"Tại sao lại được bán! Tôi không biết anh đang nói về cái gì! Hỗn đản, tôi sẽ kiện anh.."
"Kiện tôi?" Tề Duệ hơi sững lại, như thể nghe một câu nói đùa, cười khinh bỉ, "Đi ra ngoài quên mang đầu óc"
Tề Duệ có vẻ bắt đầu thiếu kiên nhẫn, anh ném Mộ Tư Nguyệt trở lại giường, quay lại và đi thẳng vào phòng tắm.
Mộ Tư Nguyệt giật mình, lo lắng nhìn bảng điều khiển cửa phòng tắm, tiếng nước từ từ phát ra.
Mặc dù cô không biết người đàn ông này, nhưng cô chắc chắn rằng một người đàn ông có khí chất tuyệt vời như vậy chắc chắn sẽ không thiếu phụ nữ.
Mộ Tư Nguyệt buộc mình phải bình tĩnh.
Đêm qua, chính là đêm qua khi cô xuống máy bay và gặp Mộ Hướng Tuyết, Mộ Hướng Tuyết đưa cho cô một chai nước giải khát.. Sau đó, cô không nhớ gì cả. Mộ Tư Nguyệt đấm mạnh tay vào tường, đôi mắt đầy giận dữ, "Là cô ta?"
Mộ Tư Nguyệt ra khỏi giường, nhanh chóng lấy quần áo trên sàn và rời đi ngay lập tức.
Sau năm phút.. Một dáng người cao lớn bước ra từ phòng tắm.
Những giọt nước trắng và mỏng manh nhỏ giọt trên ngực của anh, phần thân dưới của anh được phủ một chiếc khăn bông màu trắng.
Đôi đồng tử sâu thẳm của anh lia đến bên giường. Chiếc giường trống rỗng, người phụ nữ đó đã rời đi, để lại một màu đỏ sẫm nổi bật trên ga giường Tề Duệ khẽ cau mày, cảm giác khó hiểu xen lẫn một chút khó chịu, đột nhiên điện thoại trên giường reo lên.
"Duệ thiếu, tôi thực sự xin lỗi. Đêm qua, siêu mẫu đáng lẽ được gửi đến hầu ngài hôm qua, gặp tai nạn xe hơi cho nên.."
Duệ thiếu khẽ cau mày, ba một tiếng, cúp máy.
* * * Mái tóc xoăn dài của Mộ Tư Nguyệt buông xõa, cô cúi đầu, hai tay ôm lấy quần áo, vẻ mặt vô cùng nhếch nhác, và bước chân của cô hơi vội vã về phía biệt thự Kinh Dịch.
Bây giờ phải làm sao.. Tại sao điều này xảy ra? Mộ Tư Nguyệt có một mớ hỗn độn trong não. Tối hôm qua cô mới trở về nước, lại phát sinh loại sự tình này với một người đàn ông lạ trong khách sạn.
Bỗng dưng trong đầu cô lóe lên một khuôn mặt đẹp trai, đôi mắt cô đầy kinh hoảng và chột dạ, cô phải đối mặt với Quý Thần như thế nào đây..
"Tư Nguyệt phải không?" Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Mộ Tư Nguyệt cứng người, quay đầu, không thể tin được. Tại sao lại gặp người quen ở đây?
"Mộ Tư Nguyệt, thực sự là cô à."
Ở bên trái đường, một người phụ nữ quý phái trang điểm tinh tế với quần áo đắt tiền gọi cô từ chiếc đầu xe Bentley màu trắng, giọng nói có chút ngạc nhiên, nhưng không vui chút nào.
"Lên xe đi, tôi vừa vặn có chuyện muốn nói." Giọng nói của người phụ nữ lạnh lùng, lời nói có chút giống như mệnh lệnh mạnh mẽ. Mộ Tư Nguyệt có chút do dự và chột dạ, đôi môi cô mím chặt, cô nhìn chiếc Bentley quý giá bên trái đường kia.
Tại sao ngay lúc này lại gặp được bà ấy..
Bên kia thấy cô ấy do dự, bà ta cười khẩy, "Tư Nguyệt, không phải cô quên, tôi là mẹ của Thần.."
Tất nhiên, Mộ Tư Nguyệt nhớ rõ người phụ nữ này, chỉ là.. ánh mắt cô không nhịn được nhìn vào những dấu hôn trên ngực, đáy lòng luống cuống, kéo quần áo và vuốt mái tóc dài của mình để che ngực.
Hướng về phía mẹ Quý Thần. "Dì Quý, người khỏe chứ?" Mộ Tư Nguyệt quy củ hướng đối phương chào hỏi.
"Lên xe đi, có lẽ có một số việc Quý Thần chưa nói cho cô, hôm nay tôi phải nói cho cô biết." Bà ta mở cửa cho Mộ Tư Nguyệt vào ngồi cạnh, cô hơi cúi đầu nhỏ giọng, "Dì Quý, có chuyện gì vậy?"
Đối phương hướng Mộ Tư Nguyệt dò xét một chút, chỉ thấy cô biểu lộ khẩn trương, bộ dáng khúm núm, càng thêm khinh thường cười nhẹ. "Tư Nguyệt, cô đã quen Quý Thần 4 năm. Bây giờ cô cũng đã hoàn thành việc học từ Mỹ và trở về nước. Cô dự định sẽ làm gì?"
"Dì Quý, cháu thực sự yêu Quý Thần.." Mộ Tư Nguyệt biết rằng người phụ nữ này luôn coi thường mình. Làm sao bà có thể tốt bụng hỏi han cô như vậy, tám phần là có ý châm chọc, nhưng lần này âm thanh phản bác của cô hơi yếu vì cảm thấy lương tâm tội lỗi..
"Tình yêu của cô đáng giá bao nhiêu, hãy nghĩ về điều đó, tôi cũng đã nói với cô rồi, Quý gia sẽ không bao giờ chấp nhận cô, chẳng qua ngày trước Quý Thần yêu có chút tận tâm, cũng may nay đã thanh tỉnh". Nói đến đây bà ta ngừng lại một chút. Sau liền dịu giọng và nhấn mạnh, "Dù sao đi nữa, hãy nghĩ cho tương lai của nó, đừng làm phiền chúng tôi nữa."
Trong bốn năm qua, cô đã nghe những lời như vậy quá nhiều lần. Rõ ràng là mẹ của Quý Thần không thích cô, nhưng Quý Thần rất tốt với cô. Anh ấy nói rằng hai người sẽ cùng nhau đối mặt. Bây giờ, Mộ Tư Nguyệt thực mất hết can đảm. Mộ Tư Nguyệt cúi đầu, là cô đã cùng người đàn ông xa lạ.. là cô đã có lỗi với anh ấy.. xin lỗi anh. Quý Thần..
"Kiện tôi?" Tề Duệ hơi sững lại, như thể nghe một câu nói đùa, cười khinh bỉ, "Đi ra ngoài quên mang đầu óc"
Tề Duệ có vẻ bắt đầu thiếu kiên nhẫn, anh ném Mộ Tư Nguyệt trở lại giường, quay lại và đi thẳng vào phòng tắm.
Mộ Tư Nguyệt giật mình, lo lắng nhìn bảng điều khiển cửa phòng tắm, tiếng nước từ từ phát ra.
Mặc dù cô không biết người đàn ông này, nhưng cô chắc chắn rằng một người đàn ông có khí chất tuyệt vời như vậy chắc chắn sẽ không thiếu phụ nữ.
Mộ Tư Nguyệt buộc mình phải bình tĩnh.
Đêm qua, chính là đêm qua khi cô xuống máy bay và gặp Mộ Hướng Tuyết, Mộ Hướng Tuyết đưa cho cô một chai nước giải khát.. Sau đó, cô không nhớ gì cả. Mộ Tư Nguyệt đấm mạnh tay vào tường, đôi mắt đầy giận dữ, "Là cô ta?"
Mộ Tư Nguyệt ra khỏi giường, nhanh chóng lấy quần áo trên sàn và rời đi ngay lập tức.
Sau năm phút.. Một dáng người cao lớn bước ra từ phòng tắm.
Những giọt nước trắng và mỏng manh nhỏ giọt trên ngực của anh, phần thân dưới của anh được phủ một chiếc khăn bông màu trắng.
Đôi đồng tử sâu thẳm của anh lia đến bên giường. Chiếc giường trống rỗng, người phụ nữ đó đã rời đi, để lại một màu đỏ sẫm nổi bật trên ga giường Tề Duệ khẽ cau mày, cảm giác khó hiểu xen lẫn một chút khó chịu, đột nhiên điện thoại trên giường reo lên.
"Duệ thiếu, tôi thực sự xin lỗi. Đêm qua, siêu mẫu đáng lẽ được gửi đến hầu ngài hôm qua, gặp tai nạn xe hơi cho nên.."
Duệ thiếu khẽ cau mày, ba một tiếng, cúp máy.
* * * Mái tóc xoăn dài của Mộ Tư Nguyệt buông xõa, cô cúi đầu, hai tay ôm lấy quần áo, vẻ mặt vô cùng nhếch nhác, và bước chân của cô hơi vội vã về phía biệt thự Kinh Dịch.
Bây giờ phải làm sao.. Tại sao điều này xảy ra? Mộ Tư Nguyệt có một mớ hỗn độn trong não. Tối hôm qua cô mới trở về nước, lại phát sinh loại sự tình này với một người đàn ông lạ trong khách sạn.
Bỗng dưng trong đầu cô lóe lên một khuôn mặt đẹp trai, đôi mắt cô đầy kinh hoảng và chột dạ, cô phải đối mặt với Quý Thần như thế nào đây..
"Tư Nguyệt phải không?" Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Mộ Tư Nguyệt cứng người, quay đầu, không thể tin được. Tại sao lại gặp người quen ở đây?
"Mộ Tư Nguyệt, thực sự là cô à."
Ở bên trái đường, một người phụ nữ quý phái trang điểm tinh tế với quần áo đắt tiền gọi cô từ chiếc đầu xe Bentley màu trắng, giọng nói có chút ngạc nhiên, nhưng không vui chút nào.
"Lên xe đi, tôi vừa vặn có chuyện muốn nói." Giọng nói của người phụ nữ lạnh lùng, lời nói có chút giống như mệnh lệnh mạnh mẽ. Mộ Tư Nguyệt có chút do dự và chột dạ, đôi môi cô mím chặt, cô nhìn chiếc Bentley quý giá bên trái đường kia.
Tại sao ngay lúc này lại gặp được bà ấy..
Bên kia thấy cô ấy do dự, bà ta cười khẩy, "Tư Nguyệt, không phải cô quên, tôi là mẹ của Thần.."
Tất nhiên, Mộ Tư Nguyệt nhớ rõ người phụ nữ này, chỉ là.. ánh mắt cô không nhịn được nhìn vào những dấu hôn trên ngực, đáy lòng luống cuống, kéo quần áo và vuốt mái tóc dài của mình để che ngực.
Hướng về phía mẹ Quý Thần. "Dì Quý, người khỏe chứ?" Mộ Tư Nguyệt quy củ hướng đối phương chào hỏi.
"Lên xe đi, có lẽ có một số việc Quý Thần chưa nói cho cô, hôm nay tôi phải nói cho cô biết." Bà ta mở cửa cho Mộ Tư Nguyệt vào ngồi cạnh, cô hơi cúi đầu nhỏ giọng, "Dì Quý, có chuyện gì vậy?"
Đối phương hướng Mộ Tư Nguyệt dò xét một chút, chỉ thấy cô biểu lộ khẩn trương, bộ dáng khúm núm, càng thêm khinh thường cười nhẹ. "Tư Nguyệt, cô đã quen Quý Thần 4 năm. Bây giờ cô cũng đã hoàn thành việc học từ Mỹ và trở về nước. Cô dự định sẽ làm gì?"
"Dì Quý, cháu thực sự yêu Quý Thần.." Mộ Tư Nguyệt biết rằng người phụ nữ này luôn coi thường mình. Làm sao bà có thể tốt bụng hỏi han cô như vậy, tám phần là có ý châm chọc, nhưng lần này âm thanh phản bác của cô hơi yếu vì cảm thấy lương tâm tội lỗi..
"Tình yêu của cô đáng giá bao nhiêu, hãy nghĩ về điều đó, tôi cũng đã nói với cô rồi, Quý gia sẽ không bao giờ chấp nhận cô, chẳng qua ngày trước Quý Thần yêu có chút tận tâm, cũng may nay đã thanh tỉnh". Nói đến đây bà ta ngừng lại một chút. Sau liền dịu giọng và nhấn mạnh, "Dù sao đi nữa, hãy nghĩ cho tương lai của nó, đừng làm phiền chúng tôi nữa."
Trong bốn năm qua, cô đã nghe những lời như vậy quá nhiều lần. Rõ ràng là mẹ của Quý Thần không thích cô, nhưng Quý Thần rất tốt với cô. Anh ấy nói rằng hai người sẽ cùng nhau đối mặt. Bây giờ, Mộ Tư Nguyệt thực mất hết can đảm. Mộ Tư Nguyệt cúi đầu, là cô đã cùng người đàn ông xa lạ.. là cô đã có lỗi với anh ấy.. xin lỗi anh. Quý Thần..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook