Trong phòng bệnh, Mặc Kỳ Tuyết đang loay hoay xếp một ít đồ cá nhân để xuất viện, cô không hề để ý rằng có người đang bước vào.

Một bó hoa hồng đỏ chót bất ngờ đưa đến trước mặt cô từ phía sau, bàn tay thon dài như ngọc khiến Mặc Kỳ Tuyết có chút thất thần.


Nhưng cô ngay lập tức tỉnh táo lại.

Cô biết bàn tay này là của ai.


Mặc Kỳ Tuyết mở miệng hờn dỗi:
- Anh đừng có bất thình lình xuất hiện như vậy được không? Sợ hãi lắm.

Em còn tưởng em sắp bị bắt cóc rồi cơ >.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương