Đang lúc cô định ra khỏi khu rừng để gọi người...!thì từ xa xa cô nhìn thấy có một người con trai chạy tới.

Anh ta rất cao chắc khoảng mét 8 đến mét 9 gì đó.

Khuôn mặt nhìn có chút quen nhưng cô không nhớ gặp anh ta ở đâu.

Nhìn vào có thể thấy có vẻ như anh ta rất vội....
Anh sau khi nghe cuộc gọi của kẻ bắt cóc thì xem định vị của cô bạn gái.

Anh lái xe nhanh chóng đến khu rừng này.

Nhưng vừa đến thì ...!anh nhìn thấy cô người yêu mình ở phía trước...!Nhìn thấy toàn thân cô ấy toàn là máu , rồi nhìn cô gái trước mặt thì giận dữ tra hỏi .
— " Có phải là cô ra tay với cô ấy không ".

Anh giận dữ chỉ tay vào mặt Ngọc Nhu
— " Không có , tôi nhặt củi thì bị lạc đến đây.

Thì nghe thấy bạn gái anh từ trên rơi xuống lên lại gần xem cô ấy thế nào thôi.

Lúc đó tôi nhìn lên , loáng thoáng nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông.

" Cô xua tay giải thích với người trước mình
— " Ai biết được cô có phải đồng lõa với tên kia không ...!Hừ , cô bớt biện minh lại đi " Anh không tin bạn gái mình không liên quan đến cô gái này , Tức giận nói
Đám bạn cô thấy bạn mình bị mắng oan thì ra bảo vệ bạn.


Thanh minh lại cho nỗi oan của bạn mình .
— Nè , anh là ai vậy?? Đang yên lại đến đây mắng chửi bạn tôi hả , anh nghĩ anh là con trai là có thể ức hiếp bạn tôi hả.

Tống Thanh Thanh không nhường nhịn mà chất vấn anh ta
— Nhìn anh ăn mặc cũng sành điệu đó..

mà nói lời thiếu giáo dục vậy hả.

Chưa biết được sự thật thế nào đã cho rằng bạn tôi là kẻ giết người sao.

Triệu Kiều Anh cũng chẳng vừa nhìn anh ta mà chửi
— " Ai biết hai cô có phải là đồng phạm của cô ta hay không.

Muốn bao che cho nhau để thoát tội cho cô ta.

" Anh nhìn hai cô gái kia mà nói , nét mặt lạnh lùng liếc ánh mắt màu vàng sặc lạnh đầy xem thường nhìn hai cô gái kia
Cô không chịu được nữa liền lên tiếng : " Nè anh , sao anh vô lý thế hả.

Cứ nhìn thấy ai là cho rằng người đó là sát nhân sao.

Anh còn biết phải trái là gì không hả.

" Cô lớn tiếng nói lại anh ta
Hai đứa bạn cô đưa ngón tay lên đồng tình với ý kiến của cô.

Mặt đầy ngưỡng mộ nhìn đứa bạn thân của mình hôm nay lại mạnh bạo như vậy bình thường thì nhút nhát không nói câu nào ...!hôm nay thì nói hay như vậy.
— " Anh không đem cô bạn gái của anh về đi , ở đây mà cãi tay đôi tay ba với bạn tôi , coi chừng cô ta chết thiệt luôn à " Tần Thanh Thanh mỉa mai mà nhắc khéo anh ta
Anh ta nghe vậy thì ôm bạn gái mình lên.

Nhìn toàn thân cô ấy toàn thân đều là máu ,lòng anh đau sót nhường nào .
— " Các cô đi theo tôi , đừng hòng mà thoát tội " Rồi anh bước nhanh ra khỏi khu rừng
— " Nè sao anh vô lý vậy hả , nói từ nãy đến giờ mà anh vẫn xem tôi là kẻ giết cô ta vậy.

Não anh có vấn đề hả ,nếu có vẫn đề thì đi khám đi nha.

" Cô khinh bỉ mà nói với anh ta , suy nghĩ : xem ai thua ai đây ...!anh nghĩ anh là vua của vũ trụ này chắc ...!Xớ
Anh ta quay đầu lại nhìn , miệng chỉ nói đúng một câu.

" Đi hay không đi , hay cô sợ đến cảnh sát sẽ tra ra mình là kẻ sát nhân đây HỪ " Anh khinh thường cô mà nói , giọng thì chứa đầy sự châm chọc .
—" À , tôi tên là Hàn Chính Phong.

Nhớ cho kỹ tên tôi.


Tôi không tên nè nè gì đó của cô nói " Giọng nói lạnh lùng mà đầy châm chọc của anh cất lên rồi ôm bạn gái đi tiếp
" Ai sợ chứ , đi thì đi " Rồi cả ba người ngồi lên xe của anh ta .
Hàn Chính Phong liếc nhìn thấy mấy kẻ giết bạn gái mình đã ngồi vững trên xe thì mở máy , phóng xe nhanh hết tốc lực đến bệnh viện trước.

Rồi mới đưa mấy kẻ kia đến sở cảnh sát.
Đến bệnh viện
Hàn Chính Phong ôm nhanh bạn gái đến trước mặt bác sĩ.

Trên mặt hiện rõ sự lo lắng ẩn hiện trên khuôn mặt lạnh lùng kia .
— Bác sĩ ơi, làm ơn cứu bạn gái tôi.

Anh hốt hoảng đến nói vói vị bác sĩ kia
Rất nhanh cô gái kia được đưa vào phòng phẫu thuật.

Anh ta ngồi đó mà lòng nóng như lửa đốt, đứng ngồi không yên.

Cứ đi qua đi lại nhìn vào phòng phẫu thuật.

Ba người các cô nhìn anh ta đi qua đi lại thì chóng hết cả mặt liền lên tiếng :
— " Anh kia ...!à không , là anh Hàn đây.

Anh có thể ngồi xuống được không , anh cứ đi qua đi lại vậy không biết mệt sao ...!anh không mệt nhưng chúng tôi nhìn cũng phát mệt đó " Cô nói nhắc nhở anh ta
— " Cô im ngay , kẻ giết người như cô thì biết cái gì hả " Hàn Chính Phong quát lên với cô gái kia
Các bác sĩ gần đó thấy có ồn ào thì lại gần nói : " Chỗ này là bệnh viện, chứ không phải nhà của anh chị.

Làm ơn nói nhỏ tiếng giùm tôi đi
Anh ta bị vị bác sĩ kia nói thì vội lên tiếng xin lỗi.
— " Xin lỗi bác sĩ , tôi sẽ chú ý ạ .
Ba người các các cô thấy anh ta bị bác sĩ nói thì cười trong sung sướng.


Cả ba nghĩ thầm trong đầu " Ha , đáng đời anh "
Anh nhìn ba người nói : " Tôi biết các cô đang suy nghĩ gì đó , chớ có vội vui mừng sớm quá "
Lúc này , ba mẹ anh ta và ba mẹ cô gái kia đều chạy đến.

Ba mẹ cô gái kia đến trước mặt anh hỏi .
— " Chính Phong, con gái bác bị sao vậy.

Đang yên đang lành sao lại bị thương nặng như vậy chứ ." Bác gái kia lo lắng mà hỏi anh ta
— " Là cô ta làm con gái bác ra nông nỗi này đó , là cô ta đã hại cô ấy ".

Anh chỉ tay vào mặt cô
Bác gái kia đến trước mặt không nói lời nào mà đã vung một cái tát lên mặt cô.

Cô vì bị đánh bất ngờ mà không kịp phản ứng .
— " Sao cô lại hại con bé hả , nó có làm gì lên tội với cô hả ".

Bác gái kia tức giận quát ầm lên
— " Thôi em , đừng nói với loại người này.

Nói với cô ta sao mà hiểu được, em nhỏ tiếng thôi đây là bệnh viện mà.

Chờ lên đồn cảnh sát rồi nói " Bác trai thấy vợ mình lớn tiếng thì nhỏ giọng khuyên ngăn ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương