[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội
-
Quyển 3 - Chương 170: Đẩy tay sau lưng
Sau khi tỉnh lại Aquila bị Draco lải nhải tới một tiếng đồng hồ, nội dung từ việc không cẩn thận uống sữa đến việc không để ý mình thời gian trước, thậm chí còn kể lại đợt giận dỗi vào năm nhất.
Aquila cũng không phản bác, cậu biết là lỗi của mình, theo lý cậu có thể ngửi ra được mùi lạ trong cốc sữa, chỉ là vì Draco đưa cậu nên cậu mới uống không do dự.
Cuối cùng, Draco mới nói, “Cha bảo để chúng ta tự giải quyết, từ giờ tới dạ hội Giáng sinh, anh cũng có thể đi theo Gryffindor kia.”
Aquila ngạc nhiên nhìn Draco, suy nghĩ đầu tiên có phải đó là thủ đoạn Lucius tách họ ra không.
Nếu Lucius biết ý tốt của mình khiến Aquila nghĩ vậy thì chỉ sợ cả đời này Lucius sẽ không đồng ý cho Aquila và Draco đến với nhau mất.
“Nhưng mà,” Draco ủ rũ mặt, “Trong lớp thì không được, ăn cơm cũng không được, và sau cơm chiều phải trở về.” Hạn chế này, tính toán đâu ra đấy thời gian Aquila có thể ở cạnh Mina kia chỉ từ sau buổi học chiều tới bữa cơm chiều.
Mắt Aquila trở nên hiền hòa, Draco đang để ý cậu, dù có lẽ chính Draco cũng không biết, “Hơn nữa, hành động trước đó không được xuất hiện lần nữa.” Draco nói xong rồi xoay người ra khỏi cửa.
Aquila đứng đó suy nghĩ, hành động nào nhỉ? Cậu lập tức nhớ tới cái hôn trên mu bàn tay cô nữ sinh kia, rồi chạm môi mình nở nụ cười, cậu có nên tin rằng Draco cũng đang thích mình, thích giống như người yêu không nhỉ.
Vài ngày sau, kỵ sĩ Slytherin và một Máu Bùn Gryffindor “cùng tắm bể tình” trở thành tin tức đầu đề tại Hogwarts, ngoài dự đoán là dường như Draco không để ý gì đến chuyện này, chỉ là trong mắt người ngoài, khoảng cách hai anh em xa hơn nhiều.
Đối với chuyện này phần lớn phù thủy nhỏ đều rất vui mừng, anh em Malfoy không ở cạnh nhau sẽ không còn kỳ đà cản mũi, họ cũng có cơ hội. Cụ thể là bên cạnh Draco lập tức có không ít người, hơn nữa trong quá trình Aquila và Mina Valars “hẹn hò” cũng “vô tình gặp được” cả đám trai và gái.
Hiện tượng đó cũng tạo ra phản ứng khác nhau của hai anh em – Draco nhanh chóng mời Alasta Greengrass Slytherin năm thứ ba làm bạn nhảy, gia tộc này vẫn luôn không nổi bật sau chiến, lần này lại được chọn là bất ngờ, chẳng qua họ không biết Draco đột nhiên nhận ra mái tóc vàng của Alasta không tồi thôi; còn Aquila nể mặt Mina từ chối tiếp xúc với bất cứ ai, cũng khiến lòng hư vinh của người sau được thỏa mãn tới cực hạn.
Nhưng theo thời gian, Aquila bắt đầu có vẻ hoảng hốt trước mặt Mina Valars, cũng khiến cô ta chột dạ, có phải hiệu quả Tình Dược người kia đưa cho mình đã qua rồi không. Tuy người kia nói đừng đi tìm hắn, hắn chỉ đồng tình với mình thôi, nhưng Mina rất tiếc Aquila. Dù mục tiêu ban đầu của cô ta là Draco, sức quyến rũ của hoàng tử nhỏ bạch kim quá lớn, nhưng thực sự ở cạnh nhau cô ta mới biết được Aquila thích hợp trở thành chồng mình hơn.
Chỉ cần có thể tóm được Aquila, Mina Valars thầm nghĩ, cô ta cũng có thể trở thành một quý tộc ở giới phù thủy.
Vì thế, sau khi xin lỗi và chào tạm biệt Aquila thì Mina vòng vèo tới hầm. Cô không chú ý tới đám vật nhỏ Snape đặt ở cạnh văn phòng Moody, trực tiếp gõ cửa phòng làm việc của Moody, “Giáo sư Moody, con là Mina Valars, có một vấn đề con không rõ lắm.”
Ở chỗ rẽ trong hầm, dưới áo tàng hình Draco nắm chặt tay Aquila bên cạnh, vì kích cỡ áo tàng hình của Harry nên Draco gần như được Aquila ôm vào lòng. “Em đã biết là ông ta mà, ngay từ đầu ông ta đã không thích em rồi.” Draco khẽ nói, khi Aquila nói cho cậu biết Mina “xin phép”, cậu liền kéo Aquila bắt đầu theo dõi, vì thế cậu đã sớm mượn áo tàng hình của Harry rồi.
“Cha đã sớm chú ý tới Moody,” Hiển nhiên Aquila rõ ràng hơn Draco, “Chúng ta chỉ cần biết Moody làm là được rồi, chuyện còn lại thì không cần chúng ta lo.” Vì cố gắng nói nhỏ, bờ môi cậu chạm phải vành tai Draco.
Vành tai Draco chậm rãi đỏ lên, dường như cậu vừa mới nhận ra tư thế của mình và Aquila, “Vậy… chúng ta cứ thế bỏ qua?” Cậu nói hơi lắp bắp, nhưng vẫn rất không cam lòng.
Aquila buồn cười nhìn biểu hiện của Draco, trong lòng hơi ngứa, “Chỉ là mệt chút thôi, dù sao anh đã mời rồi, người uống cốc sữa kia không phải em.” Cậu hiểu được tình thế của gia tộc Malfoy, “Chúng ta đi báo cáo với cha, rồi nghiên cứu quả trứng vàng của em, nếu anh nhớ không lầm thì em còn chưa biết manh mối bài thi thứ hai đâu.”
— Tôi là đường ranh giới Draco và Aquila báo cáo kết quả —
Snape không hề ngạc nhiên bởi kết luận của Aquila và Snape, dù sao đám vật nhỏ kia đã chứng minh rất nhiều vấn đề, anh rất hài lòng khi con mình không lén đi vào mà trực tiếp đi ra, sau khi bảo Draco chăm chú chuẩn bị cho bài thi thứ hai thì anh trực tiếp nối gương hai mặt với Lucius.
Trong khoảng thời gian này Lucius luôn nghiên cứu cách xử lý Peter, y vốn định khống chế Peter như Mina Prince nhưng đối phương kháng cự y và tình trạng của Mina Prince khiến Lucius hơi lo sợ. Hơn nữa trong lĩnh vực Bế quan Bí thuật và tạo ký ức giả thì Lucius không bằng Snape, nhưng Snape lại đang ở trong thời kỳ chỉ nên sử dụng một phần nhỏ pháp thuật, nói cách khác, muốn Peter phục vụ họ như Mina là không thể.
Vậy làm sao có thể để Peter phát huy giá trị lớn nhất chứ? Cuối cùng vẫn là do Gellert cáo già ra ý kiến, mượn Dược thôi miên Snape phát minh năm đó, Lucius hoàn toàn có thể bắt Peter vài ngày sẽ trở lại một nơi cố định, đến lúc đó sẽ dùng Chân Dược hay Chiết tâm Trí thuật.
Cứ thế mãi sẽ sinh ra tính kháng dược, nhưng Thi đấu Tam Pháp thuật cũng chỉ có mấy tháng thôi không phải sao?
Lucius tiếp nhận đề nghị này, sau khi Snape thông báo Moody khác thường thì y trực tiếp vào địa lao gia tộc Malfoy cố ý để lại “sơ hở”, và còn nghi ngờ thân phận của Moody.
Quả nhiên, vài ngày sau, con chuột vốn gầy queo trộm chạy vào văn phòng Moody, sau khi xác nhận thì gã biến thành một người đàn ông thấp bé trước mặt Moody, “Tôi là Peter Pettigrew, mang tôi đi gặp lord.”
Moody lớn tiếng công khai xin phép đi Hogsmeade đã hoàn toàn bại lộ thân phận của gã, Snape và Lucius cũng xác nhận phần tương lai này không thay đổi, Moody căn bản chính là Bartemius Crouch.
Dumbledore cũng phát hiện ra sự kỳ lạ, trong thời gian này, vì Chúa tể Hắc ám đời trước chợt “thích” đi dạo Hgowarts nên bình thường đều có thể thấy bóng dáng Gellert ân cần đi theo bạn đời ông. Vì không để mình khó chịu, Dumbledore ở trong phòng làm việc vài ngày, cũng bởi vậy mà bỏ lỡ lời mời của Aquila.
Nhận được tin tức, Dumbledore nhận ra sự khác thường, chỉ là vì cụ cũng không ở hiện trường để đưa ra suy đoán chính xác nhất.
Nhưng Moody lại khác, bản thân Dumbledore biết Moody trong “tương lai” bị giả mạo, hiện tại gã yêu cầu đi Hogsmeade thật sự không bình thường, khi mà Hogwarts đang là lúc tiếp đón trường khác, Kẻ Được Chọn “rõ ràng” bị người khác hãm hại. Đã từng là Thần Sáng và là thành viên của Hội Phượng Hoàng, Moody thật sẽ không thể nào rời đi.
Bởi vậy, Dumbledore quyết định lén lút cùng đi, nhưng cụ thật không ngờ, lần này Moody ra ngoài không phải vì liên lạc với ai, mà cụ cũng gặp được người mà cụ không dự đoán được.
Trong sự bình tĩnh phồn vinh của Hogwarts thì thế lực mấy bên bắt đầu âm thầm chuẩn bị, các phù thủy nhỏ lại rất hòa bình.
Aquila giảm hẹn hò với Mina Valars, lý do là “phải giúp em trai phá trứng vàng”. Draco thì càng rõ ràng, cậu chỉ mời một bạn nhảy thôi không phải sao, như vậy chỉ cần không phải dạ hội thì họ không cần ở cạnh nhau làm gì.
Chẳng qua, Draco và Aquila không hề tiến triển với nghiên cứu trứng vàng, mỗi lần Draco nghe thấy tiếng thét bên trong trứng vàng đã cảm thấy phiền, Aquila am hiểu độc dược và thần chú, Draco thì nghiên cứu về trận pháp và một ít sinh vật quý hiếm. Chỉ là họ không phát hiện ra tiếng thét trong trứng vàng là một ngôn ngữ, ngôn ngữ của người cá.
Cho đến vài ngày trước dạ hội, đáp án này mới được Blaise cà lơ phất phơ nói ra, khi cậu nói, Harry đang ngồi cạnh, vẻ mặt vui mừng – họ cũng vừa mới vô tình phát hiện ra thôi.
“Chúng tôi lấy đi cái mà bạn sẽ nhớ ghê lắm… một tiếng đồng hồ dài bạn sẽ phải tìm… nó sẽ không trở lại…” Draco khẽ lặp lại vài câu hát, bên kia Hermione đã lên tiếng, “Căn cứ vào “Hogwarts – một lịch sử” thì trong hồ Đen có một bộ lạc người cá, có vẻ như bài thi thứ hai là các cậu phải vào trong hồ Đen, Merlin ơi! Đây chỉ mới tháng hai thôi!”
Neville đúng lúc đưa cho bạn gái một chén trà, “Cỏ mang cá, nó có thể khiến người ta mọc ra mang cá, tự do bơi dưới nước, thời gian chỉ có một tiếng.” Trong thảo dược học, Neville có quyền lên tiếng, nhất là mấy ngày nay cậu đều đi theo Hermione tới lật sách thư viện.
“Cỏ mang cá, là cái thứ giống như đuôi con chuột màu xám sao?” Draco lộ vẻ chán ghét, “Thật sự là không phù hợp với thẩm mỹ nhà Malfoy.”
Harry cũng không để ý lắm, “Chỉ cần có tác dụng là được, không biết “thứ mà bạn sẽ nhớ ghê lắm” là cái gì nhỉ?”
“So với điều đó thì mình càng muốn biết, làm sao cậu phát hiện phải đặt trứng vàng vào trong nước mới nghe được giọng nói vậy?” Pansy uyển chuyển dùng cây quạt che mặt mình giả vờ xấu hổ.
Mặt Harry đỏ lên, cậu lắp bắp chào rồi đi, Blaise cười hàm ý phía sau cậu.
Aquila cũng không phản bác, cậu biết là lỗi của mình, theo lý cậu có thể ngửi ra được mùi lạ trong cốc sữa, chỉ là vì Draco đưa cậu nên cậu mới uống không do dự.
Cuối cùng, Draco mới nói, “Cha bảo để chúng ta tự giải quyết, từ giờ tới dạ hội Giáng sinh, anh cũng có thể đi theo Gryffindor kia.”
Aquila ngạc nhiên nhìn Draco, suy nghĩ đầu tiên có phải đó là thủ đoạn Lucius tách họ ra không.
Nếu Lucius biết ý tốt của mình khiến Aquila nghĩ vậy thì chỉ sợ cả đời này Lucius sẽ không đồng ý cho Aquila và Draco đến với nhau mất.
“Nhưng mà,” Draco ủ rũ mặt, “Trong lớp thì không được, ăn cơm cũng không được, và sau cơm chiều phải trở về.” Hạn chế này, tính toán đâu ra đấy thời gian Aquila có thể ở cạnh Mina kia chỉ từ sau buổi học chiều tới bữa cơm chiều.
Mắt Aquila trở nên hiền hòa, Draco đang để ý cậu, dù có lẽ chính Draco cũng không biết, “Hơn nữa, hành động trước đó không được xuất hiện lần nữa.” Draco nói xong rồi xoay người ra khỏi cửa.
Aquila đứng đó suy nghĩ, hành động nào nhỉ? Cậu lập tức nhớ tới cái hôn trên mu bàn tay cô nữ sinh kia, rồi chạm môi mình nở nụ cười, cậu có nên tin rằng Draco cũng đang thích mình, thích giống như người yêu không nhỉ.
Vài ngày sau, kỵ sĩ Slytherin và một Máu Bùn Gryffindor “cùng tắm bể tình” trở thành tin tức đầu đề tại Hogwarts, ngoài dự đoán là dường như Draco không để ý gì đến chuyện này, chỉ là trong mắt người ngoài, khoảng cách hai anh em xa hơn nhiều.
Đối với chuyện này phần lớn phù thủy nhỏ đều rất vui mừng, anh em Malfoy không ở cạnh nhau sẽ không còn kỳ đà cản mũi, họ cũng có cơ hội. Cụ thể là bên cạnh Draco lập tức có không ít người, hơn nữa trong quá trình Aquila và Mina Valars “hẹn hò” cũng “vô tình gặp được” cả đám trai và gái.
Hiện tượng đó cũng tạo ra phản ứng khác nhau của hai anh em – Draco nhanh chóng mời Alasta Greengrass Slytherin năm thứ ba làm bạn nhảy, gia tộc này vẫn luôn không nổi bật sau chiến, lần này lại được chọn là bất ngờ, chẳng qua họ không biết Draco đột nhiên nhận ra mái tóc vàng của Alasta không tồi thôi; còn Aquila nể mặt Mina từ chối tiếp xúc với bất cứ ai, cũng khiến lòng hư vinh của người sau được thỏa mãn tới cực hạn.
Nhưng theo thời gian, Aquila bắt đầu có vẻ hoảng hốt trước mặt Mina Valars, cũng khiến cô ta chột dạ, có phải hiệu quả Tình Dược người kia đưa cho mình đã qua rồi không. Tuy người kia nói đừng đi tìm hắn, hắn chỉ đồng tình với mình thôi, nhưng Mina rất tiếc Aquila. Dù mục tiêu ban đầu của cô ta là Draco, sức quyến rũ của hoàng tử nhỏ bạch kim quá lớn, nhưng thực sự ở cạnh nhau cô ta mới biết được Aquila thích hợp trở thành chồng mình hơn.
Chỉ cần có thể tóm được Aquila, Mina Valars thầm nghĩ, cô ta cũng có thể trở thành một quý tộc ở giới phù thủy.
Vì thế, sau khi xin lỗi và chào tạm biệt Aquila thì Mina vòng vèo tới hầm. Cô không chú ý tới đám vật nhỏ Snape đặt ở cạnh văn phòng Moody, trực tiếp gõ cửa phòng làm việc của Moody, “Giáo sư Moody, con là Mina Valars, có một vấn đề con không rõ lắm.”
Ở chỗ rẽ trong hầm, dưới áo tàng hình Draco nắm chặt tay Aquila bên cạnh, vì kích cỡ áo tàng hình của Harry nên Draco gần như được Aquila ôm vào lòng. “Em đã biết là ông ta mà, ngay từ đầu ông ta đã không thích em rồi.” Draco khẽ nói, khi Aquila nói cho cậu biết Mina “xin phép”, cậu liền kéo Aquila bắt đầu theo dõi, vì thế cậu đã sớm mượn áo tàng hình của Harry rồi.
“Cha đã sớm chú ý tới Moody,” Hiển nhiên Aquila rõ ràng hơn Draco, “Chúng ta chỉ cần biết Moody làm là được rồi, chuyện còn lại thì không cần chúng ta lo.” Vì cố gắng nói nhỏ, bờ môi cậu chạm phải vành tai Draco.
Vành tai Draco chậm rãi đỏ lên, dường như cậu vừa mới nhận ra tư thế của mình và Aquila, “Vậy… chúng ta cứ thế bỏ qua?” Cậu nói hơi lắp bắp, nhưng vẫn rất không cam lòng.
Aquila buồn cười nhìn biểu hiện của Draco, trong lòng hơi ngứa, “Chỉ là mệt chút thôi, dù sao anh đã mời rồi, người uống cốc sữa kia không phải em.” Cậu hiểu được tình thế của gia tộc Malfoy, “Chúng ta đi báo cáo với cha, rồi nghiên cứu quả trứng vàng của em, nếu anh nhớ không lầm thì em còn chưa biết manh mối bài thi thứ hai đâu.”
— Tôi là đường ranh giới Draco và Aquila báo cáo kết quả —
Snape không hề ngạc nhiên bởi kết luận của Aquila và Snape, dù sao đám vật nhỏ kia đã chứng minh rất nhiều vấn đề, anh rất hài lòng khi con mình không lén đi vào mà trực tiếp đi ra, sau khi bảo Draco chăm chú chuẩn bị cho bài thi thứ hai thì anh trực tiếp nối gương hai mặt với Lucius.
Trong khoảng thời gian này Lucius luôn nghiên cứu cách xử lý Peter, y vốn định khống chế Peter như Mina Prince nhưng đối phương kháng cự y và tình trạng của Mina Prince khiến Lucius hơi lo sợ. Hơn nữa trong lĩnh vực Bế quan Bí thuật và tạo ký ức giả thì Lucius không bằng Snape, nhưng Snape lại đang ở trong thời kỳ chỉ nên sử dụng một phần nhỏ pháp thuật, nói cách khác, muốn Peter phục vụ họ như Mina là không thể.
Vậy làm sao có thể để Peter phát huy giá trị lớn nhất chứ? Cuối cùng vẫn là do Gellert cáo già ra ý kiến, mượn Dược thôi miên Snape phát minh năm đó, Lucius hoàn toàn có thể bắt Peter vài ngày sẽ trở lại một nơi cố định, đến lúc đó sẽ dùng Chân Dược hay Chiết tâm Trí thuật.
Cứ thế mãi sẽ sinh ra tính kháng dược, nhưng Thi đấu Tam Pháp thuật cũng chỉ có mấy tháng thôi không phải sao?
Lucius tiếp nhận đề nghị này, sau khi Snape thông báo Moody khác thường thì y trực tiếp vào địa lao gia tộc Malfoy cố ý để lại “sơ hở”, và còn nghi ngờ thân phận của Moody.
Quả nhiên, vài ngày sau, con chuột vốn gầy queo trộm chạy vào văn phòng Moody, sau khi xác nhận thì gã biến thành một người đàn ông thấp bé trước mặt Moody, “Tôi là Peter Pettigrew, mang tôi đi gặp lord.”
Moody lớn tiếng công khai xin phép đi Hogsmeade đã hoàn toàn bại lộ thân phận của gã, Snape và Lucius cũng xác nhận phần tương lai này không thay đổi, Moody căn bản chính là Bartemius Crouch.
Dumbledore cũng phát hiện ra sự kỳ lạ, trong thời gian này, vì Chúa tể Hắc ám đời trước chợt “thích” đi dạo Hgowarts nên bình thường đều có thể thấy bóng dáng Gellert ân cần đi theo bạn đời ông. Vì không để mình khó chịu, Dumbledore ở trong phòng làm việc vài ngày, cũng bởi vậy mà bỏ lỡ lời mời của Aquila.
Nhận được tin tức, Dumbledore nhận ra sự khác thường, chỉ là vì cụ cũng không ở hiện trường để đưa ra suy đoán chính xác nhất.
Nhưng Moody lại khác, bản thân Dumbledore biết Moody trong “tương lai” bị giả mạo, hiện tại gã yêu cầu đi Hogsmeade thật sự không bình thường, khi mà Hogwarts đang là lúc tiếp đón trường khác, Kẻ Được Chọn “rõ ràng” bị người khác hãm hại. Đã từng là Thần Sáng và là thành viên của Hội Phượng Hoàng, Moody thật sẽ không thể nào rời đi.
Bởi vậy, Dumbledore quyết định lén lút cùng đi, nhưng cụ thật không ngờ, lần này Moody ra ngoài không phải vì liên lạc với ai, mà cụ cũng gặp được người mà cụ không dự đoán được.
Trong sự bình tĩnh phồn vinh của Hogwarts thì thế lực mấy bên bắt đầu âm thầm chuẩn bị, các phù thủy nhỏ lại rất hòa bình.
Aquila giảm hẹn hò với Mina Valars, lý do là “phải giúp em trai phá trứng vàng”. Draco thì càng rõ ràng, cậu chỉ mời một bạn nhảy thôi không phải sao, như vậy chỉ cần không phải dạ hội thì họ không cần ở cạnh nhau làm gì.
Chẳng qua, Draco và Aquila không hề tiến triển với nghiên cứu trứng vàng, mỗi lần Draco nghe thấy tiếng thét bên trong trứng vàng đã cảm thấy phiền, Aquila am hiểu độc dược và thần chú, Draco thì nghiên cứu về trận pháp và một ít sinh vật quý hiếm. Chỉ là họ không phát hiện ra tiếng thét trong trứng vàng là một ngôn ngữ, ngôn ngữ của người cá.
Cho đến vài ngày trước dạ hội, đáp án này mới được Blaise cà lơ phất phơ nói ra, khi cậu nói, Harry đang ngồi cạnh, vẻ mặt vui mừng – họ cũng vừa mới vô tình phát hiện ra thôi.
“Chúng tôi lấy đi cái mà bạn sẽ nhớ ghê lắm… một tiếng đồng hồ dài bạn sẽ phải tìm… nó sẽ không trở lại…” Draco khẽ lặp lại vài câu hát, bên kia Hermione đã lên tiếng, “Căn cứ vào “Hogwarts – một lịch sử” thì trong hồ Đen có một bộ lạc người cá, có vẻ như bài thi thứ hai là các cậu phải vào trong hồ Đen, Merlin ơi! Đây chỉ mới tháng hai thôi!”
Neville đúng lúc đưa cho bạn gái một chén trà, “Cỏ mang cá, nó có thể khiến người ta mọc ra mang cá, tự do bơi dưới nước, thời gian chỉ có một tiếng.” Trong thảo dược học, Neville có quyền lên tiếng, nhất là mấy ngày nay cậu đều đi theo Hermione tới lật sách thư viện.
“Cỏ mang cá, là cái thứ giống như đuôi con chuột màu xám sao?” Draco lộ vẻ chán ghét, “Thật sự là không phù hợp với thẩm mỹ nhà Malfoy.”
Harry cũng không để ý lắm, “Chỉ cần có tác dụng là được, không biết “thứ mà bạn sẽ nhớ ghê lắm” là cái gì nhỉ?”
“So với điều đó thì mình càng muốn biết, làm sao cậu phát hiện phải đặt trứng vàng vào trong nước mới nghe được giọng nói vậy?” Pansy uyển chuyển dùng cây quạt che mặt mình giả vờ xấu hổ.
Mặt Harry đỏ lên, cậu lắp bắp chào rồi đi, Blaise cười hàm ý phía sau cậu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook