Hắc Lang Ăn Bắp!
Chương 14: Chúng ta là oan gia yêu nhau

**

19:00PM

" Giờ này có phim kia hay lắm, anh bật qua cho tôi xem đi. " - Ngô Kỳ tựa vào ghế sofa, ôm gối ngó màn hình, "ra lệnh" cho Nguyên Khải.

" Remote đây, em tự xử đi. "

" Anh bật dùm luôn đi, lười lấy a...T^T "

" Hữm? Em có tin nếu em ra lệnh cho tôi một lần nữa thì tối nay cả ngày mai em không về được nhà không?? "

"...."

Lời Nguyên Khải vừa dứt thì cái remote trên tay anh cũng được Ngô Kỳ cầm lấy. Kỳ thực, trước giờ cậu vẫn là người sợ anh ta, nghe lời anh ta răm rắp. Ngô Kỳ lại bị một trận ấm ức hành hạ, đành nuốt nó vào bụng cho trôi tuột theo đường tiêu hóa. 

Bỗng Nguyên Khải cất tiếng, mắt cậu khẽ hướng theo tay anh, ra ngoài ban công:

" Đồ em khô rồi, em có định về không, Ngô Kỳ? "

Thật lâu, anh không thấy Ngô Kỳ trả lời, liền quay qua thì thấy tên nhóc đó ôm gối ngủ mất rồi. Anh nheo mắt nhìn cậu, rồi lại trưng ra nụ cười gian manh. Em lại đang giả vờ ngủ đó hả? Quá ngại để bảo một câu rằng em muốn ngủ lại đêm nay sao hả Ngô Kỳ? Em đúng thật đáng yêu. Nguyên Khải áp qua bên cạnh, véo má cậu một cái, rồi ẵm cậu lên giường. Thực ra tối nay Nguyên Khải quyết định sẽ để Ngô Kỳ được ngủ một giấc thật ngon. 

*********

Sáng hôm sau.

" Phiền anh quá, tối qua tôi không nên ngủ quên như vậy T^T "

" Không sao, tối qua em cũng ôm anh ngủ ngon lắm mà ^.^ "

"...Chào nhé! " - Ngô Kỳ hung hăng đóng cánh cửa cái rầm, trong bụng lại thầm mắng Nguyên Khải mặt ngày càng dày.

Nguyên Khải sau đó chỉ lặng thinh đi vào bếp lấy một cốc nước. Anh vừa uống vừa suy tư. Ba năm trời, tôi chẳng để ý đến ai cả. Tôi là đợi gặp lại em. Và bây giờ, em đã ở đây, ở rất gần tôi. Em nghĩ em sẽ thoát khỏi tôi sao, Ngô Kỳ? Nếu trước đây là em theo đuổi tôi, thì bây giờ tôi sẽ cưa cẩm em!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương