Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃
-
Chương 1289: Vì sao không gọi chị?
Editor: May
“Ách……” Khóe mắt khóe miệng Lôi Nặc đồng thời co rút, vẫn là thôi đi.
Hoàng Phủ Bạc Ý thực khinh bỉ liếc xéo một cái, sau đó quét qua trên sương mù áp suất thấp hơn nửa trận, liếc mắt nhìn Nam Tiểu Tố và Hạ Mộc Cẩn một cái,
“Tiểu Tố, Hoa Hoa, đi, đi xuống khiêu vũ đi.”
Nam Tiểu Tố và Hạ Mộc Cẩn cùng nhau đứng lên, Thịnh Vị Ương trở tay chỉ chóp mũi của mình, khuôn mặt nhỏ nghi hoặc,
“Vì sao không gọi chị?”
……
Ba cô gái ăn ý nhìn nhau, một người tiếp một câu tà ác nói,
Hạ Mộc Cẩn, “Dù sao cũng là có vợ có chồng.”
Nam Tiểu Tố, “Ông xã của cậu sẽ ghen.”
Hoàng Phủ Bạc Ý, “Không thể trêu vào nha!”
Thịnh Vị Ương, “……”
Lôi kéo khóe mắt, giống như ghét bỏ ngó nhìn người đàn ông bên cạnh, nhấc chân liền đuổi theo, còn có thể nghe thấy tiếng càn rỡ hờn dỗi của cô gái,
“Ghen liền ghen, không cho các người kỳ thị nhân sĩ đã kết hôn như vậy……”
Trong phòng bao, một đám đàn ông bị bỏ lại, yên lặng nhìn nhau, từ trong ánh mắt của nhau thấy được một đạo ánh sáng đồng tình tương đồng.
Đều bị người phụ nữ của mình ghét bỏ.
Lầu một quán bar, ánh đèn lập loè, âm nhạc kêu gào, chỉnh giữa sàn nhảy xa xỉ càng là chen đầy vô số mọi người tận tình phóng túng.
Một đám phụ nữ xinh đẹp rơi vào giống như cá, Nam Tiểu Tố ôm Thịnh Vị Ương, Hoàng Phủ Bạc Ái lôi kéo Hạ Mộc Cẩn, bốn cô gái nghiễm nhiên thành người khiêu vũ quyến rũ và động lòng người nhất toàn bộ sân nhảy.
Chọc cho tất cả đàn ông bốn phía đều dõi mắt nhìn sang.
……
Trên lầu, đám đàn ông nào đó cũng nhìn đến sắc mặt ván sắt xanh, một đám sắc mặt âm trầm hận không thể đều có thể nhỏ ra nước, muốn giết người!
Tròng mắt Sở Nam Xuyên trực tiếp trừng lớn, chỉ vào sinh vật không rõ đang hướng tới gần Hạ Mộc Cẩn trong sàn nhảy dậm chân mắng,
“Cách Hoa Hoa của lão tử xa một chút!”
“Ách……” Khóe mắt khóe miệng Lôi Nặc đồng thời co rút, vẫn là thôi đi.
Hoàng Phủ Bạc Ý thực khinh bỉ liếc xéo một cái, sau đó quét qua trên sương mù áp suất thấp hơn nửa trận, liếc mắt nhìn Nam Tiểu Tố và Hạ Mộc Cẩn một cái,
“Tiểu Tố, Hoa Hoa, đi, đi xuống khiêu vũ đi.”
Nam Tiểu Tố và Hạ Mộc Cẩn cùng nhau đứng lên, Thịnh Vị Ương trở tay chỉ chóp mũi của mình, khuôn mặt nhỏ nghi hoặc,
“Vì sao không gọi chị?”
……
Ba cô gái ăn ý nhìn nhau, một người tiếp một câu tà ác nói,
Hạ Mộc Cẩn, “Dù sao cũng là có vợ có chồng.”
Nam Tiểu Tố, “Ông xã của cậu sẽ ghen.”
Hoàng Phủ Bạc Ý, “Không thể trêu vào nha!”
Thịnh Vị Ương, “……”
Lôi kéo khóe mắt, giống như ghét bỏ ngó nhìn người đàn ông bên cạnh, nhấc chân liền đuổi theo, còn có thể nghe thấy tiếng càn rỡ hờn dỗi của cô gái,
“Ghen liền ghen, không cho các người kỳ thị nhân sĩ đã kết hôn như vậy……”
Trong phòng bao, một đám đàn ông bị bỏ lại, yên lặng nhìn nhau, từ trong ánh mắt của nhau thấy được một đạo ánh sáng đồng tình tương đồng.
Đều bị người phụ nữ của mình ghét bỏ.
Lầu một quán bar, ánh đèn lập loè, âm nhạc kêu gào, chỉnh giữa sàn nhảy xa xỉ càng là chen đầy vô số mọi người tận tình phóng túng.
Một đám phụ nữ xinh đẹp rơi vào giống như cá, Nam Tiểu Tố ôm Thịnh Vị Ương, Hoàng Phủ Bạc Ái lôi kéo Hạ Mộc Cẩn, bốn cô gái nghiễm nhiên thành người khiêu vũ quyến rũ và động lòng người nhất toàn bộ sân nhảy.
Chọc cho tất cả đàn ông bốn phía đều dõi mắt nhìn sang.
……
Trên lầu, đám đàn ông nào đó cũng nhìn đến sắc mặt ván sắt xanh, một đám sắc mặt âm trầm hận không thể đều có thể nhỏ ra nước, muốn giết người!
Tròng mắt Sở Nam Xuyên trực tiếp trừng lớn, chỉ vào sinh vật không rõ đang hướng tới gần Hạ Mộc Cẩn trong sàn nhảy dậm chân mắng,
“Cách Hoa Hoa của lão tử xa một chút!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook