Hạ Cơ
-
Quyển 5 - Chương 17
- ------
Vào buổi sáng sớm, Bạch Triết sửa soạn tốt hành lý của hai người. Chuẩn bị bay qua nước Mỹ. Hạ Cơ dọc theo đường đi tâm tình hoảng hốt, bây giờ đã muốn gặp mẹ, thật là khẩn trương! Lần đầu tiên gặp gia trưởng nên mặc quần áo gì đây? Online chờ, gấp!
Cuối cùng Hạ Cơ vẫn tương đối bảo thủ lựa chọn một cái áo liền váy màu trắng in hoa, vừa không đến nỗi quá mức nhạt nhẽo, cũng không quá sức tưởng tượng. Eo nhỏ chân dài ẩn hiện. Bạch Triết nhìn thấy phải đem cô ôm về nhà, không cho người khác nhìn thấy.
Trên phi cơ, Hạ Cơ dựa vào ghế ngủ trong chốc lát, tối hôm qua cùng Bạch Triết lăn lộn đến muộn, eo đau lưng mỏi. Thằng nhóc Bạch Triết này từ lúc thất nghiệp ở nhà không có việc gì để làm, việc duy nhất có thể làm chính là hầu hạ sinh hoạt Hạ Cơ thật tốt, lăn lộn thân thể Hạ Cơ.
Phi cơ đáp liền có người ở sân bay chờ, tài xế đem hành lý hai người sắp xếp tốt liền xuất phát. Hạ Cơ nhìn xe, Rolls-Royce. Xem ra này mẹ Bạch Triết cũng không phải là người bình thường!
“Mẹ anh làm nghề gì?” Hạ Cơ hỏi. Nhà Bạch Triết cũng là hào môn? Đi xe, so với Khải Minh càng giàu.
“Đại lý máy tính.” Bạch Triết trả lời.
“Ách, vậy xe này cũng là của nhà anh?” Hạ Cơ ngạc nhiên.
“Hẳn là vậy, anh không rõ lắm, bà ấy có rất nhiều xe.” Bạch Triết vẻ mặt không thèm để ý.
“Mẹ anh làm ở công ty nào?” lúc Hạ Cơ muốn hỏi rõ ràng, càng nghe càng hiểu rõ.
Thì ra mẹ Bạch Triết là một CEO của công ty thế giới, thảo nào Hạ Cơ thấy “Nghiêm Kiều” tên này có chút quen thuộc, thì ra là thường xuất hiện trên các bài báo kinh tế tài chính.
Vậy thằng nhãi này đây là con trai nhà giàu! Hạ Cơ cảm khái. Trách không được cậu thất nghiệp còn thờ ơ. Gia nghiệp lớn như vậy, tùy ý cho cậu tiêu xài cũng được! Nhưng mà đối với Hạ Cơ mà nói, cái này lại không phải là một tin tức tốt.
Nếu Bạch Triết chỉ có gia cảnh giàu có, như vậy trở ngại của hai người cũng sẽ giảm rất nhiều. Nhưng nếu là hào môn, mẹ Bạch Triết có thể tiếp thu một người phụ nữ đã kết hôn lần thứ hai như vậy sao? Huống chi hôn nhân đầu tiên của cô mọi người đều biết. Cô ở trong mắt truyền thông là người vợ hào môn bị bỏ rơi, cửa nhà họ Bạch so với nhà họ Khải chỉ cao hơn chứ không thấp, nếu thật sự muốn gả cho Bạch Triết, còn phải phí rất nhiều tâm tư.
Cho dù cuối cùng bọn họ kết hôn, tuổi của Bạch Triết so với cô nhỏ hơn, dáng người diện mạo gia thế năng lực không phải không xuất chúng, cô có cái gì có thể nắm chặt tâm cậu.
Bạch Triết không có ý thức được Hạ Cơ sầu lo, ở trong mắt cậu, chỉ cần yêu nhau, tất cả đều không phải vấn đề. Cậu thất bại, thì sẽ có rất nhiều cơ hội khác, nhưng Hạ Cơ thất bại, thì lại khó mà quay đầu lại.
Hạ Cơ đột nhiên xúc động muốn chạy trốn, cúi đầu vừa thấy Bạch Triết gắt gao nắm tay cô, tâm tình bất an dần dần an ổn xuống. Không phải sợ, Hạ Cơ, có lẽ tất cả so với chúng ta tưởng tượng nói không chừng cũng tốt.
Ôtô dừng ở một tòa an tĩnh đẹp đẽ trước mặt, ở phía trước có trồng hoa hồng, hoa bách hợp, hương khí hợp lòng người. Hạ Cơ ngửi thấy hương thơm này, nội tâm cũng bị trấn an.
Hành lý bị người hầu đem vào trong phòng. Bạch Triết đặc biệt nhắc nhở muốn đem hành lý Hạ Cơ đặt ở trong phòng cậu. Hạ Cơ đánh cánh tay cậu, nhiều người như vậy lại không an phận một chút.
Mẹ Bạch Triết từ trên lầu đi xuống, cùng Hạ Cơ tưởng tượng giống như nhau. Tóc không chút cẩu thả, mặc áo sơmi phối cùng quần tây.
“Con, thằng nhóc chết tiệt này, rốt cuộc cũng biết đến thăm mẹ mày?” Nghiêm Kiều tuy là oán giận, nhưng trong giọng nói tràn đầy yêu thương.
“Bị đuổi rồi, chỉ có thể tới chỗ này ăn uống thôi.” Bạch Triết nhún nhún vai. Vẻ mặt giống như rất bất đắc dĩ.
Nghiêm Kiều không để ý tới cậu, ánh mắt chuyển đến Hạ Cơ ở một bên.
- ------------------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook