Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 1289: Đại kết cục (hai mươi chín)

Editor: Thùy Trang Nguyễn

Chính giữa ngôi chùa.

Phương trượng dẫn một đoàn các nhà sư quỳ xuống trước phật đường, chậm rãi gõ mõ. Rất nhiều người có oán giận, có chúc phúc, cầu khấn đều chậm rãi hội tụ vào cùng một chỗ. Diệp Mạn Nghi cùng Ân Nguyệt Dung thỉnh thoảng theo chỉ dẫn ba bái chín dập đầu. Một luồng gió mát thổi tới, tất cả nhà sư chậm rãi đứng lên, cầm mõ trong tay, một bên đánh một bên theo phật đường xoay tròn, dầu vừng cùng đồ cúng đặt trên một chiếc hộp gấm để ở giữa, như vậy đỏ tươi lóa mắt!

Đường Khả Hinh lúc bị mời ra khỏi phật đường, hơi chút mệt mỏi liền một mình dọc theo sân chùa đi ra ngoài, từ từ đi tới dưới tán cây long nhãn, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía non sông tươi đẹp trước mặt, nghĩ đến vừa rồi chén nước kia của phương trượng đổ xuống, liệu có phải có chuyện không may gì phát sinh hay không? Cô chậm rãi vươn tay nhẹ níu chặt cổ áo.

Một quả nho màu tím liền như vậy thẳng tắp rơi xuống trên đầu người nào đó!!

Đường Khả Hinh cả người dường như bị đánh tỉnh, cô đầu tiên bộc lộ vẻ mặt quái dị chậm chạp cúi đầu nhìn về phía quả nho trên mặt đất, cây long nhãn lại rụng nho? Cô trong nháy mắt tò mò ngẩng đầu, cư nhiên nhìn thấy Tưởng Văn Phong mặc áo sơ mi ca rô trắng vàng cùng quần thường màu trắng, vẻ mặt như đang chơi đùa rất vui, tay cầm một quả nho, vừa cười nhìn về phía chính mình, một bên từng quả một bỏ vào trong miệng!

“Chậc chậc chậc chậc chậc...” Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Văn Phong kia dáng vẻ chơi đùa chơi đùa ầm ĩ, vẻ mặt coi thường nói; “Uy! Tôi nói, cầu phúc vẫn chưa xong, liền trộm đồ cúng để ăn! Đây là đối với thần linh bất kính cậu biết không?”

“Tôi không tin!” Tưởng Văn Phong cười nói

“Mặc kệ cậu tin hay không, tiến vào chỗ này là phải tôn trọng chỗ này, đúng không!?” Đường Khả Hinh còn là hảo tâm nhắc nhở hắn.

Tưởng Văn Phong đột nhiên cười, tay cầm chùm nho liền như vậy theo thân cây nhảy xuống, nhìn Đường Khả Hinh nói ra nghi ngờ trong lòng mình: “Tôi chỉ có một việc không rõ! Phật tổ cường điệu không thể giết chúng sinh đúng không!? Vậy nếu như gà vịt cũng không ăn, con ruồi cũng không đập chết, đến lúc đó toàn bộ thế giới đều là động vật! Vậy cũng được, đúng không? Điều này không phù hợp với logic vũ trụ!”

“.........” Đường Khả Hinh thật là vô cùng bất đắc dĩ nhìn về phía người này, đột nhiên không muốn nói chuyện, trực tiếp muốn xoay người, lại nhìn thấy một quả nho dừng ở bên miệng mình, cô nghiêng mặt nhìn về hướng người bên cạnh.

Tưởng Văn Phong cầm quả nho, hai tròng mắt có một chút ôn nhu nhìn về phía Đường Khả Hinh, lại đem quả nho kia nhẹ nhàng chạm đến đôi môi đỏ mọng của cô, cảm giác được chút ngọt mềm, lòng bàn tay của cậu mềm mại, nhưng vẫn là thật sâu nhìn về phía cô gái trước mặt nói: “Ăn! Cô không khát nước à?”

“Khát nước cũng không ăn nho của cậu!” Đường Khả Hinh nói xong, tức khắc đẩy cậu ra muốn xoay người ly khai.

Tưởng Văn Phong nhanh chóng nắm lấy cánh tay Đường Khả Hinh, đem cả người cô như vậy cường thế cùng bá đạo ngã trên than cây long nhãn, thân thể anh liền như vậy cưỡng chế tiến lại, cúi xuống phía dưới, hai tròng mắt nóng cháy mà nghiêm túc nhìn về phía Đường Khả Hinh, nhìn kỹ cô gái trước mặt, kiềm chế rất lâu rốt cuộc khẽ nhếch môi nói: “Khát nước cũng không ăn nho của tôi?”

Đường Khả Hinh mở to mắt nhìn về phía người đàn ông trước mặt, thật sự có mấy phần cùng Trang Hạo Nhiên rất giống nhau, cô thực sự sợ đến trái tim nhảy bang bang, bởi vì biết loại người này muốn làm cái gì nhất định sẽ làm, cô vội vã nuốt khan nơi cổ họng, không muốn lại trêu chọc hắn, mà là lo lắng sợ hãi nói: “Cậu!! Cậu bình tĩnh một chút! Cậu cho tôi ăn nho, tôi ăn! Tôi ăn!”

Tưởng Văn Phong tức khắc cười cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, chậm rãi cầm lên một quả nho, có chút ôn nhu đưa cho cô...

Đường Khả Hinh nhắm mắt, vội vàng mở miệng muốn nuốt quả nho kia...

Tưởng Văn Phong nhìn cô, tay đưa trở về.

Đường Khả Hinh lại hơi nghiêng mặt, hé mở đôi môi đỏ mọng lại muốn ăn quả nho kia...

Ai biết, Tưởng Văn Phong cư nhiên trong nháy mắt đem cô kéo vào trong bong cây long nhãn, cúi đầu làm bộ hôn lên môi của cô!!

“Ngô...”

Đường Khả Hinh trừng mắt, trái tim run rẩy!!

Tổng bộ Hoàn Cầu!

Trang Hạo Nhiên mặc bộ âu phục màu xanh lam bằng nhung, bên trong là chiếc áo sơ mi màu lam nhạt, tay cầm một tệp văn kiện, tức khắc dừng ở trước thang máy bên cạnh đại sảnh, tay ấn chặt vào vị trí trái tim mình, cảm giác như bị búa tạ đánh vào, đau đến không thở nổi. Cả người anh không hiểu sao dâng lên một thứ đáng sợ và ham muốn chiếm hữu, hai tròng mắt phảng phất như dã thú chậm rãi nhìn về phía xung quanh, tìm kiếm loại cảm giác không thoải mái này đến từ nơi nào.

“Lão đại! Có chuyện gì vậy?” Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao tùy bước tiến lên, kỳ quái nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đột nhiên sắc mặt đột nhiên biến đổi, hỏi.

“Tôi luôn có cảm thấy có chút không thoải mái! Mà loại này cảm giácnày thật sự không thoải mái!! Thật sự tệ hại! Hình như xảy ra chuyện gì đó!” Trang Hạo Nhiên cầm văn kiện, sắc mặt căng thẳng, hai tròng mắt lợi hại yếu ớt nói.

“Thân thể anh không thoải mái, hay chỗ nào không thoải mái?” Trương Thục Dao mở to mắt nhìn về phía Trang Hạo Nhiên hỏi.

“Không biết!” Trang Hạo Nhiên cảm giác trái tim mình tiếp tục đập thình thịch, rất lợi hại, hơn nữa nổi lên một chút ghen tuông, anh không hiểu điều gì nói: “Không hiểu sao thân thể của tôi nổi lên một cỗ ghen tương...”

“Ghen tuông?” Trương Thục Dao nghĩ vấn đề này, liền nhìn về phía Trang Hạo Nhiên không khỏi cười rộ lên nói; “Là chuyện mang thai?”

Trang Hạo Nhiên lập tức vẻ mặt bất đắc dĩ quay đầu nhìn Trương Thục Dao nói: “Cô không còn đề nghị nào khác sao? Tôi tối hôm qua thiếu chút nữa bị phu nhân chủ tịch bởi vì chuyện này, quấn quýt tôi đến chết mất!”

Ân Nguyệt Dung tối hôm qua kêu trời trách đất nói tên súc sinh Lâm Sở Nhai kia trước đây mỗi ngày tầm hoa vấn liễu, vỏ chuối lột một lần lại một lần không sai biệt lắm mỗi tối đều bóc. Thế nhưng con trai bà mỗi tối mười giờ đều đi ngủ, không có quan hệ nam nữ bừa bãi, tập thể hình rồi bơi là tuyển thủ toàn năng của thế giới, rốt cuộc vấn đề là ở đâu? Bà còn lấy khăn lau nước mắt, muốn thuyết phục con trai đến bệnh viện kiểm tra than thể, nhìn coi có phải chỗ đó có vấn đề hay không? Hay là mời bác Phúc qua đây châm cứu!

Phốc! Tiêu Đồng cùng Trương Thục Dao cúi đầu cười.

Trang Hạo Nhiên lập tức cảm giác đầu mình lại đau đến khó chịu, gáy từng đợt bủn rủn, lập tức vươn tay xoa xoa, mới khó khăn đi về phía trước nói: “Lão tử muốn chết! Đầu đau đế nứt ra rồi!”

Tưởng Thiên Lỗi mặc âu phục màu đen, bên trong mặc áo sơ mi trắng phối cùng cad vạt màu bạc, từ từ cất bước đi ra khỏi Rolls-Royce, nhìn thấy dáng vẻ Trang Hạo Nhiên đau lưng kia, trực tiếp chế nhạo cười rộ lên nói: “Tối hôm qua đem hết tất cả vốn liếng đem Trương Bồi Viên cùng Tô lão lừa được dễ dàng, hôm nay lại bởi vì dùng sức quá mạnh cho nên eo mỏi lưng đau a!?”

Trang Hạo Nhiên dừng bước lại, chậm rãi xoay người, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi.

Tưởng Thiên Lỗi cũng đứng trên thảm đỏ, thật sâu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Mười hai thang máy của tập đoàn Hoàn Cầu đồng thời mở ra, các lãnh đạo cấp cao từ từ chỉnh tề mà có trật tự cất bước ra, mặt bộc lộ sự tôn kính và thái độ cẩn thận đi ra đứng trước thang máy, chia làm hai bên khom người cúi chào: “Hoan nghênh tổng giám đốc Trang một lần nữa trở lại Hoàn Cầu!! Chúc công trình khách sạn dưới nước của tổng giám đốc Tưởng và tổng giám đốc Trang thành công!”

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Họa Nhiên nghe lời này, nhao nhao xoay người nhìn về phía các lãnh đạo cấp cao đứng chỉnh tề hai bên, bọn ho đồng thời hơi thu lại thần sắc, trực tiếp tay cầm văn kiện cất bước đi lên cầu thang dự họp vòng thứ nhất công trình khách sạn dưới nước.

Nhân viên lễ tân trong đại sảnh nhao nhao đứng lên, từ hôm nay Hoàn Cầu tuyên bố chuẩn bị tin tức hôn lễ, nhao nhao hướng Trang Hạo Nhiên tỏ vẻ chúc mừng nói: “Chúc mừng tổng giám đốc Trang hỉ kết liền cành( nghĩa của nó giống như song hỉ lâm môn)!”

Trang Hạo Nhiên vừa cất bước đi về phía trước, nghe lời này, anh liền nở nụ cười mị lực mà ôn nhu.

Nhân viên lễ tân nhìn theo bong lưng tiêu sái cùng khí thế nghiêm nghị của Trang Hạo Nhiên, ngẩng cao đầu mà bước đi về phía trước, đẹp trai như vậy làm cho người khác không thể không dõi theo, có một cô gái chắp hai tay lại, hâm mộ cùng đố kỵ nói; “Kỳ thực... Chỉ cần anh ấy một ngày không có kết hôn, tôi đều cảm thấy không phải là sự thực... Thế nhưng sáng nay toi mở ti vi coi, thì nhìn thấy tin tức này, tôi liền muốn khóc! Ô ô ô! Thật mất mac!”

“Nghe nói lần này sắp sửa cử hành hôn lễ truyền thống vô cùng long trọng!” Một nhân viên lễ tân khác vội vàng qua đây, thật hâm mộ nói; “Do Trang tiểu thư và Tô tiểu thư một tay xử lý, hiện nay đang ở bờ biển, vườn nho, còn có các khách sạn lớn bắt đầu chọn! Không biết chọn nơi nào cử hành hôn lễ? Đến lúc đó nhất định rất long trọng!”

“Các ngươi biết còn thiếu!” Một cô gái khác vội vàng qua đây nói: “Nghe nói Trang gia đã mời đến thợ may áo cưới cao cấp nhất của thế giới, nhà thiết kế thời trang, còn có người đúc châu báu về trong nước, dự đoán sáng sớm ngày mai sẽ đến, đoán là vì cô dâu chú rể mà chuẩn bị trang phục cao quý nhất. Mà Trang tiểu thư một tay xử lý châu báu phục sức gì đó, Tô tiểu thư chính sai người chuẩn bị chế tạo ba thư hoàng kim, mười hai thợ dệt giỏi nhất, còn có đài truyền hình chuẩn bị truyền trực tiếp!”

“Thật vậy chăng?” Mấy cô gái đồng thời trừng mắt kêu to lên, thật là rất hâm mộ chắp tay cười rộ lên nói; “Nếu như cô dâu là tôi thì tốt rồi!! Tôi chính là làm một ngày, chết cũng cam nguyện!”

“Phi! Không biết xấu hổ!” Hai cô gái khác nhìn về phía cô nhịn không được cười rộ lên.

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang tổng tài đồng thời đi vào trong thang máy, nghe thấy tiếng cười kia, cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía đại sảnh có mấy nhân viên lễ tân đang đùa nhau, dường như biết các cô đang nói chuyện cái gì, Tưởng Thiên Lỗi trực tiếp lạnh lùng nói; “Cậu mặc kệ làm cái gì đều là chỉ sợ thiên hạ không loạn! Tin tức cậu kết hôn truyền đi, nữ nhân viên khách sạn Á Châu đều đã chết một nửa!”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, cũng lập tức lại mị lực đẹp trai cười.

Mấy nữ nhân viên lễ tân nhìn thấy Trang Hạo Nhiên tươi cười, lập tức trái tim lại tình không khỏi đập thình thịch.

Phòng hội nghị số một mở ra, hai thư ký cùng nhau khom người chào hỏi, lúc này mới nhanh chóng đi vào phòng hội nghị, sử dụng máy tính hiện đại nhất mở văn kiện ra, theo thói quen lật lại xem văn kiện trước đây, sau đó mở ra nội dung hội nghị về khách sạn dưới nước. Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi cất bước đi vào phòng hội nghị, các lãnh đạo cấp nhao nhao tôn kính đứng dậy chào hỏi, bọn họ phất tay sau đó ngồi vào chiếc ghế của tổng giám đốc.

Giữa màn hình LCD lớn phát hình hai vị chủ tịch Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ giám sát hội nghị, mà LCD xoay tròn thì phát hình ảnh tiến hành công trình khách sạn dưới nước, vô số những thiết bị mới chui vào lòng biển mênh mông, vô số những kỹ sư cùng nhà thiết kế nhao nhao tụ tập lại cùng một chỗ, cùng nhau nghiên cứu.

Trang Hạo Nhiên làm người phụ trách chủ yếu công trình đợt thứ hai, anh nói thẳng, trực tiếp mở văn kiện trong tay mình, hai tròng mắt lợi hại nhìn về phía mọi người nói: “Đã từng có một câu nói như vậy, người chăm chỉ mà lại thông minh, rất thích hợp làm tham mưu. Người lười biếng mà thông minh, lại thích hợp làm lãnh đạo! Ý tứ của những lời này là khiến chúng ta học được cách thả lỏng! Tôi càng thưởng thức Bác Dịch nói một câu là: Có đôi khi, khoa học không nhất định có ý nghĩa là đo lường cùng tính toán, nó có thể là một loại nghệ thuật bày ra! Đối với công trình lớn của thế giới trước mắt, mọi người hội tụ nghiêm túc bầu không khí sẽ càng ngày càng cao, phương tiện thiết bị giám sát cùng quản lý sẽ càng lúc càng nghiêm ngặt, nếu như chúng ta chỉ là ôm một loại thái độ thương nghiệp hóa đi làm việc, là phá tan công trình thế kỉ đó! Nó đã không còn là một thương phẩm, nó sẽ trở thành một công trình gây tiếng vang trong giới kiến trúc trong tương lai!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Tưởng Thiên Lỗi cũng mở văn kiện khẽ gật đầu.

“Cho nên!! Ngày hôm nay chính là tiền tài của ngày mai!” Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía mọi người, lại dùng tay lật xem một văn kiện khác, chậm thanh nói: “Tôi hi vọng các vị càng ngày càng khẩn trương, chính mình! Hiện nay nhà trị liệu tâm lý nổi tiếng trên thế giới đã nói, linh cảm cùng sách lược, vĩnh viễn sẽ đến trong một khắc thả lỏng kia, sôi nổi mà đi vào đầu! Hi vọng tài năng của các vị sẽ phát huy thật tốt trong thời gian tới, tích cực mà lạc quan tiến hành mỗi giai đoạn của công trình! Vất vả cho các vị rồi!”

Tiếng vỗ tay chợt vang lên.

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía mọi người vỗ tay cổ vũ, anh cũng mỉm cười, lúc nhìn lướt qua kỹ sư khách sạn dưới nước, phát hiện chỗ ngồi Tưởng Văn Phong lại trống, hai mắt anh híp lại!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương