Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ
Chương 359: Khí linh?

Nhận lấy Hàn Băng Kiếm từ Nam Cung Mị Ảnh, nam tử xem xét một lúc rồi gật đầu cười nói.

- Bản mệnh pháp khí của ngươi mặc dù vẫn còn nhiều chỗ khiếm khuyết, ta sửa chữa cho ngươi một chút, đồng thời nó vẫn chưa sinh ra Khí Linh, như vậy…bộ phân thân này của ta sẽ làm Khí Linh của ngươi đi.

- Coi như là ta đưa trước tiền đặt cọc.

“…”

“Đại gia, ngài đem một cái phân thân làm tiền đặt cọc? Ngài không sợ bọn ta sẽ ôm đồ bỏ chạy sao?” Lâm Thanh Phong im lặng cúi đầu, Nam Cung Mị Ảnh hiện tại cũng không biết nói gì mới tốt, nắm một cái phân thân Thiên đạo làm khí linh? Nàng có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới chuyện điên rồ này a? Chỉ có thể hướng nam tử nói.

- Cứ dựa theo quyết định của ngài là được, tiểu nữ không có ý kiến.

“Tốt.” Nam tử gật đầu một cái, thân ảnh của hắn từ từ sát nhập vào Hàn Băng Kiếm, chưa đầy ba hơi thở thì thân ảnh của hắn cũng biến mất, chỉ để lại Hàn Băng Kiếm trôi nổi giữa không trung.

Lâm Thanh Phong, Nam Cung Mị Ảnh hai người cũng theo đó mà trở lại căn nhà nhỏ ở Konoha, bên ngoài sắc trời vẫn chưa sáng hẳn, luồng sáng trên bầu trời đang từ từ biến mất, đoán chừng hai người bọn họ rời đi không được bao lâu.

Mọi việc diễn ra giống như là một giấc mơ, nếu không phải Hàn Băng Kiếm vẫn còn trôi nổi trước mặt thì bọn họ cũng không tin tưởng được bọn họ vừa từ Thiên đạo không gian trở về đâu.

Nam Cung Mị Ảnh bình tĩnh tiến tới nắm lấy Hàn Băng Kiếm, cảm nhận được Hàn Băng Kiếm đã sản sinh ra Khí Linh, từ Khí Linh truyền ra từng đạo huyết mạch tương liên lúc này nàng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, hướng Lâm Thanh Phong hỏi.

- Phu quân, rốt cục chuyện này là sao? Chàng đã thực hiện giao dịch gì với Thiên đạo tiền bối?

“Nàng đợi một lúc, ta cảm nhận được Nguyên Anh, tiểu Long cả hai đang trở về, lúc đó ta sẽ giải thích một lần.” Lâm Thanh Phong bình tĩnh trả lời, sau đó lại hỏi.

- Tròng mắt đại gia, lúc này ngài muốn tiếp tục say ngủ hay muốn tỉnh lại đi quan sát?

“Ta vẫn là tiếp tục ngủ đi, nơi này cũng không phải thế giới mà ta cai quản, mặc dù hắn không nói, nhưng một thế giới có hai cái Thiên đạo tồn tại là một chuyện rất khó chịu, còn có, ta sẽ giao quyền điều khiển thân thể ta cho ngươi, ngươi có thể tùy ý sử dụng, khi nào muốn thì thầm gọi ta là được.” Tròng mắt tùy ý đáp, con mắt trên trán Lâm Thanh Phong cũng theo đó mà từ từ khép lại.

Một lúc sau, Nguyên Anh cùng Tiểu Long cả hai cũng trở về, Nguyên Anh lúc này chỉ còn một cánh tay, nó cũng không muốn thu lại cánh tay kia từ chỗ Minato, bởi nó chỉ cần tới chỗ tiểu Linh hút thêm một chút Nguyên Lực là có thể hồi phục, đã như vậy, còn không bằng lưu lại cánh tay ở chỗ Minato, về sau có việc thì cứ để hắn đi giải quyết cũng tốt, không cần thiết phải chạy khắp nơi.

“Hắc hắc, đại ca, ngươi biết ta phát hiện ra điều gì sao?” Nguyên Anh trở về, trước tiên nó liền chạy tới trước mặt Lâm Thanh Phong cười hỏi.

“???” Lâm Thanh Phong nghi hoặc nhìn nó, chỉ thấy nó tự tin vỗ ngực nói.

- Nguyên Lực của chúng ta có thể giúp Ninja đạt được trạng thái tương tự như Tiên nhân thuật.

- Từ đó ta biết được, suy đoán của chúng ta về việc trộn lẫn Chakra trong cơ thể Ninja và Linh Khí bên ngoài để trở thành Tiên nhân là đúng.

“Ừm? Thật sao?” Lâm Thanh Phong vẻ mặt ngạc nhiên hỏi lại, Nguyên Anh liền đắc ý gật đầu.

- Đại ca, ngươi có thể không tin tiểu Long, nhưng ngươi nhất định phải tin ta à, còn chưa kể, ta đã tự lấy thân mình ra để thử nghiệm a, kết quả làm sao sai được?

“Còn tự lấy thân thử nghiệm?” Lâm Thanh Phong một mặt khâm phục nhìn nó, khiến nó càng đắc ý hơn, lúc này Lâm Thanh Phong gật đầu mỉm cười nói.

- Như vậy, ta phải thưởng cho ngươi a.

“Đúng, đúng, phải có…” Nguyên Anh còn chưa nói hết câu, đã thấy Lâm Thanh Phong phất tay, ấn ký trên cổ tay lóe lên một cái, tiểu Linh liền xuất hiện, nàng nở nụ cười dịu dàng nhìn nó nói.

- Tướng công, đại ca cấp cho chúng ta vài ngày nghỉ phép nha…

“A lặc? Lão bà? Không tốt.” Nguyên Anh trợn trắng cả mắt, nó không nói hai lời liền xoay đầu bỏ chạy.

Nhưng nó chạy chưa được bao xa thì trên đầu liền cảm thấy đau nhức, bàn tay của tiểu Linh đã bóp chặt đầu nó, nàng một mặt hung thần ác sát nói.

- Tướng công…mặc dù dùng thân thử nghiệm là không sai, nhưng mà cũng không cần tới mức phải xé bỏ cánh tay nha…những ngày này, thiếp thân sẽ hảo hảo dạy dỗ chàng biết yêu mến thân thể một chút…

Nguyên Anh mồ hôi chảy đầy đầu, nhớ lại những bài học suốt hai mươi năm ở cùng, nó vùng vẫy hét.

- Không có, lão bà, ngươi tin ta, về sau ta không dám nữa, ta sẽ tự biết yêu mến bản thân, không cần ngươi dạy ta a…

“Hahaa…” Tiểu Linh cười dài một tiếng, thân ảnh lóe sáng liền cùng Nguyên Anh biến mất, lưu lại trên cổ tay Lâm Thanh Phong một đạo ấn ký.

“Ta bỗng dưng có cảm giác…về sau không nên lấy vợ?” Nhìn cảnh Nguyên Anh một mặt sinh không thể luyến bị lôi đi, Tiểu Long có chút không chắc chắn nói ra.

“Ngươi nói sai.” Lâm Thanh Phong lắc đầu nói.

- Nếu ngươi muốn thì ngươi vẫn có thể lấy vợ, nhưng ngươi đừng học theo nó tìm đường chết là được.

“Ta nghĩ là thôi đi, ta chỉ là một cái Yêu đan, lấy vợ về có trứng gì dùng?” Tiểu Long suy nghĩ.

- Nhưng ta lại có chút tò mò, không biết Nguyên Anh lấy vợ về làm gì? Nó cũng không giống đại ca ngươi a?

“Cái này ta làm sao biết được? Hẳn là nó có sở thích đặc biệt đi?” Lâm Thanh Phong có chút không chắc chắn nói ra, dừng một chút hắn lại hướng tiểu Long hỏi.

- Lần này, các ngươi tìm hiểu được gì sao?

“Tìm hiểu được một chút.” Tiểu Long gật đầu giải thích.

- Ta cùng Nguyên Anh đã thử nghiệm cho tên Danzo sử dụng Mộc độn bao vây lấy, và phát hiện ra, mộc độn thực sự có khả năng hút Linh lực cùng Nguyên lực.

- Nhưng có lẽ là tên Danzo này quá phế đi, số lượng hắn hút được ít ỏi tới đáng thương.

Nghe được Mộc độn có thể hấp thu Nguyên lực, Lâm Thanh Phong có chút hứng thú, mặc dù tiểu Long đã nói là ít, nhưng đây là Danzo a, “hàng nhái” của hắn có thể so với Hashirama sao? Hashirama hơn hắn triệu lần có thừa à?

“Ít tới mức nào?” Lâm Thanh Phong hứng thú hỏi, Tiểu Long trầm ngâm một chút rồi nói.

- Thử lấy ví dụ, mức Nguyên Lực của Nguyên Anh sau khi chặt tay là 1000, nó đứng yên không động đậy để cho hắn hút liên tục 1000 năm thì có lẽ hắn sẽ hút được…một phần triệu…không đúng vẫn quá cao…hắn là một phần mười triệu?

“Cắt, cái này gọi là hút sao? Căn bản là hàng thải a?” Lâm Thanh Phong đưa tay bóp trán, hắn cảm thấy sọ não có chút đau, Danzo tuy không phải Hashirama, nhưng ít nhiều gì hắn cũng sở hữu mộc độn à? Hắn hút thảm thương như vậy, nếu đổi lại là Hashirama mạnh hơn một chút có hút 1000 năm cũng hút được 1 chỉ số Nguyên Lực đi? Tự chặt một cánh tay, tu vi giảm xuống, còn khiến hắn phun ngụm lão huyết, đổi lại lấy được tin tức “hữu ích” này?

Lâm Thanh Phong ôm tâm lý may mắn, cố gắng hít vào một hơi thật sâu giữ bình tĩnh lại hỏi.

- Ngoài tin này ra, các ngươi còn biết được gì sao?

“Vậy thì không có.” Tiểu Long thành thật đáp, Lâm Thanh Phong triệt để bó tay rồi, chỉ biết im lặng, ngẩng đầu nhìn trời, thật lâu cũng không biết phải nói gì khác.



Năm năm sau.

Konoha khắp nơi treo lên vải trắng, toàn thôn người nào cũng mang theo vẻ mặt đau thương, tiếc nuối nhìn về phía nghĩa trang, bởi vì hôm nay là ngày mà Kushina - một trong số những anh hùng trong lòng bọn họ đã vĩnh viễn ra đi.

Ba năm trước đó, do có phân thân của Thiên Đạo chấp nhận trở thành Khí Linh của Hàn Băng Kiếm, vì thế cảm ngộ về Kiếm đạo của Nam Cung Mị Ảnh cũng được tăng thêm một bước, nàng gần như muốn độ Thiên Kiếp để tấn cấp cảnh giới Kiếm Tôn, vì thế nàng đã trở về Thông Thiên Đại Lục chuẩn bị độ kiếp, chỉ lưu lại Lâm Thanh Phong một người tiếp tục ở Hokage thế giới.

Trong ngôi nhà nhỏ của Lâm Thanh Phong, Minato cùng Naruto cũng giống như nguyên tác mang họ Uzumaki, lúc này hắn đã được 5 tuổi đang ngồi đợi trước bàn gỗ, lúc này Lâm Thanh Phong bưng ra một cái bánh kem thật lớn đặt trên bàn, hướng Naruto cười nói.

- Naruto, chúc mừng sinh nhật, ngươi thổi nến a.

Naruto lúc này đã được 5 tuổi, hắn cũng hiểu được một số chuyện, hắn biết hôm nay là ngày mẫu thân của hắn vừa qua đời, vì thế cũng không còn tâm trí để ăn bánh sinh nhật nữa chỉ cúi đầu im lặng không đáp, Minato thở dài một hơi, nở nụ cười gượng gạo hướng Naruto nói.

- Naruto, đây là bánh kem do chính tay Phong thúc thúc làm…

“Mọi người ăn đi…con không đói.” Naruto hai mắt đỏ ứng, giọng nói rưng rưng đáp một tiếng, lại tiếp tục cúi đầu im lặng.

“Ài…” Minato lắc đầu thở dài, hướng Lâm Thanh Phong nói.

- Phong huynh đệ, tiểu hài tử còn nhỏ không biết chuyện, ngươi cũng đừng chấp nhặt hắn.

“Không sao.” Lâm Thanh Phong lắc đầu cười với Minato một cái, sau đó nghiêm túc hướng Naruto hỏi.

- Naruto, ngươi biết hôm nay là ngày gì sao?

“…” Naruto im lặng không đáp, Lâm Thanh Phong lắc đầu nói.

- Ngày hôm nay là sinh nhật của ngươi, đáng ra ngươi nên vui mừng mới đúng, không phải ủ rũ như hiện tại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương