Chú thích

-Tổ làm sống: như kiểu thực hiện những nhiệm vụ liên quan đến mạng người, như chém giết này nọ

-苦尽甘来 = Khổ Tận Cam Lai: qua thời kì cực khổ sẽ đến khoảng thời gian an nhàn, ý trong này là Trần Hạo đã sớm qua khỏi đoạn thời gian cực khổ này lên làm Boss rồi.

-体位 [Tǐwèi] = Thế Vị = Vị Thế = Tư thế (của cơ thể) cũng có thể hiểu là vị trí luôn ; 号位 [Hào wèi] = Vị trí số ~, cho nên Trần Hạo mới hiểu nhầm

__________

Chủ nhiệm Vu pha một tách trà Long Tỉnh thượng hạng, đặt trên cái bàn trước mặt Hàn Tiểu Bằng: “Cậu nói đi, cái tên Hạo Hạo gì đó là gì của cậu hả?”

Hàn Tiểu Bằng gục đầu xuống, cặp mắt nhìn chằm chằm lá trà đang nổi lên trên mặt ly, không nói lời nào.

Nét mặt già nua của Chủ nhiệm Vu ngày càng khó coi, nghĩ nghĩ Hàn Tiểu Bằng này đã làm việc được hơn tám năm rồi, lúc nào cũng cười hì hì cả ngày, mọi người từ trên xuống dưới trong đơn vị này ai cũng thích y.

Cũng không biết tại sao y lại thành như bây giờ, có dùng ba cây gậy đánh y đi nữa y ngay cả rắm cũng không thèm phóng.

Ông từ trong ngăn kéo lấy ra một tờ giấy, đưa qua.

“Bác sĩ Lý đưa kết quả xét nghiệm đưa cho tôi, bảo trạng thái gần đây của cậu không tốt lắm.”

Hàn Tiểu Bằng ngẩng đầu, thấy dưới cùng của tờ giấy ghi: Trầm cảm mức độ trung bình.

Y nhếch môi, cười không thành tiếng, cảm thấy thực mỉa mai thay. Công tác tình báo chia làm nhiều loại, bọn họ thuộc tổ làm sống, không phải là tổ nguy hiểm nhất, cũng không phải tổ khó khăn nhất, nhưng tuyệt đối là bẩn thỉu nhất. Nào là mấy hoạt động như ăn cướp, tra tấn, ám sát. Trầm cảm mức trung bình vẫn còn được tính là khoẻ mạnh chán.

Chủ nhiệm Vu dùng hết sức bày ra bộ dáng nghiêm túc nói: “Bằng Bằng, sinh hoạt của cậu có khó khăn gì, có thể nói với tổ chức, nếu có thể giải quyết, tổ chức sẽ tận lực giải quyết giúp cậu!”

Hàn Tiểu Bằng cuối đầu vò áo, không được tự nhiên trong một lát, rốt cuộc ấp úng nói ra suy nghĩ của y: “Con trai Phi Phi đã 3 tuổi rồi. Tháng sau Manh Manh cũng đi kết hôn. Chỉ còn có mình tôi đơn độc.”

Chủ nhiệm Vu nghe xong, đôi mắt nhỏ xíu phía sau mắt kính chớp chớp: “Đơn vị tháng nào cũng tổ chức quan hệ hữu nghị, là cậu không muốn đi đấy thôi.”

“Chủ nhiệm, ngài nói chuyệt vô nghĩa quá đi!”

Hàn Tiểu Bằng cực kỳ tức giận, ngay cả mạng lưới Internet trong nhà y cũng bị mấy người này theo dõi, anh đây mỗi ngày lên mạng tìm bạn trai lên giường sao có thể không biết, lão hồ ly mà bày đặt giả làm thiếu nữ cái gì cũng không biết sao!

Hai người giằng co một lúc, Hàn Tiểu Bằng nhẫn nhịn nói: “Người đó tên là Trần Hạo, chỉ mới gặp hai lần, tôi là nam nhân, cũng cần có nhu cầu đi.”

“Bối cảnh của hắn thì sao? Có an toàn không?” Chủ nhiệm Vu có chút đăm chiêu: “Tiểu tử cậu vẫn là nên cẩn thận chút, đừng giống người năm kia, làm bạn trai cả một thời gian dài, đến lúc kết hôn, kết quả theo dõi phát hiện, chỉ có thể làm ‘Anh em’ bên thế giới bên kia.”

“Sẽ không. Hắn bất quá cũng chỉ là một tên du côn, an toàn mà!”

Người Chủ nhiệm Vu nói là một nữ lãnh đạo, suýt nữa liền bị một anh điệp viên soái ca Đài Loan dụ dỗ.

Đây cũng là lý do Hàn Tiểu Bằng chỉ có thể làm người tình một đêm, nguyên nhân cùng một người không ngủ qua lần thứ hai, ai biết có khi ngươi là kẻ thù từ đâu mò tới, ngủ với ngươi xong liền Bye Bye luôn, có ngu mới ngủ với bọn ngươi!

Chủ nhiệm Vu nhìn y, nheo đôi mắt nhỏ tiếp tục chớp chớp: “Vậy cậu là muốn…..”

“Tôi muốn chơi đùa với anh bạn Hạo Hạo này!” Trong đầu Hàn Tiểu Bằng nghĩ vậy, ngoài miệng lại cẩn thận hỏi: “Chủ nhiệm, tôi muốn có bạn tình cố định….. Tổ chức có thể giải quyết không?”

“Ngươi tiểu tử này!” Chủ nhiệm Vu vỗ một cái thật mạnh lên vai Hàn Tiểu Bằng: “Được rồi, từ hôm nay trở đi thả cậu đi một tháng, cho cậu thu phục Hạo Hạo kia!”

“Thật sao?” Hàn Tiểu Bằng hai mắt toả sáng: “Tôi yêu ngài, chủ nhiệm!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương