[Harry Potter Đồng Nhân] Mạt Thứ Băng Kỳ
-
Chương 28: Chuyện nghỉ hè
Mạt Thứ Băng Kỳ
Tác giả: Mộ Dung Huyễn Thương
Dịch: QT
Edit: Phùng Điệp
Beta: Nguyệt Du
cu cu
Một tháng nghỉ hè thật bình yên trôi qua — ừ, thì cứ xem là bình yên đi, trừ bỏ lúc mới bắt đầu Harry đã nhốt mình trong trường học làm thuốc giảm cân bỏ vào phần cơm, khiến cho cả nhà bọn họ nội trong một tuần từ hình dáng tròn vo siêu cấp mật mạp trở về với dáng người đúng với tiêu chuẩn tiêu chuẩn — thế nên đã khiến cho nhà Desmond kêu thét cả một tuần. Nhưng cuối cùng, tuy rằng sợ hãi nhưng cũng vô cùng hài lòng vì Dudley bảo bối của mình không bị mấy ông bác sĩ mắng té tát nữa [….], dốc toàn lực khuyên bảo một hồi, dì dượng của Harry mới không đuổi Harry ra khỏi nhà. Cho nên, thật sự rất yên bình a.
Cuối tháng 7, kẻ vui sướng khi mình tự dưng biến thành gầy mà vẫn có thể xưng tướng ở trường, Dudley vẫn như trước đây bám dính lấy cha mẹ mình, nhiều năm như vậy, cậu ta lần đầu tiên tự làm cho Harry một bữa tiệc tối nhỏ — tuy rằng ngoại trừ bánh ngọt ra, những thức ăn còn lại đều là Harry chuẩn bị, mà một nửa cái bánh ngọt bự đấy cuối cùng cũng vẫn rơi vào bụng Dudley.
cu lon
Cú lợn
Cậu bé thật vất vả mới trở lại phòng ngủ thì nhìn thấy con cú mèo đi nhiều ngày không về mang theo một cái túi nhỏ đứng trên bàn, bên cạnh nó là một con Cú lợn, Harry nhận ra chân nó có khắc dấu hiệu của gia tộc Kraut. Cuối cùng một con đại bàng màu vàng kiêu ngạo đứng một bên cách xa đám cú mèo, nó ngẩng đầu cao cao, thật tự nhiên hiểu được nó rất hay được cử đi gửi thư.
Qủa nhiên, thật giống với chủ nhân của nó.
Hermione gửi cho cậu một quyển sách [ Những phép thuật bí mật của Ai Cập cổ], nghe nói cô thắng một cuộc thi của Bộ phép thuật cùng nhà của Ron Weasley, bạn cô ở nhà Gryffindor nên được một giải thưởng lớn, đó là một cuộc du lịch đến Ai Cập, cho nên cô đã mua cuốn sách này tặng cho cậu.“Tôi nghĩ cậu chưa được đọc nhiều sách nước ngoài.” Cô gái nhỏ viết như vậy trong bức thư gửi cậu, đồng thời nói cô đã học Tiếng nhật một tháng, những thứ Harry viết trong sách cô đã có thể xem hiểu.
Hai anh em nhà Kraut đều tặng quà cho cậu, Phillips tặng cậu hai hộp kẹo mới nhất của tiệm Công Tước Mật, và Morris thì tặng một cây bút lông có thể tự động thêm mực. Phillips báo cho cậu biết thành tích thi O.W.Ls của mình, hắn vô cùng hưng phấn khi môn [ Độc Dược ] của hắn có thể đạt điểm E, trong thư của Morris lại ám chỉ cậu muốn ăn anh giai mình, chỉ còn vẫn chưa chính thức thổ lộ thôi, đợi đến sinh nhật cậu thì sẽ xem chuyện đó thành quà sinh nhật của mình.(* tức là ẻm muốn ảnh tự đóng gói mình tặng cho em trong ngày sinh nhật)
Cuối cùng là quà của Draco, nhà quý tộc nhỏ tóc bạch kim không biết lục từ đâu ra một sợi dây chuyền [ Chú: Không liên quan đến sợi dây chuyền của Slytherin nha các bé đừng loạn tưởng!], nghe nói là chế phẩm luyện kim cũ, mặt trên được yểm rất nhiều phép thuật phòng ngự mạnh mẽ. Trong bức thư hoa lệ kèm theo, Tiểu Long bóng gió nhắc đến Azkaban — Nhà tù bất khả xâm phạm của thế giới Phù Thủy — gần đây có một tội phạm đã bỏ trốn và cậu nhóc hy vọng bản thân ít nhất cũng có thể sống an toàn đến khi nhập học. Đương nhiên, là một Slytherin, cậu sẽ không trực tiếp nói ra điều này, cho nên bức thư của Draco có ít nhất 2/3 là quanh co lòng vòng cần loại bỏ, mà còn lại đều là lý giải khai quật của chiếc dây chuyền kia.[ Ai, quý tộc thật phiền toái…]
Đem mọi thứ thu dọn xong, Harry mở cửa sổ ra, cho phép con cú mèo của gia tộc Kraut bay đi, đang chuẩn bị lên giường nghỉ, lại có một con cú mèo nữa từ ngoài cửa sổ bay vào. Lần này, là cú mèo công cộng của Hogwarts.
Trường học nhắn lại ngày khai giảng và thời gian xe ngửa xuất pháp, đồng thời còn có giấy chấp nhận cho học sinh năm ba đi thăm làng Hogsmeade, phụ huynh hoặc người giám hộ học sinh cho phép thì kí tên vào.
Nhìn chằm chằm vào tờ giấy kia trong chốc lát. Harry cẩn thận gấp lai, sau đó bỏ vào — Thùng rác.
Cái loại vui sướng cùng nhiệt tình này, chưa từng thuộc về tôi. Nằm trên giường, Harry nhắm mắt lại, theo thói quen khẽ chuyển động chiếc nhẫn bí mật trên tay.
Cuối cùng, cậu cũng không hồi âm cho Hermione.
~*~
Bữa sáng ngày hôm sau, TV đưa tin nói có một tên tôi phạm nào đó đã trốn thoát, khá giống với lời Draco đã nhắc nhở trong thư. Cái khiến Harry kinh ngạc đó là, tin tức của Muggle thế nhưng lại nói đến chuyện của Phù Thủy.
Marge-glass2
Marge
Đang tại sửa sang lại bàn ăn Harry dừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục công việc, trong lòng tính toán xem nên làm thêm bao nhiêu cho bữa trưa.
“Marge sẽ ở đây một tuần..”Dượng Vernon nói với cậu,“Bà ấy không biết chuyện của mày.”
Gật gật đầu, Harry lau khô mặt bàn. Cậu biết dượng Vernon đang nhắc nhở cậu hãy giấu kĩ cái thân phận Phù thủy của mình.
Vừa lòng đứng lên, dượng Vernon bước ra khỏi của. Bên ngoài phòng, một chiếc xe buổi sáng vừa được rửa sạch lẳng lặng đứng đó đợi ông lên.
Trở lại phòng, đem cuốn sách còn lại duy nhất trên bàn cất vào ngăn kéo bên cạnh, sau đỏ mở cửa ***g sắt cho con cú mèo.
「Kuro [くろ],một tuần, đến chỗ Hermione đi.」Ôm con cú tuyết trắng vào trong lòng, để cằm lên cái đầu nho nhỏ của nó. Suy nghĩ một chút, Harry rút một tấm da dê từ ngăn kéo bên kia ra, viết xuống vài từ đơn [Kuro [くろ], một tuần, nhờ [お] cô [い], chăm sóc Kuro [くろ], trong một tuần]. Ừm, hẳn Hermione xem sẽ hiểu đi.(* Trong ngoặc [..] là tiếng nhật theo tác giả, chữ liền trước nó là âm tiếng Nhật hoặc nghĩa của nó.)
Cho phép con cú nhà mình cất cánh, sau đó Hary đem ***g chim cất tạm vào một góc, rồi xuống lầu bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.
~*~
Đặt thức ăn phong phú lên bàn ăn, đồng thời đặt xuống sàn nhà một đĩa thịt lớn, Harry đúng giờ nghe thấy tiếng ô tô trước cửa. Tự nhiên tiếp nhận hành lý và áo khoác của khách, đặt vào vị trí, thuận tiện cậu vỗ vỗ lên đầu con chó của Marge mấy cái, dẫn nó đến vị trí ăn quen thuộc, Harry thành công khiến Marge hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của chính mình, cậu trở lại phòng bếp, chuẩn bị vài món tráng miệng dùng sau bữa ăn.
“A!!! Dudley thân yêu của bác!! Cháu lại gầy như vậy sao? Lần trước gặp, cháu vẫn là một quả bóng tròn vo kia mà! So với cha cháu năm đó xem ra còn lợi haị hơn ha!!” Marge một bên nhéo mà Dudley, sau đó hung hăng hôn cậu mấy cái.
Lấy đi những chiếc bát và đĩa trống, thay vào đó là trái cây tươi và trà, bác Marge luôn mồm nói chuyện phiến cuối cùng cũng chú ý tới cậu bé nhỏ.
“Harry! Mày vẫn còn ở đây sao?”Bà ta hô to.
Cúi đầu hành lễ, Harry im lặng nhận ánh mắt đánh giá khủng hoảng của bà.
Sau khi tỉnh lại lúc năm tuổi, Harry có gặp qua bác Marge hai lần. Khác với gia đình Dursley, bà ta hình như không chút hài lòng với một Harry im lặng nhu thuận, hơn nữa bà ta luôn cố tình gây phiền toái đến Harry. Nhưng…..nhắm mắt lại, Harry nghĩ, điều này thì có gì liên quan đến cậu chứ?
“Hừ, tôi nói nè, nếu đã hư thối từ bên trong rồi, thì ai cũng không cứu được đâu. Đây là quy tắc cơ bản.”
Lại hành lễ, Harry xoay người trở lại phòng bếp.
“Nuôi làm gì cái loại người này chứ. Cha nó là một thằng ăn mày không nghề nghiệp không học vấn, nó rồi sau này cũng sẽ đi làm người hầu cho người ta thôi.”Marge lớn tiếng nói, đủ cho cậu bé trong phòng bếp nghe được.
Thật là nhàm chán, gặp qua hai lần rồi mà lần nào cũng vậy.
Những ngày sau đấy, Harry đại đa số thời gian đều ra ngoài sửa sang lại mặt cỏ, lau xe, hoặc ở trong phòng bếp chuẩn bị ba bữa ăn, hay là quét tước những phòng không có người ở, thời gian chạm mặt bác Marge vô cùng ít.
siuBuổi chiều cuối cùng, lúc cậu đang sửa sang lại vườn hoa, phát hiện ra phía sau bụi cây bên ngoài hàng rào, có cái gì đó như ẩn như hiện.. Một lát sau, một cái đầu lớn của một con chó đen vươn ra từ đó.
Đối diện với con chó cực lớn kia một lát, sau đó, Harry dời ánh mắt đi, lưu loát trở về phòng.
Nếu dao động phép thuật không sai, thì đó hẳn là một Animagus ( phù thủy hóa thú). Liên hệ với vụ tù nhân Azkaban ầm ĩ gần đây thì đó hẳn là người được gọi là Sirius Black.
Nhắm mắt lại. Ngay cả khi hắn đến để giết cậu, thì cũng có gì quan trọng đâu?
~*~
「 Ông biết gì về Sirius Black(2)?」siu-nhân
Chuẩn bị dời đi, nghe vậy, hắn dừng lại, xoay người, hơi hơi gật đầu:「 Tôi có thể biết nguyên nhân ngài cảm thấy hứng thú với hắn không, thiếu gia?」
「 Hôm nay tôi thấy hắn, trong hình dạng thú.」
Cảm thấy hứng thú nhướn mày:「 Đúng vậy, thiếu gia. Sirius Black, kẻ thừa kế cuối cùng của gia tộc Black, là một kẻ phản nghịch nổi danh. Gia đình ngoài cha mẹ còn có ba người chị họ cùng một đứa em họ. Lúc học vào nhà Gryffindor, học cùng cha của ngài, người sói Remus Lupin(3), và Peter Pettigrew(4), bọn họ là một tổ bốn người nhà Gryffindor, đam mê lớn nhất của họ là làm trái với nội quy trường và khiêu khích giáo viên [ Độc dược ] dương nhiệm, ngài Severus Snape — trên hình thức. Hình dạng thú là một con chó lớn màu đem. Mười sáu tuổi ông ta đoạn giao với gia tộc, dựa vào sự trợ giúp của bác mình mà sống, cho nên đã khiến cho bác ta bị trục xuất khỏi gia tộc. Sau khi tốt nghiệp trở thành Auror, ra nhập Hội Phượng Hoàng do Albus Dumbledore thành lập ra để chống lại các Tử Thần Thực Tử. Sau đó bán đứng cha mẹ thiếu gia bằng cách nói cho Voldemort nơi bọn họ ẩn thân khiến cho họ phải chết, bị đuổi đến một ngã tư thuộc đường phố Muggle, khiến cho 13 người Muggle và ngài Peter Pettigrew phải chết, thẩm phán khiến cho ông ta phải vào Azkaban chịu án chung thân. Tất nhiên, đây chỉ là tuyên bố chính thức.」
Lúc nhắc đến cha mẹ, bàn tay cầm bút của Harry run lên vài cái, nhưng cái gì cậu cũng không nói, thậm chí ngay cả thần thái cũng không có bất cứ thay đổi gì.
「 Thật không?」 Thật lâu sau, cậu đáp một câu, sau đó lật một trang sách trên tay.
Cha mẹ kết bạn sai, không có chút nào liên quan đến cậu.
「 Vâng, thiếu gia.」 Nhợt nhạt cúi đầu, hắn xoay người rời đi. Đưa lưng về phía cậu bé, mỉm cười.
Thiếu gia nhà mình, quả nhiên, sẽ tự hại mình.
________________
3.Remus Lupin
4.Peter Pettigrew
Tác giả: Mộ Dung Huyễn Thương
Dịch: QT
Edit: Phùng Điệp
Beta: Nguyệt Du
cu cu
Một tháng nghỉ hè thật bình yên trôi qua — ừ, thì cứ xem là bình yên đi, trừ bỏ lúc mới bắt đầu Harry đã nhốt mình trong trường học làm thuốc giảm cân bỏ vào phần cơm, khiến cho cả nhà bọn họ nội trong một tuần từ hình dáng tròn vo siêu cấp mật mạp trở về với dáng người đúng với tiêu chuẩn tiêu chuẩn — thế nên đã khiến cho nhà Desmond kêu thét cả một tuần. Nhưng cuối cùng, tuy rằng sợ hãi nhưng cũng vô cùng hài lòng vì Dudley bảo bối của mình không bị mấy ông bác sĩ mắng té tát nữa [….], dốc toàn lực khuyên bảo một hồi, dì dượng của Harry mới không đuổi Harry ra khỏi nhà. Cho nên, thật sự rất yên bình a.
Cuối tháng 7, kẻ vui sướng khi mình tự dưng biến thành gầy mà vẫn có thể xưng tướng ở trường, Dudley vẫn như trước đây bám dính lấy cha mẹ mình, nhiều năm như vậy, cậu ta lần đầu tiên tự làm cho Harry một bữa tiệc tối nhỏ — tuy rằng ngoại trừ bánh ngọt ra, những thức ăn còn lại đều là Harry chuẩn bị, mà một nửa cái bánh ngọt bự đấy cuối cùng cũng vẫn rơi vào bụng Dudley.
cu lon
Cú lợn
Cậu bé thật vất vả mới trở lại phòng ngủ thì nhìn thấy con cú mèo đi nhiều ngày không về mang theo một cái túi nhỏ đứng trên bàn, bên cạnh nó là một con Cú lợn, Harry nhận ra chân nó có khắc dấu hiệu của gia tộc Kraut. Cuối cùng một con đại bàng màu vàng kiêu ngạo đứng một bên cách xa đám cú mèo, nó ngẩng đầu cao cao, thật tự nhiên hiểu được nó rất hay được cử đi gửi thư.
Qủa nhiên, thật giống với chủ nhân của nó.
Hermione gửi cho cậu một quyển sách [ Những phép thuật bí mật của Ai Cập cổ], nghe nói cô thắng một cuộc thi của Bộ phép thuật cùng nhà của Ron Weasley, bạn cô ở nhà Gryffindor nên được một giải thưởng lớn, đó là một cuộc du lịch đến Ai Cập, cho nên cô đã mua cuốn sách này tặng cho cậu.“Tôi nghĩ cậu chưa được đọc nhiều sách nước ngoài.” Cô gái nhỏ viết như vậy trong bức thư gửi cậu, đồng thời nói cô đã học Tiếng nhật một tháng, những thứ Harry viết trong sách cô đã có thể xem hiểu.
Hai anh em nhà Kraut đều tặng quà cho cậu, Phillips tặng cậu hai hộp kẹo mới nhất của tiệm Công Tước Mật, và Morris thì tặng một cây bút lông có thể tự động thêm mực. Phillips báo cho cậu biết thành tích thi O.W.Ls của mình, hắn vô cùng hưng phấn khi môn [ Độc Dược ] của hắn có thể đạt điểm E, trong thư của Morris lại ám chỉ cậu muốn ăn anh giai mình, chỉ còn vẫn chưa chính thức thổ lộ thôi, đợi đến sinh nhật cậu thì sẽ xem chuyện đó thành quà sinh nhật của mình.(* tức là ẻm muốn ảnh tự đóng gói mình tặng cho em trong ngày sinh nhật)
Cuối cùng là quà của Draco, nhà quý tộc nhỏ tóc bạch kim không biết lục từ đâu ra một sợi dây chuyền [ Chú: Không liên quan đến sợi dây chuyền của Slytherin nha các bé đừng loạn tưởng!], nghe nói là chế phẩm luyện kim cũ, mặt trên được yểm rất nhiều phép thuật phòng ngự mạnh mẽ. Trong bức thư hoa lệ kèm theo, Tiểu Long bóng gió nhắc đến Azkaban — Nhà tù bất khả xâm phạm của thế giới Phù Thủy — gần đây có một tội phạm đã bỏ trốn và cậu nhóc hy vọng bản thân ít nhất cũng có thể sống an toàn đến khi nhập học. Đương nhiên, là một Slytherin, cậu sẽ không trực tiếp nói ra điều này, cho nên bức thư của Draco có ít nhất 2/3 là quanh co lòng vòng cần loại bỏ, mà còn lại đều là lý giải khai quật của chiếc dây chuyền kia.[ Ai, quý tộc thật phiền toái…]
Đem mọi thứ thu dọn xong, Harry mở cửa sổ ra, cho phép con cú mèo của gia tộc Kraut bay đi, đang chuẩn bị lên giường nghỉ, lại có một con cú mèo nữa từ ngoài cửa sổ bay vào. Lần này, là cú mèo công cộng của Hogwarts.
Trường học nhắn lại ngày khai giảng và thời gian xe ngửa xuất pháp, đồng thời còn có giấy chấp nhận cho học sinh năm ba đi thăm làng Hogsmeade, phụ huynh hoặc người giám hộ học sinh cho phép thì kí tên vào.
Nhìn chằm chằm vào tờ giấy kia trong chốc lát. Harry cẩn thận gấp lai, sau đó bỏ vào — Thùng rác.
Cái loại vui sướng cùng nhiệt tình này, chưa từng thuộc về tôi. Nằm trên giường, Harry nhắm mắt lại, theo thói quen khẽ chuyển động chiếc nhẫn bí mật trên tay.
Cuối cùng, cậu cũng không hồi âm cho Hermione.
~*~
Bữa sáng ngày hôm sau, TV đưa tin nói có một tên tôi phạm nào đó đã trốn thoát, khá giống với lời Draco đã nhắc nhở trong thư. Cái khiến Harry kinh ngạc đó là, tin tức của Muggle thế nhưng lại nói đến chuyện của Phù Thủy.
Marge-glass2
Marge
Đang tại sửa sang lại bàn ăn Harry dừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục công việc, trong lòng tính toán xem nên làm thêm bao nhiêu cho bữa trưa.
“Marge sẽ ở đây một tuần..”Dượng Vernon nói với cậu,“Bà ấy không biết chuyện của mày.”
Gật gật đầu, Harry lau khô mặt bàn. Cậu biết dượng Vernon đang nhắc nhở cậu hãy giấu kĩ cái thân phận Phù thủy của mình.
Vừa lòng đứng lên, dượng Vernon bước ra khỏi của. Bên ngoài phòng, một chiếc xe buổi sáng vừa được rửa sạch lẳng lặng đứng đó đợi ông lên.
Trở lại phòng, đem cuốn sách còn lại duy nhất trên bàn cất vào ngăn kéo bên cạnh, sau đỏ mở cửa ***g sắt cho con cú mèo.
「Kuro [くろ],một tuần, đến chỗ Hermione đi.」Ôm con cú tuyết trắng vào trong lòng, để cằm lên cái đầu nho nhỏ của nó. Suy nghĩ một chút, Harry rút một tấm da dê từ ngăn kéo bên kia ra, viết xuống vài từ đơn [Kuro [くろ], một tuần, nhờ [お] cô [い], chăm sóc Kuro [くろ], trong một tuần]. Ừm, hẳn Hermione xem sẽ hiểu đi.(* Trong ngoặc [..] là tiếng nhật theo tác giả, chữ liền trước nó là âm tiếng Nhật hoặc nghĩa của nó.)
Cho phép con cú nhà mình cất cánh, sau đó Hary đem ***g chim cất tạm vào một góc, rồi xuống lầu bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.
~*~
Đặt thức ăn phong phú lên bàn ăn, đồng thời đặt xuống sàn nhà một đĩa thịt lớn, Harry đúng giờ nghe thấy tiếng ô tô trước cửa. Tự nhiên tiếp nhận hành lý và áo khoác của khách, đặt vào vị trí, thuận tiện cậu vỗ vỗ lên đầu con chó của Marge mấy cái, dẫn nó đến vị trí ăn quen thuộc, Harry thành công khiến Marge hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của chính mình, cậu trở lại phòng bếp, chuẩn bị vài món tráng miệng dùng sau bữa ăn.
“A!!! Dudley thân yêu của bác!! Cháu lại gầy như vậy sao? Lần trước gặp, cháu vẫn là một quả bóng tròn vo kia mà! So với cha cháu năm đó xem ra còn lợi haị hơn ha!!” Marge một bên nhéo mà Dudley, sau đó hung hăng hôn cậu mấy cái.
Lấy đi những chiếc bát và đĩa trống, thay vào đó là trái cây tươi và trà, bác Marge luôn mồm nói chuyện phiến cuối cùng cũng chú ý tới cậu bé nhỏ.
“Harry! Mày vẫn còn ở đây sao?”Bà ta hô to.
Cúi đầu hành lễ, Harry im lặng nhận ánh mắt đánh giá khủng hoảng của bà.
Sau khi tỉnh lại lúc năm tuổi, Harry có gặp qua bác Marge hai lần. Khác với gia đình Dursley, bà ta hình như không chút hài lòng với một Harry im lặng nhu thuận, hơn nữa bà ta luôn cố tình gây phiền toái đến Harry. Nhưng…..nhắm mắt lại, Harry nghĩ, điều này thì có gì liên quan đến cậu chứ?
“Hừ, tôi nói nè, nếu đã hư thối từ bên trong rồi, thì ai cũng không cứu được đâu. Đây là quy tắc cơ bản.”
Lại hành lễ, Harry xoay người trở lại phòng bếp.
“Nuôi làm gì cái loại người này chứ. Cha nó là một thằng ăn mày không nghề nghiệp không học vấn, nó rồi sau này cũng sẽ đi làm người hầu cho người ta thôi.”Marge lớn tiếng nói, đủ cho cậu bé trong phòng bếp nghe được.
Thật là nhàm chán, gặp qua hai lần rồi mà lần nào cũng vậy.
Những ngày sau đấy, Harry đại đa số thời gian đều ra ngoài sửa sang lại mặt cỏ, lau xe, hoặc ở trong phòng bếp chuẩn bị ba bữa ăn, hay là quét tước những phòng không có người ở, thời gian chạm mặt bác Marge vô cùng ít.
siuBuổi chiều cuối cùng, lúc cậu đang sửa sang lại vườn hoa, phát hiện ra phía sau bụi cây bên ngoài hàng rào, có cái gì đó như ẩn như hiện.. Một lát sau, một cái đầu lớn của một con chó đen vươn ra từ đó.
Đối diện với con chó cực lớn kia một lát, sau đó, Harry dời ánh mắt đi, lưu loát trở về phòng.
Nếu dao động phép thuật không sai, thì đó hẳn là một Animagus ( phù thủy hóa thú). Liên hệ với vụ tù nhân Azkaban ầm ĩ gần đây thì đó hẳn là người được gọi là Sirius Black.
Nhắm mắt lại. Ngay cả khi hắn đến để giết cậu, thì cũng có gì quan trọng đâu?
~*~
「 Ông biết gì về Sirius Black(2)?」siu-nhân
Chuẩn bị dời đi, nghe vậy, hắn dừng lại, xoay người, hơi hơi gật đầu:「 Tôi có thể biết nguyên nhân ngài cảm thấy hứng thú với hắn không, thiếu gia?」
「 Hôm nay tôi thấy hắn, trong hình dạng thú.」
Cảm thấy hứng thú nhướn mày:「 Đúng vậy, thiếu gia. Sirius Black, kẻ thừa kế cuối cùng của gia tộc Black, là một kẻ phản nghịch nổi danh. Gia đình ngoài cha mẹ còn có ba người chị họ cùng một đứa em họ. Lúc học vào nhà Gryffindor, học cùng cha của ngài, người sói Remus Lupin(3), và Peter Pettigrew(4), bọn họ là một tổ bốn người nhà Gryffindor, đam mê lớn nhất của họ là làm trái với nội quy trường và khiêu khích giáo viên [ Độc dược ] dương nhiệm, ngài Severus Snape — trên hình thức. Hình dạng thú là một con chó lớn màu đem. Mười sáu tuổi ông ta đoạn giao với gia tộc, dựa vào sự trợ giúp của bác mình mà sống, cho nên đã khiến cho bác ta bị trục xuất khỏi gia tộc. Sau khi tốt nghiệp trở thành Auror, ra nhập Hội Phượng Hoàng do Albus Dumbledore thành lập ra để chống lại các Tử Thần Thực Tử. Sau đó bán đứng cha mẹ thiếu gia bằng cách nói cho Voldemort nơi bọn họ ẩn thân khiến cho họ phải chết, bị đuổi đến một ngã tư thuộc đường phố Muggle, khiến cho 13 người Muggle và ngài Peter Pettigrew phải chết, thẩm phán khiến cho ông ta phải vào Azkaban chịu án chung thân. Tất nhiên, đây chỉ là tuyên bố chính thức.」
Lúc nhắc đến cha mẹ, bàn tay cầm bút của Harry run lên vài cái, nhưng cái gì cậu cũng không nói, thậm chí ngay cả thần thái cũng không có bất cứ thay đổi gì.
「 Thật không?」 Thật lâu sau, cậu đáp một câu, sau đó lật một trang sách trên tay.
Cha mẹ kết bạn sai, không có chút nào liên quan đến cậu.
「 Vâng, thiếu gia.」 Nhợt nhạt cúi đầu, hắn xoay người rời đi. Đưa lưng về phía cậu bé, mỉm cười.
Thiếu gia nhà mình, quả nhiên, sẽ tự hại mình.
________________
3.Remus Lupin
4.Peter Pettigrew
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook