[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng
Chương 33: Hắn Cảm Thấy Đồng Tính Không Có Gì Là Không Tốt

Editor: Park Hoonwoo

SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE + Yuna

"Ayer thân ái của tớ, bây giờ cậu đang ở quốc gia nào thế? Cậu nên trở về Anh đi, mấy ngày nữa là cục cưng Lucius của tớ ra đời rồi, tớ không muốn ngày bảo bối nhỏ của tớ ra đời mà cha đỡ đầu của nó thì mất tích đâu." Hogair, lúc đầu là Tom Riddle, sau này vì thức tỉnh huyết thống, trở thành Hogair Slytherin, đang ở trên một đồng cỏ ở Mỹ.

Sau khi tốt nghiệp, Hogair liền đổi tên trang viên Gryffindor thành trang viên Slytherin, chính thức dấn thân vào vòng giao lưu của các quý tộc. Hắn chính là người lãnh đạo mới của Hogwarts, cho nên những Slytherin tốt nghiệp chung với hắn rất tích cực trong việc giúp đỡ hắn quen với việc này, trong đó có Abraxas Malfoy. Cậu ta chính là người phụ trách chủ yếu việc giúp đỡ hắn làm quen. Vòng giao lưu này lấy Malfoy, Black, Parkinson, Zabini làm trung tâm. Các gia tộc khác như White, Greengrass, Knott, Leicester là những gia tộc hạng hai, ngoài ra còn có những gia tộc nhỏ lẻ khác và các gia tộc phụ thuộc. Một số trong những gia đình quý tộc này được hợp nhất trong các bè phái. Một số có tham vọng, nhưng sức mạnh của họ kém hơn, trong khi những người khác bị chi phối bởi một gia đình. Khi còn học ở Hogwarts thì hắn đã biết rất rõ đăc điểm của những gia tộc này. Vì vậy, hiện tại, hắn chỉ mang những gì mình biết ra áp dụng mà thôi, tuy rằng vẫn có một ít phiền toái nhỏ, nhưng chung quy thì những gia tộc đó vẫn chừa cho hắn chút mặt mũi, dù sao thì hắn cũng họ Slytherin mà.

Sau khi tốt nghiệp được ba năm, hắn và Abraxas hợp tác cùng nhau phát triển thương nghiệp, chủ yếu là chỉnh sửa những ma pháp trận trong sản phẩm rồi đem bán. Họ cũng cải tiến một vài vật dụng sinh hoạt hiện giờ, đồng thời cũng giúp cho gương hai mặt trở nên phổ biến hơn trên thị trường. bởi vì giá của 1 chiếc gương hai mặt rất cao, cho nên đến bây giờ chỉ có giới thượng lưu mới sử dụng. Vài năm nữa trôi qua, gia tài của Hogair đã tăng lên rất nhiều, tuy không nhiều bằng Parkinson hay những gia tộc lớn khác, nhưng khối tài sản đó bây giờ hoàn toàn có thể đè bẹp những gia tộc hạng hai như Greengrass.

Sau chiến tranh thế giới thứ hai, nền kinh tế của rất nhiều nước đã bắt đầu hồi phục. Hogair bắt đầu lấn sân sang Muggle, thành lập một hội đấu giá, chủ yếu bán vài văn vật thời trung cổ, trong đó rất nhiều thứ là từ khi Hogwarts mới thành lập đến giờ. Một ít là Salazar Slytherin cho hắn, một ít là những đồ còn sót lại trong trang viên Gryffindor. Đương nhiên những thứ hắn lựa chọn đều không có dấu vết phép thuật. Những thứ này đa phần đều là vì quá lâu cho nên những phép thuật được khắc lên nó đã mất hiệu lực, còn nếu như không mất thì Harry sẽ hủy dấu vết đó đi.

Nhằm tránh để bị chính phủ Muggle nghi ngờ, cái loại kinh doanh này hắn không làm quá lâu, mà đem bán 50% của hội đấu giá cho một thương nhân tên Gardner, hắn chỉ giữ 30%, còn lại bán cho các cổ đông nhỏ lẻ khác. Sau đó hắn lại đổi số bảng Anh kiếm được thành Galleons, thuê 1 giám đốc tài chính, bắt đầu đem nó đi đầu tư. Mấy năm tiếp theo, sản nghiệp của hắn ở Muggle giới thậm chí còn nhiều hơn sản ngiệp của hắn ở thế giới phép thuật. Tuy rằng lâu lắm nhưng hắn vẫn còn nhớ lịch sử phát triển kinh tế của Muggle, cho nên hắn chủ yếu đầu tư vào ngành công nghiệp năng lượng và điện tử. Nhưng cái gì cũng cần phải có thời gian, hiện tại hắn chỉ mới bắt đầu đầu tư vào hai ngành công nghiệp này cho nên hắn vẫn chưa hồi được vốn của mình. Sau khi bạn thân xem dự án của hắn thì cậu ta thì chỉ lắc đầu. Dù sao thì cậu ta cũng là một Slytherin. Quá gần gũi với Muggle không phù hợp với tiêu chuẩn quý tộc của một Slytherin. Nhưng hắn vẫn kiên định, hắn đã nghiên cứu rất lâu và phát hiện ra một sự thật rằng kinh tế thế giới phép thuật đã ngừng phát triển mấy trăm năm, cho nên bây giờ hắn chỉ còn cách đầu tư vào giới Muggle. Sau khi hắn đã thành đạt rồi, hắn sẽ trở lại thế giới phép thuật, tiếp tục cuộc sống của mình. Cho dù hắn có đầu tư vào giới Muggle, hắn cũng không có ý định ở lại đó sinh sống.

Sau một thời gian dài giao tiếp với các Slytherin, hắn cảm thấy rất mệt mỏi với mấy cái yến hội lớn lớn bé bé khác nhau đó, cho dù mấy cái yến hội đó được tổ chức vì lý do gì đó thì cuối cùng cũng trở thành tiệc xem mắt của hắn. Lịch sử thế giới phép thuật đã trải qua hơn ngàn năm, cho đến bây giờ, những gia tộc lớn còn sót lại cũng rất thưa thớt, mà hắn lại là gia chủ của một gia tộc cực kỳ cổ xưa, cho nên mấy vị phu nhân của những gia tộc khác suốt ngày cứ mang con gái hay cháu gái hay gì gì đó gái của bản thân đến giới thiệu cho hắn. May mà những vị phu nhân đó cũng rất có chừng mực, chỉ cần thấy hắn có vẻ không vui thì liền ngưng không nói nữa, dù sao thì ngay cả chồng của những vị phu nhân đó cũng không dám gây chuyện với hắn. Sau khi chán ngấy mấy cái yến hội lớn bé đó thì hắn liền li khai thế giới phép thuật một thời gian, đồng thời đi kiểm tra sản nghiệp của mình luôn. Lần này, hắn đã đến miền tây nước Mỹ cùng với một giám đốc tài chính của mình để xem một triễn lãm ôtô, cũng xem xét thêm hướng phát triển của ngành công nghiệp ôtô, để suy nghĩ xem hắn có nên đầu tư vào nó hay không.

Sau khi đến triển lãm ôtô thì hắn lại chạy đến một đồng cỏ lớn, một phần là để ngắm cảnh, phần còn lại là để thu thập một ít tài liệu độc dược.

Hogair nhìn tin nhắn trên gương hai mặt, sau đó nói:" Được rồi, hai ngày sau tớ sẽ trở về!" Vừa định tắt gương hai mặt thì nó nóng lại nóng lên, hiển thị tên của Abraxas trên mặt kính. Hắn vội vàng nhận cuộc gọi, không tới một giây sau hắn đã thấy mặt của bạn tốt xuất hiện.

"A, Ayer thân ái của tớ, cậu cuối cùng cũng bắt máy, tớ còn tưởng rằng cậu bị bắt cóc rồi đấy! Không thể tin được, ba tháng rồi cậu không về nước! " Abraxas kích động nói.

"Abra, chú ý cách cư xử của cậu. " Hogair nhàn nhạt nhắc nhở.

"Tớ hiện tại đang ở bên cạnh Eri của tớ nên không cần chú ý mấy thứ nhàm chán đó!" Abraxas bất mãn nói, Ayer đã mấy tháng rồi không trở lại Anh, cậu còn muốn bạn tốt của mình trở về trước khi bảo bối của cậu ra đời đấy. "Cậu hiện tại đang ở đâu?"

"Tớ ở phía tây nước Mĩ, còn mấy ngày nữa thì đến ngày dự sinh của Elissa? " Elissa Stoke là vị hôn thê của Abraxas, sau khi cậu ta tốt nghiệp được hai năm thì kết hôn với cậu ta.

"Bác sĩ của St. Mungo nói còn năm ngày nữa, tớ còn chờ cậu trở về làm cha đỡ đầu cho bảo bối của tớ đấy." Abraxas nhắc lại câu nói của mình.

"Cha đỡ đầu? Ôi, đây là vinh hạnh của tôi, ngài Malfoy." Hogair vui vẻ đáp ứng.

"Quyết định như vậy đi." Hogair trò chuyện cùng Abraxas một lát rồi mới cúp máy, hắn cúi xuống nhặt da sói bỏ và một vài tài liệu độc dược khác vào túi không gian, sau đó độn thổ đến một quán rượu ở Los Angeles.



Trời đã sẩm tối, hắn vừa mệt vừa đói, chỉ có thể đi quán rượu ăn gì đó thì mới có sức trở về Anh.

Quán rượu mở một bài nhạc jazz nhẹ nhàng, Hogair sau khi lấy được thực đơn từ người phục vụ liền tuỳ tiện gọi một phần sườn cừu nướng cùng với rượu vang đỏ, chờ phục vụ mang thức ăn đến thì bắt đầu ăn tối. Sinh ý của quán rượu này rất tốt, thực khách bên trong nói chuyện với chủ quán rất náo nhiệt.

Đột nhiên, một người đàn ông ăn mặc như cao bồi ngồi xuống đối diện Hogair, hắn vừa ngẩng đầu liền thấy một nam nhân tóc nâu, đại khái khoảng 30 tuổi, trang phục trên người anh ta tạo cho người khác một cảm giác hoảng sợ, nhưng nụ cười của anh ta thì rất dịu dàng.

"Xin chào?" Hogair nghi hoặc.

"Chào, cậu là người Anh phải không?" Nam nhân trước mặt hắn tháo mũ, vén tóc của mình sau đó cười hỏi.

"Đúng vậy, có chuyện gì sao?" Hogair gật đầu, nam nhân trước mặt này làm cho hắn cảm thấy rất quen thuộc.

"A, chỉ là cảm thấy cậu có chút quen thuộc cho nên liền đến chào cậu. Xin chào, tôi là Johan Cock, tôi đã từng sống ở Anh một thời gian, nhìn cậu rất giống một người bạn của tôi khi tôi còn nhỏ. " Nam nhân tên Johan nói.

"Johan?" Hogair cẩn thận quan sát nam nhân trước mặt, sau đó lại liên hệ đến tên của anh ta, kinh ngạc kêu lên:"Johan! Là cậu sao? Tớ là Tom Riddle."

"Thật là cậu sao, Tom? Tớ chỉ đến đây thử chút may mắn, không ngờ thật sự là cậu!" Johan cũng kinh ngạc nói.

"Là tớ, Johan. Cậu không phải sống cùng dì ở New York sao? Sao lại đến đây? Dì của cậu có khoẻ không? "

" Sau khi dì của qua đời năm ngoái, tớ rời khỏi nhà của dì ấy đến đây trải ngiệm." Johan nhàn nhạt nói.

"Xin lỗi." Hogair nói.

"Không cần xin lỗi, Tom. Vậy cậu thì sao? Sao cậu lại đến Mỹ?"

"Đến đây làm ăn. Tớ định ngày mai sẽ về Anh, không nghĩ lại gặp cậu ở đây!" Hogair đơn giản hoá sự việc nói, hắn rất vui khi gặp lại bạn hồi nhỏ của mình, nhưng bức tường thời gian đã làm cho họ có chút xa cách.

" Một ngày thì một ngày, chúng ta cũng không nên bỏ lỡ! Nào, cụng ly!" Johan gọi một ly bia, sau đó giơ lên với hắn.

"Cụng ly!" Hogair giơ ly rượu của mình chạm vào ly của Johan, sau đó hỏi một vài chuyện gần đây của anh ta.



"Tớ sao, tớ hiện tại đang sống ở Hollywood, sau khi tốt nghiệp đại học tớ cùng bạn đã thành lập một nhóm nhạc, thời gian đầu thì cũng khá nổi tiếng, bây giờ thì già rồi cho nên lùi về sau màn nhường sân khấu lại cho bọn trẻ thể hiện. Nếu tối nay cậu không bận thì cậu có muốn đến nhà tớ không, chúng ta tâm sự." Johan nói.

Hogair cũng không có ý kiến gì, ăn tối xong liền về nhà với Joha. "Vào đi, Tom. Michael, em có ở nhà không? " Johan mở cửa sau đó gọi với vào trong.

"Có!" Một giọng nói truyền ra từ trong nhà. Sau đó, trước mặt bọn họ xuất hiện một thanh niên tóc vàng cao gầy. "Ai vậy?" Người đó hỏi.

"Đây là bạn của anh khi mà anh còn sống ở Anh." Johan bỏ balô xuống đất sau đó giới thiệu hai người với nhau: "Tom, đây là người yêu của tớ."

Hắn lại hiểu rằng "mate" mà Johan nói là bạn bè, cho nên là không suy nghĩ nhiều "Xin chào, tôi là Tom Riddle. Tôi đã sống chung với cậu ta khi mà chúng tôi còn, nhỏ nhưng sau này cậu ta lại di cư sang New York. Tuy rằng chúng tôi có để lại địa chỉ cho nhau, nhưng mà vì một vài lý do cho nên chúng tôi mất liên lạc, hôm nay lại vô tình gặp được cậu ta trên đường. " Tom nói.

"Thật trùng hợp." Michael cười nói.

Sau khi nói chuyện với hắn vài câu thì cậu ta cũng đi vào phòng, nhường lại phòng khách cho Johan và hắn, bọn họ kể cho nhau nghe những năm qua mình sống như thế nào, thậm chí Johan còn tặng cho hắn một cái đĩa nhạc của anh ta. Tối hôm đó Johan nhường phòng mình cho hắn và sang phòng Michael ng. Hắn trằn trọc không ngủ được vì lạ giường, không chỉ thế hắn còn bị quấy nhiễu với âm thanh lạ, mãi cho đến khi hắn ếm một bùa bịt tai cho mình thì mọi thứ mới đỡ hơn.

Sáng hôm sau, Hogair chào tạm biệt Johan trước khi lên đường.

"Michael chưa thức dậy sao? " Hogair hỏi.

"Em ấy hơi mệt." Johan xoa đầu "Có cần tớ tiễn không?"

"Không cần đâu, sáng nay tớ có chút việc, chiều nay tớ mới đi. Đây là địa chỉ của tớ ở Anh, khi nào cậu ghé qua Anh thì có thể đến chơi với tớ. " Hogair đưa địa chỉ của mình cho anh ta.

"Được, tớ sẽ nhớ kĩ. Để tớ đưa cậu ra ngoài." Johan cười đưa Hogair ra tới cửa. Lúc này Michael cũng tới chỗ họ. Một tay cậu ta đỡ eo, mơ màng đi đến bên cạnh Johan hôn chào buổi sáng. Hogair kinh ngạc nhìn bọn họ, không ngờ bọn họ lại có mối quan hệ này. Nhưng hắn cũng không kỳ thị họ: "Chào buổi sáng, Michael."

Nghe được giọng của Hogair, Michael giật mình, quay người đỏ mặt chạy về phòng ngủ. Chỉ còn lại Johan ngượng ngùng xin lỗi hắn: "Xin lỗi vì đã cho cậu thấy cảnh này."

"Không sao, tớ không kì thị. Nếu như mà Michael dậy rồi thì cậu về đi, tớ tự đi được rồi. Chúc hai người hạnh phúc nhé. " Tuy rằng hắn rất kinh ngạc khi bạn của mình là người đồng tính, nhưng hắn không cảm thấy đồng tính thì có gì sai. Tuy vậy, hiện tại Mỹ không cởi mở như tương lai cho nên là hắn chỉ có thể chúc họ hạnh phúc.

Rời khỏi nhà bạn thuở nhỏ của mình, hắn tới sân bay, sau đó bay về Anh.

Sau khi xử lý vài việc riêng ở Anh xong, hắn mới đến trang viên Malfoy. Đương nhiên khi hắn về Anh cũng đã thông báo cho bạn tốt của mình, nhưng thời gian đến nhà hắn lại chậm mất hai ngày.

HẾT CHƯƠNG 33

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương