Chương 1506

“Chú… sao bây giờ chú mới về…” Cách một cánh cửa, tiếng khóc nghẹn ngào của Vân Giai Kỳ vang bên tai Bạc Tuấn Phong Bạc Tuấn Phong siết chặt tay, thúc giục: “Mau mở cửa!”

Người giúp việc càng luống cuống hơn, vất vả lảm mới tìm được chia khóa, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội mở cửa ra. Bạc Tuấn Phong đẩy cửa vào thì nhìn thấy Vân Giai Kỳ đang luống cuống đứng ở cửa, cả người nhếch nhác.

Ánh mắt anh dừng lại trên người cô.

Góc váy đã bị xé rách.

Vạt áo cũng bị xé, trên cố còn có vết căn đan xen nhau, vô cùng thảm hại Sắc mặt Bạc Tuấn Phong trầm xuống. Vân Giai Kỳ bố nhào vào ngực anh, tủi thân gào khóc: “Chú ơi! Tôi sợ quá… 0a oa oal”

“Em có sao không?”

“Tôi không sao cả… cậu ấy, cậu ấy đang..” Vân Giai Kỳ chỉ về phía phòng tắm.

Bạc Tuấn Phong sải bước về phía nhà tầm, thấy Bạc Tiêu Dương đang nẵm trong bồn tắm, hôn mê bất tỉnh.

Anh đi tới nâng cổ cậu ta lên, kéo cậu ta ra khỏi bồn tắm, cả người cậu ta ướt sũng.

“Tiêu Dương?” Bạc Tuấn Phong ấn nhân trung của cậu ta: “Bạc Tiêu Dương!”

Nhờ cái ấn nhân trung kích thích nên Bạc Tiêu Dương mới yếu ớt tỉnh lại Vừa mới mở mắt ra, ý thức của Bạc Tiêu Dương vẫn chưa rõ rằng: “Lạnh…”

Câu ta cảm thấy rất lạnh.

Nhiệt độ cơ thể cậu ta đang thấp hơn người bình thường.

Bạc Tuấn Phong dùng một tay kéo cậu ta ra khỏi bồn tắm, ôm ngang vào lòng, đá văng cửa phòng tắm, đi ra ngoài Anh vừa đi vừa sai khiến: “Gọi Phó Lam Tiêu tới đây!”

“Rõ, thưa Bạc gia”

Bạc Tuấn Phong ôm Bạc Tiêu Dương vào phòng ngủ, Vân Giai Kỳ vừa mới bước vào, anh chỉ nói mà không quay đầu lại: “Đi ra ngoài”

Vân Giai Kỳ lập tức ra khỏi phòng.

Bạc Tuấn Phong cởi hết quần áo trên người Bạc Tiêu Dương, dùng chăn bông dày bọc cậu ta lại.

Bạc Tiêu Dương níu chặt chăn bông theo bản năng, cả người run lẩy bẩy, Bạc Tuấn Phong bế cậu ta lên giường, đắp chăn đàng hoàng cho cậu ta, Bạc Tiêu Dương cuộn tròn trong chăn, hơi thở đần trở nên gấp gáp.

“Lạnh..” cậu ta run rẩy nói. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bạc Tuấn Phong vươn tay sờ thử trán của cậu ta, dược tính đã tan đần, cậu ta bắt đầu phát sốt rồi Nửa tiếng sau.

Cuối cùng Phó Lam Tiêu cũng tới nơi, Bạc Ngạn Thiên cũng nối gót vào phòng. Ông ta vừa mới vào phòng thì đã thấy Vân Giai Kỳ ngồi trên ghế sô pha, ông ta nghỉ ngờ nhìn thoáng qua, đã nhạy bén phát hiện ra…

hai người không phát sinh quan hệ gì như dự đoán cả.

Sao lại thế chứ?

Ông ta bước đến phòng ngủ với vẻ khó hiểu, thấy Bạc Tiêu Dương đang cuộn mình trong chắn, run rấy khắp người.

“Sao lại thành ra thế này?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương