mình, đáng tiếc không chờ gã bão nổi, đã bị giáo sư McGonnagal dùng quyển da dê cuốn lại vỗ một cái, gọi sang bên kia.
“Được rồi, đi theo ta!” Giáo sư McGonnagal nghi hoặc nhìn Ron, rồi dẫn các tân sinh bước vào đại lễ đường Hogwarts.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook