Cửa quầy bar ầm ầm mở ra! !

Tất cả nhân viên phục vụ đã đi làm, cùng trưởng kíp, bartender đã vào vị trí công việc của mình, sửa sang lại tất cả, nghe được tiếng động, ngẩng đầu lên, lập tức thấy Giám đốc Trần cùng với một cô gái còn trẻ tuổi đi tới, bọn họ còn chưa kinh ngạc xong cũng đã nghe giọng nói trong vắt của Trần Mạn Hồng truyền tới quầy bar này, nói: "Bởi vì hôm nay xuất hiện tình huống bất ngờ, cho nên cô tạm thời tiếp nhận công việc này! Công việc của cô cũng rất nhẹ nhàng, nếu có đồng nghiệp vào muốn lấy ly, cô căn cứ theo nhãn hiệu đưa cho họ là được! Sau đó ghi chép số lượng kiểu dáng ly mà đồng nghiệp lấy đi! ! Mỗi bước cũng không thể phạm sai lầm, hiểu chưa?"

"Vâng!" Đường Khả Hinh cứng rắn đáp lời, hai người đã đi vào quầy bar. .

Người pha rượu Jack ngạc nhiên nhìn tất cả đồng nghiệp nói: "Cô gái này là ai vậy?"

Tiểu Nhu cầm khăn lau màu trắng, vừa lau tường thủy tinh phòng ăn, vừa vươn tay che miệng, khe khẽ nói: "Hư. . . . . . từ trời rơi xuống!"

Cửa quầy bar đột nhiên mở ra!

Trần Mạn Hồng thấy đã đến giờ mở cửa quầy bar, đột nhiên nhấn công tắc một cái, ánh đèn trong gần trăm thước vuông chợt sáng lên, lúc này ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào những chiếc ly thủy tinh mỏng trong suốt, tất cả đều vô cùng cao quý!

"Đeo bao tay trắng của cô! ! Sau đó bắt đầu công việc! Nhớ kỹ, tôi vì mặt mũi của Nhã Tuệ cho nên để cho cô ở lại chỗ này! ! Ngàn vạn lần cô không nên gây ra sai lầm cho tôi ! ! Đây đã là công việc đơn giản nhất tại khách sạn chúng ta!" Trần Mạn Hồng nhìn Đường Khả Hinh hết sức nghiêm túc nói.

"Vâng!" Đường Khả Hinh lập tức gật đầu đáp lời!

Trần Mạn Hồng nhìn cô một cái, mới nhìn về phía mấy chiếc ly nói nhỏ: "Sau nay sẽ có một đồng nghiệp cùng làm với cô, để tránh cho cô xảy ra chuyện, lúc không có chuyện gì làm, ngồi yên trên ghế nghỉ ngơi một lúc, trên mặt bàn để quy định của nhân viên khách sạn chúng ta, còn có qui tắc ứng xử! !"

"Vâng!" Đường Khả Hinh lại gật đầu.

Trần Mạn Hồng nhìn bộ dáng của cô, giống như thật cẩn thận cũng không nói nữa, mới vừa muốn đi ra ngoài cũng đã nhìn thấy trưởng kíp và Cát Lệ nhanh chóng đi tới nói với Trần Mạn Hồng: "Quản lý bộ phận chuẩn bị bữa tiệc gọi điện thoại tới đây, nói tối nay bữa tiệc của Thủ tướng không đủ ly, muốn điều chuyển thêm một ngàn cái ly từ bên nhà hàng của chúng ta sang đó!"

"Mau! Lập tức chuẩn bị!" Trần Mạn Hồng vỗ tay gật đầu, Cát Lệ lập tức dẫn nhân viên phục vụ khách sạn đẩy xe di động đi tới mang ly!

Trần Mạn Hồng lập tức xoay người nói với Đường Khả Hinh nói: "Nhanh cầm bản ghi chép trên bàn, ghi lại nhà hàng bên bọn họ mượn nhà hàng chúng ta bao nhiêu cái ly, đến lúc đó thiếu một cái, hay đánh vỡ một cái, liền yêu cầu bọn họ trả lại!"

"Vâng!" Đường Khả Hinh gật đầu, nhanh chóng đi về phía trước bàn, liếc mắt liền nhìn thấy bản ghi chép, cầm lên bút máy và quyển sổ, lập tức đi tới trước mặt bọn họ, chuẩn bị ghi chép.

Hai người trưởng kíp bên bộ phận đám tiệc, vừa để cho nhân viên chọn kiểu ly, vừa nhìn Trần Mạn Hồng cười nói: "Giám đốc Trần, lúc nào thì thả cho chúng tôi một con đường sống chứ! Một đường hay nửa đường cũng được, sao nghiêm khắc như vậy! Báo hao tổn là được, phải biết lấy chữ ký là chuyện phiền phức cỡ nào?"

"Đừng nói nhảm! Lần trước người của chúng tôi không cẩn thận đánh vỡ một cái ly của các người, gà mái già Tào Ngọc Tinh kia ở trước mặt của tôi giằng co hết ba ngày! Mau mang đi! !" Trần Mạn Hồng lạnh lùng nói.

Nhân viên làm nhiệm vụ không tiếp tục nói nhảm nữa, nhanh chóng chuyên nghiệp bung ra năm ngón tay, mỗi khe hở gắp ba cái ly, xoay tròn một vòng, cũng đã đem cái ly gọn gàng ngăn nắp đặt vào trong giỏ ly, rồi nhanh chóng gắp ly khác!

Đường Khả Hinh cầm sổ sách ở một bên căng thẳng ghi chép, thỉnh thoảng dừng bút, nhìn động tác của mấy nhân viên phục vụ, nhấc ly, cầm ly, gắp ly, đặt ly, quả thật quán bar hạng nhất không thể so bì được, lúc bọn họ tập trung làm việc giống như chiếc máy khổng lồ trong quầy rượu, từng đinh ốc nho nhỏ, mỗi bước cũng cẩn thận tỉ mỉ như vậy! Thật là làm cho người ta khâm phục. .

Tốc độ làm việc của đám nhân viên phục vụ cực nhanh, sau khi mang hết ly thủy tinh, Đường Khả Hinh ký tên, Trần Mạn Hồng ký tên, tiếp đó Cát Lệ và bọn họ nhanh chóng đi ra khỏi quầy bar, sau đó đẩy mạnh xe ly vào thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá, nhấn bộ đàm, nói: "Khoảng mười lăm phút nữa ly sẽ đưa tới đại sảnh bữa tiệc tầng hai của khách sạn!"

"Nhận được! !" Đầu kia bộ đàm truyền đến âm thanh của trưởng kíp.

Thang máy đang nhanh chóng trượt đi.

Trưởng bộ phận chỉ huy bữa tiệc, Tiểu Tề quay đầu lại nhìn Cát Lệ, cố ý cười nói: "Chị Cát Lệ, không cần theo sát chúng tôi như vậy! Không phải đã giao qua bộ phận khác rồi sao?"

"Đi! !" Cát Lệ liếc mắt nhìn Tiểu Tề nói: "Lần trước chị đây đi tới nửa đường trở lại, kết quả hai cái đĩa gặp chuyện không may, quản lý tốt của các người đổ thừa cho tôi, nói cái đĩa chưa chuyển giao đã bị vỡ trước rồi ! ! Thật sự là gây ra chuyện cười lớn, làm hại tôi bị quản lý mắng xối xả! Lần này tôi nhất định đích thân đưa đến đại sảnh bữa tiệc, giao rõ ràng từng cái ly, sau đó để cho các người ký tên! ! Không cần không có việc gì, liền đổ trên đầu tôi"

Tiểu Tề và đồng nghiệp ‘phốc’ một tiếng, cửa thang máy mở ra, bọn họ lập tức đẩy xe nhanh chóng đi ra, đi về phía thang máy chuyên dụng lên đại sảnh bữa tiệc lầu hai!

Tiểu Tề đi vào thang máy căn dặn một phụ tá nói: "Lập tức đến trước quầy thông báo cho Quản lý Từ nói ly đã chuyển giao xong!"

"Dạ! !" Nam nhân viên phục vụ mới được bố trí vào đại sảnh bữa tiệc, lập tức đi ra thang máy, chuyển qua hành lang, đi vào đại sảnh khách sạn gần ngàn mét vuông, đã thấy mấy đặc cảnh đang tuần tra tình hình tại khách sạn, Quản lý Từ chuẩn bị bay đến Nhật Bản nên đang bàn giao lần cuối với Phó Giám đốc, anh ta mới vừa định đi tới, lại nghe được trong hành lang truyền đến một âm thanh nói: "Tổng Giám đốc đến rồi! !"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương