Hắc Bạch Võ Đế
-
Chapter 40 Sự khác biệt về đẳng cấp. (6)
Chapter 40. Sự khác biệt về đẳng cấp. (6)
“Thưa phụ thân.”
“Con vào đi.”
Yên Hào Định đi vào thư phòng của Gia Chủ.
Phù.
Ngay khi Yên Hào Định bước vào, mùi mồ hôi nồng nặc bốc lên.
Đôi mắt của Yên Vũ tỏa sáng.
"Con đang tu luyện à?"
"Không sao đâu. Hôm nay con đã nghĩ có nên dừng ở đây không.”
Yên Vũ quan sát cơ thể của Yên Hào Định từ trên xuống dưới.
Hào Định đang mặc bộ võ phục bó sát thay vì mặc trường bào như thường lệ. Bộ võ phục ướt đẫm mồ hôi khoe ra cơ bắp trên cơ thể.
‘Nó đã lớn hơn rồi.’
Cơ thể của Yên Hào Định thay đổi đến mức không thể nhận ra.
Hai chân dài nhưng căng lên vừa phải và trở nên cứng cáp như một tòa tháp bằng sắt. Mặc dù hắn vẫn có một vóc dáng thon thả nhưng vai, ngực và cẳng tay đã khỏe hơn trước rất nhiều, cơ bắp cũng trở nên rõ nét hơn.
Thật khó để tin rằng sự thay đổi này xảy ra chỉ trong bốn tháng. Đều là nhờ tập luyện khắc nghiệt, bổ sung dinh dưỡng đầy đủ và nghỉ ngơi điều độ, cũng như sức bền đã giúp hắn phục hồi rất nhanh.
Tất nhiên, nói thì dễ hơn làm, nhưng khó ai có thể làm được điều này. Việc hắn không bỏ tập chỉ vì lúc đầu chạy đến mức ngất xỉu, có nghĩa là sức mạnh tinh thần của hắn rất phi thường.
“Ta nhớ vài tháng trước con gầy hơn bây giờ.”
"Khi ấy con cứ ngỡ mình đã chết rồi chứ.”
“Vậy nên không phải ta đã ngăn con lại rồi hay sao?”
“Nếu con nghe lời phụ thân thì giờ đây con có thể trưởng thành như thế này sao ạ?”
Trên thực tế, hai người đã gặp nhau sau gần tám mươi ngày. Đó là bởi vì Yên Vũ cố tình không gọi Yên Hào Định.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Dù thế nào đi nữa, hắn cũng không lộ mặt dù chỉ một lần, tuy là nhi tử của ông ta nhưng hắn thực sự là một kẻ độc ác.
“Có vẻ như một cơ chế nhất định đã được thiết lập.”
"Vâng. Con nghĩ đã đến lúc thay đổi từ từ rồi."
Yên Vũ hướng mắt về phía chồng thư từ rồi nói.
“Thỉnh thoảng ghé qua uống cùng ta một tách trà”
Yên Hào Định mỉm cười đáp.
"Được thôi ạ."
"Ngồi xuống đi."
"Vâng."
Yên Hào Định sau khi ngồi xuống liền hỏi.
“Nhưng phụ thân gọi con có việc gì không ạ?”
Phải có chuyện gì mới gọi đến được à.
Trong lòng Yên Vũ thì nghĩ như vậy, nhưng thực ra ông ta gọi Hào Định đến là vì có việc. Ông ta nhanh chóng kiểm tra một vài thư từ rồi đưa cho hắn một lá thư.
“Có người gửi nó cho con.”
Yên Hào Định nghiêng đầu. Có thư gửi riêng cho hắn sao?
‘Ơ.’
Nghĩ lại thì đúng là có.
Yên Hào Định vội vàng mở bức thư. Ngay sau đó mắt hắn sáng lên.
[Trả tiền ủy thác cho ta, tên trộm này.]
Vừa đọc câu đầu tiên, hắn gần như bật cười.
[Chết tiệt! Ta đã nghĩ mình sẽ có thể hoàn thành việc điều tra một cách nhanh chóng, nhưng hóa ra nó khó hơn ta nghĩ rất nhiều! Ngươi biết điều đó phải không? Phải rồi, ngươi biết là cái chắc. Chết tiệt, cuối cùng ta đã mất rất nhiều tiền vì làm một việc vô ích đấy!]
Tiền có ích gì với một kẻ ăn mày? Người này dường như đã quên mất mình là Hậu Cái nhỉ.
[Dù sao thì phần lớn ta đã điều tra xong rồi. Ta đã định điều tra trong vòng 2 tháng nhưng xin lỗi vì sự chậm trễ. Ta sẽ đến tìm ngươi sau 15 ngày nên hãy chuẩn bị đồ ăn thật ngon nhé. Ta biết cách phá hỏng bét chuyện này nếu khẩu vị của ta không được thỏa mãn đấy nhé.]
Nhìn cái cách hắn ta nói. Có vẻ như hắn đã gặp phải rất nhiều rắc rối.
Nhưng Yên Hào Định biết. Quá trình càng khó khăn thì kết quả thu được sẽ càng lớn.
‘Thì ra hắn điều tra xong rồi.’
Nội dung điều tra có thể gửi qua thư nhưng hắn ta nhất định muốn đích thân đến nói cho Yên Hào Định biết.
‘Chỉ có thể là vì một trong hai điều này. Hoặc là phải giữ bí mật, hoặc là nội dung quá dài. Không thì cũng có thể là vì cả hai.’
Ánh mắt Yên Hào Định suy tư.
‘Mười lăm ngày… Có chút gấp gáp đấy.’
Nếu đã thu thập đầy đủ thông tin thì đã đến lúc Yên Hào Định ra tay.
Trước đó, hắn phải có được cơ thể cường tráng nhất có thể. Giang hồ hiểm ác, không ai biết trước điều gì sẽ xảy ra. Ít nhất hắn phải tiến bộ hơn bây giờ một bậc.
“Trong thư có ghi cái tên Giả Đắc Tưởng.”
Yên Hào Định nhìn Yên Vũ.
Ông ta vẫn nhìn chằm chằm vào đống chứng từ và hỏi.
“Lẽ nào là Hậu Cái của Cái Bang sao?”
“Đúng rồi ạ.”
“Con kết duyên với hắn khi nào đấy?”
“Là trong buổi hội họp ạ.”
Một nụ cười nở trên môi của Yên Vũ. Nó mờ nhạt đến mức Yên Hào Định không biết đó là nụ cười.
“Con làm tốt lắm.”
Yên Vũ biết rõ những người trẻ nhìn nhận Cái Bang như thế nào. Tuy nhiên, nhìn cách gửi một lá thư như thế này, có vẻ như họ đã xây dựng được một mối quan hệ tốt đẹp.
“Có lý do cho việc tại sao Cái Bang có thể ngồi thảo luận chung với Cửu Phái Nhất Bang đấy. Việc con duy trì mối quan hệ tốt với Hậu Cái của bang phái đó rất quan trọng.”
“Hắn là một người tốt, nên chúng ta không cần phải tiếp cận theo cách đó đâu ạ.”
"Tất nhiên rồi. Làm gì có ai chấp nhận nổi cái đầu nóng nảy của con.”
Yên Hào Định ho khan một tiếng.
"Dù sao thì, hắn nói là sẽ đến đây sau mười lăm ngày nữa. Con hy vọng phụ thân sẽ đón tiếp hắn như một vị khách quý."
“Người đó là Hậu Cái của Cái Bang. Hơn nữa, còn là bằng hữu của con trai ta nên tất nhiên sẽ được chào đón.”
Yên Hào Định cất lá thư vào trong người.
Yên Vũ không hỏi về nội dung bức thư. Ông ta nghĩ rằng có lý do để con trai không nói ra.
"Vậy con đi đây…”
"Buổi tập luyện sẽ kết thúc hôm nay sao?"
“Dạ? À, vâng ạ.”
Yên Hào Định đứng dậy khỏi ghế ngồi.
Yên Vũ vốn đang xem chứng từ bỗng nhiên cởi bỏ trường bào của mình.
“Đi theo ta.”
Phía sau thư phòng Gia Chủ.
Đây là nơi Hào Định đã ghé qua khi đổi Phi Yến Thân Pháp thành Bích La Chân Pháp.
‘Lúc đó mình có cảm nhận được nhưng bây giờ nó vẫn rất tuyệt.’
Tình trạng của sân luyện vẫn như thế nhưng nó không ngổn ngang nên rất tốt.
Yên Vũ, đứng ở giữa phòng tập, quay lưng lại hỏi.
“Con vẫn đang học sử dụng thương bổng sao?”
“Đúng vậy ạ.”
Yên Vũ lấy tay chỉ vào bệ đỡ vũ khí.
"Chọn một loại đi."
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Đôi mắt của Yên Hào Định sáng lên.
Chọn vũ khí à? Câu nói đó chỉ có một ý nghĩa duy nhất.
'Ta tỷ võ võ cùng phụ thân sao?’
Trong phút chốc, Yên Hào Định cảm thấy tim mình đập thình thịch.
Hắn chưa từng tỉ võ với phụ thân dù chỉ một lần. Hắn chỉ nhớ khi còn rất nhỏ bản thân đã được phụ thân hướng dẫn, nhưng đoạn ký ức đó vô cùng mờ nhạt.
Yên Hào Định đi đến bệ đỡ rồi nhìn quanh mấy cây thương và hỏi.
"Có thật không ạ?"
“Ý con là gì?”
"Chúng ta sẽ thật sự làm như vậy ạ?"
Đôi mắt của Yên Vũ sáng lên.
"Nếu không thì ta có nhất thiết phải gọi con đến à?"
Ngay sau khi kết thúc câu nói đó, Yên Hào Định đã cầm một cây thương lên.
Đó không chỉ là một trường thương. Mà là một binh khí dài với hai lưỡi đao có hình dạng lưỡi liềm ở hai bên của cây thương, được gọi là Phương Thiên Kích.
‘Tuyệt vời.’
Nó được làm hoàn toàn bằng sắt, bao gồm cả ngọn thương và cực kỳ nặng. Yên Hào Định xoay Phương Thiên Kích và mỉm cười hài lòng.
“Vậy thì con sẽ lấy cái này.”
“Lẽ nào con đã luyện Kích Đao Thuật?”
“Đây là bài tăng cường khi sử dụng thương bổng. Con nghĩ đây là thứ tốt nhất hiện tại.”
Yên Vũ nghĩ.
‘Đây là thứ tốt nhất? Có nghĩa là sau này sẽ tốt hơn sao?’
Yên Vũ lặng lẽ nhìn con trai, sau đó cũng lấy ra một thanh kiếm từ trên bệ.
Yên Hào Định mở to hai mắt.
“Là trọng kiếm ạ?”
Yên Vũ dùng lại.
“Con biết thứ này?”
“Vâng. Trọng lượng của nó không giống những thanh kiếm bình thường.”
Thứ cầm trên tay Yên Vũ trông giống như bất kỳ thanh bội kiếm khác ở trong Trung Nguyên. Tuy nhiên, thanh kiếm này là thanh trọng kiếm được tạo ra có chủ đích bởi một danh tượng.
Yên Vũ ngạc nhiên trước sự tinh ý của con trai mình.
‘Hóa ra nó biết nhìn thấu bản chất của vũ khí.'
Thật tuyệt vời. Đây là điều mà ngay cả đứa con trai thứ hai thông minh của ông ta cũng không thể nhìn thấy được.
Rẹt. Đùng!
Vỏ kiếm rơi xuống đất phát ra âm thanh nặng nề.
"Lên đi.”
Phụ thân hắn là một cường giả. Trước đây hắn luôn cảm thấy trong số Thất Đại Thế Gia thì phụ thân hắn là người mạnh nhất.
Nhưng lý do khiến Yên Hào Định căng thẳng không phải vì phụ thân hắn là cường giả.
Đùng.
Yên Hào Định gác Phương Thiên Kích trên bả vai và bước vào sân luyện võ.
Ánh mắt của Yên Vũ càng thâm sâu hơn.
Đó là bởi vì ông ta có thể cảm nhận được sự rắn chắc của con trai mình, Hào Định từ từ hạ thấp tư thế và gác Phương Thiên Kích trên vai.
“Con có biết tại sao ta lại muốn xem võ công của con không?”
Yên Hào Định nói ra những lời khác với nội tâm đang hồi hộp của mình.
“Con nghĩ việc xem võ công của nhi tử mình thì không cần một lý do nhất định nào cả.”
"Con nói đúng. Nhưng hôm nay ta có lý do rõ ràng.”
"Là gì thế ạ?"
Yên Vũ đột nhiên im lặng.
Trên mặt của Yên Hào Định ánh lên một tia nghi hoặc.
"Phụ thân sao thế ạ?"
“… Ta sẽ kể cho con nghe sau khi trận đấu kết thúc.”
"Được thôi ạ."
Yên Vũ vào thế.
Vù vù vù.
Thanh kiếm thép phát ra âm thanh nhẹ nhàng.
Tư thế của Yên Vũ thật đặc biệt. Ông ta giữ thẳng lưng và đưa tay trái ra phía sau. Thanh kiếm thép trong tay phải hạ xuống, thậm chí ánh mắt cũng được đặt ở đầu kiếm chứ không phải Yên Hào Định.
Một tư thế toát lên phong thái. Tuy nhiên, dù nhìn thế nào đi nữa thì đó cũng không phải là tư thế mang tính thực chiến.
Tuy nhiên, Yên Hào Định có thể đối mặt với luồng khí đạo tựa như thép đang ẩn giấu trong vẻ ngoài cao quý và quân tử ấy.
Xoẹt.
Một nhuệ khí khiến người khác nổi hết gai ốc.
Nội công được mài dũa đến cực đại giữ cho cơ thể ổn định. Đầu kiếm hạ xuống mang sức mạnh to lớn như xé toạc bầu trời.
Vù.
Từ khi nào.
Luồng khí vô hình tỏa ra từ Yên Vũ bắt đầu dần dần quấn lấy Yên Hào Định.
Đó là một luồng khí tức sắc bén đến đáng sợ. Nó sắc bén đến nỗi hắn thậm chí sợ chạm vào nó.
‘Kiếm Cực Tử Khí.’
Một trong ngũ đại thần công của Bích Sơn Yên Gia.
Nó sẽ cô đặc chân khí đến cực hạn sau đó khí chất tăng cao, khi đó trạng thái của chân khí sẽ được tăng lên cực hạn một lần nữa nên gọi đây là tuyệt thế thần công.
Thêm vào đó, tư thế đó là… Quân Tử Bát Kiếm Thế.
Nếu Kiếm Cực Tử Khí là một trong ngũ đại thần công thì Quân Tử Bát Kiếm Thế là một trong tam đại kiếm pháp của Yên Gia.
Nói cách khác, Yên Vũ đã lên kế hoạch thể hiện những võ công tốt nhất ở Yên Gia. Việc điều điều chỉnh uy lực thì ai cũng có thể làm được nhưng việc đưa ra hai thứ đó ra cùng một lúc thể đồng nghĩa với việc Yên Hào Định sẽ phải tỷ võ một cách nghiêm túc.
Một ánh sáng xanh xuất hiện trong mắt Yên Hào Định.
Thịch!
Yên Hào Định cầm Phương Thiên Kích bằng cả hai tay với một bước chân tiến lên mạnh mẽ rồi hạ tư thế thấp hơn.
Yên Vũ nhìn với ánh mắt kỳ lạ.
‘Cách cầm đó là?’
Tư thế giống như hắn đang dùng rìu đập vào gốc cây.
Nếu xét về độ độc lạ thì nó không kém gì Quân Tử Bát Kiếm Thế. Điểm khác biệt duy nhất là trong khi tư thế của Quân Tử Bát Kiếm Thế là tĩnh thì tư thế của Yên Hào Định lại động.
Huýt.
Một cơn gió làm dịu đi cái nóng giữa hai người.
"Lại đây.”
"Con đến đây."
Yên Hào Định bổ nhào về phía Yên Vũ.
Đùng!
Âm thanh chạm đất giống như âm thanh của trống trận.
Mắt Yên Vũ sáng lên.
'Nó nhanh quá.'
Ngay lập tức Yên Hào Định thu hẹp khoảng cách rồi vung Phương Thiên Kích ra.
Xẹt!
Một đòn chẻ đôi theo đường chéo!
Đó thực sự là một đòn không thương tiếc. Sức mạnh và tốc độ đẫm máu khiến ông ta lạnh sống lưng, như thể hắn vừa vung kiếm vào kẻ thù chứ không phải người thân.
Thanh kiếm của Yên Vũ nhẹ nhàng đưa lên giữa.
Keng!
Phương Thiên Kích cứ thế văng ra ngoài.
Hai mắt của Yên Hào Định sáng lên.
‘Thật tuyệt.’
Trọng lượng của cây Phương Thiên Kích được làm hoàn toàn bằng sắt này nặng gấp ba lần thanh kiếm mà phụ thân đang dùng.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Tuy nhiên, nó vẫn nhẹ nhàng nhảy ra ngoài. Nội công trong kiếm thân thật đáng kinh ngạc.
Hắn phát hiện ra một điều cùng với cú đánh này. Những cuộc giao tranh nhẹ lúc đầu là vô nghĩa.
Hắn phải dùng toàn lực. Võ công của phụ thân, thần công của Yên gia đủ khủng khiép để có thể khống chế mọi thứ của Yên Hào Định.
Chấn cước của Yên Hào Định làm rung chuyển toàn bộ hậu viện.
Đó là một chấn cước mạnh hơn bao giờ hết. Yên Hào Định lợi dụng sức bật sau đó nhảy khỏi mặt đất và giáng một đòn giống như một chùm sáng.
Vù.
Sức mạnh của Phương Thiên Kích giáng xuống như thể chia đôi núi Thái Sơn, thực sự rất đáng sợ. Bất kể uy lực của nó là bao nhiêu, khí thế của nó cũng đủ để nghe thấy âm thanh của cao thủ thiên hạ.
Yên Vũ nhanh chóng vung kiếm.
Keng.
Phương Thiên Kích văng ra ngoài.
Cơ thể của Yên Hào Định xoay tròn tại chỗ như thể hắn biết điều đó sẽ xảy ra. Cùng lúc đó, hắn tung liên hoàn chưởng thẳng vào ngực của Yên Vũ.
Đó thực sự là một đòn tấn công khiến người ta mất cảnh giác.
Mắt Yên Vũ toát lên một vẻ ngạc nhiên.
Ầm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook