Hắc Bì Bút Kí Bản
-
Chương 26
“Ta muốn đi cùng ngươi.”
“Được rồi”, ta gật đầu đồng ý, dù sao lúc nào cũng có thể cho hắn trở về.
Bên ngoài gió tuyết vẫn thổi ào ào, ta giúp hắn bọc quần áo, buồn cười nhìn hắn lạnh run lại không chịu trở về, lôi kéo tay hắn gấp rút lên đường.
Một giờ sau ta đưa hắn đang bị đóng băng trở về nhà, đôi mắt hắn có chút đỏ lên, có lẽ bởi vì liên lụy ta, hoặc là bởi vì không thể đi cùng ta, nước mắt tại hốc mắt như sắp rơi xuống.
Ta đem hắn kéo đến trước mặt,nhìn mắt hắn đỏ như mắt thỏ phốc xuy một tiếng bật cười, cái dạng này thật sự không hợp với hình tượng của hắn.
Hắn giương mắt nhìn ta, ta mỉm cười đem hắn kéo vào trong lòng, hôn một cái lên môi hắn, hắn ngây ngẩn cả người, cũng liền quên khổ sở.
Chờ mong nhìn ta, lại gần thêm một ít, môi thoáng giương lên. Ta mỉm cười nhìn hắn, sau đó hôn lấy hắn, hướng dẫn hắn há miệng, nhấm nháp tư vị của hắn.
Thời điểm buông hắn ra, hắn ôm cổ ta, cả người đều treo trên người ta. Ta ôm lấy hắn, mặt chôn trên vai hắn, người này sao lại thú vị như vậy, mỗi lần nhìn hắn đều sẽ muốn cười.
“Một lát sau ta liền trở về cùng ngươi ăn cơm trưa.”
“Được”, hắn ngượng ngùng nhìn ta, nhanh chóng gật đầu.
Ta đã nóng muốn đổ mồ hôi, lập tức đi ra ngoài, tiếp tục tì kiếm trong gió tuyết.
[ dùng thiết bị phi hành tự động không? ]
“Ừ”, ngồi trên thiết bị phi hành, Bảo Bảo mở công năng bắt đầu rà soát xem có gì đáng giá thu thập hay không.
Có thiết bị phi hành, dùng mấy tháng chậm rãi tìm kiếm khắp băng nguyên này, thu thập vài loại động thực vật. Sau đó phá băng tầng, ngồi vào tàu ngầm tự động bắt đầu tìm kiếm sinh vật trong nước biển hoặc vật chất đặc biệt trên diện tích lớn.
“Carl, gần đây khỏe không?”, Paul thông qua Thủy Tinh liên lạc mỉm cười hỏi ta.
“Cũng không tệ lắm”, trong tàu ngầm cũng có thể liên lạc, này so với tín hiệu di động mạnh hơn nhiều.
Hắn cười ha ha, “Ta thật bội phục ngươi, ngươi biết không? Hiện tại ngươi đã nổi danh trên đại lục.”
“Sao lại có chuyện đó?”
“Bởi vì Hades Đại Sư phát lệnh truy sát ngươi lâu như vậy, ngươi vẫn sống sờ sờ.”
“Ta nên cảm thấy thật vinh hạnh. Ngươi nói tin tức trên đại lục trước đi, ta luôn luôn ở địa phương không có người, cái gì cũng không biết.”
“Bệnh tình của hoàng đế bệ hạ có chuyển biến tốt, mọi việc khác đều tốt, giống cũng không có đại sự gì phát sinh.”
“Thật không? Nói như vậy hoàng thất và Hades Đại Sư đều rất yên tĩnh?”
“Ngược lại là có tin tức, bất quá có lẽ ngươi sẽ không cảm thấy hứng thú. Công chúa Catherine gả cho một vị kỵ sĩ nàng chung tình đã lâu, nghe nói bởi vì thân phận không xứng, hoàng thất còn phát sinh tranh chấp. Bất quá cuối cùng bọn họ vẫn được tác hợp. Hurley nghe xong tin tức này còn cảm động thật lâu.”
Xem ra chứng cứ lúc trước lưu lại vẫn có tác dụng.
“Nói chính sự đi, tháng sau cha ta theo thường lệ sẽ phái thuyền đi đại lục phía nam mua vật phẩm. Ngươi muốn đi cùng không?”
“Không cần, ta tự có biện pháp. Chỉ đáng tiếc là không thể cùng các ngươi đi thám hiểm.”
“Đúng vậy, chúng ta cũng hiểu được thật đáng tiếc. Bất quá vẫn là an toàn của ngươi quan trọng hơn. Cứ như vậy đi, nếu không có chuyện quan trọng, ta tạm thời sẽ không liên lạc với ngươi.”
Ta gật đầu, “Ngươi cũng bảo trọng, thay ta thăm hỏi mấy người Lugo.”
“Ta sẽ.”
[ phía trước có một đám băng tinh. ]
Chúng ta ở trong đáy biển này phát hiện một loại ma pháp Thủy Tinh thủy hệ, trên đại lục chưa từng gặp qua.
Bảo Bảo cảm thấy rất hứng thú,gần đây chúng ta luôn luôn toàn lực tìm kiếm này nọ.
Thu thập xong một mảnh địa phương này, ta nhìn thời gian, không sai biệt lắm sắp tới cơm trưa.
[ thu thập tại vùng biển này có thể kết thúc. Tiếp theo chúng ta đến nơi nào? ]
“Đến suối nước nóng đi.”
Trồi lên mặt nước, điều khiển thiết bị phi hành trở lại suối nước nóng trên tuyết nguyên, ta mới lại trở lại phòng ở.
Klein đang ngồi ôm má trên cỏ. Nhìn thấy ta trở về, lập tức chạy tới, nhào vào trong lòng ta hôn lên.
“Không vui?”
“Không phải. Nhưng ta muốn ở cùng ngươi.”
Ta hiểu tâm tình của hắn, bị lưu lại một mình dễ dàng cảm thấy tịch mịch. Cũng may thu thập trên băng nguyên đã xong.
“Hôm nay ta không ra ngoài, hơn nữa từ ngày mai, ngươi có thể cùng ta ra ngoài du lịch.”
“Thật sự?”
“Ân.”
“Quá tốt”, hắn nhảy dựng, lại treo trên người ta.
Buổi tối uống rượu nho, đánh Guitar, không biết Klein đang làm cái gì, trì hoãn thật lâu trong phòng ngủ. Lúc hắn xuất hiện trước mặt ta, ta thiếu chút nữa phun rượu vừa uống vào.
Nếu trần như nhộng thì không sao, dù sao lúc cùng nhau ngâm suối nước nóng, ta cũng đã nhìn thấy hắn trần truồng không biết bao nhêu lần.Cố tình lại mặc một trường bào gần như trong suốt,bên trong lại không mặc nội y.
Ta bắt đầu cảm thấy đau đầu,đúng là không nên mặc kệ hắn xem mấy quyển sách vớ vẩn, ta vỗ trán thở dài.
Thấy hắn trông mong nhìn ta, ta buông Guitar, vẫy tay với hắn, “Lại đây.”
Chờ hắn lại gần, ôm hắn vào trong lòng, “Lại học cái gì?”
Hắn đỏ mặt, quay đầu đi không trả lời ta.
“Về sau không cho ngươi xem sách nữa.”
“Không được”, hắn bĩu môi trừng ta.
Tên nhóc này lại bướng bỉnh a. Ta buồn cười ôm hắn, “Vậy không cho ngươi học theo những thứ vớ vẩn trong sách nữa.”
“Ta sẽ không.”
“Vậy ngươi muốn làm gì?”
“Ta muốn ngươi lên giường với ta.”(ặc ặc *máu mũi*)
“Loại vải này cát nhiều hại da lắm, đổi quần áo vải bông đi.”
“Ta không đổi”, hắn uể oải cúi đầu, thanh âm cũng thấp xuống, “Ngươi không thích ta. Lần trước cũng bởi vì không muốn làm tình với ta, mới giận ta.”
Ta phục rồi.
Nếu không thích, mỗi ngày ta hôn tên nam nhân, còn không phải nôn chết. Tên nhóc này chưa lôi ta lên giường được thì chưa yên tâm a.
Ta vốn nghĩ rằng, đây là mối tình đầu của hắn, chúng ta nên từ từ nói chuyện. Giai đoạn một, hai, ba theo thứ tự chậm rãi phát triển tình cảm. Tình yêu cuồng nhiệt trong khoảng thời gian này luôn vô cùng tốt đẹp, kéo dài thời gian một ít, cớ sao lại không làm? Cũng không phải tình một đêm, thuần phát tiết dục vọng, căn bản ta không nóng nảy.
Nhưng hắn nóng nảy.
Vì thế ta dở khóc dở cười. Nhưng xem bộ dạng hiện tại của hắn, sao lại vẫn cảm giác thật đáng yêu chứ?
Đứa ngốc này.
Ta mau chóng ôm gia hỏa sắp khóc này đi đến phòng ngủ, “Cũng đừng hối hận nha.”
Đôi mắt xám bạc ngập nước của hắn nhìn ta, khụt khịt mũi, “Ta sẽ không hối hận.”
Chậm rãi xé mở trường bào của hắn, dù sao loại quần áo này cũng không cần mặc lần thứ hai , trực tiếp lộ ra thân thể trắng như tuyết của hắn.
Đứa ngốc, chẳng lẽ không biết cởi quần áo của người yêu cũng là một loại tình thú sao? Lưu loát liền nhìn thấy không sót gì,giống như tính tình hắn thẳng thắn trực tiếp.
Hắn có chút ngượng ngùng nhìn ta, đầu quay sang chỗ khác, nhưng tiểu đệ đệ dưới thân đã muốn oai hùng thức dậy.
Tay ta nhẹ nhàng xoa xoa hai nụ hoa hồng nhạt trước ngực hắn, lại duỗi chỉ ngón tay vuốt ve tiểu đệ đệ, rồi xoa bóp cái mông mềm mềm......
Trước tiên dùng tay dạo chơi khắp người đứa nhóc khiến ta dở khóc dở cười này. Cho đến khi hắn động tình không thể nhẫn nại được nữa, mới kết thúc trừng phạt, cởi quần áo bản thân, cúi xuống hưởng thụ đại tiệc mỹ vị tự động dâng lên miệng sói...... Cả một đêm...... ( Rất tiếc không có H đế ta edit a ╮(╯▽╰)╭)
Ngày hôm sau, kế hoạch lên đường tất nhiên bị hủy bỏ, nguyên nhân không cần nói cũng biết.
Sau khi hắn tỉnh lại vẫn sử dụng toàn bộ tay chân quấn quít ta, ta xoa xoa nắn nắn thân thể gần đây có thêm chút thịt của hắn,cảm giác thể xác và tinh thần đều vô cùng thoai mái.
“Carl, ngươi còn chưa nói qua là thích ta.”
Ta trầm ngâm một chút, đối với tiểu gia hỏa ngây thơ này, ngôn ngữ hoặc là hứa hẹn hẳn là rất quan trọng đi? Hẳn là dấu hiệu gì đó, dấu hiệu chúng ta từ nay về sau chính là người yêu.
“Đúng vậy, ta nên nói sớm. Ta yêu ngươi, Klein”, ta ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói.
Hắn lập tức đỏ mặt, “Ta...... Ta cũng yêu ngươi.”
“Thích việc chúng ta làm tối hôm qua không?”
“Thích”, hắn không chút do dự trả lời, câu trả lời ngược lại là mười phần vui vẻ, khiến ta lại nhịn không được cười ra tiếng.
Ta giúp hắn mát xa eo, hắn lại nhìn ta đăm đăm, trong ánh mắt chứa đựng ái mộ yêu thích cơ hồ có thể cụ thể hóa.
“Klein, độc hệ ma pháp đối với thân thể của ngươi rất không tốt,sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tuổi thọ của ngươi. Ta hy vọng ngươi có thể sống cùng ta lâu hơn, ngươi có đồng ý từ bỏ phần sức mạnh đó không?”
“Được ”, hắn lại không chút do dự cho ta đáp án.
Ta lấy một viên thuốc một đã sớm chuẩn bị tốt cho hắn uống.
Ta hy vọng có thể cùng hắn vượt qua một đời một kiếp, đúng vậy,một đời một kiếp. Cùng hắn già đi, cùng hắn đối mặt tử vong. Trường thọ với hắn sẽ là gánh nặng, cho dù ta hy vọng hắn vĩnh viễn ở cạnh ta cùng ta, cho dù ta có thể làm được, ta cũng sẽ không làm như vậy. ( Hiểu là anh Carl có thể sống tới ngàn năm nhưng anh không muốn Klein cũng phải sống lâu như vậy với anh… hơi kì????)
Chúng ta chỉ có đời này kiếp này,cho nên cảm tình sẽ không thay đổi, thời gian sẽ không khiến chúng ta bất hoà.
Sau đó ta sẽ sống trong hồi ức có hắn, không yêu thêm ai khác nữa. Yêu và đau xót khi phải vĩnh biệt, chỉ một người là đủ.
Bởi vì yêu, tình yêu trân quý này chôn trong lòng, cho nên không cần thêm một loại tình cảm giống như vậy nữa. Làm một người tìm bảo vật chỉ còn lại lòng hiếu kỳ, người hợp tác tốt nhất của Bảo Bảo, đi thăm dò bí mật của thế giới.
Bất hạnh của ta là ta quá mức lý trí.
Nhưng còn Klein, hắn sẽ là người hạnh phúc nhất. Bởi vì ta có thời gian quá nhiều, ta có thể cho hắn những thứ hắn muốn.Ta sẽ quý trọng và ở bên cạnh hắn từng phút từng giây. Ta vẫn sẽ thương hắn, thẳng đến khi hắn chết đi vẫn luôn thương hắn.Ta sẽ quý trọng sức khỏe của hắn, khiến hắn vui vẻ cả đời.
Thần tiên quyến lữ cũng chỉ là truyền thuyết, ta chỉ cần đời này kiếp này.
“Carl, ngươi làm sao vậy?”
“Ta yêu ngươi, Klein”, ta nhẹ nhàng hắn.
Tình cảm trong mắt hắn như sắp tan chảy.
Chúng ta xuất môn du lịch, Klein hai lần đại khai sát giới. Một lần là quý tộc và lính đánh thuê thấy lệnh truy nã, không biết tự lượng sức mình tới giết ta. Hai ba trăm người, bị một mình Klein xử lý toàn bộ. Lúc này người trên đại lục mới biết, một ám hệ Đại Sư khủng bố khác đang bên cạnh ta. Từ nay về sau không ai dám đến khiêu khích,danh tự của Klein cũng giống như Hades, đụng vào là chết. Trừ bỏ Hades thường xuyên đuổi theo chúng ta.
Một lần khác là một bá tước phu nhân nghe nói có vô số tình nhân muốn quyến rũ ta, triển lãm bộ ngực “Vĩ đại” của nàng, chọc Klein giận dữ, trực tiếp diệt nàng và toàn bộ tùy tùng của nàng. Lại nói tiếp nàng cũng chết oan, chỉ do thói quen thấy nam sĩ xuất sắc liền muốn dính vào, một câu cũng chưa kịp nói với ta. Ai bảo Klein bỗng nhiên dấm chua bùng nổ, ngay cả ta cũng không kịp ngăn hắn lại. Vì thế người trên đại lục đều biết, ta bị Klein “Độc chiếm”, không có ai dám đến tùy tiện nói chuyện với ta.
Vì thế ngày của chúng ta trôi qua vô cùng an nhàn, ngay cả việc bị Hades đuổi bắt cũng trở thành một điểm thú vị trong cuộc sống.
Ở cùng Klein lại cười lại nháo lại thường xuyên bị hắn biến thành bất đắc dĩ, ngày cứ như vậy trôi qua.
“Ta muốn.”
“Không được, người bị cảm mạo làm.”
“Ta muốn, Carl ~”
“Không ——.”
“Ngươi không yêu ta!!!”
“Nói hưu nói vượn. Cho dù ta không yêu chính mình cũng không có khả năng không yêu ngươi.”
“Vậy thì làm đi.”
“Hôn một cái, ngoan ngoãn đi.”
“Không đủ, ta còn muốn.”
“Không cho hồ nháo, hiện tại ngủ một giấc, tỉnh lại liền hết bệnh.”
“......”
“Đừng khóc nha, tiểu tổ tông của ta.”
“......”
“Ta thật sự là sợ ngươi ”, ta tiến vào ổ chăn......
“Ngô...... Ah...... Carl...... Carl...... Uhm...... Ah...... Sâu một chút...... Carl......”
Màn gấm ..... Xuân sắc khôn cùng......
Hoàn
“Được rồi”, ta gật đầu đồng ý, dù sao lúc nào cũng có thể cho hắn trở về.
Bên ngoài gió tuyết vẫn thổi ào ào, ta giúp hắn bọc quần áo, buồn cười nhìn hắn lạnh run lại không chịu trở về, lôi kéo tay hắn gấp rút lên đường.
Một giờ sau ta đưa hắn đang bị đóng băng trở về nhà, đôi mắt hắn có chút đỏ lên, có lẽ bởi vì liên lụy ta, hoặc là bởi vì không thể đi cùng ta, nước mắt tại hốc mắt như sắp rơi xuống.
Ta đem hắn kéo đến trước mặt,nhìn mắt hắn đỏ như mắt thỏ phốc xuy một tiếng bật cười, cái dạng này thật sự không hợp với hình tượng của hắn.
Hắn giương mắt nhìn ta, ta mỉm cười đem hắn kéo vào trong lòng, hôn một cái lên môi hắn, hắn ngây ngẩn cả người, cũng liền quên khổ sở.
Chờ mong nhìn ta, lại gần thêm một ít, môi thoáng giương lên. Ta mỉm cười nhìn hắn, sau đó hôn lấy hắn, hướng dẫn hắn há miệng, nhấm nháp tư vị của hắn.
Thời điểm buông hắn ra, hắn ôm cổ ta, cả người đều treo trên người ta. Ta ôm lấy hắn, mặt chôn trên vai hắn, người này sao lại thú vị như vậy, mỗi lần nhìn hắn đều sẽ muốn cười.
“Một lát sau ta liền trở về cùng ngươi ăn cơm trưa.”
“Được”, hắn ngượng ngùng nhìn ta, nhanh chóng gật đầu.
Ta đã nóng muốn đổ mồ hôi, lập tức đi ra ngoài, tiếp tục tì kiếm trong gió tuyết.
[ dùng thiết bị phi hành tự động không? ]
“Ừ”, ngồi trên thiết bị phi hành, Bảo Bảo mở công năng bắt đầu rà soát xem có gì đáng giá thu thập hay không.
Có thiết bị phi hành, dùng mấy tháng chậm rãi tìm kiếm khắp băng nguyên này, thu thập vài loại động thực vật. Sau đó phá băng tầng, ngồi vào tàu ngầm tự động bắt đầu tìm kiếm sinh vật trong nước biển hoặc vật chất đặc biệt trên diện tích lớn.
“Carl, gần đây khỏe không?”, Paul thông qua Thủy Tinh liên lạc mỉm cười hỏi ta.
“Cũng không tệ lắm”, trong tàu ngầm cũng có thể liên lạc, này so với tín hiệu di động mạnh hơn nhiều.
Hắn cười ha ha, “Ta thật bội phục ngươi, ngươi biết không? Hiện tại ngươi đã nổi danh trên đại lục.”
“Sao lại có chuyện đó?”
“Bởi vì Hades Đại Sư phát lệnh truy sát ngươi lâu như vậy, ngươi vẫn sống sờ sờ.”
“Ta nên cảm thấy thật vinh hạnh. Ngươi nói tin tức trên đại lục trước đi, ta luôn luôn ở địa phương không có người, cái gì cũng không biết.”
“Bệnh tình của hoàng đế bệ hạ có chuyển biến tốt, mọi việc khác đều tốt, giống cũng không có đại sự gì phát sinh.”
“Thật không? Nói như vậy hoàng thất và Hades Đại Sư đều rất yên tĩnh?”
“Ngược lại là có tin tức, bất quá có lẽ ngươi sẽ không cảm thấy hứng thú. Công chúa Catherine gả cho một vị kỵ sĩ nàng chung tình đã lâu, nghe nói bởi vì thân phận không xứng, hoàng thất còn phát sinh tranh chấp. Bất quá cuối cùng bọn họ vẫn được tác hợp. Hurley nghe xong tin tức này còn cảm động thật lâu.”
Xem ra chứng cứ lúc trước lưu lại vẫn có tác dụng.
“Nói chính sự đi, tháng sau cha ta theo thường lệ sẽ phái thuyền đi đại lục phía nam mua vật phẩm. Ngươi muốn đi cùng không?”
“Không cần, ta tự có biện pháp. Chỉ đáng tiếc là không thể cùng các ngươi đi thám hiểm.”
“Đúng vậy, chúng ta cũng hiểu được thật đáng tiếc. Bất quá vẫn là an toàn của ngươi quan trọng hơn. Cứ như vậy đi, nếu không có chuyện quan trọng, ta tạm thời sẽ không liên lạc với ngươi.”
Ta gật đầu, “Ngươi cũng bảo trọng, thay ta thăm hỏi mấy người Lugo.”
“Ta sẽ.”
[ phía trước có một đám băng tinh. ]
Chúng ta ở trong đáy biển này phát hiện một loại ma pháp Thủy Tinh thủy hệ, trên đại lục chưa từng gặp qua.
Bảo Bảo cảm thấy rất hứng thú,gần đây chúng ta luôn luôn toàn lực tìm kiếm này nọ.
Thu thập xong một mảnh địa phương này, ta nhìn thời gian, không sai biệt lắm sắp tới cơm trưa.
[ thu thập tại vùng biển này có thể kết thúc. Tiếp theo chúng ta đến nơi nào? ]
“Đến suối nước nóng đi.”
Trồi lên mặt nước, điều khiển thiết bị phi hành trở lại suối nước nóng trên tuyết nguyên, ta mới lại trở lại phòng ở.
Klein đang ngồi ôm má trên cỏ. Nhìn thấy ta trở về, lập tức chạy tới, nhào vào trong lòng ta hôn lên.
“Không vui?”
“Không phải. Nhưng ta muốn ở cùng ngươi.”
Ta hiểu tâm tình của hắn, bị lưu lại một mình dễ dàng cảm thấy tịch mịch. Cũng may thu thập trên băng nguyên đã xong.
“Hôm nay ta không ra ngoài, hơn nữa từ ngày mai, ngươi có thể cùng ta ra ngoài du lịch.”
“Thật sự?”
“Ân.”
“Quá tốt”, hắn nhảy dựng, lại treo trên người ta.
Buổi tối uống rượu nho, đánh Guitar, không biết Klein đang làm cái gì, trì hoãn thật lâu trong phòng ngủ. Lúc hắn xuất hiện trước mặt ta, ta thiếu chút nữa phun rượu vừa uống vào.
Nếu trần như nhộng thì không sao, dù sao lúc cùng nhau ngâm suối nước nóng, ta cũng đã nhìn thấy hắn trần truồng không biết bao nhêu lần.Cố tình lại mặc một trường bào gần như trong suốt,bên trong lại không mặc nội y.
Ta bắt đầu cảm thấy đau đầu,đúng là không nên mặc kệ hắn xem mấy quyển sách vớ vẩn, ta vỗ trán thở dài.
Thấy hắn trông mong nhìn ta, ta buông Guitar, vẫy tay với hắn, “Lại đây.”
Chờ hắn lại gần, ôm hắn vào trong lòng, “Lại học cái gì?”
Hắn đỏ mặt, quay đầu đi không trả lời ta.
“Về sau không cho ngươi xem sách nữa.”
“Không được”, hắn bĩu môi trừng ta.
Tên nhóc này lại bướng bỉnh a. Ta buồn cười ôm hắn, “Vậy không cho ngươi học theo những thứ vớ vẩn trong sách nữa.”
“Ta sẽ không.”
“Vậy ngươi muốn làm gì?”
“Ta muốn ngươi lên giường với ta.”(ặc ặc *máu mũi*)
“Loại vải này cát nhiều hại da lắm, đổi quần áo vải bông đi.”
“Ta không đổi”, hắn uể oải cúi đầu, thanh âm cũng thấp xuống, “Ngươi không thích ta. Lần trước cũng bởi vì không muốn làm tình với ta, mới giận ta.”
Ta phục rồi.
Nếu không thích, mỗi ngày ta hôn tên nam nhân, còn không phải nôn chết. Tên nhóc này chưa lôi ta lên giường được thì chưa yên tâm a.
Ta vốn nghĩ rằng, đây là mối tình đầu của hắn, chúng ta nên từ từ nói chuyện. Giai đoạn một, hai, ba theo thứ tự chậm rãi phát triển tình cảm. Tình yêu cuồng nhiệt trong khoảng thời gian này luôn vô cùng tốt đẹp, kéo dài thời gian một ít, cớ sao lại không làm? Cũng không phải tình một đêm, thuần phát tiết dục vọng, căn bản ta không nóng nảy.
Nhưng hắn nóng nảy.
Vì thế ta dở khóc dở cười. Nhưng xem bộ dạng hiện tại của hắn, sao lại vẫn cảm giác thật đáng yêu chứ?
Đứa ngốc này.
Ta mau chóng ôm gia hỏa sắp khóc này đi đến phòng ngủ, “Cũng đừng hối hận nha.”
Đôi mắt xám bạc ngập nước của hắn nhìn ta, khụt khịt mũi, “Ta sẽ không hối hận.”
Chậm rãi xé mở trường bào của hắn, dù sao loại quần áo này cũng không cần mặc lần thứ hai , trực tiếp lộ ra thân thể trắng như tuyết của hắn.
Đứa ngốc, chẳng lẽ không biết cởi quần áo của người yêu cũng là một loại tình thú sao? Lưu loát liền nhìn thấy không sót gì,giống như tính tình hắn thẳng thắn trực tiếp.
Hắn có chút ngượng ngùng nhìn ta, đầu quay sang chỗ khác, nhưng tiểu đệ đệ dưới thân đã muốn oai hùng thức dậy.
Tay ta nhẹ nhàng xoa xoa hai nụ hoa hồng nhạt trước ngực hắn, lại duỗi chỉ ngón tay vuốt ve tiểu đệ đệ, rồi xoa bóp cái mông mềm mềm......
Trước tiên dùng tay dạo chơi khắp người đứa nhóc khiến ta dở khóc dở cười này. Cho đến khi hắn động tình không thể nhẫn nại được nữa, mới kết thúc trừng phạt, cởi quần áo bản thân, cúi xuống hưởng thụ đại tiệc mỹ vị tự động dâng lên miệng sói...... Cả một đêm...... ( Rất tiếc không có H đế ta edit a ╮(╯▽╰)╭)
Ngày hôm sau, kế hoạch lên đường tất nhiên bị hủy bỏ, nguyên nhân không cần nói cũng biết.
Sau khi hắn tỉnh lại vẫn sử dụng toàn bộ tay chân quấn quít ta, ta xoa xoa nắn nắn thân thể gần đây có thêm chút thịt của hắn,cảm giác thể xác và tinh thần đều vô cùng thoai mái.
“Carl, ngươi còn chưa nói qua là thích ta.”
Ta trầm ngâm một chút, đối với tiểu gia hỏa ngây thơ này, ngôn ngữ hoặc là hứa hẹn hẳn là rất quan trọng đi? Hẳn là dấu hiệu gì đó, dấu hiệu chúng ta từ nay về sau chính là người yêu.
“Đúng vậy, ta nên nói sớm. Ta yêu ngươi, Klein”, ta ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói.
Hắn lập tức đỏ mặt, “Ta...... Ta cũng yêu ngươi.”
“Thích việc chúng ta làm tối hôm qua không?”
“Thích”, hắn không chút do dự trả lời, câu trả lời ngược lại là mười phần vui vẻ, khiến ta lại nhịn không được cười ra tiếng.
Ta giúp hắn mát xa eo, hắn lại nhìn ta đăm đăm, trong ánh mắt chứa đựng ái mộ yêu thích cơ hồ có thể cụ thể hóa.
“Klein, độc hệ ma pháp đối với thân thể của ngươi rất không tốt,sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tuổi thọ của ngươi. Ta hy vọng ngươi có thể sống cùng ta lâu hơn, ngươi có đồng ý từ bỏ phần sức mạnh đó không?”
“Được ”, hắn lại không chút do dự cho ta đáp án.
Ta lấy một viên thuốc một đã sớm chuẩn bị tốt cho hắn uống.
Ta hy vọng có thể cùng hắn vượt qua một đời một kiếp, đúng vậy,một đời một kiếp. Cùng hắn già đi, cùng hắn đối mặt tử vong. Trường thọ với hắn sẽ là gánh nặng, cho dù ta hy vọng hắn vĩnh viễn ở cạnh ta cùng ta, cho dù ta có thể làm được, ta cũng sẽ không làm như vậy. ( Hiểu là anh Carl có thể sống tới ngàn năm nhưng anh không muốn Klein cũng phải sống lâu như vậy với anh… hơi kì????)
Chúng ta chỉ có đời này kiếp này,cho nên cảm tình sẽ không thay đổi, thời gian sẽ không khiến chúng ta bất hoà.
Sau đó ta sẽ sống trong hồi ức có hắn, không yêu thêm ai khác nữa. Yêu và đau xót khi phải vĩnh biệt, chỉ một người là đủ.
Bởi vì yêu, tình yêu trân quý này chôn trong lòng, cho nên không cần thêm một loại tình cảm giống như vậy nữa. Làm một người tìm bảo vật chỉ còn lại lòng hiếu kỳ, người hợp tác tốt nhất của Bảo Bảo, đi thăm dò bí mật của thế giới.
Bất hạnh của ta là ta quá mức lý trí.
Nhưng còn Klein, hắn sẽ là người hạnh phúc nhất. Bởi vì ta có thời gian quá nhiều, ta có thể cho hắn những thứ hắn muốn.Ta sẽ quý trọng và ở bên cạnh hắn từng phút từng giây. Ta vẫn sẽ thương hắn, thẳng đến khi hắn chết đi vẫn luôn thương hắn.Ta sẽ quý trọng sức khỏe của hắn, khiến hắn vui vẻ cả đời.
Thần tiên quyến lữ cũng chỉ là truyền thuyết, ta chỉ cần đời này kiếp này.
“Carl, ngươi làm sao vậy?”
“Ta yêu ngươi, Klein”, ta nhẹ nhàng hắn.
Tình cảm trong mắt hắn như sắp tan chảy.
Chúng ta xuất môn du lịch, Klein hai lần đại khai sát giới. Một lần là quý tộc và lính đánh thuê thấy lệnh truy nã, không biết tự lượng sức mình tới giết ta. Hai ba trăm người, bị một mình Klein xử lý toàn bộ. Lúc này người trên đại lục mới biết, một ám hệ Đại Sư khủng bố khác đang bên cạnh ta. Từ nay về sau không ai dám đến khiêu khích,danh tự của Klein cũng giống như Hades, đụng vào là chết. Trừ bỏ Hades thường xuyên đuổi theo chúng ta.
Một lần khác là một bá tước phu nhân nghe nói có vô số tình nhân muốn quyến rũ ta, triển lãm bộ ngực “Vĩ đại” của nàng, chọc Klein giận dữ, trực tiếp diệt nàng và toàn bộ tùy tùng của nàng. Lại nói tiếp nàng cũng chết oan, chỉ do thói quen thấy nam sĩ xuất sắc liền muốn dính vào, một câu cũng chưa kịp nói với ta. Ai bảo Klein bỗng nhiên dấm chua bùng nổ, ngay cả ta cũng không kịp ngăn hắn lại. Vì thế người trên đại lục đều biết, ta bị Klein “Độc chiếm”, không có ai dám đến tùy tiện nói chuyện với ta.
Vì thế ngày của chúng ta trôi qua vô cùng an nhàn, ngay cả việc bị Hades đuổi bắt cũng trở thành một điểm thú vị trong cuộc sống.
Ở cùng Klein lại cười lại nháo lại thường xuyên bị hắn biến thành bất đắc dĩ, ngày cứ như vậy trôi qua.
“Ta muốn.”
“Không được, người bị cảm mạo làm.”
“Ta muốn, Carl ~”
“Không ——.”
“Ngươi không yêu ta!!!”
“Nói hưu nói vượn. Cho dù ta không yêu chính mình cũng không có khả năng không yêu ngươi.”
“Vậy thì làm đi.”
“Hôn một cái, ngoan ngoãn đi.”
“Không đủ, ta còn muốn.”
“Không cho hồ nháo, hiện tại ngủ một giấc, tỉnh lại liền hết bệnh.”
“......”
“Đừng khóc nha, tiểu tổ tông của ta.”
“......”
“Ta thật sự là sợ ngươi ”, ta tiến vào ổ chăn......
“Ngô...... Ah...... Carl...... Carl...... Uhm...... Ah...... Sâu một chút...... Carl......”
Màn gấm ..... Xuân sắc khôn cùng......
Hoàn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook