Hắn, Đồ Lạnh Lùng
-
Chương 5
Phương nghĩ miên man, anh gạt tất cả mọi hình ảnh Hà Phong ra khỏi đầu, và thôi nghĩ đến cô. Nhưng làm sao anh có thể xóa hết hình ảnh người con gái đã hi sinh vì anh được, ý nghĩ có lỗi luôn vây lấy anh như hình với bóng
-thưa chủ tịch
Cô thư kí liên tục gọi Phương, làm anh trở về với thực tại.
-có chuyện gì ko?
-buổi chiều anh có cuộc nói chuyện ở trường đại học
-mấy giờ .
-dạ 3h.
-tôi nhớ rồi, cô lui đi
-dạ
-------------
-thưa chủ tịch ca sĩ cho phần quảng cáo nước hoa lần này nên mời ai ạ
-cô mở một cuộc tuyển ca sĩ mới cho tôi
-thưa nhưng mà
-dùng ca sĩ chuyên nghiệp quá bình thường rồi, nếu muốn gây tiếng vang thì phải mới mẻ, nếu cần cô dùng ca sĩ mới tuyển vừa hát vừa quảng cáo luôn
-nhưng có quá mạo hiểm ko
-ko mạo hiểm thì chả đụng được tới thành công
Liên im lặng cô hiểu chủ của mình là một người rất quyết đoán, anh hơi mạo hiểm nhưng biết nắm bắt cơ hội, và tìm con đường cho riêng mình, anh tự tay lập ra DK một công ti quảng cáo có tiếng trong ngành này, là cậu con trai quý tử, duy nhất của chủ tập đoàn Dương Vũ nhưng từ khi đi làm đến bây giờ anh chưa phải ngửa tay xin ba một cắc nào. Phương hơi khó tính trong công việc anh đòi hỏi rất cao ở nhân viên mình, một ông chủ nổi tiếng là đào hoa và máu lạnh, anh thay bồ mỗi tuần có chi cũng là mỗi ngày là chuyện bình thường, ngoài ra anh còn là một tay đua rất đỉnh.
----------------
-anh chàng nào mà bảnh vậy tụi bay-một đám con gái nhìn Phương ngưỡng mộ, nhưng anh ko thèm liếc
-cô Liên
-dạ
-cô để xe lại cho tôi, cô có thể về
-dạ
Phương bước chân vô phòng thuyết trình, hôm nay anh có một cuộc nói chuyện tại đại học Đ ( Phượng mới học 11 thôi nên ko biết lắm về đh ^_______^) về sự thành công của mình, khi đi ngang sân trường anh nghe một giọng nói quen quen vang lên.
-anh
-anh nói rồi về nhà mau, đừng có chạy lung tung như bửa hổm làm anh với bố tìm khắp nơi
-em muốn đi chơi-vừa nói cô gái vừa nắm tay chàng trai lúc lắc với vẻ đáng yêu của người đang xin xỏ, nhưng ko làm anh ta thấy động lòng
Bất chợt người con trai quay qua Phương và cười, như nhận ra người cũ.
-Phương
-thằng Trình
-ko ngờ mày còn nhớ. Mày đi đâu đây?
-tao có công việc ở đây
-mày làm gì ở đây?
-giảng viên
Cô gái vẫn chưa nhận ra Phương trong khi anh nhận ra cô từ lâu.
-anh dẫn em đi chơi đi mà
-à Phương xin giới thiệu đây là?
-Nhật Phong
-hai người quen nhau sao?
Phong bây giờ mới chú ý sang người bên cạnh, cô cũng bất ngờ vì gặp Phương ở đây
-anh Phương
-sao cô biết tên tôi
-thưa chủ tịch
Cô thư kí liên tục gọi Phương, làm anh trở về với thực tại.
-có chuyện gì ko?
-buổi chiều anh có cuộc nói chuyện ở trường đại học
-mấy giờ .
-dạ 3h.
-tôi nhớ rồi, cô lui đi
-dạ
-------------
-thưa chủ tịch ca sĩ cho phần quảng cáo nước hoa lần này nên mời ai ạ
-cô mở một cuộc tuyển ca sĩ mới cho tôi
-thưa nhưng mà
-dùng ca sĩ chuyên nghiệp quá bình thường rồi, nếu muốn gây tiếng vang thì phải mới mẻ, nếu cần cô dùng ca sĩ mới tuyển vừa hát vừa quảng cáo luôn
-nhưng có quá mạo hiểm ko
-ko mạo hiểm thì chả đụng được tới thành công
Liên im lặng cô hiểu chủ của mình là một người rất quyết đoán, anh hơi mạo hiểm nhưng biết nắm bắt cơ hội, và tìm con đường cho riêng mình, anh tự tay lập ra DK một công ti quảng cáo có tiếng trong ngành này, là cậu con trai quý tử, duy nhất của chủ tập đoàn Dương Vũ nhưng từ khi đi làm đến bây giờ anh chưa phải ngửa tay xin ba một cắc nào. Phương hơi khó tính trong công việc anh đòi hỏi rất cao ở nhân viên mình, một ông chủ nổi tiếng là đào hoa và máu lạnh, anh thay bồ mỗi tuần có chi cũng là mỗi ngày là chuyện bình thường, ngoài ra anh còn là một tay đua rất đỉnh.
----------------
-anh chàng nào mà bảnh vậy tụi bay-một đám con gái nhìn Phương ngưỡng mộ, nhưng anh ko thèm liếc
-cô Liên
-dạ
-cô để xe lại cho tôi, cô có thể về
-dạ
Phương bước chân vô phòng thuyết trình, hôm nay anh có một cuộc nói chuyện tại đại học Đ ( Phượng mới học 11 thôi nên ko biết lắm về đh ^_______^) về sự thành công của mình, khi đi ngang sân trường anh nghe một giọng nói quen quen vang lên.
-anh
-anh nói rồi về nhà mau, đừng có chạy lung tung như bửa hổm làm anh với bố tìm khắp nơi
-em muốn đi chơi-vừa nói cô gái vừa nắm tay chàng trai lúc lắc với vẻ đáng yêu của người đang xin xỏ, nhưng ko làm anh ta thấy động lòng
Bất chợt người con trai quay qua Phương và cười, như nhận ra người cũ.
-Phương
-thằng Trình
-ko ngờ mày còn nhớ. Mày đi đâu đây?
-tao có công việc ở đây
-mày làm gì ở đây?
-giảng viên
Cô gái vẫn chưa nhận ra Phương trong khi anh nhận ra cô từ lâu.
-anh dẫn em đi chơi đi mà
-à Phương xin giới thiệu đây là?
-Nhật Phong
-hai người quen nhau sao?
Phong bây giờ mới chú ý sang người bên cạnh, cô cũng bất ngờ vì gặp Phương ở đây
-anh Phương
-sao cô biết tên tôi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook