Hắc Ám Thống Trị Đô Thị
-
Chương 9
Nhìn xem Tiểu Dạ Nguyệt chỉ mất có đúng một tháng liền tu hành xong, đã có thể thể giơ lên 5000 cân cự đỉnh, toàn thân trong suốt tràn đầy sức sống.
Chúc Ngọc Nghiên quyết định sử dụng các loại Thiên Tài Địa Bảo quý hiếm để tẩy lễ cho nó.
Chúc Ngọc Nghiên vẻ mặt nghiêm túc, hỏi:" Tiểu Nguyệt Nguyệt, con chuẩn bị xong chưa...Theo lý thì phải năm tuổi mới tiến hành tẩy lễ, hiện tại làm trước song cháu còn quá nhỏ, ta sợ con chịu không nổi."
Thấy Dạ Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc, Loan Loan nhẹ giọng nói.
" Tẩy lễ chính là ở những gia tộc mạnh mẽ hoặc các thế lực lớn, thông thường khi những đứa trẻ có thiên tư lên năm tuổi sẽ tiến hành một lần quan trọng nghi thức, phong kín trong lô đồng, dùng nhiều rất nhiều các loại Thiên Tài Địa Bảo để tôi luyện thân thể, tăng cường tiềm chất."
Nghe tới đây, Dạ Nguyệt rốt cuộc biết tẩy lễ là cái gì, gật đầu nói:" Sư phó, ta không sợ đâu, nhất định ta sẽ chịu được đến cùng."
"Vậy được rồi, thế tiến hành ngay trong hôm nay đi!" Chúc Ngọc Nghiên trịnh trọng làm ra quyết định.
"Sư phó, nếu tẩy lễ thành công thì thực lực của ta có tăng lên không?" Đứa bé chớp đôi mắt to, tò mò hỏi.
" Sẽ có kinh hỉ đấy...Còn muốn tăng lên bao nhiêu còn phải xem biểu hiện của co." Chúc Ngọc Nghiên nghiêm túc nói.
Mặc dù nhìn Tiểu Dạ Nguyệt lớn lên nhưng nàng vẫn bị chấn động hết lần này tới lần khác.
Biểu hiện của thằng nhóc vô cùng kinh người, khiến người ta nghi ngờ nó có phải là con người thật không nữa.
Vì tẩy lễ cho Dạ Nguyệt, sớm hơn một tháng trước Chúc Ngọc Nghiên đã tiến hành các loại chuẩn bị, thuốc cổ, độc trùng, nước suối, đỉnh cổ...
Trên một hòn ngọc thạch rất lớn, đứa bé đang tắm rửa, Cẩm di không ngừng lấy nước suối ngọt mát rửa ráy cho nó, muốn để một cơ thể sạch sẽ nhất vào trong đỉnh.
Tất cả mọi người đều rất nghiêm túc, đứa bé cũng rất trịnh trọng, không nói câu nào, im lặng chuẩn bị.
Một cái đỉnh lớn màu đen ở trên có khắc nhật nguyệt sơn hà, điểu thú ngư trùng rất tinh xảo.
Lúc này trong đình đã đổ không ít nước, dưới đáy đã chất đầy đang bốc cháy, nước nhanh chóng sôi lên, đây là muốn dùng ngọn lửa nóng nhất để rèn luyện thuốc quý bá đạo nhất.
Chúc Ngọc Nghiên vẻ mặt chăm chú, tự mình đứng ở trước cái đỉnh, ném từng gốc cổ dược một vào trong.
Không bao lâu, trong nước sôi liền tỏa ra các loại mùi thuốc, thấm vào ruột gan, nước đã đổi màu.
Sau đó nàng lại lấy ra mấy chục cái bình ngọc, cẩn thận mở ra từng cái, trong cái bình đầu tiên 'vèo' một cái có một con rết lớn màu tím xông ra, dài hơn nửa mét, vô cùng khiếp người.
"Ba" một tiếng, giữa các ngón tay của Chúc Ngọc Nghiên lập loè hắc quang, một tia sáng đập nát đầu rết rồi ném vào trong nước sôi.
Sau đó, cái bình ngọc thứ hai bọc trong da dày được mở ra, ngân quang lấp lánh, một con Xuyên Sơn Giáp xông ra, chỉ dài có một thước, cả người màu bạc trắng lấp lánh.
Nó cũng bị đập vỡ đầu rồi ném vào trong nước sôi, sau khi kịch liệt giãy dụa liền bặt tiếng, trở thành một loại phụ dược.
Mấy chục cái bình ngọc đều được mở ra, có thú nhỏ kỳ dị, có độc trùng, tất cả đều rất đặc biệt, như rắn nhỏ màu vàng dài bằng cái đũa, nhện bạc biết bay các loại.
Nước trong đỉnh lập tức biến thành đủ mọi sắc màu, các loại mùi vị kỳ lạ bay ra.
Loan Loan lập tức xanh lét, đây thực sự là quá đáng sợ, chi chít bao nhiêu độc trùng thế này, còn có bao nhiêu là thuốc cổ, trộn vào nhau, nhìn kiểu gì cũng đều cho người ta dự cảm bất tường.
May là cái đỉnh này là chuẩn bị cho Dạ Nguyệt chứ không phải dùng để rèn luyện cho mình.
Theo nước dần sôi lên, nước trong đỉnh càng lúc càng ít, cuối cùng đã sắp cạn hết.
Dược thảo và các loại dị trùng đều bị đun thành dịch, đây chính là phụ dược, tới lúc đó có thể giảm nhẹ sự đau đớn của Dạ Nguyệt, cũng có thể giúp nó luyện hóa các loại Thiên Tài Địa Bảo dễ dàng.
Tiếp đó Chúc Ngọc Nghiên lấy ra hai cái nhọc hạp, đây mới chính là nguyên liệu chính hôm nay.
Nhất thời, nhất cổ bức người màu xanh biếc xuất hiện tại trước mặt mọi người.
" Lần này sư tôn chơi lớn rồi, ngay cả Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng Liệt Hỏa Hạnh Sơ Kiều đều dùng tới".
Nhìn xem hai cái ngọc hạp trước mặt, Loan Loan hít một ngụm khí lạnh, bởi vì nàng nhận ra hai loại dược thảo này lên mới hãi nhiên như vậy.
Bên cạnh, Dạ Nguyệt mặc dù không nhìn thấy vẻ mặt của Loan Loan, nhưng cũng có thể từ giọng nói đoán ra được, có chút bất an nói.
" Sư tỷ, Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng Liệt Hỏa Hạnh Sơ Kiều là cái gì".
Loan Loan có chút thương hại nhìn đứa bé ba tuổi rưỡi bên dưới, mới chậm rãi giải thích.
" Hai loại dược thảo này cũng không thể gọi là dược thảo nữa mà phải gọi là Tiên Phẩm, nhưng bọn nó cũng không phải là loại có ích, nó chính là một loại hi thể kịch độc".
" Bát Giác Huyền Băng Thảo, là một loại kì hoa có tính cực hàn, nó có thể làm cho tâm tình trở nên lạnh lẹo, đầu môi tê dại".
" Trong vòng mười thước xung quanh, hàn khí bức người, trong thời gian dài sẽ khiến hàn độc xâm hại cơ thể".
" Đừng nói là ăn, nếu chỉ để nó bên cạnh cũng bị coi là xui xẻo, muốn tháo nó xuống, chỉ có thể dùng vật làm bằng kim thiết mà thôi".
" Khác với Bát Giác Huyền Băng Thảo, Liệt Hỏa Hạnh Sơ Kiều là một gốc hỏa kịch độc tiên phẩm, chỉ sinh trưởng tại nơi cực nhiệt".
" Loại này cho dù là tại nham thạch nóng cháy vẫn có thể sinh tồn, tất cả tác dùng đều đối nghịch so với Bát Giác Huyền Băng Thảo".
Nghe xong, Dạ Nguyệt sợ hãi lùi một bước, đây không phải muốn chơi chết hắn sao...
Mà Chúc Ngọc Nghiên đương nhiên cũng không biết hai người họ nói gì, mà dù có biềt nàng cũng không quan tâm.
Chỉ thấy lần này nàng cũng không dám dùng tay cầm những dược liệu tùy tiện như những lần trước, chỉ thấy bàn tay vung lên nhất thời hai cái vải gấm từ trong tay áo quấn lấy hai cái tiên thảo.
Một cái vải gấm quấn lấy một cái cây hình bát giác trông như đóa hoa bát giác lớn.
Ở giữa, những cái nhụy hoa trông giống như bông tuyết trong không khí, bên tronghông có bất kì hương thơm nào.
Một cái khác quấn lấy một cái cây toàn thân đỏ rực, hình dáng giống như một cây cải trắng.
Ngay tại hai cái vải gấm quấn lấy hai cây tiên thảo, trong nháy mắt phát lực đồng thời đem hai chu tiên thảo kéo bay về hướng dược đỉnh.
Cùng lúc đó, hai tay nàng bỗng nhiên vận lên mội lực chấn nát hai cái vải gấm.
Lựa chọn của Chúc Ngọc Nghiên không thể nghi ngờ là chính xác tuyệt đối, cơ hồ ngay khi nàng chấn nát hai cái vải gấm, bên trái vải gấm đã biến thành băng côn, mà phía bên vải gấm phải tích tắc biến thành que than.
Nếu làm cho công hiệu của hai chu tiên phẩm dược thảo thông qua vải gấm trực tiếp truyền vào trong cơ thể chính mình, sợ rằng dã gặp chuyện không may rồi.
Hai chu tiên thảo chẳng phân biệt được trước sau rơi xuống dược đỉnh.
Nói cũng kỳ quái, lúc trước vẫn còn vô cùng lạnh và vô cùng nóng nhưng khi hai tiên phảm ở gần nhau, hai loại trạng thái lại đồng thời biến mất.
Phía trên Bát Giác Huyền Băng Thảo bao phủ một tầng hồng quang nhàn nhạt, mà phía trên Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ lại bao phủ một tầng bạch khí nhàn nhạt.
Tiên thảo cho dù tốt thì cũng phải hiểu rõ ràng đặc tính mới được phép sử dụng, nếu không chẳng những không có chỗ tốt mà ngược lại còn tự đưa bản thân vào chỗ chết.
Cho dù là tiên thảo đại bổ mà không có phương pháp sử dụng đặc thù thì cũng giống như thuốc kịch độc sẽ gây chết người.
Nhưng may mắn trong tay Chúc Ngọc Nghiên có một trương cổ phương tên là Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn có thể vận dụng tốt đa hai loại dược liệu này.
Dưới đỉnh chất đầy gỗ hừng hực ánh lửa, đốt khiến cái đỉnh lớn tổ truyền này kêu ầm ầm
Trong đỉnh, dịch thể sôi sùng sục, hai loại tiên phẩm đó càng hừng hực tới mức chói mắt, chia làm hai phần.
Dịch thể hai dòng nước phân biệt một dòng màu nhũ bạc và một dòng đỏ thẫm.
Kì dị hơn chính là chúng mặc dù cùng tồn tại trong dược đỉnh nhưng luôn có thể phân định rõ ràng, hai dòng nước này không hề xâm phạm lẫn nhau, thủy chung vẫn bào trì trạng thái cân bằng.
Hơi nước cuồn cuộn bốc lên, một mùi hương đặc biệt nồng ùa ra.
"Đun sôi thành thuốc, Tiểu Nguyệt Nguyệt mau chuẩn bị đi, sắp phải vào đỉnh rồi đấy." Chúc Ngọc Nghiên nghiêm túc nói.
" Ta biết rồi!" Dạ Nguyệt lớn tiếng đáp lại.
Lửa to đun thuốc, thế lửa cực mành, mùi hương nồng đậm.
Chúc Ngọc Nghiên quay đầu lại giục:" Tiểu Nguyệt Nguyệt mau vào trong đỉnh, có thể tiến hành tẩy lễ rồi".
" Sư phó, ta đã chuẩn bị xong từ lâu rồi!
Sau khi tắm xong Dạ Nguyệt trắng nõn toàn thân óng ánh, thoạt nhìn rất đẹp và dễ thương.
Nó tung người nhảy một cái liền rơi vào trong cái đỉnh lớn đang sôi sùng sục, màu nhũ bạc và một dòng đỏ thẫm quang mang bao quanh lấy nó.
"Đóng đỉnh!"
Chúc Ngọc Nghiên hét, Loan Loan cùng Cẩm di lấy tới một cái nắp đỉnh cực lớn màu đen kịt, hợp lực đậy nắp lên, không một khe hở.
Trong tay nàng, còn có một loại chính Kim Cương Dịch còn chưa được đun, bởi vì nàng sợ Dạ Nguyệt không chịu nổi.
Dù sao thì tuổi của nó vẫn quá nhỏ, phải xem tình hình rối mới quyết định.
Kim Chung Tráo có danh xưng là thiên hạ đệ nhất về phòng thủ.
Đạt đến cảnh giới thập nhị quan, cơ thể kim cương bất hoại, không sợ nước, lửa hay vạn độc xâm nhập cơ thể, hít một hơi là có thể không ăn không nghỉ, lặn sâu dưới nước trong 500 ngày, công lực cuồn cuộn không hết, cực kỳ là thần kỳ.
Không biết có phải môn nội công này quá khó tu luyện hay không, mà ngoài trừ người sáng lập ra Đại Ma đạt tới thập nhị quan thì chưa ai có thể tu luyện tới cảnh giới đó, tối đa chỉ tu luyện tới thập nhất quan thì không tiến thêm được bước nào nữa.
Luyện chế loại thần dịch này cũng không dễ dàng là do các vị cao tăng tu luyện Kim Chung Tráo đạt tới thập nhất quan, áp súc nội lực ngưng tụ thảnh một loại dịch thể rồi dùng các loại nguyên liệu quý hiếm chế tạo mà thành.
Hàng năm có thể sản xuất ra mấy chục giọt là tốt năm rồi.
Kim Cương Dịch có tác dụng trực tiếp dịch cân tẩy tủy cùng gia tăng lực lượng cơ thể.
Loài này thần dịch này có thể so sánh Tẩy Tủy Đan.
Tẩy Tủy Đan vốn là đan dược xuất từ Thiên Trúc, sau đó từ trong tay Đạt Ma Tổ Sư sáng lập ra Thiếu Lâm Tự liền trở thành thánh phẩm đan dược của Thiếu Lâm.
Loại này đan dược liền có thể triệt để cải thiện thể chất của con người, dựa vào thể chất ban đầu của người phục đan mà quyết định xem có thể khiến thân thể lột xác đến mức nào.
Tẩy Tủy Đan có thể trở thành Thiếu Lâm bất truyền đan dược bởi đây là một trong những loại cực kỳ hiếm có đan dược có thể khiến người phục đan có thể biến Hậu Thiên Thể Chất trở thành Tiên Thiên Thể Chất
Chỉ cần bản thân thể chất người phục đan chạm đến cực hạn của hậu thiên, liền có xác xuất rất lớn đột phá tiên thiên thể chất.
Nếu không phải loại đan dược này cùng với Tứ Đại Thần Công liền khiến Thiếu Lâm Tự cao thủ xuất hiện lớp lớp, cực kỳ mạnh mẽ gần như chắc chắn đứng nhất võ lâm.
Chỉ cần Tẩy Tủy Đan cùng Tứ Đại Thần Công không mất, Thiếu Lâm liền vĩnh viễn không ngã.
Hí!
Vừa tiếp xúc màu nhũ bạc kia, Dạ Nguyệt đã nhịn không được hít một hơi khí lạnh.
Hàn độc hàn ý tuyệt không phải băng hàn bình thường, mà là băng hàn thiết cốt có thể trực tiếp xuyên thấu thân thể nhập vào cốt tủy, khiến người khó có thể chịu được.
Lúc vừa bắt đầu, thân thể Dạ Nguyệt vẫn một mực run rẩy, sắc mặt trở nên phát xanh phát tím, giống như bản thân bị trọng thương vậy, khiến hắn thống khổ không chịu nổi.
Hàn độc có tuyệt hàn chi ý, từ bốn phương tám hướng nhập vào làn dan, huyết nhục, nhập vào trong cốt tủy Dạ Nguyệt, khiến cốt tủy kêu lên "Cách cách".
Cổ băng hàn chi cảnh kia càng như đao nhận, từng đao đao cắt lấy cốt cách khiến Dạ Nguyệt cực kỳ thống khổ, quả thực như muốn lấy mạng hắn.
" Ah. . . Ah. . .".
Sau khi băng hàn chi ý không ngừng xâm lấn, Dạ Nguyệt cũng không nhịn được nửa phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Cũng không lâu lắm, Dạ Nguyệt tựa hồ đã bị triệt để đông cứng lại.
Hàn khí một lần lại một lần xâm nhập vào cơ thể Dạ Nguyệt, trong cốt cách rõ ràng ẩn ẩn bị bịt kín một tầng băng vụ hơi mỏng, mà các gân cốt và mạch máu cũng những hàn khí kia đông cứng khiến khó có thể vận hành.
Thời gian dần qua Dạ Nguyệt mới dần thích ứng, chỉ có điều thần sắc vẫn tái nhợt đến dọa người.
Trong chỉ chóng chớp mắt, bốn phía nhiệt độ cực nóng, bên trong cốt cách băng tinh bị nhiệt độ làm cho tan chảy.
Hắn chỉ cảm tháy trong bụng giống như bị hỏa thiêu, lục phủ ngũ tạng đều như bị hỏa phần thiêu, khó chịu thống khổ chí cực.
Dạ Nguyệt cố nén không phát ra nửa điểm thanh âm, trên mặt cũng đã là mồ hơi rơi như mưa, sắc mặt đỏ bừng vô cùng.
Lúc này, cả người đã hoàn toàn biến thành màu lam, ngay sau đó, lại là một tầng màu đỏ dâng lên, lúc này nhìn Dạ Nguyệt, tình trạng giống như hài tử mới sinh lam, hồng hợp thể, nhìn qua cực kỳ kỳ dị.
Trong quá trình này, tinh thần của Dạ Nguyệt lại gặp phải tình trạng nguy hiểm vô cùng.
Hai loại cực đoan đánh sâu vào trong cơ thể, thống khổ thậm chí đã vượt qua nhiều lần so với lúc trước bất cứ lần nào tắm thuốc.
"Tiếp tục như vậy không ổn, sư đệ có chịu hay không? Sư tôn! Thật sự không cho ta can thiệp sao?" Loan Loan hỏi.
Mặt Chúc Ngọc Nghiên nghiêm trọng, nói: "Đỉnh thuốc đã phong kín, nếu như tùy tiện đi động vào có thể sẽ khiến tinh hoa dược tính nổ tung, tiêu tán trong thiên địa."
Băng hỏa hai loại năng lượng mặc dù lúc trước đã có dung hợp, nhưng sau một lúc, lại điên cuồng công kích, tiên phẩm dược thảo ẩn chứa dược lực kinh khủng, băng hỏa tương khắc, trong nháy mắt năng lượng bộc phát đánh sâu vào cơ thể,...
Dạ Nguyệt thậm chí ngay cả cơ hội dùng ý chí lực để chống cự cũng không có, chỉ chốc lát sau hắn đã lâm vào trong trạng thái hôn mê.
"Được rồi, không có chuyện ngoài ý muốn thì Tiểu Nguyệt Nguyệt chắc chắn sẽ thành công!" Chúc Ngọc Nghiên nói, kích động phi thường .
" Sư tôn, vậy đại khái cần thời gian bao lâu?" Loan Loan hỏi.
"Khó mà nói, thời gian tẩy lễ có biên độ rất lớn, một ngày hay đến tận ba tháng không chừng." Chúc Ngọc Nghiên cau mày nói.
"Cái gì?" Loan Loan đờ ra, chẳng trách sư tôn để nàng chuẩn bị rất nhiều loại gỗ này.
Chất dịch trải qua ròng rã một ngày, màu nhũ bạc cùng màu đỏ thấm chất lỏng đặc sôi trào, chưa khô cạn mấy, Dạ Nguyệt hai mắt nhắm nghiền, vẫn còn đang trong cơn hôn mê, cả người đỏ đậm giống như là sắp rỉ ra máu, hai màu chất lỏng không ngừng tiến vào trong cơ thể nó từ lỗ chân lông, sau đó lại thải ra chất bẩn, tẩy lễ liên tục.
Đây là một quá trình đáng sợ, phi thường đau đớn, trẻ con bình thường sao có thể chịu nổi, có lẽ sẽ bị đau chết tươi!
Chất lỏng màu nhũ bạc cùng màu đỏ thắm không phải là đơn giản cọ rửa ngoài da, mà là xông vào trong cơ thể, điên cuồng trùng kích, như nứt xương cùng xoắn thịt cùng chặt đứt gân mạch là chuyện bình thường.
Màu nhũ bạc cùng màu đỏ thắm chất dịch tẩy lễ thân xác, từ ngoài vào trong, toàn thân phát sáng.
Còn xương gần như đứt đoạn cuối cùng cũng được chữa trị, càng thêm rắn chắc, trắng loáng mà óng ánh.
Ròng rã một ngày một đêm, Dạ Nguyệt đã trải qua một lần lột xác khó có thể tưởng tượng !
Khi đến lúc sáng sớm, nó mở mắt ra, hô" Sư phó, chất lỏng gần cạn rồi."
"Thành công!"
Chúc Ngọc Nghiên đại hỉ, kêu Loan Loan giở lên nắp đỉnh, chỉ thấy đứa bé cả người long lanh, lỗ chân lông phát sáng chói lọi, không cần nghĩ cũng biết, đứa nhóc đã được chỗ tốt.
Chúc Ngọc Nghiên một hồi do dự, cuối cùng cắn răng, nói: "Đem Kim Cương Dịch lấy ra, đổ vào trong.
Cẩm di vào trong nhà lấy ra một chiếc bình sứa, từ bên trong đổ ra lấy hai giọt màu màu vàng kim dịch thuỷ vào chậu nước, rồi rót vào trong đỉnh.
"Đậy nắp đỉnh!" Chúc Ngọc Nghiên ra lệnh.
Lần này càng thêm kịch liệt, ba loại chân dịch hỗn hợp ở chung một chỗ, Liệt Hỏa Hạnh Sơ Kiều đỏ thẫm, Kim Cương Dịch màu vàng kim, Bát Giác Huyền Băng Thảo màu nhũ bạc, bọn chúng đều là những Thiên Tài Địa Bảo hiếm có, giãy dụa cùng va chạm mãnh liệt, như muốn nghiền nát cái đỉnh này.
Ba loại chất dịch sức mạnh, đồng thời hướng về Dạ Nguyệt huyết mạch bên trong quán chú mà đi.
Máu cùng gân cốt dường như đang cộng minh, toàn thân khí huyết giống như là hải triều,
Chập trùng bành trướng, cọ rửa gân cốt, mạch quản, da thịt.
“Tê... Khí huyết như biển...".
Bên ngoài Chúc Ngọc Nghiên rung động, nàng nghe được trên thân Dạ Nguyệt truyền ra hải triều thanh âm.
Hùng hồn khí huyết lao nhanh không ngừng, tựa như trăm sông đổ về một biển, một mảnh vương dương.
Mà đứa bé vẫn nhắm chặt hai mắt, dường như không có cảm nhận được chút gì, ba loại chất dịch sức mạnh lưu chuyển, vòng đi vòng lại.
Không ngừng rèn luyện huyết mạch, gân cốt, da thịt, càng ngày càng lớn khí huyết triều tịch, tán phát ra,
Tại cái này trong núi sâu, quanh quẩn lên từng đợt hải triều thanh âm......
Quá trình này kéo dài đến hai ngày hai đêm, cuối cùng tất cả đều yên tĩnh lại, nắp đỉnh bị văng ra, đứa bé nhảy một cái hai mươi mấy mét cao, bay lên trời cao.
"Dính quá, bị dính rồi!"
Nó không ngừng xoa cái mông, cả người đen kịt, chỉ có một đôi mắt to đảo lia lịa, linh động vô cùng, còn các chỗ khác như bị trét than, trông như một con khỉ.
Mọi người đều đờ ra, vừa mới nãy Dạ Nguyệt vậy mà đẩy mạnh mở nắp đỉnh trầm trọng, đồng thời cùng nắp đỉnh nhảy vọt lên trời cao, vậy mà nhảy lên cao đến như vậy, là hai mươi mấy mét a.
Chúc Ngọc Nghiên ha ha cười to, nàng đã thành công, đứa bé thành công viên mãn.
Dạ Nguyệt rơi xuống đất, Loan Loan chạy tới, lại nặn lại sờ nó, rồi cùng lấy nước mát vào giúp nó rửa ráy.
Loan Loan giật mình phát hiện, nó như lột da, da chết màu đen bóc ra từng mảng, lộ ra thân thể nho nhỏ trắng noãn óng ánh, bảo quang vờn quanh.
"Oa oa, sư đệ ngươi là con tằm hả, sao lại lột một lớp da dày đến vậy?"
Loan Loan hô tô lên, nhìn thân thể nó trong suốt có ánh sáng lộng lẫy hâm mộ không thôi.
Dạ Nguyệt quá lúng túng, khẩn trương cầm được một bộ quần áo mặc lên trên người, khiến mọi người cười vang.
" Tiểu Nguyệt, cho chúng ta nhìn một chút, ngươi có biến hóa thế nào đi." Cẩm di cũng có chút hào hứng nói nói.
"Đến đây, Tiểu Nguyệt Nguyệt lại đây nâng đỉnh, thử xem thân thể của con mạnh bao nhiêu." Chúc Ngọc Nghiên nói.
"Lên!"
Dạ Nguyệt từ đỉnh đồng nghìn cân nâng lên, một đường tiến tới, sau đó vậy mà nâng lên đỉnh hắc kim nặng đến bảy ngàn cân, ba nữ nhân toàn bộ đều hoá đá.
Phải biết rằng trước đó Dạ Nguyệt đã rất thần dị, có thể nâng lên đỉnh hắc kim nặng 5000 cân cũng đã vô cùng kinh người.
Hiện tại lại một hơi giơ lên đỉnh hắc kim 7000 cân, khiến một nhóm người đờ ra đỉnh đồng, nói không ra lời.
"Đây còn không phải là giới hạn của nó, tiếp tục!" Chúc Ngọc Nghiên run rẩy, có thể tưởng tượng đang kích động tới mức độ như thế nào.
"ẦMM!!!"
Lần nâng đỉnh cuối cùng, Dạ Nguyệt nâng cái đỉnh to nặng nhất ở đây vượt qua khỏi đỉnh đầu, đó là một cái hắc đỉnh nặng tám nghìn cân, mặt trên có khắc một con ác long hung dữ.
Ba người tất cả đều kinh hãi, mới tuổi này, loại thần lực này, xưa nay cũng chưa có nghe nói qua!
Hai tay loáng một cái, thần lực tám ngàn cân, đây chỉ là một đứa bé không đủ bốn tuổi, bọn họ chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy, từng cái từng cái đều ngẩn người, miệng há rộng ra.
Chúc Ngọc Nghiên cũng chấn kinh tột độ, nâng đứa bé lên, sau đó sờ nặn trên dưới nhiệt tình, này thật không phải là hình người quái thú sao?
" Sư đệ, ngươi nói thật đi, ngươi được làm từ cái gì vậy?"
Loan Loan nhéo nhéo cái má đứa bé, cảm thấy có cảm giác như là đang sờ một khối ngọc.
Dạ Nguyệt cả người trắng noãn óng ánh, ánh sáng thần thánh thu vào trong, tóc mềm đen thui rối tung dài đến vai, mắt to linh động, thần thái sáng láng, tinh thần phi thường sung mãn.
" Tiểu Nguyệt, con có thấy không khỏe ở đâu không?" Cẩm di hỏi, sợ nó trong quá trình lột xác bị dính tai hoạ ngầm gì đó.
Dạ Nguyệt phát âm thanh non nớt, chăm chú đáp lại:" Không có cháu cảm giác rất tốt, tinh lực dồi dào, có khí lực dùng mãi không hết."
Cảm di nở nụ cười, lôi kéo hắn nhìn trái nhìn phải, thấy không có vấn đề gì, triệt để yên tâm.
Sau đó, Dạ Nguyệt lần thứ hai giơ lên đỉnh nặng tám ngàn cân, đi vòng quanh đất trống một lần, tuy rằng cực kỳ trầm trọng, thế nhưng nó cũng không có hả mồm thở dốc, thần lực kinh thế!
Khi hắn thả xuống đỉnh, đất rung núi chuyển, chấn động này khiến mặt đất rung rung mãnh liệt, kinh sợ đến mức mí mắt ba người co giật.
" Tiểu Nguyệt Nguyệt, con tuy rằng tẩy lễ thành công, sức mạnh tăng vọt, thế nhưng không thể kiêu ngạo, phải biết trong thiên địa này cường giả rất nhiều, mà kẻ nào cũng cực kỳ kinh khủng." Chúc Ngọc Nghiên nghiêm túc nhắc nhở.
" Sư phó, con rõ rồi ạ!" Dạ Nguyệt chăm chú gật đầu.
Một chút sức mạnh này của hắn so với One Piece Thế Giới những Tứ Hoàng hay Đại Tướng một khi chiến đâu lên động tý thì hủy diệt cả một hòn đảo thì còn kém xa lắm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook