[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội
-
Quyển 3 - Chương 174: Trường Sinh Linh Giá cuối cùng
Sắc mặt Snape lập tức thay đổi, Lucius ếm một thần chú tĩnh âm theo bản năng, “Dra, con biết con đang nói gì không?”
“Dạ, cha.” Nước hồ trên người Draco đang tong tong chảy xuống, nhưng cậu không thèm để ý, “Con, Draco Malfoy xin hai người để Aquila Prince làm bạn đời tương lai của con.” Cậu nắm chặt tay Aquila, “Đương nhiên con sẽ không ép Aquila, con sẽ để anh ấy đồng ý, nhưng trước đó con muốn được hai người đồng ý.”
Lucius chặn đề tài trước khi Snape mở miệng, “Hiện tại không phải lúc thảo luận vấn đề này, Dra, con và Qui vừa mới đi lên khỏi đáy hồ, tới chỗ bà Pomfrey uống chút dược trước đã, các quán quân đều ở nơi đó.”
Vì nói chuyện như vậy, Victor và Fleur cũng đã trở lại lều, Victor là người trở về thứ hai, Fleur là người thứ ba.
Chẳng qua Fleur luôn cố gắng nhìn ngó ra bên ngoài, Draco và Aquila nhanh chóng biết được Fleur thất bại từ người bên cạnh kể lại, cô căn bản không cứu được em gái mình, học trò Beauxbatons tên là Gabrielle.
“Aquila, may mắn…” Draco chưa nói hết, cậu chỉ xiết chặt tay Aquila, cậu tuyệt đối sẽ không buông tay.
Ở góc độ Draco không nhìn thấy khóe miệng Aquila nhếch lên, nở nụ cười chỉ thuộc về nhà Malfoy, Dra của cậu, trận đánh cờ này còn chưa biết ai là thợ săn đâu.
Cho đến thời gian quy định Harry vẫn chưa lộ diện, mọi người bắt đầu ồn ào bàn tán. Rốt cuộc, Harry mang Blaise xuất hiện, trong nháy mắt họ ló ra khỏi mặt hồ thì Blaise thấy được cậu bé mắt xanh của cậu và Gabrielle trong tay cậu ấy.
“Sao cậu lại? Thôi…” Blaise thở dài, nhìn vui sướng trong mắt Harry khi mình mở mắt, bắt đầu bơi đồng thời chia sẻ sức nặng của Gabrielle.
“Merlin ơi! Cậu cứu em ấy, cậu cứu em ấy!” Hai mắt Fleur khóc sưng lên, cô hôn mạnh lên mặt Harry, người sau bất an nhìn mặt Blaise đen sì.
“Hừ.” Blaise hừ mạnh một tiếng, xoay người đi về phía lều, đi theo là người vợ nhỏ Harry, nhưng nói tới nói lui Blaise cũng không tức giận, bắt đầu từ lúc quen Harry cậu đã biết Harry là vậy, có lẽ cậu không giúp bừa giúp bãi nhưng chắc chắn cậu ấy sẽ giúp người ta trong phạm vi của mình.
Nghĩ thế, Blaise cũng đi chậm lại, cậu thích Harry như vậy, nhưng không có nghĩa là cậu sẽ dễ dàng tha cho Harry, cơ hội tốt thế này, cũng rất hiếm có.
Quả nhiên, bài thi thứ hai Harry đứng thứ nhất, Draco thứ hai, Victor thứ ba, Fleur thứ tư. Vốn dựa vào thời gian cứu người, thì Draco phải đứng thứ nhất, nhưng sau khi giao tiếp với người cá Dumbledore cho rằng Harry chậm trễ vì cam đoan mọi người đều an toàn, biểu hiện ra tinh thần cao thượng chủ nghĩa nhân đạo yêu thương bạn bè, cũng bởi vậy mà Harry đạt điểm cao nhất.
Bài thi thứ nhất và bài thi thứ hai khiến Harry và Draco cùng đứng đầu, các động vật nhỏ Hogwarts cực kỳ vui sướng.
Sau khi bài thi chấm dứt thì theo thường lệ công bố thời gian thi đấu bài thi thứ ba, ngày 24 tháng 6, mà trước đó các quán quân phải chuẩn bị kỹ càng.
Hai lần dẫn đầu khiến phần lớn động vật nhỏ Hogwarts đều cực kỳ tin tưởng với quán quân của họ, ngay cả Hermione cũng thả lỏng hơn, hiển nhiên Draco hiểu biết nhiều hơn so với phù thủy cùng tuổi, Harry cũng có Blaise quản, còn cô, Merlin phù hộ, cô có thể mang theo bạn trai ngốc nhà mình bình an vượt qua kỳ thi là được rồi.
Draco và Aquila cũng đang bị vây trong bão táp.
Ngày đó sau khi rời sân đấu Lucius trực tiếp gọi họ tới hầm, chờ ở đó ngoài Lucius và Snape thì còn có Gellert và Abra.
“Draco, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Abra lạnh lùng mở miệng, không còn cách nào, khi chú đến hầm mới được thông báo, thái độ của Gellert thì đã sớm sáng tỏ, Snape bị Lucius hạn chế ý kiến, bản thân Lucius lại lấy hiệp nghị với Aquila làm bè. Tính toán đâu ra đấy, ngoài Abra, không ai định can thiệp vào việc Draco và Aquila đến với nhau.
“Con thích Aquila, con muốn theo đuổi Aquila làm bạn đời của con.” Draco kiên định nói, kéo chặt Aquila không cho cậu trốn tránh.
“Aquila thì sao, ý kiến của con?” Abra chuyển sang Aquila, vẻ mặt người sau không hề dao động, “Dra là người nhà của con.” Aquila tránh nặng tìm nhẹ.
“Hai đứa…” Abra nói một nửa liền ngừng lại, bảo chú nói gì, nói không được? Đừng đùa, hai đứa cháu này của chú có vẻ Draco giống Malfoy hơn, Aquila cứng nhắc và cố chấp thật ra thì ngược lại Draco giống Snape hơn, yêu là yêu, hận là hận, không hề có trạng thái trung gian.
Hơn nữa Abra mèo già hóa cáo, sao chú không biết trong đáy mắt Aquila là sự vui sướng tràn ngập, Dra ngốc nghếch, còn “theo đuổi” chứ, chỉ sợ sớm đã bị người ta nhớ thương nhưng còn không biết kìa.
“Thôi, ông không muốn quản chuyện hai đứa, hai đứa tự giải quyết đi, nhưng…” Abra dừng một lúc, “Ông muốn hai đứa nhớ kỹ, Malfoy luôn coi trọng người nhà.”
Draco và Aquila nhìn nhau một cái, biết Abra đang đồng ý. Còn Lucius và Snape, vì ước định trước đó với Aquila lần này cũng không biểu hiện phản đối gì, ngược lại là Draco, bất ngờ ngạc nhiên vì Lucius và Snape “có nói đâu”.
“Luci, tương lai hai đứa…” Chờ Draco và Aquila rời đi, Snape nhíu chặt mày.
“Sev,” Lucius vỗ vỗ tay Snape, “Bọn nhỏ có con đường của mình, chúng ta không thể theo chúng cả đời, như bây giờ cha lựa chọn trở thành một Grindelwald, mà bạn đời linh hồn của tôi chỉ có em.”
Qua một cửa người lớn, Draco bắt đầu dây dưa với Aquila, nhưng không biết cố ý hay vô tình, Aquila vẫn có vẻ hơi xa cách, ngược lại khiến cậu cực kỳ bối rối.
Qui gian xảo biết cái gì gọi là “khổ tận cam lai”, cái gì gọi là “cố gắng mới là tốt nhất”, dù sao cậu mới là người đầu tiên chuẩn bị, dự bị tóm chặt người, tuy Draco vĩnh viễn sẽ không biết.
Ngoài đôi của hai người này, quan hệ của Blaise và Harry hiển nhiên càng thêm chặt chẽ, cụ thể là sau khi bài thi thứ hai chấm dứt thì Blaise biến mất cả một đem, rồi ngày hôm sau nở nụ cười thần bí, còn ngày đó thì Harry không đi ra ngoài.
[Voldy, Voldy, ôi, vì sao lại có hai Voldy?] Cùng lúc đó, Sirius đang đi dạo trong Rừng Cấm đột nhiên nghe được một giọng xì xì.
Đồng thời, mắt hắn biến thành màu đỏ, miệng cũng phát ra tiếng xì xì, [Nana?]
[Voldy!] Rồi, một con rắn trắng lớn đi ra khỏi lùm cây, sau khi nhìn thấy Sirius thì không dừng lại, [Rốt cuộc cậu đã tới gặp người ta, nhưng màu tóc của cậu sao lại biến thành màu đen?]
Sirius, a, không đúng, hiện tại nên gọi hắn là Voldemort, hắn cũng không trả lời mà hỏi, [Nana, tại sao mày lại ở đây?]
[Người ta đi theo Voldy đó,] Nagini bắt đầu lăn lộn trên mặt đất, [Người ta không nhớ rõ.]
[Nana, lại đây xem nào.] Voldemort ném ra vài thần chú, trong khoảng thời gian này áp chế linh hồn Sirius đã khiến hắn có thể dễ dàng chỉ huy cơ thể Sirius, lời thề của Orion năm đó đã trở thành ràng buộc hữu hiệu nhất.
Nếu không phải Voldemort kiên định cho rằng thông qua máu Harry Potter mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất thì chỉ sợ hắn đã trực tiếp cắn nuốt linh hồn Sirius rồi chiếm cứ thân xác này rồi.
Rất nhanh, Voldemort hiểu được tình trạng của Nagini, mảnh linh hồn trên người nó đã biến mất.
Mảnh linh hồn trên người Nagini không giống như các mảnh linh hồn khác, vì Nagini còn sống nên ý thức mảnh linh hồn có thể thức tỉnh, cũng vì năng lực nó bám vào yếu hơn. Tình trạng hiện tại của Nagini chỉ có thể chứng minh một điều – mảnh linh hồn trên người Nagini có ý thức, hơn nữa mượn cơ hội nào đó thoát khỏi hạn chế của Nagini, chắc đó là “một Voldy khác” trong miệng nó rồi.
[Nana, biết hắn là ai không?] Voldemort hỏi.
[Nana không biết tên của cậu ta, cậu ta cũng không bảo Nana gọi cậu ta là Voldy.] Cô bé rắn ấm ức lăn lộn, [Voldy, để Nana đi theo cậu đi.]
[Bây giờ còn chưa được.] Voldemort từ chối, [Nana, lần sau khi người kia tới thì mày giúp ta giữ hắn lại, ta sẽ tới tìm mày.] Cuối cùng hắn để lại một câu rồi rời khỏi, hiện tại thân phận của hắn là Sirius, cũng là giáo sư Moody ở Hogwarts, mang theo Nagini bên người thì không hiện thực.
Vài ngày sau, Voldemort mang cái lốt Moody xuất hiện ở Rừng Cấm lần thứ hai, cơ thể màu trắng của Nagini quấn một người có dáng vẻ học trò, vì bị hạn chế nên nó cũng không quấn chặt.
Thấy gương mặt và áo chùng phù thủy Gryffindor của người này,Voldemort thao túng miệng Moody nở nụ cười ác ý, con mắt giả quay tròn chuyển động, thật không ngờ lại là nó.
Bí mật giữa hai mảnh linh hồn không có ai biết, nhưng mảnh linh hồn vừa mới thức tỉnh khỏi Nagini hiển nhiên không bằng mảnh linh hồn trong nhẫn, sau khi cắn nuốt linh hồn Orion giờ lại “ở” trong cơ thể máu trong thuần khiết nhà Black nữa.
Vì thế rất nhanh họ đạt được hiệp nghị, bài thi thứ ba vào tháng sáu, chính là cơ hội tốt nhất của họ.
“Dạ, cha.” Nước hồ trên người Draco đang tong tong chảy xuống, nhưng cậu không thèm để ý, “Con, Draco Malfoy xin hai người để Aquila Prince làm bạn đời tương lai của con.” Cậu nắm chặt tay Aquila, “Đương nhiên con sẽ không ép Aquila, con sẽ để anh ấy đồng ý, nhưng trước đó con muốn được hai người đồng ý.”
Lucius chặn đề tài trước khi Snape mở miệng, “Hiện tại không phải lúc thảo luận vấn đề này, Dra, con và Qui vừa mới đi lên khỏi đáy hồ, tới chỗ bà Pomfrey uống chút dược trước đã, các quán quân đều ở nơi đó.”
Vì nói chuyện như vậy, Victor và Fleur cũng đã trở lại lều, Victor là người trở về thứ hai, Fleur là người thứ ba.
Chẳng qua Fleur luôn cố gắng nhìn ngó ra bên ngoài, Draco và Aquila nhanh chóng biết được Fleur thất bại từ người bên cạnh kể lại, cô căn bản không cứu được em gái mình, học trò Beauxbatons tên là Gabrielle.
“Aquila, may mắn…” Draco chưa nói hết, cậu chỉ xiết chặt tay Aquila, cậu tuyệt đối sẽ không buông tay.
Ở góc độ Draco không nhìn thấy khóe miệng Aquila nhếch lên, nở nụ cười chỉ thuộc về nhà Malfoy, Dra của cậu, trận đánh cờ này còn chưa biết ai là thợ săn đâu.
Cho đến thời gian quy định Harry vẫn chưa lộ diện, mọi người bắt đầu ồn ào bàn tán. Rốt cuộc, Harry mang Blaise xuất hiện, trong nháy mắt họ ló ra khỏi mặt hồ thì Blaise thấy được cậu bé mắt xanh của cậu và Gabrielle trong tay cậu ấy.
“Sao cậu lại? Thôi…” Blaise thở dài, nhìn vui sướng trong mắt Harry khi mình mở mắt, bắt đầu bơi đồng thời chia sẻ sức nặng của Gabrielle.
“Merlin ơi! Cậu cứu em ấy, cậu cứu em ấy!” Hai mắt Fleur khóc sưng lên, cô hôn mạnh lên mặt Harry, người sau bất an nhìn mặt Blaise đen sì.
“Hừ.” Blaise hừ mạnh một tiếng, xoay người đi về phía lều, đi theo là người vợ nhỏ Harry, nhưng nói tới nói lui Blaise cũng không tức giận, bắt đầu từ lúc quen Harry cậu đã biết Harry là vậy, có lẽ cậu không giúp bừa giúp bãi nhưng chắc chắn cậu ấy sẽ giúp người ta trong phạm vi của mình.
Nghĩ thế, Blaise cũng đi chậm lại, cậu thích Harry như vậy, nhưng không có nghĩa là cậu sẽ dễ dàng tha cho Harry, cơ hội tốt thế này, cũng rất hiếm có.
Quả nhiên, bài thi thứ hai Harry đứng thứ nhất, Draco thứ hai, Victor thứ ba, Fleur thứ tư. Vốn dựa vào thời gian cứu người, thì Draco phải đứng thứ nhất, nhưng sau khi giao tiếp với người cá Dumbledore cho rằng Harry chậm trễ vì cam đoan mọi người đều an toàn, biểu hiện ra tinh thần cao thượng chủ nghĩa nhân đạo yêu thương bạn bè, cũng bởi vậy mà Harry đạt điểm cao nhất.
Bài thi thứ nhất và bài thi thứ hai khiến Harry và Draco cùng đứng đầu, các động vật nhỏ Hogwarts cực kỳ vui sướng.
Sau khi bài thi chấm dứt thì theo thường lệ công bố thời gian thi đấu bài thi thứ ba, ngày 24 tháng 6, mà trước đó các quán quân phải chuẩn bị kỹ càng.
Hai lần dẫn đầu khiến phần lớn động vật nhỏ Hogwarts đều cực kỳ tin tưởng với quán quân của họ, ngay cả Hermione cũng thả lỏng hơn, hiển nhiên Draco hiểu biết nhiều hơn so với phù thủy cùng tuổi, Harry cũng có Blaise quản, còn cô, Merlin phù hộ, cô có thể mang theo bạn trai ngốc nhà mình bình an vượt qua kỳ thi là được rồi.
Draco và Aquila cũng đang bị vây trong bão táp.
Ngày đó sau khi rời sân đấu Lucius trực tiếp gọi họ tới hầm, chờ ở đó ngoài Lucius và Snape thì còn có Gellert và Abra.
“Draco, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Abra lạnh lùng mở miệng, không còn cách nào, khi chú đến hầm mới được thông báo, thái độ của Gellert thì đã sớm sáng tỏ, Snape bị Lucius hạn chế ý kiến, bản thân Lucius lại lấy hiệp nghị với Aquila làm bè. Tính toán đâu ra đấy, ngoài Abra, không ai định can thiệp vào việc Draco và Aquila đến với nhau.
“Con thích Aquila, con muốn theo đuổi Aquila làm bạn đời của con.” Draco kiên định nói, kéo chặt Aquila không cho cậu trốn tránh.
“Aquila thì sao, ý kiến của con?” Abra chuyển sang Aquila, vẻ mặt người sau không hề dao động, “Dra là người nhà của con.” Aquila tránh nặng tìm nhẹ.
“Hai đứa…” Abra nói một nửa liền ngừng lại, bảo chú nói gì, nói không được? Đừng đùa, hai đứa cháu này của chú có vẻ Draco giống Malfoy hơn, Aquila cứng nhắc và cố chấp thật ra thì ngược lại Draco giống Snape hơn, yêu là yêu, hận là hận, không hề có trạng thái trung gian.
Hơn nữa Abra mèo già hóa cáo, sao chú không biết trong đáy mắt Aquila là sự vui sướng tràn ngập, Dra ngốc nghếch, còn “theo đuổi” chứ, chỉ sợ sớm đã bị người ta nhớ thương nhưng còn không biết kìa.
“Thôi, ông không muốn quản chuyện hai đứa, hai đứa tự giải quyết đi, nhưng…” Abra dừng một lúc, “Ông muốn hai đứa nhớ kỹ, Malfoy luôn coi trọng người nhà.”
Draco và Aquila nhìn nhau một cái, biết Abra đang đồng ý. Còn Lucius và Snape, vì ước định trước đó với Aquila lần này cũng không biểu hiện phản đối gì, ngược lại là Draco, bất ngờ ngạc nhiên vì Lucius và Snape “có nói đâu”.
“Luci, tương lai hai đứa…” Chờ Draco và Aquila rời đi, Snape nhíu chặt mày.
“Sev,” Lucius vỗ vỗ tay Snape, “Bọn nhỏ có con đường của mình, chúng ta không thể theo chúng cả đời, như bây giờ cha lựa chọn trở thành một Grindelwald, mà bạn đời linh hồn của tôi chỉ có em.”
Qua một cửa người lớn, Draco bắt đầu dây dưa với Aquila, nhưng không biết cố ý hay vô tình, Aquila vẫn có vẻ hơi xa cách, ngược lại khiến cậu cực kỳ bối rối.
Qui gian xảo biết cái gì gọi là “khổ tận cam lai”, cái gì gọi là “cố gắng mới là tốt nhất”, dù sao cậu mới là người đầu tiên chuẩn bị, dự bị tóm chặt người, tuy Draco vĩnh viễn sẽ không biết.
Ngoài đôi của hai người này, quan hệ của Blaise và Harry hiển nhiên càng thêm chặt chẽ, cụ thể là sau khi bài thi thứ hai chấm dứt thì Blaise biến mất cả một đem, rồi ngày hôm sau nở nụ cười thần bí, còn ngày đó thì Harry không đi ra ngoài.
[Voldy, Voldy, ôi, vì sao lại có hai Voldy?] Cùng lúc đó, Sirius đang đi dạo trong Rừng Cấm đột nhiên nghe được một giọng xì xì.
Đồng thời, mắt hắn biến thành màu đỏ, miệng cũng phát ra tiếng xì xì, [Nana?]
[Voldy!] Rồi, một con rắn trắng lớn đi ra khỏi lùm cây, sau khi nhìn thấy Sirius thì không dừng lại, [Rốt cuộc cậu đã tới gặp người ta, nhưng màu tóc của cậu sao lại biến thành màu đen?]
Sirius, a, không đúng, hiện tại nên gọi hắn là Voldemort, hắn cũng không trả lời mà hỏi, [Nana, tại sao mày lại ở đây?]
[Người ta đi theo Voldy đó,] Nagini bắt đầu lăn lộn trên mặt đất, [Người ta không nhớ rõ.]
[Nana, lại đây xem nào.] Voldemort ném ra vài thần chú, trong khoảng thời gian này áp chế linh hồn Sirius đã khiến hắn có thể dễ dàng chỉ huy cơ thể Sirius, lời thề của Orion năm đó đã trở thành ràng buộc hữu hiệu nhất.
Nếu không phải Voldemort kiên định cho rằng thông qua máu Harry Potter mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất thì chỉ sợ hắn đã trực tiếp cắn nuốt linh hồn Sirius rồi chiếm cứ thân xác này rồi.
Rất nhanh, Voldemort hiểu được tình trạng của Nagini, mảnh linh hồn trên người nó đã biến mất.
Mảnh linh hồn trên người Nagini không giống như các mảnh linh hồn khác, vì Nagini còn sống nên ý thức mảnh linh hồn có thể thức tỉnh, cũng vì năng lực nó bám vào yếu hơn. Tình trạng hiện tại của Nagini chỉ có thể chứng minh một điều – mảnh linh hồn trên người Nagini có ý thức, hơn nữa mượn cơ hội nào đó thoát khỏi hạn chế của Nagini, chắc đó là “một Voldy khác” trong miệng nó rồi.
[Nana, biết hắn là ai không?] Voldemort hỏi.
[Nana không biết tên của cậu ta, cậu ta cũng không bảo Nana gọi cậu ta là Voldy.] Cô bé rắn ấm ức lăn lộn, [Voldy, để Nana đi theo cậu đi.]
[Bây giờ còn chưa được.] Voldemort từ chối, [Nana, lần sau khi người kia tới thì mày giúp ta giữ hắn lại, ta sẽ tới tìm mày.] Cuối cùng hắn để lại một câu rồi rời khỏi, hiện tại thân phận của hắn là Sirius, cũng là giáo sư Moody ở Hogwarts, mang theo Nagini bên người thì không hiện thực.
Vài ngày sau, Voldemort mang cái lốt Moody xuất hiện ở Rừng Cấm lần thứ hai, cơ thể màu trắng của Nagini quấn một người có dáng vẻ học trò, vì bị hạn chế nên nó cũng không quấn chặt.
Thấy gương mặt và áo chùng phù thủy Gryffindor của người này,Voldemort thao túng miệng Moody nở nụ cười ác ý, con mắt giả quay tròn chuyển động, thật không ngờ lại là nó.
Bí mật giữa hai mảnh linh hồn không có ai biết, nhưng mảnh linh hồn vừa mới thức tỉnh khỏi Nagini hiển nhiên không bằng mảnh linh hồn trong nhẫn, sau khi cắn nuốt linh hồn Orion giờ lại “ở” trong cơ thể máu trong thuần khiết nhà Black nữa.
Vì thế rất nhanh họ đạt được hiệp nghị, bài thi thứ ba vào tháng sáu, chính là cơ hội tốt nhất của họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook