Hà Tần Hợp Lý
-
Chương 57: A Lý, em sai rồi..
*
Không khí lạnh kéo dài suốt mấy ngày nay, nhưng khi cách Tết Nguyên Tiêu hai ngày thì thời tiết lại trở nên thật đẹp.
Mặt trời đã lâu mới lại xuất hiện, một năm mới chính thức bắt đầu.
Những ngày nghỉ Tết kết thúc, mở cửa pháo nổ khắp nơi, tất cả nhân viên tập đoàn Trung Cần đều trở lại với công việc thường ngày, Tần Lý và Tần Miễn cũng bắt đầu đi làm.
Ngô Tuệ Nghiêu trở lại thành phố D, cô vẫn ở tại Xuân Sơn Uyển như cũ, Hà Đường gọi điện hẹn cô cùng nhau ăn cơm, đơn giản kể lại chuyện phát sinh gần một tháng qua, Ngô Tuệ Nghiêu cũng nghĩ giúp cho cô không ít chủ ý, đến cuối cùng, Ngô Tuệ Nghiêu ấp a ấp úng hỏi Hà Đường, có thể giúp cô ấy tìm một công việc ở Trung Cần hay không.
"Tốt nghiệp một năm rồi chỉ bán hàng trên mạng, những kiến thức học được mình sắp quên hết cả rồi, ba mẹ mình đều hy vọng mình tìm việc ở công ty mà đi làm." Ngô Tuệ Nghiêu nói, "Hà mẹ à, thật ngại quá, hay là cậu có thể giúp mình hỏi ông chủ Tần một chút được không, làm nhân viên văn phòng cũng không sao. Đương nhiên, anh ta không đồng ý cũng là chuyện rất bình thường, dù sao mình biết điều kiện nhận người của Trung Cần rất cao.”
Hà Đường quay về hỏi Tần Lý, không ngờ anh lập tức đồng ý.
"Anh đã thấy Ngô Tuệ Nghiêu, cô ấy rất có sức sống, là người chịu được cực khổ, lại học về chi phí chế tạo, vậy thì để cô ấy vào làm ở bộ phận dự toán đi.”
Hà Đường đem tin tức tốt này nói cho Ngô Tuệ Nghiêu, cúp điện thoại, Tần Lý liền giữ cô lại.
Anh rất nghiêm túc hỏi: "Đường Đường, vậy còn em? Chừng nào thì em từ chức ở Phú Dương để đến chỗ anh làm đây?"
Hai ngày sau, Hà Đường nộp đơn từ chức ở kiến trúc Phú Dương, bởi vì ký hợp đồng lao động, cô xem như vi phạm hợp đồng, bồi thường cho công ty một tháng tiền lương.
Vương Vũ Lâm rất nhanh liền chập nhận đơn từ chức của cô, trong vòng một tuần lễ, công việc của Hà Đường đều bàn giao cho Đỗ Phương Phương, lúc ở văn phòng thu dọn đồ đạc, Đỗ Phương Phương tiếc nuối nói: "Tiểu Hà sao lại đi gấp như vậy, mọi người mới làm đồng nghiệp có một năm thôi."
Hà Đường nói: "Giải quyết vấn đề cá nhân."
Đỗ Phương Phương hỏi: "Phải lập gia đình à?"
Hà Đường ngượng ngùng cười cười, nói: "Đúng vậy."
Đỗ Phương Phương nhìn nhìn chậu hoa hải đường trên bàn của cô, hỏi: "Là vương tử hoa hải đường sao?"
Hà Đường đem chậu hoa bỏ vào một cái túi bảo vệ môi trường, cẩn thận cột lại miệng túi, gật đầu: "Trả lời đúng rồi."
Đỗ Phương Phương vui vẻ nói: "Đến lúc đó đừng quên phát thiệp cưới cho tôi đó nha, dù gì chiếc nhẫn cầu hôn của cô là do tôi ăn trúng mà."
Hà Đường sửng sốt, nói: "Được."
Lúc này, Vương Vũ Lâm đi vào văn phòng làm việc, Đỗ Phương Phương thấy anh liền kêu lên: "Quản lý Vương quản lý Vương, Tiểu Hà sắp nghỉ việc rồi, có phải chúng ta nên tụ tập một chút đi, coi như tiệc chia tay cô ấy được không?"
Vương Vũ Lâm cười nói: "Được, mọi người chọn chỗ đi, tôi mời khách."
"Quản lý Vương vạn tuế!" Các đồng nghiệp đều hoan hô lên, Đỗ Phương Phương nói, "Hay là ngay tối nay luôn đi, ăn món cay Tứ Xuyên ở quán bên cạnh công ty, như thế nào?"
"Được." Vương Vũ Lâm đang ký tên vào văn kiện cho cấp dưới, ký xong ngẩng đầu hỏi Hà Đường, "Thế nào, buổi tối em có thể mời người ấy đến được chứ?"
Hà Đường còn đang sững sờ, Đỗ Phương Phương nắm vai cô, nói: "Ai nha, mời người nào đó luôn nha, gọi vương tử hoa hải đường của cô cùng đi luôn đi, một người lãng mạn như vậy, mọi người ở đây còn chưa thấy qua."
Hà Đường còn chưa kịp mở miệng, Vương Vũ Lâm đã nói: "Thôi đi, không tiện lắm đâu."
Thấy sắc mặt anh có chút trầm, Đỗ Phương Phương lập tức buông lỏng tay, ấm ức trở về chỗ ngồi.
Trước khi Vương Vũ Lâm rời đi, nói với Hà Đường: "Mọi người đặt chỗ rồi, tan tầm cứ đi trước, anh làm xong chuyện sẽ đến ngay."
"Vâng." Hà Đường gật gật đầu, Vương Vũ Lâm liếc nhìn cô, xoay người rời khỏi văn phòng.
********
Hà Đường gọi điện thoại nói với Tần Lý buổi tối các đồng nghiệp tổ chức liên hoan để chia tay cô, Tần Lý nói: "Ồ, thật trùng hợp, tối nay anh cũng có bữa tiệc, vừa định gọi điện thoại cho em. Em ăn cơm ở đâu, để anh xem khi xong tiệc có thể tới đón em không."
Hà Đường nói cho anh địa chỉ, Tần Lý nói khi nào đến sẽ gọi cho cô.
Sau khi tan sở, mười mấy đồng nghiệp trong bộ phận cùng nhau đi bộ đến quán món cay Tứ Xuyên bên cạnh kiến trúc Phú Dương. Ngồi vào chỗ không bao lâu, Vương Vũ Lâm đến.
Anh rất tự nhiên ngồi bên cạnh Hà Đường, công ty có tin đồn thưởng cuối năm của Vương Vũ Lâm đến 20 vạn, vì vậy mọi người gọi món ăn không khách khí chút nào, thậm chí còn muốn vài bình rượu ngon.
Người khác tới hỏi ý kiến Vương Vũ Lâm, anh cũng chỉ cười nhạt, nói: "Có thể, mọi người cứ tự nhiên gọi."
Hà Đường có chút băn khoăn, nhưng cũng không tiện ngăn cản, chỉ có thể yên lặng ngồi một bên.
Lúc này, Tiểu Phạm hỏi Vương Vũ Lâm: "Quản lý Vương, năm nay công ty đưa ra mục tiêu thật sự cao đó, có thể hoàn thành hết được sao?"
"Không cao lắm đâu, cả năm hợp đồng đều chỉ có 3 triệu, so với mục tiêu năm ngoái cao hơn 5000 vạn thôi, nhiệm vụ năm ngoái hoàn thành rất tốt, nên năm nay tất nhiên là muốn tiến bộ." Vương Vũ Lâm nhàn nhã uống trà, "Hơn nữa, nếu năm nay làm việc thật tốt, có lẽ có thể vượt chỉ tiêu đã đề ra."
"A?!" Các đồng nghiệp đều kinh hô lên, "Vượt chỉ tiêu? Vậy chẳng phải tới 6 triệu sao?"
Vương Vũ Lâm khí định thần nhàn nói: "Đúng vậy, có một hạng mục tương đối lớn, Tôn đổng muốn nắm lại."
Tiểu Phạm hỏi: "Hạng mục gì vậy?"
"Công trình xây mới trung học Thành Nam, trên cơ bản định tháng 5 đấu thầu thiết kế, tháng 10 đấu thầu thi công."
Tiểu Phạm tò mò hỏi: "Công trình dự tính là bao nhiêu?"
"4 triệu." Vương Vũ Lâm đáp, "Một trường học rất lớn, phỏng đoán quy mô giống như đại học vậy."
Mọi người lập tức thảo luận khí thế ngất trời, chị Phó làm về giá thầu, nói: "Hạng mục lớn như vậy muốn tìm liên danh thật không đơn giản đâu, Tôn đổng phải tìm nhiều đơn vị cùng nhau liên danh đấu thầu mới được."
"Phí đấu thầu cũng khó mà nói nha." Đỗ Phương Phương nói, "Những 4 triệu mà, một công ty phải đưa ra bao nhiêu? Mấy chục vạn chắc cũng còn chưa đủ."
Chị Phó nói: “Chỉ tiêu lớn như vậy, nếu tìm được liên danh, mỗi công ty bỏ ra 100 vạn cũng không là vấn đề!"
"Những việc này mọi người cũng không cần lo." Vương Vũ Lâm liếc mắt nhìn Hà Đường, mọi người biết Hà Đường sắp nghỉ việc, những vấn đề liên quan đến chuyện cơ mật của ngành sản xuất tất nhiên không tiện nói ra.
Tiểu Phạm lắm miệng lại thêm một câu: "Nhưng nếu không trúng thầu này, chẳng phải là tổn thất rất lớn sao?"
Vương Vũ Lâm cười rộ lên, nói: "Nếu không trúng, sang năm mọi người sẽ không còn nhìn thấy tôi."
"A? Tại sao vậy?" Đỗ Phương Phương kinh ngạc nói, "Quản lý Vương, anh là nam thần của toàn thể nhân viên nữ của Phú Dương bọn em mà, anh đừng nói đùa với bọn em chứ."
Vương Vũ Lâm cười ha ha, cầm ly trà trong tay uống một hơi cạn sạch, nói: "Vậy em sẽ phải chúc cho tôi may mắn rồi. Tiểu Phạm, khui rượu."
Tiểu Phạm mở chai rượu đỏ ra, lần lượt rót hết một vòng. Vương Vũ Lâm cầm ly rượu lên, nói: "Một ly này kính mọi người, mọi người nếu không muốn thấy tôi cuốn gói cút đi thì xin mời cùng tôi, chúng ta cùng nhau cố gắng, năm mới cũng phải lên tinh thần chứ."
Mọi người cụng ly, Vương Vũ Lâm ngửa cổ, uống cạn một ly rượu.
Không khí lạnh kéo dài suốt mấy ngày nay, nhưng khi cách Tết Nguyên Tiêu hai ngày thì thời tiết lại trở nên thật đẹp.
Mặt trời đã lâu mới lại xuất hiện, một năm mới chính thức bắt đầu.
Những ngày nghỉ Tết kết thúc, mở cửa pháo nổ khắp nơi, tất cả nhân viên tập đoàn Trung Cần đều trở lại với công việc thường ngày, Tần Lý và Tần Miễn cũng bắt đầu đi làm.
Ngô Tuệ Nghiêu trở lại thành phố D, cô vẫn ở tại Xuân Sơn Uyển như cũ, Hà Đường gọi điện hẹn cô cùng nhau ăn cơm, đơn giản kể lại chuyện phát sinh gần một tháng qua, Ngô Tuệ Nghiêu cũng nghĩ giúp cho cô không ít chủ ý, đến cuối cùng, Ngô Tuệ Nghiêu ấp a ấp úng hỏi Hà Đường, có thể giúp cô ấy tìm một công việc ở Trung Cần hay không.
"Tốt nghiệp một năm rồi chỉ bán hàng trên mạng, những kiến thức học được mình sắp quên hết cả rồi, ba mẹ mình đều hy vọng mình tìm việc ở công ty mà đi làm." Ngô Tuệ Nghiêu nói, "Hà mẹ à, thật ngại quá, hay là cậu có thể giúp mình hỏi ông chủ Tần một chút được không, làm nhân viên văn phòng cũng không sao. Đương nhiên, anh ta không đồng ý cũng là chuyện rất bình thường, dù sao mình biết điều kiện nhận người của Trung Cần rất cao.”
Hà Đường quay về hỏi Tần Lý, không ngờ anh lập tức đồng ý.
"Anh đã thấy Ngô Tuệ Nghiêu, cô ấy rất có sức sống, là người chịu được cực khổ, lại học về chi phí chế tạo, vậy thì để cô ấy vào làm ở bộ phận dự toán đi.”
Hà Đường đem tin tức tốt này nói cho Ngô Tuệ Nghiêu, cúp điện thoại, Tần Lý liền giữ cô lại.
Anh rất nghiêm túc hỏi: "Đường Đường, vậy còn em? Chừng nào thì em từ chức ở Phú Dương để đến chỗ anh làm đây?"
Hai ngày sau, Hà Đường nộp đơn từ chức ở kiến trúc Phú Dương, bởi vì ký hợp đồng lao động, cô xem như vi phạm hợp đồng, bồi thường cho công ty một tháng tiền lương.
Vương Vũ Lâm rất nhanh liền chập nhận đơn từ chức của cô, trong vòng một tuần lễ, công việc của Hà Đường đều bàn giao cho Đỗ Phương Phương, lúc ở văn phòng thu dọn đồ đạc, Đỗ Phương Phương tiếc nuối nói: "Tiểu Hà sao lại đi gấp như vậy, mọi người mới làm đồng nghiệp có một năm thôi."
Hà Đường nói: "Giải quyết vấn đề cá nhân."
Đỗ Phương Phương hỏi: "Phải lập gia đình à?"
Hà Đường ngượng ngùng cười cười, nói: "Đúng vậy."
Đỗ Phương Phương nhìn nhìn chậu hoa hải đường trên bàn của cô, hỏi: "Là vương tử hoa hải đường sao?"
Hà Đường đem chậu hoa bỏ vào một cái túi bảo vệ môi trường, cẩn thận cột lại miệng túi, gật đầu: "Trả lời đúng rồi."
Đỗ Phương Phương vui vẻ nói: "Đến lúc đó đừng quên phát thiệp cưới cho tôi đó nha, dù gì chiếc nhẫn cầu hôn của cô là do tôi ăn trúng mà."
Hà Đường sửng sốt, nói: "Được."
Lúc này, Vương Vũ Lâm đi vào văn phòng làm việc, Đỗ Phương Phương thấy anh liền kêu lên: "Quản lý Vương quản lý Vương, Tiểu Hà sắp nghỉ việc rồi, có phải chúng ta nên tụ tập một chút đi, coi như tiệc chia tay cô ấy được không?"
Vương Vũ Lâm cười nói: "Được, mọi người chọn chỗ đi, tôi mời khách."
"Quản lý Vương vạn tuế!" Các đồng nghiệp đều hoan hô lên, Đỗ Phương Phương nói, "Hay là ngay tối nay luôn đi, ăn món cay Tứ Xuyên ở quán bên cạnh công ty, như thế nào?"
"Được." Vương Vũ Lâm đang ký tên vào văn kiện cho cấp dưới, ký xong ngẩng đầu hỏi Hà Đường, "Thế nào, buổi tối em có thể mời người ấy đến được chứ?"
Hà Đường còn đang sững sờ, Đỗ Phương Phương nắm vai cô, nói: "Ai nha, mời người nào đó luôn nha, gọi vương tử hoa hải đường của cô cùng đi luôn đi, một người lãng mạn như vậy, mọi người ở đây còn chưa thấy qua."
Hà Đường còn chưa kịp mở miệng, Vương Vũ Lâm đã nói: "Thôi đi, không tiện lắm đâu."
Thấy sắc mặt anh có chút trầm, Đỗ Phương Phương lập tức buông lỏng tay, ấm ức trở về chỗ ngồi.
Trước khi Vương Vũ Lâm rời đi, nói với Hà Đường: "Mọi người đặt chỗ rồi, tan tầm cứ đi trước, anh làm xong chuyện sẽ đến ngay."
"Vâng." Hà Đường gật gật đầu, Vương Vũ Lâm liếc nhìn cô, xoay người rời khỏi văn phòng.
********
Hà Đường gọi điện thoại nói với Tần Lý buổi tối các đồng nghiệp tổ chức liên hoan để chia tay cô, Tần Lý nói: "Ồ, thật trùng hợp, tối nay anh cũng có bữa tiệc, vừa định gọi điện thoại cho em. Em ăn cơm ở đâu, để anh xem khi xong tiệc có thể tới đón em không."
Hà Đường nói cho anh địa chỉ, Tần Lý nói khi nào đến sẽ gọi cho cô.
Sau khi tan sở, mười mấy đồng nghiệp trong bộ phận cùng nhau đi bộ đến quán món cay Tứ Xuyên bên cạnh kiến trúc Phú Dương. Ngồi vào chỗ không bao lâu, Vương Vũ Lâm đến.
Anh rất tự nhiên ngồi bên cạnh Hà Đường, công ty có tin đồn thưởng cuối năm của Vương Vũ Lâm đến 20 vạn, vì vậy mọi người gọi món ăn không khách khí chút nào, thậm chí còn muốn vài bình rượu ngon.
Người khác tới hỏi ý kiến Vương Vũ Lâm, anh cũng chỉ cười nhạt, nói: "Có thể, mọi người cứ tự nhiên gọi."
Hà Đường có chút băn khoăn, nhưng cũng không tiện ngăn cản, chỉ có thể yên lặng ngồi một bên.
Lúc này, Tiểu Phạm hỏi Vương Vũ Lâm: "Quản lý Vương, năm nay công ty đưa ra mục tiêu thật sự cao đó, có thể hoàn thành hết được sao?"
"Không cao lắm đâu, cả năm hợp đồng đều chỉ có 3 triệu, so với mục tiêu năm ngoái cao hơn 5000 vạn thôi, nhiệm vụ năm ngoái hoàn thành rất tốt, nên năm nay tất nhiên là muốn tiến bộ." Vương Vũ Lâm nhàn nhã uống trà, "Hơn nữa, nếu năm nay làm việc thật tốt, có lẽ có thể vượt chỉ tiêu đã đề ra."
"A?!" Các đồng nghiệp đều kinh hô lên, "Vượt chỉ tiêu? Vậy chẳng phải tới 6 triệu sao?"
Vương Vũ Lâm khí định thần nhàn nói: "Đúng vậy, có một hạng mục tương đối lớn, Tôn đổng muốn nắm lại."
Tiểu Phạm hỏi: "Hạng mục gì vậy?"
"Công trình xây mới trung học Thành Nam, trên cơ bản định tháng 5 đấu thầu thiết kế, tháng 10 đấu thầu thi công."
Tiểu Phạm tò mò hỏi: "Công trình dự tính là bao nhiêu?"
"4 triệu." Vương Vũ Lâm đáp, "Một trường học rất lớn, phỏng đoán quy mô giống như đại học vậy."
Mọi người lập tức thảo luận khí thế ngất trời, chị Phó làm về giá thầu, nói: "Hạng mục lớn như vậy muốn tìm liên danh thật không đơn giản đâu, Tôn đổng phải tìm nhiều đơn vị cùng nhau liên danh đấu thầu mới được."
"Phí đấu thầu cũng khó mà nói nha." Đỗ Phương Phương nói, "Những 4 triệu mà, một công ty phải đưa ra bao nhiêu? Mấy chục vạn chắc cũng còn chưa đủ."
Chị Phó nói: “Chỉ tiêu lớn như vậy, nếu tìm được liên danh, mỗi công ty bỏ ra 100 vạn cũng không là vấn đề!"
"Những việc này mọi người cũng không cần lo." Vương Vũ Lâm liếc mắt nhìn Hà Đường, mọi người biết Hà Đường sắp nghỉ việc, những vấn đề liên quan đến chuyện cơ mật của ngành sản xuất tất nhiên không tiện nói ra.
Tiểu Phạm lắm miệng lại thêm một câu: "Nhưng nếu không trúng thầu này, chẳng phải là tổn thất rất lớn sao?"
Vương Vũ Lâm cười rộ lên, nói: "Nếu không trúng, sang năm mọi người sẽ không còn nhìn thấy tôi."
"A? Tại sao vậy?" Đỗ Phương Phương kinh ngạc nói, "Quản lý Vương, anh là nam thần của toàn thể nhân viên nữ của Phú Dương bọn em mà, anh đừng nói đùa với bọn em chứ."
Vương Vũ Lâm cười ha ha, cầm ly trà trong tay uống một hơi cạn sạch, nói: "Vậy em sẽ phải chúc cho tôi may mắn rồi. Tiểu Phạm, khui rượu."
Tiểu Phạm mở chai rượu đỏ ra, lần lượt rót hết một vòng. Vương Vũ Lâm cầm ly rượu lên, nói: "Một ly này kính mọi người, mọi người nếu không muốn thấy tôi cuốn gói cút đi thì xin mời cùng tôi, chúng ta cùng nhau cố gắng, năm mới cũng phải lên tinh thần chứ."
Mọi người cụng ly, Vương Vũ Lâm ngửa cổ, uống cạn một ly rượu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook