Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm
-
Chương 34: Say rượu
+ Các vị công tử cần gì nào? - Mai Hương mỉm cười nói.
+ Đuổi tất cả mọi người ở đây ra ngoài, mau lên - Bế Bạch nói nhấn mạnh từng chữ.
+ Các người là ai, sao ta phải nghe lời các ngươi nói - Mai Hương tức giận nói.
+ Không muốn chết thì làm theo mau lên, trừ sáu người thiếu niên lúc chiều vào đây - Dạ Tước lặng lẽ giơ lệnh bài ra. Lệnh bài lấy từ chỗ của Hàn
+ Tướng quân, họ là phạm nhân của triều đình sao? - Mai Hương lo sợ nói liều nghĩ đến sáu thiếu niên chính là các nàng.
+ Là tội nhân chạy thoát, mau đi làm đi - Viên Hạo nhếch mép nói.
+ Vâng, tướng quân - Mai Hương gật đầu nói.
Mọi thứ đều giải quyết theo im lặng nên không ai để ý. Mai Hương là một người thông minh, không nhìn thấy binh lính bên ngoài nên biết họ muốn giải quyết trong im lặng. Sau ba khắc cuối cùng cũng làm tất cả mọi người đi chỉ trừ các nàng.
Ba khắc: là 45 phút.
+ Bọn họ ở đâu? - Viên Hạo nói.
+ Là ở phòng thứ hai của lầu bốn - Mai Hương lo sợ nói.
Nói xong sáu chàng liền lập tức lên phong thứ hai của lầu bốn. Đến nơi liền đạp cửa xông vào, cảnh tượng thấy...
Nhiên và Thanh đang ngồi dưới sàn tay cầm bình rượu, Hoan Nhi và Hoan Điệp nằm gục xuống bàn còn Y Vân đang ngửa cổ uống rượu và Thu Tâm cầm bình rượu không lăn đi lăn lại trên bàn. Những bình rượu ở dưới sàn rất nhiều, trong phòng ngập tràn mùi rượu.
+ Là kẻ nào to gần lại dám đạp cửa phòng của lão nương, ăn gan hùm mật gấu sao - Y Vân mắt nhắm mắt mở nói.
+ Tham kiến Hoàng Hậu và hai Vương Phi - Hàn, Sinh và Hạo hành lễ nói dù các nàng đang say.
+ Hoàng Hậu, Vương Phi là ai vậy? Nhiên quên không? - Thanh đung đưa bình rượu rồi nhìn Nhiên hỏi.
+ Quen được chết liền, các tỷ muội quen không? - Nhiên lắc đầu nói.
+ Muộn không biết - Thu Tâm nhìn các nàng nói.
+ Các huynh đệ tìm nhầm phòng rồi, không tiễn - Y Vân nhìn các chàng xua tay nói.
Các chàng lập tức nhíu mày chặt lại.
+ Nhìn mặt họ thật hung dử - Thanh ôm tay Nhiên co mình lại nói.
+ Đừng nhìn, nhìn cũng không có ích lợi gì cho chúng ta... có không gặp phiền phức lớn đó - Nhiên lấy tay che mắt Thanh giọng say mềm nói.
+ Họ thật ồn ào - Hoan Nhi ngốc đầu lên nói.
+ Lại còn cầm kiếm nữa kìa! - Hoan Điệp nhìn kiếm trong tay của Hàn, Sinh và Hạo chỉ chỉ nói.
+ Nhìn họ không giống thị vệ - Thu Tâm nhíu mày nói.
+ Họ chắc không phải người xấu chứ? - Nhiên chỉ nói.
+ Mặt họ đổi thật nhiều màu, thật mắc cười - Thanh mỉm cười nói.
Các chàng đen mặt lại.
+ Đây là thịt gì vậy? - Hoan Điệp cầm đũa chọc chọc vào đĩa nói.
+ Là thịt gà - Thanh quay lại nhìn nói.
+ Sao các muội có thể ăn thịt gà sống được chứ? - Y Vân chỉ chỉ vào thịt gà nói.
+ Nhưng nó chín mà - Thu Tâm nhìn Y Vân nói.
+ Con gà tội nghiệp đang còn sống yên lành... bày giờ thành gà chín rồi - Hoan Điệp mặt buồn nói.
+ Ai bảo nó tội nghiệp chứ, không phải nó khoát kiếp con gà rồi sao? Tất nhiên phải vui rồi - Thanh lấy tay gõ ghế nói.
+ Đuổi tất cả mọi người ở đây ra ngoài, mau lên - Bế Bạch nói nhấn mạnh từng chữ.
+ Các người là ai, sao ta phải nghe lời các ngươi nói - Mai Hương tức giận nói.
+ Không muốn chết thì làm theo mau lên, trừ sáu người thiếu niên lúc chiều vào đây - Dạ Tước lặng lẽ giơ lệnh bài ra. Lệnh bài lấy từ chỗ của Hàn
+ Tướng quân, họ là phạm nhân của triều đình sao? - Mai Hương lo sợ nói liều nghĩ đến sáu thiếu niên chính là các nàng.
+ Là tội nhân chạy thoát, mau đi làm đi - Viên Hạo nhếch mép nói.
+ Vâng, tướng quân - Mai Hương gật đầu nói.
Mọi thứ đều giải quyết theo im lặng nên không ai để ý. Mai Hương là một người thông minh, không nhìn thấy binh lính bên ngoài nên biết họ muốn giải quyết trong im lặng. Sau ba khắc cuối cùng cũng làm tất cả mọi người đi chỉ trừ các nàng.
Ba khắc: là 45 phút.
+ Bọn họ ở đâu? - Viên Hạo nói.
+ Là ở phòng thứ hai của lầu bốn - Mai Hương lo sợ nói.
Nói xong sáu chàng liền lập tức lên phong thứ hai của lầu bốn. Đến nơi liền đạp cửa xông vào, cảnh tượng thấy...
Nhiên và Thanh đang ngồi dưới sàn tay cầm bình rượu, Hoan Nhi và Hoan Điệp nằm gục xuống bàn còn Y Vân đang ngửa cổ uống rượu và Thu Tâm cầm bình rượu không lăn đi lăn lại trên bàn. Những bình rượu ở dưới sàn rất nhiều, trong phòng ngập tràn mùi rượu.
+ Là kẻ nào to gần lại dám đạp cửa phòng của lão nương, ăn gan hùm mật gấu sao - Y Vân mắt nhắm mắt mở nói.
+ Tham kiến Hoàng Hậu và hai Vương Phi - Hàn, Sinh và Hạo hành lễ nói dù các nàng đang say.
+ Hoàng Hậu, Vương Phi là ai vậy? Nhiên quên không? - Thanh đung đưa bình rượu rồi nhìn Nhiên hỏi.
+ Quen được chết liền, các tỷ muội quen không? - Nhiên lắc đầu nói.
+ Muộn không biết - Thu Tâm nhìn các nàng nói.
+ Các huynh đệ tìm nhầm phòng rồi, không tiễn - Y Vân nhìn các chàng xua tay nói.
Các chàng lập tức nhíu mày chặt lại.
+ Nhìn mặt họ thật hung dử - Thanh ôm tay Nhiên co mình lại nói.
+ Đừng nhìn, nhìn cũng không có ích lợi gì cho chúng ta... có không gặp phiền phức lớn đó - Nhiên lấy tay che mắt Thanh giọng say mềm nói.
+ Họ thật ồn ào - Hoan Nhi ngốc đầu lên nói.
+ Lại còn cầm kiếm nữa kìa! - Hoan Điệp nhìn kiếm trong tay của Hàn, Sinh và Hạo chỉ chỉ nói.
+ Nhìn họ không giống thị vệ - Thu Tâm nhíu mày nói.
+ Họ chắc không phải người xấu chứ? - Nhiên chỉ nói.
+ Mặt họ đổi thật nhiều màu, thật mắc cười - Thanh mỉm cười nói.
Các chàng đen mặt lại.
+ Đây là thịt gì vậy? - Hoan Điệp cầm đũa chọc chọc vào đĩa nói.
+ Là thịt gà - Thanh quay lại nhìn nói.
+ Sao các muội có thể ăn thịt gà sống được chứ? - Y Vân chỉ chỉ vào thịt gà nói.
+ Nhưng nó chín mà - Thu Tâm nhìn Y Vân nói.
+ Con gà tội nghiệp đang còn sống yên lành... bày giờ thành gà chín rồi - Hoan Điệp mặt buồn nói.
+ Ai bảo nó tội nghiệp chứ, không phải nó khoát kiếp con gà rồi sao? Tất nhiên phải vui rồi - Thanh lấy tay gõ ghế nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook