Hận Thù
-
Chương 34
Nhỏ lục lại trí nhớ các truyện ngôn tình đã đọc. Đôi mắt hồng phấn lóe lên tia nham hiểm.-----------------
Nhỏ ngồi trên chiếc mui trần màu đỏ. Nhỏ đang xác định mục tiêu ở phía trước. Khi thấy chiếc Ferrari màu đen của hắn tiến tới. Nhỏ chầm chậm lại xe va vào bên phải xe của hắn. Nhỏ đã đọc trong một cuốn tiểu thuyết nào đó. Nhân vật nữ chính và nam chính đụng xe, đó được coi như duyên phận của hai người. Nhỏ biết tình huống này hơi nguy hiểm, nhưng .. nhỏ vẫn ngoan cố thử cách này.
Trên chiếc Ferrari của hắn xuất hiện một vệt xước dài và sâu . Xem ra vụ va chạm này không hề nhỏ. Hắn đưa khuôn mặt tức giận nhìn kẻ đã gây ra chuyện này. Hắn quát lớn:
- Cô .. đang làm cái quái gì thế ?
Nhỏ run bắn người. Nhỏ muốn phóng xe đi ngay và luôn, nhưng lí trí nhỏ vang lên: " Nữ chính phải lạnh lùng, ngạo mạn xem như chả có vụ tai nạn nào... phải lạnh lùng ... phải ngạo mạn ... không ... run rẩy "
Gương mặt sợ sệt của nhỏ ngay lập tức trở nên lạnh lùng. Nhỏ bước xuống xe, khóe môi nhếch lên đầy ngạo nghễ:
- Gì ?
Hắn tức giận quát lớn hơn và chỉ về chiếc xe:
- Cái gì ? Cô .. cô gây ra chuyện mà còn hỏi tôi là chuyện gì sao ?
Nhỏ nhớ lại cảnh trong truyện, lòng thầm vui mừng : " Thành công rồi"
Nhỏ bày ra khuôn mặt chán chừng ((( giả tạo quá ))), tay rút từ túi xách ra một xấp tiền:
- Muốn tiền chứ gì ? Đây ... tôi boa cho đấy .
Nhỏ cười nhếch mép rồi quay bước đi. Trên môi nhỏ ẩn hiện nụ cười nham hiểm.
Khuôn mặt hắn từ màu trắng hồng chuyển qua màu xanh rồi chuyển qua màu đỏ tức giận như con tắc kè, hắn quát lớn:
- Cô sẽ không yên với tôi đâu
Nhỏ bước lên xe và nở nụ cười tươi như hoa, lòng thầm nghĩ ngợi đến một kế hoạch khác.
Nhỏ ngồi trên chiếc mui trần màu đỏ. Nhỏ đang xác định mục tiêu ở phía trước. Khi thấy chiếc Ferrari màu đen của hắn tiến tới. Nhỏ chầm chậm lại xe va vào bên phải xe của hắn. Nhỏ đã đọc trong một cuốn tiểu thuyết nào đó. Nhân vật nữ chính và nam chính đụng xe, đó được coi như duyên phận của hai người. Nhỏ biết tình huống này hơi nguy hiểm, nhưng .. nhỏ vẫn ngoan cố thử cách này.
Trên chiếc Ferrari của hắn xuất hiện một vệt xước dài và sâu . Xem ra vụ va chạm này không hề nhỏ. Hắn đưa khuôn mặt tức giận nhìn kẻ đã gây ra chuyện này. Hắn quát lớn:
- Cô .. đang làm cái quái gì thế ?
Nhỏ run bắn người. Nhỏ muốn phóng xe đi ngay và luôn, nhưng lí trí nhỏ vang lên: " Nữ chính phải lạnh lùng, ngạo mạn xem như chả có vụ tai nạn nào... phải lạnh lùng ... phải ngạo mạn ... không ... run rẩy "
Gương mặt sợ sệt của nhỏ ngay lập tức trở nên lạnh lùng. Nhỏ bước xuống xe, khóe môi nhếch lên đầy ngạo nghễ:
- Gì ?
Hắn tức giận quát lớn hơn và chỉ về chiếc xe:
- Cái gì ? Cô .. cô gây ra chuyện mà còn hỏi tôi là chuyện gì sao ?
Nhỏ nhớ lại cảnh trong truyện, lòng thầm vui mừng : " Thành công rồi"
Nhỏ bày ra khuôn mặt chán chừng ((( giả tạo quá ))), tay rút từ túi xách ra một xấp tiền:
- Muốn tiền chứ gì ? Đây ... tôi boa cho đấy .
Nhỏ cười nhếch mép rồi quay bước đi. Trên môi nhỏ ẩn hiện nụ cười nham hiểm.
Khuôn mặt hắn từ màu trắng hồng chuyển qua màu xanh rồi chuyển qua màu đỏ tức giận như con tắc kè, hắn quát lớn:
- Cô sẽ không yên với tôi đâu
Nhỏ bước lên xe và nở nụ cười tươi như hoa, lòng thầm nghĩ ngợi đến một kế hoạch khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook