Hắc Đạo Vô Tình
-
Chương 57
*********
Tại Lãnh Ngục
Trước mắt Hữu Cảnh là Sở Hiệu và đám người của ông ta. Ai cũng đang bị trói bằng một sợi dây thừng chắc chắn, cả người bầm dập, me đầm đìa. Joe nhận chỉ thị bước lên nhìn quanh đám người rồi hỏi "Ai đã giết người của tôi!" nghe là đã biết người của Joe là mấy tên thuộc hạ đi theo bảo vệ An Minh Hạ. Đám người nhìn nhau rồi tất cả đổ dồn ánh mắt về phía tên lực sĩ. Hắn kinh ngạc, bắt đầu run rẩy không ngừng. Khi Joe nhìn thẳng vào hắn thì hắn mới vội quỳ rạp xuống đất, dập đầu liên tục "Phó bang chủ, là...là tôi! Nhưng tôi chỉ làm theo lệnh của ông chủ Sở, chứ hoàn toàn không dám tự mình đụng tới Hữu bang. Xin phó bang chủ giơ cao đánh khẽ!"
- Mày! - Sở Hiệu trợn mắt nhìn tên thuộc hạ thân tín của mình.
- Ồ, nếu ta nhớ không nhầm thì ngươi là Dave, sát thủ cấp S trong giới đúng không? - Joe làm vẻ ngẫm nghĩ hỏi.
- Vâng...vâng ạ! - Tên lực sĩ
- Sau khi làm trái luật của tổ chức, ngươi bị đuổi khỏi giới sát thủ rồi bất ngờ biến mất, hóa ra là được Sở Hiệu thu nạp!
Tên lực sĩ thất kinh, chuyện hắn bị đuổi khỏi giới sát thủ rõ ràng đã được Sở Hiệu ém nhẹm đi rồi mà.
- Ngạc nhiên lắm nhỉ? Tiếc cho ngươi là Hữu bang cấp bậc còn cao hơn cả Sở bang các người.
- Muốn làm gì thì làm đi! Đừng có ở đó mà nói hươu nói vượn nữa! - Sở Hiệu tức giận nói.
- Đúng à Sở bang chủ lừng lẫy năm nào, cận kề với cái chết rồi mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy!
- Ha, cả đời ta gắn liền với hắc đạo, lũ trẻ ranh mới vào nghề như các ngươi còn lâu mới bằng!
- Người ta nói tuổi trẻ tài cao đấy Sở bang chủ - Joe híp mắt nói, hắn quay đầu nhìn Hữu Cảnh vẫn lạnh lùng ngồi xem - Bang chủ, ngài định xử thế nào?
- Đón tiếp Sở bang thì phải đặc biệt một chút... - Hữu Cảnh nhếch môi cười - Bảo Cận Tư mang thuốc đến!
- Rõ!
- Giết người bằng thuốc hình nhua không phải phong cách của mày - Sở Hiệu nhíu mày nói
- Đáng tiếc hôm nay gặp ông nên tôi đành phải thay đổi một chút, niệm tình thân quen giữa ông và cha tôi
- Hahahha, hay lắm! - Sở Hiệu bật cười lớn, cuộc đời ông ta sẽ kết thúc dưới tay của một thằng nhóc sao? Nực cười thật!
Tại Lãnh Ngục
Trước mắt Hữu Cảnh là Sở Hiệu và đám người của ông ta. Ai cũng đang bị trói bằng một sợi dây thừng chắc chắn, cả người bầm dập, me đầm đìa. Joe nhận chỉ thị bước lên nhìn quanh đám người rồi hỏi "Ai đã giết người của tôi!" nghe là đã biết người của Joe là mấy tên thuộc hạ đi theo bảo vệ An Minh Hạ. Đám người nhìn nhau rồi tất cả đổ dồn ánh mắt về phía tên lực sĩ. Hắn kinh ngạc, bắt đầu run rẩy không ngừng. Khi Joe nhìn thẳng vào hắn thì hắn mới vội quỳ rạp xuống đất, dập đầu liên tục "Phó bang chủ, là...là tôi! Nhưng tôi chỉ làm theo lệnh của ông chủ Sở, chứ hoàn toàn không dám tự mình đụng tới Hữu bang. Xin phó bang chủ giơ cao đánh khẽ!"
- Mày! - Sở Hiệu trợn mắt nhìn tên thuộc hạ thân tín của mình.
- Ồ, nếu ta nhớ không nhầm thì ngươi là Dave, sát thủ cấp S trong giới đúng không? - Joe làm vẻ ngẫm nghĩ hỏi.
- Vâng...vâng ạ! - Tên lực sĩ
- Sau khi làm trái luật của tổ chức, ngươi bị đuổi khỏi giới sát thủ rồi bất ngờ biến mất, hóa ra là được Sở Hiệu thu nạp!
Tên lực sĩ thất kinh, chuyện hắn bị đuổi khỏi giới sát thủ rõ ràng đã được Sở Hiệu ém nhẹm đi rồi mà.
- Ngạc nhiên lắm nhỉ? Tiếc cho ngươi là Hữu bang cấp bậc còn cao hơn cả Sở bang các người.
- Muốn làm gì thì làm đi! Đừng có ở đó mà nói hươu nói vượn nữa! - Sở Hiệu tức giận nói.
- Đúng à Sở bang chủ lừng lẫy năm nào, cận kề với cái chết rồi mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy!
- Ha, cả đời ta gắn liền với hắc đạo, lũ trẻ ranh mới vào nghề như các ngươi còn lâu mới bằng!
- Người ta nói tuổi trẻ tài cao đấy Sở bang chủ - Joe híp mắt nói, hắn quay đầu nhìn Hữu Cảnh vẫn lạnh lùng ngồi xem - Bang chủ, ngài định xử thế nào?
- Đón tiếp Sở bang thì phải đặc biệt một chút... - Hữu Cảnh nhếch môi cười - Bảo Cận Tư mang thuốc đến!
- Rõ!
- Giết người bằng thuốc hình nhua không phải phong cách của mày - Sở Hiệu nhíu mày nói
- Đáng tiếc hôm nay gặp ông nên tôi đành phải thay đổi một chút, niệm tình thân quen giữa ông và cha tôi
- Hahahha, hay lắm! - Sở Hiệu bật cười lớn, cuộc đời ông ta sẽ kết thúc dưới tay của một thằng nhóc sao? Nực cười thật!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook