Hắc Đạo Vô Tình
Chương 64: Tiêu Vũ xuất hiện

******

Hết giờ làm, An Minh Hạ tính gọi taxi đến Gia thị thì bất chợt một người toàn thân mặc đồ đen kín mít từ đâu chạy tới cầm tay cô kéo đi. Chưa kịp phản ứng gì thìbđã bị kéo đến một con ngõ nhỏ tối tăm. Cô bị áp vào tường rồi một bàn tay che miệng lại, giọng nói quen thuộc vang lên bên tai "Minh Hạ, là anh!" An Minh Hạ sững sờ nhìn người kia bỏ mũ và khẩu trang xuống. Gương mặt điển trai, ấm áp của Tiêu Vũ hiện ra trước mắt cô.

- Tiêu Vũ? Sao lại là anh? Anh tính làm gì vậy? - Cô nhìn anh một lượt từ trên xuống, thắc mắc hỏi.

- Minh Hạ, anh không có nhiều thời gian giải thích với em đâu! Em mau chóng rời xa tên đàn ông đó đi!

- Anh sao vậy? Người anh nói là ai?

- Cái tên mà em đang yêu đó!

- À, anh ấy tên Hữu Cảnh...

- MK, thiếu gia của Cao gia! Biết ngay thân phận của hắn không bình thường mà! - Tiêu Vũ ném mũ xuống bực tức nói - Em hãy nghe anh...rời xa hắn đi! Ở bên cạnh hắn rất nguy hiểm, loại người như hắn luôn được điều khiển bằng lí trí nên tình cảm không chân thật...nói đúng hơn là hắn không bao giờ yêu!

- Anh đã gặp anh ấy chưa mà nói như vậy hả? - Cô nhíu mày

- Nếu anh nói anh đã gặp hắn rồi còn bị hắn uy hiếp thì em có tin không?

- ....

- Minh Hạ, hắn chỉ đang lợi dụng em! Chơi đùa chán rồi sẽ bỏ, em không thể tin tưởng hắn như thế được!

- Tiêu Vũ! Anh mới mất tích mấy ngày mà đã thay đổi đến thế rồi sao? Thân phận đại thiếu gia của Tiêu gia anh cũng giấu em, có phải lại là một trò chơi của đám người giàu các anh hả?

- Không phải...Minh Hạ...nghe anh nói đi! Anh chỉ muốn tốt cho em thôi! - Thấy cô toan bỏ đi, Tiêu Vũ hốt hoảng kéo lại - Anh thừa nhận anh giấu em nhưng anh không cố ý, chuyện này anh sẽ giải thích rõ ràng với em sau nhưng riêng việc liên quan đến Hữu Cảnh, anh không thể chậm trễ!

- Rốt cuộc anh và anh ấy đã có chuyện gì?

- Hắn ta... - chưa nói hết câu, từ trên cao nhảy xuống hai người áo đen, họ bắt lấy hai tay Tiêu Vũ "Tiêu thiếu!" anh không cử động được liền nói lớn về phía cô - Minh Hạ, hãy suy nghĩ những lời anh nói! Đừng để chuyện em và hắn đến tai ba mẹ em!

Tiêu Vũ bị kéo lên chiếc xe ô tô màu đen rồi phóng đi mất. An Minh Hạ ngẩn người nhìn theo "Phu nhân, cô có sao không ạ?" cô quay người lại, một thuộc hạ khác của Hữu Cảnh phái đi bảo vệ cô. An Minh Hạ lắc đầu "Tôi không sao, nhưng chuyện này có thể đừng nói cho ông chủ các anh được không?" tên thuộc hạ khó xử "Phu nhân, không được đâu ạ!" cô cũng không muốn làm khó hắn nữa nên đành thở dài nói "Tùy anh!"

Trong lòng lại một đám suy nghĩ rối như tơ vò, Tiêu Vũ và Cảnh đã gặp nhau mà trông mối quan hệ của hai người có vẻ không tốt lắm! Chuyện gì mới được cơ chứ!? Sao cả hai người họ đều giấu diếm cô? An Minh Hạ bỗng cảm thấy bản thân có chút nực cười, cô đứng giữa mà giống như con rối bị giật dây vậy. Thích bị giật thì sang trái thích thì giật sang phải. Chẳng có quyền quyết định!

- Phu nhân, ông chủ là người tốt! - Tên thuộc hạ đưa cô về xe, biết cô bị ảnh hưởng bởi những lời nói kia liền lên tiếng.

- ...Tôi biết! - Cô mỉm cười đáp lại, cô đương nhiên biết anh tốt nhưng đó là những gì thể hiện trước mặt cô, vậy sạ lưng anh thì sao?

- Giờ phu nhân muốn về biệt thự hay là đi đâu không ạ?

- Về biệt thự đi! - Cô nói rồi tiện thể lấy máy điện thoại ra nhắn tin cho Gia Vĩnh "Xin lỗi anh, em có chuyện gấp nên đành lỡ hẹn với anh lần này! Không biết có thể rời sang hôm khác được không ạ?" khi xe về gần tới Hữu gia, máy điện thoại mới rung lên tin nhắn "Được!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương