Hải Âu Chi Thương
Quyển 2 - Chương 37

**

Mặt trời vẫn mọc rồi lặn đều đặn mỗi ngày, bốn mùa nối tiếp nhau lướt qua trong vô thức của con người, chớp mắt đã trôi qua. Thủy triều lên rồi xuống, đại dương nhân từ nuôi lớn con cái bốn phương. Bọn họ mang theo những tặng phẩm của đại dương cùng nụ cười hài lòng sau một ngày cần lao trở về nhà, trong nhà có vợ con cùng con chó đang đợi bọn họ quay về.

Thu dọn ngư cụ rồi chào nhau, ngư phu tập tễnh trở về nhà mình. Trước cửa nhà, một du khách một thân đầy bụi đất mệt mỏi tựa trên tường, chỉ có đôi mắt kiên nghị kia lóe sáng.

“_Này, ta mệt chết đi được, nhanh tránh ra một chút để ta vào nghỉ ngơi được không?”

Mặt trời chiếu xuống đem bóng người kéo dài đến xiêu vẹo, cũng đem bóng hai người hợp thành một người.

“_Ngươi thế nào…” Ngư phu chưa kịp nói tiếp đã bị một cái ôm cắt đứt.

“_Trên người ta có mùi.” Chôn ở trong lồng ngực, gian nan nói ra mấy chữ.

“_Trên người ta có mùi mồ hôi.” Trên mặt du khách mang theo nụ cười, lại càng ôm chặt người trong lòng hơn.

“_Ngươi tới làm gì?” Ngư phu liều mạng giãy dụa, nhưng chỉ có thể kéo khoảng cách ra một chút.

“_Ngươi sao lại đi?” Du khách hỏi ngược lại.

“_Ngươi làm sao tìm được nơi này?”

“_Hải âu rất đẹp.” Hỏi một đằng trả lời một nẻo.

“_Ngươi…”

“_Ngươi đừng hỏi gì cả, cũng đừng nói gì cả, chỉ cần yên lặng nghe ta nói thôi.”

Lại ôm chặt thêm lần nữa.

“_Ngươi đã từng kể cho ta nghe câu chuyện về hải âu, cho đến bây giờ vẫn còn quanh quẩn trong tâm trí ta, bây giờ thì ta đã hiểu, ngươi có hiểu chưa?”

“_Hiểu…?”

“_Ta may mắn vì ta quay đầu lại, quay đầu lại liền thấy được tình yêu, tình yêu đó bị giấu trong tầng tầng lớp lớp ngụy trang nhưng nó không hề phai màu, cũng không hề biến mất, nó chỉ thay đổi diện mạo khi xuất hiện giữa chúng ta, chờ chúng ta phát hiện, chờ chúng ta quay đầu lại. Ta quay đầu lại và thấy được nó, còn ngươi? Ngươi có nguyện ý cùng ta quay đầu lại, ôm lấy tình yêu đó, phần tình yêu đã sớm chất chồng vết thương kia.”

Dường như trôi qua thật lâu, một âm thanh nghẹn ngào truyền đến:

“_Trải qua lâu như vậy, ngươi chỉ vì muốn hỏi ta vấn đề này thôi sao?”

“_Không, còn có một câu đã muộn mất mười năm.”

Gần như là lời thì thầm dịu dàng bên tai ngư phu.

“_Ta yêu ngươi.”

Trời rất xanh, xanh đến mát lòng, biển rất xanh, xanh đến thích mắt, hải âu rất đẹp, chúng nó là tinh linh đẹp nhất của biển khơi, người rất đẹp, bọn họ sở hữu một trái tim dịu dàng nhất, đẹp đẽ nhất.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương