Hành Trình Ở Viễn Cổ
-
Chương 23
Lần đầu quá thống khổ, cho dù đắp thuốc hoa hồng cũng bị sưng hai ngày mới tốt hơn. Mà ba ngày này A Man cũng không có đi săn, rất săn sóc chiếu có Trình Y, biết rõ ‘chỗ đó’ của Trình Y không khỏe nên buổi tối chỉ ôm cô ngủ chứ không có làm chuyện gì khác.
Hai ngày này cậu bé kia cũng thường hay tới la cà, Trình Y từ trong miệng A Man biết được cậu bé này tên là Thạch, mẹ của nó là chị gái của A Man, A Man có một chị gái và hai em trai. Cô có điểm quen thuộc hơn với chị gái A Man và Thạch, còn hai em trai hiện tại không có trong bộ lạc nên cô chưa có gặp qua.
Trình Y chung quy xấu hổ ở trong phòng ăn không uống không, muốn đi ra ngoài làm chút chuyện, kết quả bị A Man trông coi không cho đi ra ngoài. Trong lúc rãnh rỗi liền ra sức học ngôn ngữ ở đây, trước kia chỉ có hai người là cô và A Man học ngôn ngữ không tốt được, hiện tại nhiều người thì dễ dàng. A Man và Thạch cũng biết cô muốn học ngôn ngữ của bọn họ, vì để cho cô dễ dàng học được, trong lúc trò chuyện vừa thả chậm tốc độ nói vừa ra dấu tay.
Một người nếu thật sự quyết tâm học một cái gì đó thì hiệu suất thật sự rất cao. Trình Y vừa học hai ngày thì đã nói được nhiều câu, một môn ngôn ngữ không phải là có thể học được dễ dàng. Bất quá chỉ cần cô dụng tâm kiên trì học tập, cùng tiếp xúc với nhiều người mà nói... tin tưởng không bao lâu cô và người ở đây sẽ không gặp chướng ngại khi trao đổi.
A Man thấy Trình Y bởi vì trời nóng mà không có khẩu vị ăn thịt nướng, chỉ có hứng thú với cháo rau dại và trái cây hơn chút cho nên sáng sớm mỗi ngày đều đi ra ngoài hái trái dại cho cô. Mỗi lần hái cũng có hạn bởi vì không có phương tiện mang, mỗi ngày phải đi ra ngoài ba bốn chuyến hái quả dại.
Trình Y thấy hắn đi ra ngoài nhiều lần quá phiền toái, vì vậy nghĩ rằng nếu như có một cái túi thì có thể mang bao nhiêu là quả dại thì tốt biết bao, chỉ là ở đây không có. Ngay sau đó nghĩ tự mình làm một cái, chỉ còn thừa của cô không còn nhiều lắm, để phòng ngừa vạn nhất cô muốn giữ lại để cứu người hoặc càng hữu dụng may vết thương. Vì vậy đành phải nhập gia tùy tục, ở đây dùng cốt châm( kim được làm thành từ xương động vật) và dây mây để may vá. Dù sao cũng để mang quả dại, cho dù kim lớn chỉ thô cũng không sợ, chỉ cần trái cây không bị rơi ra là được.
Thừa dịp A Man đi ra ngoài hái quả dại, Trình Y đi vào nhà Thạch hỏi mượn cốt châm của mẹ hắn, cốt châm thì nữ nhân mới có, trước kia A Man còn độc thân nên trong phòng không có. Cô phải khâu một cái túi nhanh một chút, vì vậy mới đi mượn sử dụng trước, vừa vặn có thể thừa dịp mượn đồ mà trao đổi nâng cao cảm tình với chị chồng.
Nhà Thạch cách nhà A Man không xa, đi không tới một trăm mét đã tới. Trải qua quan sát cô đã hiểu, nếu như trước cửa một nhà có bày một tảng đá sậm màu mà nói, chứng minh người của nhà này có việc (hoặc là ngủ hoặc là...) rồi, không tiện người tới quấy rầy. Nếu như ngoài cửa không có tảng đá ngăn cản vậy có thể đi vào tìm người.
“Có ai không?” Trình Y đứng trước cửa phòng chỗ dùng từ theo Thạch hô to hỏi thăm theo lời nói mới học. Thạch thường xuyên đến nhà cô hỏi những lời này, cho nên cô rất nhanh đã học được.
“Có, vào đi.” Trong nhà truyền ra tiếng mẹ của Thạch - Maya.
Maya rất hiền lành, đối với Trình Y cũng rất hòa khí, sau khi thấy Trình Y đi vào liền đứng lên cười nghênh đón dùng ánh mắt hỏi thăm.
“Chị có cốt châm không?” Trình Y vừa nói vừa khoa tay làm động tác may vá, con mắt quét tới các nơi trong phòng, cuối cùng phát hiện trên tường treo bốn cái cốt châm. Cốt châm so với kim của cô thì lớn hơn, lỗ cũng lớn, cô thấy vậy có chút do dự.
Maya nhìn theo tấm mắt của Trình Y liền hiểu rõ, đi qua lấy xuống một cái cốt châm đưa cho Trình Y nói: “Ngươi dùng trước đi.”
Trình Y nghe hiểu được hai chữ, một là ‘ngươi’, một là ‘dùng’. Cho dù không nghe hiểu được đầy đủ cũng có thể hiểu đại khái ý tứ. Tiếp nhận cốt châm lại cười tươi với Maya rồi nói cảm ơn. Cô không dám trì hoãn lâu, nói cảm ơn xong thì trở về phòng.
Trước kia ở Ô Nắm bộ lạc, Trình Y từng nhìn thấy nữ nhân dùng cốt châm khâu này nọ, chỉ là dùng dây mây làm, có tính dẻo dai không tính mảnh, nếu nói khâu túi xách thì miễn cưỡng có thể sử dụng, hiện tại trong tay không có, chờ A Man trở về bảo hắn đi tìm dây mây cho cô vậy.
Trong phòng chất một đống da thú, Trình Y trở về phòng tìm kiếm, cuối cùng lấy ra một tấm da thú màu nâu bình thường nhất, dùng kéo cắt thành hai miếng lớn. Hai mảnh này dài và rộng khoảng chừng sáu mươi centimet, cô muốn khâu chúng nó lại một chổ. Cô còn muốn cắt hai miếng da thú nhỏ dài làm dây lưng khâu ở miệng túi, đến lúc đó có thể mang theo túi đi hái quả dại.
Trình Y mang túi da thú đã cắt xong đặt ở trên hòm gỗ đặt trong phòng, sau đó ngồi trên ghế đôn dán hai miếng da lại cùng một chỗ, nghĩ xem nên bắt đầu khâu từ đâu.
Không lâu sau A Man trở về, trong tay bưng lá cây to đựng quả dại. Dùng là cây lớn bọc trái cây mỗi lần mang về nhiều nhất vài quả cam lớn nhỏ, quả này tuy không lớn nhưng ăn thật ngon, một lần mang về hai người bọn họ ăn không đủ.
Thấy Trình Y bày biện cốt châm, A Man nghi ngờ hỏi: “Làm cái gì?”
Trình Y hưng phấn mà cầm cốt châm đi qua, đưa lỗ kim trước mặt A Man mà khoa tay múa chân. Lấy quả dại trong tay hắn để xuống, sau đó đẩy hắn ra ngoài để hắn đi tìm đằng tuyến (chỉ bằng dây mây) cho cô.
A Man thấy cô cầm cốt châm trong tay còn có da thú được cắt xong thì biết cô cần gì. Bị đùn đẩy đi ra ngoài cũng không có mất hứng, ngoan ngoãn đi ra ngoài tìm chỉ mây cho cô.
Chỉ này có khắp nơi, A Man đi ra ngoài không có bao lâu thì mang về một đống lớn, hắn không biết Trình Y muốn khâu cái gì, ngồi ở một bên nhìn xem.
Cốt châm quá lớn Trình Y dùng không quen tay, cố hết sức nhét chỉ vào lỗ kim sau đó cầm da thú khâu lại. Mũi nhọn của cốt châm cho dù có mài nhọn cũng không sánh bằng kim tốt thời hiện đại, muốn xuyên qua da thú có chút khó khăn. Trình Y trước hết dùng mũi kéo đâm một lỗ nhỏ trên da thú sau đó mới dùng cốt châm xỏ chỉ vào, như vậy có thể tiết kiệm không ít sức.
Khâu ở bề trái da thú, như vậy sau khi khâu xong lật lại mặt chính cũng không thấy mảng lớn chỉ mây. Những việc may may vá vá không làm khó được Trình Y, trước kia sống cuộc sống tự lập khá sớm, không có mẹ bên cạnh, giặt giũ may vá các loại sự việc toàn bộ chính cô tự làm, cho nên hiện tại làm túi xách cũng không cảm thấy bao nhiêu khó khăn.
A Man một bên ngồi xem Trình Y một bên cầm quạt quạt mát cho cô, đem gió hướng tới cả hai người. Như vậy sẽ không để cho cô cảm thấy quá mát lại có thể để cho mình cảm nhận được mát mẻ, nhất cử lưỡng tiện.
Hai ngày nay trong mỗi gia đình trong bộ lạc cơ hồ đều có một cây quạt, thứ này không khó làm, nhìn qua sẽ làm được, toàn bộ mọi người đi làm. Chỉ khổ cho những cây cọ gần bộ lạc, cành đều bị hái hết.
Trình Y mất một phen công phu đem ba đường biên da thú khâu xong, để lại một đường biên không may lại mà để bỏ đồ vào, sau đó khâu dây đeo vào. Dây lưng khâu vào hai bên miệng túi, vì để cho nó chắc chắn không bởi vì mang nặng mà đứt rời, cô cố ý dùng cốt châm may nhiều lần ở phía trên. Sau khi khâu xong kết lại cũng rất kín, da thú không dễ hư hỏng, chỉ mây dẻo dai còn có thể, chỉ cần kết lại chặt chẽ là được, cho dù túi tràn đầy trái cây cũng sẽ không hư mất.
“Xong rồi!” Sau khi làm xong Trình Y thật cao hứng, thấy vẻ mặt nghi hoặc của A Man hiển nhiên còn chưa nhìn ra cái này dùng để làm gì. Đắc ý cười với hắn sau đó đem hết trái cây chuyển vào trong túi đã khâu xong, tám trái cây đều bỏ vào chỉ chiếm một phần tư túi.
“A!” A Man nhìn ra điều kỳ diệu của cái túi rồi, cầm lấy túi tò mò nghiên cứu một hồi rồi cao hứng nhìn Trình Y cười. Có thứ này, từ nay về sau hái trái cây có thể tiết kiệm thật nhiều thời gian.
Thấy A Man yêu thích, Trình Y càng có thêm lòng tin, thấy chỉ mây còn nhiều, vì vậy lấy nửa tấm da thú vừa cắt còn lại đều cầm tới. Cô làm thêm hai cái nữa, một cái cho cha mẹ A Man, một cái cho Maya để cảm ơn nàng cho mượn cốt châm. Đều là người thân, khâu một cái túi với cô chỉ là tiện tay mà thôi, nếu có thể làm cho thân nhân cao hứng cậy không có gì tốt hơn.
A Man nhìn thấy sự vật mới lạ lòng hiếu kỳ dâng lên muốn thử một lần, lấy hết trái cây ra đặt lên trên phiến lá, sau đó cầm nó hưng phấn mà đi ra ngoài hái quả dại.
Làm xong một cái, cầm cốt châm cũng thuận tay hơn, làm tiếp hai cái cũng không còn thấy khó khăn. Đợi cô làm xong thì A Man cũng trở về đến, còn chưa vào cửa đã nghe hắn ở bên ngoài reo hò vui sướng. Khi hắn vén rèm đi vào Trình Y thấy túi trong tay hắn căng phồng ra, đảo mắt nhìn qua phỏng chừng có khoảng bốn mươi năm mươi quả trái cây.
A Man mang theo túi chứa đầy ấp trái cây vào đưa cho Trình Y như hiến vật quý, lần đầu tiên hắn hái được nhiều trái cây như vậy, cũng đủ cho bọn họ ăn trong hai ngày, rất bớt việc.
Trình Y khích lệ A Man một phen, lấy ra một nửa trái cây, một nửa còn lại chia làm hai phần bỏ vào hai cái túi cô vừa may xong. Trong lúc A Man nghi hoặc nhìn chăm chăm người một tay cầm một túi đứng lên bảo hắn cùng cô đi ra ngoài.
Như là đoán được ý định của Trình Y, hai mắt A Man sáng lên, vui mừng đi theo sát sau lưng cô ra khỏi phòng.
Trước tiên Trình Y đi vào nhà vợ chồng tộc trưởng, tộc trưởng không có ở đó, vợ tộc trưởng đang ngồi uống nước ở trong phòng.
“A mẫu.” Trình Y lễ phép chào hỏi vợ tộc trưởng.
Bà nhìn sang cười với con trai con dâu kêu bọn họ ngồi xuống.
Trình Y bởi vì còn muốn đi sang chỗ Maya, vì vậy không có ngồi xuống, đem cái túi chứa mười trái cây đưa đến trước mặt mẹ chồng chỉ vào nó nói có chút không lưu loát: “Cho ngài.”
Bà tiếp nhận túi, tò mò đánh giá.
A Man bởi vì đã dùng qua một lần nên biết tác dụng của nó vì vậy nhiệt giải thích công dụng của nó với mẹ của mình.
Trình Y đứng một bên mỉm cười nhìn hai mẹ con, lời của bọn họ cô chỉ nghe hiểu một đôi lời. Chỉ là nhìn qua nét mặt của họ thì nhìn ra được hai mẹ con đều rất thích cái túi này.
“Giỏi giang!” Vợ tộc trưởng đem túi để trên mặt đất mỉm cười gật đầu nói với Trình Y.
‘Giỏi giang’ hai chữ này ngày hôm qua Trình Y mới học qua, nghe mẹ chồng khích lệ, cô rất vui, vì bày tỏ rụt rè xấu hổ mà liên tục khoát tay.
Ra khỏi nhà tộc trưởng, hai người đi tới nhà Maya, Trình Y đặt cốt châm vào trong túi, tính cả trái cây tặng cho Maya.
Giống như cô dự đoán, Maya cũng rất yêu thích cái túi này, cao hứng nghĩ muốn đem cốt châm đưa cho Trình Y làm đáp tạ. Trình Y biết rõ muốn mài được một cây cốt châm tốn rất nhiều công phu, ở đây cốt châm so với nồi gốm chén gốm còn quý giá hơn nhiều, vì vậy sống chết không lấy, cố ý đem cốt châm trả cho Maya nhiệt tình.
Nơi này là viễn cổ, công cụ còn có trang sức cũng đều là nguyên thủy, Trình Y làm túi kỳ thật cực kỳ bình thường. Chính là cái cực kỳ bình thường này ở trong mắt người ở đây lại là phi thường mới lạ, rất thực dụng thoạt nhìn còn rất thú vị. Cái này không chỉ dùng để đựng quả dại mà còn có thể đựng các vật dụng công cụ đơn giản khác... phi thường được các nữ nhân yêu thích. Kết quả chỉ đưa một cái túi đơn giản đến không thể đơn giản hơn mà Trình Y có thể kéo lại gần quan hệ với mẹ chồng và chị chồng.
Thấy Trình Y may túi, A Man muốn làm cốt châm cho cô. Sau khi trở về phòng tìm tất cả răng xương động vật còn sót lại. Cuối cùng lấy ra một cây xương cốt nhỏ nhất thoạt nhìn sắc bén, cũng không để ý như thế nào, cầm xương cốt ra bên ngoài phòng mài đi.
Trình Y may ba cái túi nên khát nước rồi, thoải mái ngồi trên da thú ăn trái cây, vừa ăn vừa nghĩ cái túi này dùng thì tốt nhưng cũng có chổ không thích hợp. Ví dụ như sau khi đi săn xong lại đi hái trái cây thì bất tiện, hai tay cầm con mồi không cách nào mang theo nó được. Vì vậy bèn nhớ lại lúc đó may một cái giống như balo mang ở trên lưng. Như vậy bình thường A Man bắt con mồi xong trên đường trở về còn có thể hái chút quả dại treo trên lưng đi về.
Nữ nhân đều yêu thích khoe khoang, người viễn cổ cũng không ngoại lệ. Tộc trưởng phu nhân khi được con dâu hiếu kính cái túi rất vui vẻ, vì vậy mang đi ra ngoài khoe khoang với nữ nhân trong tộc. Chủ yếu là bà muốn thông qua việc này nói cho nữ nhân trong tộc biết con dâu của bà tuy có chút nhỏ gầy, nhưng không giống với suy nghĩ của các nàng là con dâu bà cái gì cũng không biết làm, tay nàng khéo lắm.
Con dâu xinh đẹp hoặc giỏi giang, con rể có bản lĩnh hoặc biết săn sóc vợ một chút đều là chuyện làm cho người ta kiêu ngạo. Trái ngược lại ví dụ như con dâu hoặc con rể không tốt, cho dù là con trai con gái cho dù tốt cũng không là cho các trưởng bối kiêu ngạo như vậy.
Cách làm túi vốn không phức tạp, hơn nữa trong cuộc sống các nữ nhân đều biết thêu thùa may vá, sau khi xem qua túi của tộc trưởng phu nhân thì cũng biết làm thế nào. Sau đó trở về nhà bận rộn cắt da thú làm túi, cho nên không đến một ngày sau, hơn phân nửa nhà ở đây đều có túi, màu sắc lớn nhỏ không đều. Sau đó Trình Y buồn cười phát hiện, buổi chiều mấy nam nhân sau khi đi săn trở về cơ hồ trong tay mỗi người đều mang theo túi tràn đầy trái cây, đều là hái về cho vợ con ăn.
Nhìn thấy các tộc nhân đều học theo cô làm túi, tuy chỉ là gì đó rất đơn giản, nhưng nhờ nó mà các tộc nhân giảm bớt chút thời gian và khí lực là sự thật. Chuyện này khích lệ Trình Y, làm cho cô thật sâu ý thức được đã trở thành một phần tử trong tộc, nghĩ biện pháp vì người trong tộc làm thêm chút ít chuyện có ích. A Man là con trai tộc trưởng, cô làm thêm chút ít chuyện coi như là giúp cho A Man chiếm thêm được sự yêu quý của tộc nhân. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, rất có thể A Man sẽ là tộc trưởng kế nhiệm ở trong tộc.
Hai ngày này cậu bé kia cũng thường hay tới la cà, Trình Y từ trong miệng A Man biết được cậu bé này tên là Thạch, mẹ của nó là chị gái của A Man, A Man có một chị gái và hai em trai. Cô có điểm quen thuộc hơn với chị gái A Man và Thạch, còn hai em trai hiện tại không có trong bộ lạc nên cô chưa có gặp qua.
Trình Y chung quy xấu hổ ở trong phòng ăn không uống không, muốn đi ra ngoài làm chút chuyện, kết quả bị A Man trông coi không cho đi ra ngoài. Trong lúc rãnh rỗi liền ra sức học ngôn ngữ ở đây, trước kia chỉ có hai người là cô và A Man học ngôn ngữ không tốt được, hiện tại nhiều người thì dễ dàng. A Man và Thạch cũng biết cô muốn học ngôn ngữ của bọn họ, vì để cho cô dễ dàng học được, trong lúc trò chuyện vừa thả chậm tốc độ nói vừa ra dấu tay.
Một người nếu thật sự quyết tâm học một cái gì đó thì hiệu suất thật sự rất cao. Trình Y vừa học hai ngày thì đã nói được nhiều câu, một môn ngôn ngữ không phải là có thể học được dễ dàng. Bất quá chỉ cần cô dụng tâm kiên trì học tập, cùng tiếp xúc với nhiều người mà nói... tin tưởng không bao lâu cô và người ở đây sẽ không gặp chướng ngại khi trao đổi.
A Man thấy Trình Y bởi vì trời nóng mà không có khẩu vị ăn thịt nướng, chỉ có hứng thú với cháo rau dại và trái cây hơn chút cho nên sáng sớm mỗi ngày đều đi ra ngoài hái trái dại cho cô. Mỗi lần hái cũng có hạn bởi vì không có phương tiện mang, mỗi ngày phải đi ra ngoài ba bốn chuyến hái quả dại.
Trình Y thấy hắn đi ra ngoài nhiều lần quá phiền toái, vì vậy nghĩ rằng nếu như có một cái túi thì có thể mang bao nhiêu là quả dại thì tốt biết bao, chỉ là ở đây không có. Ngay sau đó nghĩ tự mình làm một cái, chỉ còn thừa của cô không còn nhiều lắm, để phòng ngừa vạn nhất cô muốn giữ lại để cứu người hoặc càng hữu dụng may vết thương. Vì vậy đành phải nhập gia tùy tục, ở đây dùng cốt châm( kim được làm thành từ xương động vật) và dây mây để may vá. Dù sao cũng để mang quả dại, cho dù kim lớn chỉ thô cũng không sợ, chỉ cần trái cây không bị rơi ra là được.
Thừa dịp A Man đi ra ngoài hái quả dại, Trình Y đi vào nhà Thạch hỏi mượn cốt châm của mẹ hắn, cốt châm thì nữ nhân mới có, trước kia A Man còn độc thân nên trong phòng không có. Cô phải khâu một cái túi nhanh một chút, vì vậy mới đi mượn sử dụng trước, vừa vặn có thể thừa dịp mượn đồ mà trao đổi nâng cao cảm tình với chị chồng.
Nhà Thạch cách nhà A Man không xa, đi không tới một trăm mét đã tới. Trải qua quan sát cô đã hiểu, nếu như trước cửa một nhà có bày một tảng đá sậm màu mà nói, chứng minh người của nhà này có việc (hoặc là ngủ hoặc là...) rồi, không tiện người tới quấy rầy. Nếu như ngoài cửa không có tảng đá ngăn cản vậy có thể đi vào tìm người.
“Có ai không?” Trình Y đứng trước cửa phòng chỗ dùng từ theo Thạch hô to hỏi thăm theo lời nói mới học. Thạch thường xuyên đến nhà cô hỏi những lời này, cho nên cô rất nhanh đã học được.
“Có, vào đi.” Trong nhà truyền ra tiếng mẹ của Thạch - Maya.
Maya rất hiền lành, đối với Trình Y cũng rất hòa khí, sau khi thấy Trình Y đi vào liền đứng lên cười nghênh đón dùng ánh mắt hỏi thăm.
“Chị có cốt châm không?” Trình Y vừa nói vừa khoa tay làm động tác may vá, con mắt quét tới các nơi trong phòng, cuối cùng phát hiện trên tường treo bốn cái cốt châm. Cốt châm so với kim của cô thì lớn hơn, lỗ cũng lớn, cô thấy vậy có chút do dự.
Maya nhìn theo tấm mắt của Trình Y liền hiểu rõ, đi qua lấy xuống một cái cốt châm đưa cho Trình Y nói: “Ngươi dùng trước đi.”
Trình Y nghe hiểu được hai chữ, một là ‘ngươi’, một là ‘dùng’. Cho dù không nghe hiểu được đầy đủ cũng có thể hiểu đại khái ý tứ. Tiếp nhận cốt châm lại cười tươi với Maya rồi nói cảm ơn. Cô không dám trì hoãn lâu, nói cảm ơn xong thì trở về phòng.
Trước kia ở Ô Nắm bộ lạc, Trình Y từng nhìn thấy nữ nhân dùng cốt châm khâu này nọ, chỉ là dùng dây mây làm, có tính dẻo dai không tính mảnh, nếu nói khâu túi xách thì miễn cưỡng có thể sử dụng, hiện tại trong tay không có, chờ A Man trở về bảo hắn đi tìm dây mây cho cô vậy.
Trong phòng chất một đống da thú, Trình Y trở về phòng tìm kiếm, cuối cùng lấy ra một tấm da thú màu nâu bình thường nhất, dùng kéo cắt thành hai miếng lớn. Hai mảnh này dài và rộng khoảng chừng sáu mươi centimet, cô muốn khâu chúng nó lại một chổ. Cô còn muốn cắt hai miếng da thú nhỏ dài làm dây lưng khâu ở miệng túi, đến lúc đó có thể mang theo túi đi hái quả dại.
Trình Y mang túi da thú đã cắt xong đặt ở trên hòm gỗ đặt trong phòng, sau đó ngồi trên ghế đôn dán hai miếng da lại cùng một chỗ, nghĩ xem nên bắt đầu khâu từ đâu.
Không lâu sau A Man trở về, trong tay bưng lá cây to đựng quả dại. Dùng là cây lớn bọc trái cây mỗi lần mang về nhiều nhất vài quả cam lớn nhỏ, quả này tuy không lớn nhưng ăn thật ngon, một lần mang về hai người bọn họ ăn không đủ.
Thấy Trình Y bày biện cốt châm, A Man nghi ngờ hỏi: “Làm cái gì?”
Trình Y hưng phấn mà cầm cốt châm đi qua, đưa lỗ kim trước mặt A Man mà khoa tay múa chân. Lấy quả dại trong tay hắn để xuống, sau đó đẩy hắn ra ngoài để hắn đi tìm đằng tuyến (chỉ bằng dây mây) cho cô.
A Man thấy cô cầm cốt châm trong tay còn có da thú được cắt xong thì biết cô cần gì. Bị đùn đẩy đi ra ngoài cũng không có mất hứng, ngoan ngoãn đi ra ngoài tìm chỉ mây cho cô.
Chỉ này có khắp nơi, A Man đi ra ngoài không có bao lâu thì mang về một đống lớn, hắn không biết Trình Y muốn khâu cái gì, ngồi ở một bên nhìn xem.
Cốt châm quá lớn Trình Y dùng không quen tay, cố hết sức nhét chỉ vào lỗ kim sau đó cầm da thú khâu lại. Mũi nhọn của cốt châm cho dù có mài nhọn cũng không sánh bằng kim tốt thời hiện đại, muốn xuyên qua da thú có chút khó khăn. Trình Y trước hết dùng mũi kéo đâm một lỗ nhỏ trên da thú sau đó mới dùng cốt châm xỏ chỉ vào, như vậy có thể tiết kiệm không ít sức.
Khâu ở bề trái da thú, như vậy sau khi khâu xong lật lại mặt chính cũng không thấy mảng lớn chỉ mây. Những việc may may vá vá không làm khó được Trình Y, trước kia sống cuộc sống tự lập khá sớm, không có mẹ bên cạnh, giặt giũ may vá các loại sự việc toàn bộ chính cô tự làm, cho nên hiện tại làm túi xách cũng không cảm thấy bao nhiêu khó khăn.
A Man một bên ngồi xem Trình Y một bên cầm quạt quạt mát cho cô, đem gió hướng tới cả hai người. Như vậy sẽ không để cho cô cảm thấy quá mát lại có thể để cho mình cảm nhận được mát mẻ, nhất cử lưỡng tiện.
Hai ngày nay trong mỗi gia đình trong bộ lạc cơ hồ đều có một cây quạt, thứ này không khó làm, nhìn qua sẽ làm được, toàn bộ mọi người đi làm. Chỉ khổ cho những cây cọ gần bộ lạc, cành đều bị hái hết.
Trình Y mất một phen công phu đem ba đường biên da thú khâu xong, để lại một đường biên không may lại mà để bỏ đồ vào, sau đó khâu dây đeo vào. Dây lưng khâu vào hai bên miệng túi, vì để cho nó chắc chắn không bởi vì mang nặng mà đứt rời, cô cố ý dùng cốt châm may nhiều lần ở phía trên. Sau khi khâu xong kết lại cũng rất kín, da thú không dễ hư hỏng, chỉ mây dẻo dai còn có thể, chỉ cần kết lại chặt chẽ là được, cho dù túi tràn đầy trái cây cũng sẽ không hư mất.
“Xong rồi!” Sau khi làm xong Trình Y thật cao hứng, thấy vẻ mặt nghi hoặc của A Man hiển nhiên còn chưa nhìn ra cái này dùng để làm gì. Đắc ý cười với hắn sau đó đem hết trái cây chuyển vào trong túi đã khâu xong, tám trái cây đều bỏ vào chỉ chiếm một phần tư túi.
“A!” A Man nhìn ra điều kỳ diệu của cái túi rồi, cầm lấy túi tò mò nghiên cứu một hồi rồi cao hứng nhìn Trình Y cười. Có thứ này, từ nay về sau hái trái cây có thể tiết kiệm thật nhiều thời gian.
Thấy A Man yêu thích, Trình Y càng có thêm lòng tin, thấy chỉ mây còn nhiều, vì vậy lấy nửa tấm da thú vừa cắt còn lại đều cầm tới. Cô làm thêm hai cái nữa, một cái cho cha mẹ A Man, một cái cho Maya để cảm ơn nàng cho mượn cốt châm. Đều là người thân, khâu một cái túi với cô chỉ là tiện tay mà thôi, nếu có thể làm cho thân nhân cao hứng cậy không có gì tốt hơn.
A Man nhìn thấy sự vật mới lạ lòng hiếu kỳ dâng lên muốn thử một lần, lấy hết trái cây ra đặt lên trên phiến lá, sau đó cầm nó hưng phấn mà đi ra ngoài hái quả dại.
Làm xong một cái, cầm cốt châm cũng thuận tay hơn, làm tiếp hai cái cũng không còn thấy khó khăn. Đợi cô làm xong thì A Man cũng trở về đến, còn chưa vào cửa đã nghe hắn ở bên ngoài reo hò vui sướng. Khi hắn vén rèm đi vào Trình Y thấy túi trong tay hắn căng phồng ra, đảo mắt nhìn qua phỏng chừng có khoảng bốn mươi năm mươi quả trái cây.
A Man mang theo túi chứa đầy ấp trái cây vào đưa cho Trình Y như hiến vật quý, lần đầu tiên hắn hái được nhiều trái cây như vậy, cũng đủ cho bọn họ ăn trong hai ngày, rất bớt việc.
Trình Y khích lệ A Man một phen, lấy ra một nửa trái cây, một nửa còn lại chia làm hai phần bỏ vào hai cái túi cô vừa may xong. Trong lúc A Man nghi hoặc nhìn chăm chăm người một tay cầm một túi đứng lên bảo hắn cùng cô đi ra ngoài.
Như là đoán được ý định của Trình Y, hai mắt A Man sáng lên, vui mừng đi theo sát sau lưng cô ra khỏi phòng.
Trước tiên Trình Y đi vào nhà vợ chồng tộc trưởng, tộc trưởng không có ở đó, vợ tộc trưởng đang ngồi uống nước ở trong phòng.
“A mẫu.” Trình Y lễ phép chào hỏi vợ tộc trưởng.
Bà nhìn sang cười với con trai con dâu kêu bọn họ ngồi xuống.
Trình Y bởi vì còn muốn đi sang chỗ Maya, vì vậy không có ngồi xuống, đem cái túi chứa mười trái cây đưa đến trước mặt mẹ chồng chỉ vào nó nói có chút không lưu loát: “Cho ngài.”
Bà tiếp nhận túi, tò mò đánh giá.
A Man bởi vì đã dùng qua một lần nên biết tác dụng của nó vì vậy nhiệt giải thích công dụng của nó với mẹ của mình.
Trình Y đứng một bên mỉm cười nhìn hai mẹ con, lời của bọn họ cô chỉ nghe hiểu một đôi lời. Chỉ là nhìn qua nét mặt của họ thì nhìn ra được hai mẹ con đều rất thích cái túi này.
“Giỏi giang!” Vợ tộc trưởng đem túi để trên mặt đất mỉm cười gật đầu nói với Trình Y.
‘Giỏi giang’ hai chữ này ngày hôm qua Trình Y mới học qua, nghe mẹ chồng khích lệ, cô rất vui, vì bày tỏ rụt rè xấu hổ mà liên tục khoát tay.
Ra khỏi nhà tộc trưởng, hai người đi tới nhà Maya, Trình Y đặt cốt châm vào trong túi, tính cả trái cây tặng cho Maya.
Giống như cô dự đoán, Maya cũng rất yêu thích cái túi này, cao hứng nghĩ muốn đem cốt châm đưa cho Trình Y làm đáp tạ. Trình Y biết rõ muốn mài được một cây cốt châm tốn rất nhiều công phu, ở đây cốt châm so với nồi gốm chén gốm còn quý giá hơn nhiều, vì vậy sống chết không lấy, cố ý đem cốt châm trả cho Maya nhiệt tình.
Nơi này là viễn cổ, công cụ còn có trang sức cũng đều là nguyên thủy, Trình Y làm túi kỳ thật cực kỳ bình thường. Chính là cái cực kỳ bình thường này ở trong mắt người ở đây lại là phi thường mới lạ, rất thực dụng thoạt nhìn còn rất thú vị. Cái này không chỉ dùng để đựng quả dại mà còn có thể đựng các vật dụng công cụ đơn giản khác... phi thường được các nữ nhân yêu thích. Kết quả chỉ đưa một cái túi đơn giản đến không thể đơn giản hơn mà Trình Y có thể kéo lại gần quan hệ với mẹ chồng và chị chồng.
Thấy Trình Y may túi, A Man muốn làm cốt châm cho cô. Sau khi trở về phòng tìm tất cả răng xương động vật còn sót lại. Cuối cùng lấy ra một cây xương cốt nhỏ nhất thoạt nhìn sắc bén, cũng không để ý như thế nào, cầm xương cốt ra bên ngoài phòng mài đi.
Trình Y may ba cái túi nên khát nước rồi, thoải mái ngồi trên da thú ăn trái cây, vừa ăn vừa nghĩ cái túi này dùng thì tốt nhưng cũng có chổ không thích hợp. Ví dụ như sau khi đi săn xong lại đi hái trái cây thì bất tiện, hai tay cầm con mồi không cách nào mang theo nó được. Vì vậy bèn nhớ lại lúc đó may một cái giống như balo mang ở trên lưng. Như vậy bình thường A Man bắt con mồi xong trên đường trở về còn có thể hái chút quả dại treo trên lưng đi về.
Nữ nhân đều yêu thích khoe khoang, người viễn cổ cũng không ngoại lệ. Tộc trưởng phu nhân khi được con dâu hiếu kính cái túi rất vui vẻ, vì vậy mang đi ra ngoài khoe khoang với nữ nhân trong tộc. Chủ yếu là bà muốn thông qua việc này nói cho nữ nhân trong tộc biết con dâu của bà tuy có chút nhỏ gầy, nhưng không giống với suy nghĩ của các nàng là con dâu bà cái gì cũng không biết làm, tay nàng khéo lắm.
Con dâu xinh đẹp hoặc giỏi giang, con rể có bản lĩnh hoặc biết săn sóc vợ một chút đều là chuyện làm cho người ta kiêu ngạo. Trái ngược lại ví dụ như con dâu hoặc con rể không tốt, cho dù là con trai con gái cho dù tốt cũng không là cho các trưởng bối kiêu ngạo như vậy.
Cách làm túi vốn không phức tạp, hơn nữa trong cuộc sống các nữ nhân đều biết thêu thùa may vá, sau khi xem qua túi của tộc trưởng phu nhân thì cũng biết làm thế nào. Sau đó trở về nhà bận rộn cắt da thú làm túi, cho nên không đến một ngày sau, hơn phân nửa nhà ở đây đều có túi, màu sắc lớn nhỏ không đều. Sau đó Trình Y buồn cười phát hiện, buổi chiều mấy nam nhân sau khi đi săn trở về cơ hồ trong tay mỗi người đều mang theo túi tràn đầy trái cây, đều là hái về cho vợ con ăn.
Nhìn thấy các tộc nhân đều học theo cô làm túi, tuy chỉ là gì đó rất đơn giản, nhưng nhờ nó mà các tộc nhân giảm bớt chút thời gian và khí lực là sự thật. Chuyện này khích lệ Trình Y, làm cho cô thật sâu ý thức được đã trở thành một phần tử trong tộc, nghĩ biện pháp vì người trong tộc làm thêm chút ít chuyện có ích. A Man là con trai tộc trưởng, cô làm thêm chút ít chuyện coi như là giúp cho A Man chiếm thêm được sự yêu quý của tộc nhân. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, rất có thể A Man sẽ là tộc trưởng kế nhiệm ở trong tộc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook