[Harry Potter] Khi Giáo Sư Xuyên Thành Harry
-
Chương 16
Sau đó Snape lảo đảo một bước, mặt mày xanh mét.
Tầm mắt Dumbledore nhìn hắn đầy kinh ngạc, Snape như có mắt không tròng, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Chiếc gương Ảo ảnh.
Đợi Potter hết hoảng loạn, hắn cũng không nói gì mà xoay người rời đi, mang theo vẻ mặt 'cha mới chết', xám như tro.
"Nhiều năm vậy rồi mà Severus vẫn chưa quên được, nhưng phản ứng cũng không cần phải mạnh như vậy." Dumbledore xuất hiện, nghi hoặc nhìn bóng lưng đang rời đi.
Snape bước đi trên hành lang, theo sát sau lưng Potter. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm cậu bé trước mặt, biểu tình hơi giãy giụa, nhưng cuối cùng, hắn vẫn nhịn được.
Snape lặng lẽ hộ tống Potter về nhà Gryffindor, sau đó liền trở lại hầm.
Hôm nay không phải đến phiên hắn tuần tra ban đêm,vì kế hoạch của Dumbledore nên hắn mới xuất hiện ở trước của phòng học bỏ đi.
Không nghĩ rằng lại thấy được những cái đó......
Sau khi đóng cửa hầm, sắc mặt Snape trở nên tệ đến cùng cực.
Da dày hắn quay cuồng, chịu đựng một cảm giác ghê tởm, như vừa ăn một đống ruồi bọ.
Không ngờ thằng nhóc Potter đó nhìn Chiếc gương Ảo ảnh – không ngờ nó –
Chiếc gương Ảo ảnh chiếu ra khát vọng sâu kín nhất của một người, nhìn biểu hiện tối qua của nó, chắc là không sai rồi...... Hắn cũng không thể tự lừa dối bản thân được.
Hai tay rũ bên người nắm chặt thành hai nắm đấm, khắc chế nghĩ về dục vọng muốn ói của mình, hay là cố gắng tiếp thu sự thật khó tin này.
Buổi sáng hôm sau, Snape mười phần không ngờ thấy được bộ dạng mất hồn của Potter lúc ăn sáng trong đại sảnh.
Bên bàn Gryffindor, cậu bé thất thần nhấp từng ngụm nước bí đỏ, chọc đĩa thịt trước mặt thành một đống bầy nhầy chả rõ hình dạng. Cậu vẫn ngồi một mình một góc cùng với Ron và Hermione, bị bạn bè cô lập, đối với bạn thân thì chả quan tâm.
Tầm mắt Potter đột nhiên tự do, giống với ấn tượng trước kia của các giáo sư --- cậu bé này vẫn hay ngượng ngùng rũ mi mắt xuống, hơi nhấp đôi môi. Truyện Full
- -- phản ứng này quả thật đã chứng minh suy đoán mà Snape không muốn nghĩ tới!
Thằng nhóc Potter đáng chết kia thật sự giống với điều Chiếc gương Ảo ảnh hiện ra! Đối với hắn --- một con dơi già đầu đầy dầu mỡ có tình cảm khác thường! Ôi, vớ của Merlin!
Mặt Snape đen đến không thể nào đen hơn được nữa.
Hắn nhịn rồi lại nhịn, vẫn chỉ ngồi một chỗ vặn vẹo khóe miệng, không có rời đi, tiếp tục dùng biểu tình chán ghét trừng Potter.
Dumbledore vốn dĩ muốn tự mình quan sát xem Harry có bị Chiếc gương Ảo ảnh mê hoặc không, nhưng lại có việc đột xuất phải rời đi, đành giao lại nhiệm vụ cho giáo sư Snape.
Cho nên Snape không thể không ngồi ở đây quan sát biểu tình của cậu bé...... Nhưng hắn cũng không biết tại sao Potter trước mặt hắn lại có biểu tình phong phú như vậy đâu?
Snape gắt gao nắm chặt nĩa, gương mặt lại hơi run rẩy một cách kỳ lạ.
Hắn hoàn toàn không biết phải đối mặt với Potter như thể nào --- may mà tối qua hắn không khiến Potter phát hiện, hắn cũng không thể tránh nhiệm vụ trông chừng Potter.
Vậy chỉ có thể giả bộ không biết.
Phản ứng đầu tiên của Snape đối với việc bị con trai của lão già Potter thích là cảm giác ghê tởm đến muốn ói, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận rằng lòng hắn có chút giật mình --- đặc biệt khi tưởng tượng đứa bé đó không hề giống lão già Potter, ngược lại còn khá giống hắn.
Trừ những hành vi, lời nói trả thù những ngày qua của Potter đối với hắn, thì tính tình của đứa bé này cũng không phải quá tệ.
...... dù thế nào cũng tốt hơn một tên Potter ngu xuẩn, lỗ mãng, tự cao tự đại nói thích hắn.
Mặt ngoài thì Snape âm thầm trừng về phía dãy bàn Gryffindor, trong đầu thì có chút mê mang, an ủi bản thân lung tung.
- --------------------------------
Tầm mắt Dumbledore nhìn hắn đầy kinh ngạc, Snape như có mắt không tròng, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Chiếc gương Ảo ảnh.
Đợi Potter hết hoảng loạn, hắn cũng không nói gì mà xoay người rời đi, mang theo vẻ mặt 'cha mới chết', xám như tro.
"Nhiều năm vậy rồi mà Severus vẫn chưa quên được, nhưng phản ứng cũng không cần phải mạnh như vậy." Dumbledore xuất hiện, nghi hoặc nhìn bóng lưng đang rời đi.
Snape bước đi trên hành lang, theo sát sau lưng Potter. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm cậu bé trước mặt, biểu tình hơi giãy giụa, nhưng cuối cùng, hắn vẫn nhịn được.
Snape lặng lẽ hộ tống Potter về nhà Gryffindor, sau đó liền trở lại hầm.
Hôm nay không phải đến phiên hắn tuần tra ban đêm,vì kế hoạch của Dumbledore nên hắn mới xuất hiện ở trước của phòng học bỏ đi.
Không nghĩ rằng lại thấy được những cái đó......
Sau khi đóng cửa hầm, sắc mặt Snape trở nên tệ đến cùng cực.
Da dày hắn quay cuồng, chịu đựng một cảm giác ghê tởm, như vừa ăn một đống ruồi bọ.
Không ngờ thằng nhóc Potter đó nhìn Chiếc gương Ảo ảnh – không ngờ nó –
Chiếc gương Ảo ảnh chiếu ra khát vọng sâu kín nhất của một người, nhìn biểu hiện tối qua của nó, chắc là không sai rồi...... Hắn cũng không thể tự lừa dối bản thân được.
Hai tay rũ bên người nắm chặt thành hai nắm đấm, khắc chế nghĩ về dục vọng muốn ói của mình, hay là cố gắng tiếp thu sự thật khó tin này.
Buổi sáng hôm sau, Snape mười phần không ngờ thấy được bộ dạng mất hồn của Potter lúc ăn sáng trong đại sảnh.
Bên bàn Gryffindor, cậu bé thất thần nhấp từng ngụm nước bí đỏ, chọc đĩa thịt trước mặt thành một đống bầy nhầy chả rõ hình dạng. Cậu vẫn ngồi một mình một góc cùng với Ron và Hermione, bị bạn bè cô lập, đối với bạn thân thì chả quan tâm.
Tầm mắt Potter đột nhiên tự do, giống với ấn tượng trước kia của các giáo sư --- cậu bé này vẫn hay ngượng ngùng rũ mi mắt xuống, hơi nhấp đôi môi. Truyện Full
- -- phản ứng này quả thật đã chứng minh suy đoán mà Snape không muốn nghĩ tới!
Thằng nhóc Potter đáng chết kia thật sự giống với điều Chiếc gương Ảo ảnh hiện ra! Đối với hắn --- một con dơi già đầu đầy dầu mỡ có tình cảm khác thường! Ôi, vớ của Merlin!
Mặt Snape đen đến không thể nào đen hơn được nữa.
Hắn nhịn rồi lại nhịn, vẫn chỉ ngồi một chỗ vặn vẹo khóe miệng, không có rời đi, tiếp tục dùng biểu tình chán ghét trừng Potter.
Dumbledore vốn dĩ muốn tự mình quan sát xem Harry có bị Chiếc gương Ảo ảnh mê hoặc không, nhưng lại có việc đột xuất phải rời đi, đành giao lại nhiệm vụ cho giáo sư Snape.
Cho nên Snape không thể không ngồi ở đây quan sát biểu tình của cậu bé...... Nhưng hắn cũng không biết tại sao Potter trước mặt hắn lại có biểu tình phong phú như vậy đâu?
Snape gắt gao nắm chặt nĩa, gương mặt lại hơi run rẩy một cách kỳ lạ.
Hắn hoàn toàn không biết phải đối mặt với Potter như thể nào --- may mà tối qua hắn không khiến Potter phát hiện, hắn cũng không thể tránh nhiệm vụ trông chừng Potter.
Vậy chỉ có thể giả bộ không biết.
Phản ứng đầu tiên của Snape đối với việc bị con trai của lão già Potter thích là cảm giác ghê tởm đến muốn ói, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận rằng lòng hắn có chút giật mình --- đặc biệt khi tưởng tượng đứa bé đó không hề giống lão già Potter, ngược lại còn khá giống hắn.
Trừ những hành vi, lời nói trả thù những ngày qua của Potter đối với hắn, thì tính tình của đứa bé này cũng không phải quá tệ.
...... dù thế nào cũng tốt hơn một tên Potter ngu xuẩn, lỗ mãng, tự cao tự đại nói thích hắn.
Mặt ngoài thì Snape âm thầm trừng về phía dãy bàn Gryffindor, trong đầu thì có chút mê mang, an ủi bản thân lung tung.
- --------------------------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook