Editor: May

Nhưng mà, khi Hoàng Phủ Bạc Ái nhìn thấy cô gái trong lòng ngực xinh đẹp chớp mắt cười lúm đồng tiền, lập tức liền biết chính mình suy nghĩ nhiều.

Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Bạc Ái thiếu gia là nam thần hệ cấm dục.

Nhưng thần sắc lạnh của Hoàng Phủ Bạc Ái vẫn chưa có một tia rút bớt, lạnh lùng giơ tay, muốn quăng ngã cô gái trên người.

Nhưng mà……

Thịnh Vị Ương dán chặt giống như thuốc cao bôi trên da chó, càng thêm gắt gao ôm chặt cánh tay Hoàng Phủ Bạc Ái, mặc anh dùng sức lại dùng sức như thế nào nữa, cô cũng rất có một cổ khí thế “Tôi chết cũng không buông tay”.

→_→

Thịnh Vị Ương cố nâng khóe miệng, lông mày thon dài nhướng nhướng, làm mặt quỷ nhỏ giọng nói với anh,


“Soái ca soái ca, tôi chỉ kéo một chút, làm ơn làm ơn.”

Một đôi con ngươi trong suốt sạch sẽ, làm người ta hoàn toàn không đành lòng cự tuyệt.

Nhưng mà, Hoàng Phủ Bạc Ái là người nào, trước nay cũng không biết “Thương hương tiếc ngọc” viết như thế nào.

Nhưng hiện tại còn ở sân bay, nếu anh theo thường lệ một chân đá bay cô, phỏng chừng tin tức anh về nước liền lên đầu đề các tờ báo chí tài chính và kinh tế giải trí lớn vào sáng ngày mai.

Vì thế, Hoàng Phủ Bạc Ái cường ngạnh đè nén lửa giận trong mắt, một chút lại một chút dùng sức hất cánh tay.

Thịnh Vị Ương suýt nữa bị hất đến não chấn động……

……


Nhưng một màn này ở trong mắt người xem bên ngoài, lại là một đôi tình nhân đang ve vãn đánh yêu, chàng trai đang sinh khí, cô gái đang làm nũng, thật sự rất ân ái.

Cứ một hất một ôm như vậy, hai người một đường đi ra đại sảnh sân bay.

Mới vừa đi ra cửa, “bốp”!

Thịnh Vị Ương quyết đoán qua cầu rút ván, còn muốn ghét bỏ hơn Hoàng Phủ Bạc Ái ném đi cánh tay một giây trước còn gắt gao ôm chặt.

Nhìn sắc mặt lãnh lệ của người đàn ông trước mặt, Thịnh Vị Ương nhịn không được khóe môi run rẩy một chút, không còn lời nào nhìn trời.

Tốt xấu cô cũng là một đại mỹ nữ tiêu chuẩn quốc gia, để anh ta tạm diễn bạn trai cô một chút là để mắt anh ta! Chỉ kéo đi một đoạn đường ngắn như vậy, còn muốn khiến người mệt mỏi hơn một cô gái chạy trận chung kết 3000 mét đó được không!

Thật là keo kiệt muốn chết!

Đương nhiên, tất cả điều đó đều là Thịnh Vị Ương xây dựng trong lòng, cho dù cô khinh bỉ nam keo kiệt trước mắt này như thế nào đi nữa, cũng không thể biểu hiện ra ngoài, rốt cuộc vừa rồi người ta cũng đã hỗ trợ diễn một vở kịch.

……

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương