[ H+ ] Hòa Tiêu Phòng Viên Ca Ca Luyến Ái Hậu
C33: Môi Mỏng Cọ Qua Phần Vải Ở Ngực Cô

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Giang Tình đã bình tĩnh vượt qua môn thi ngữ văn sáng nay.

Suốt từ lúc vào thi Trình Cảnh Ngôn vẫn luôn ở trong xe chờ cô.

Giang Tiểu Trí vì đợi đến quá nhàm chán, nên đã nằm lăn ra ghế sau ngủ mê rồi.

Giang Tình ra khỏi trường thi liền đến thẳng xe Trình Cảnh Ngôn.

Trình Cảnh Ngôn nhìn cô lên xe lưu loát, nhẹ nhàng cười, “Trước tiên đi về để anh thay đồ, sau đó anh sẽ dẫn em đi ăn, buổi chiều em còn thi đúng không?”

Giang Tình thấy anh vẫn còn mặc bộ đồng phục bốc mùi, trong lòng lập tức cảm thấy băn khoăn, “Tôi… Tôi sẽ làm trễ thời gian của anh.”

Động tác thắt dây an toàn dang dở của Trình Cảnh Ngôn dừng lại, vẫy vẫy tay với cô, “Em lại đây chút.”

Giang Tình hơi ngây ngốc.

“Lại đây a.”


“……” Thôi được, xem như là phần thưởng mà anh đợi tôi đi.

Giang Tình ghé sát đầu vào.

Trình Cảnh Ngôn đưa tay giữ chặt ót cô, môi mỏng phủ lên môi cô, vừa liếm mút vừa miêu tả hình dáng đôi môi, cánh môi hồng nhạt liền trông tươi đẹp bắt mắt.

“Ưm ——” Giang Tình theo bản năng thu mình lại trốn.

Đm!

Giang Tiểu Trí còn ở phía sau mà!

Người đàn ông này lại lên cơn điên rồi!

Trình Cảnh Ngôn không đưa lưỡi vào bên trong cuốn lấy nước bọt thơm ngon của cô, so với nụ hôn kiểu Pháp mãnh liệt lúc trước, nụ hôn hôm nay có thể được gọi là chuồn chuồn lướt trên mặt nước.

Quá đỗi dịu dàng.

Đầu lưỡi chỉ lưu luyến ở giữa môi, nhẹ nhàng liếm qua hàm răng đều xinh xắn, muốn thăm dò vào nhưng lại thôi, chỉ khiêu khích vờn nhau bên ngoài.

Khuôn mặt của Giang Tình bỗng chốc đỏ ửng lên, cơ thể nhỏ nhắn muốn lùi về ghế phụ, lại bị cánh tay rắn chắc của anh giữ chặt, nên cô có trốn cũng không được, vì vậy đành phải nhận lấy hơi thở nam tính chỉ thuộc về riêng anh.

Trình Cảnh Ngôn hôn một hồi lâu mới thả lỏng miệng, đôi mắt sâu thẳm bắt gặp gương mặt dần trở nên mê người của cô vì kháng cự, hơi thở khàn khàn, ghé bên tai cô cười khẽ, “Sao nào? Em cho rằng anh sẽ giở trò với em ở trong xe hả?”

Giang Tình chỉ cảm thấy trong đầu bị đứt một sợi dây, cả khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, đột nhiên đẩy anh ra, trừng mắt hét lớn: “Trình Cảnh Ngôn!”

Tâm trạng hiện giờ của Trình Cảnh Ngôn rất sung sướng, gương mặt đẹp trai đều tràn ngập nét tươi cười, ánh mắt dời xuống thân dưới ra hiệu cho cô nhìn, “…… Ai kêu em quyến rũ anh!”

Giang Tình liếc nhìn cái lều cao ngất của anh, nhớ tới cây gậy thịt hung mãnh kia, cô vô thức kẹp chặt hai chân, đột nhiên thu lại ánh mắt, xấu hổ không biết làm thế nào.

“Anh… Nếu anh còn như vậy, tôi sẽ xuống xe!”

“Thấy em thì thằng nhóc này tự động cứng lên rồi, chưa kể giờ anh còn phải nhịn nữa.”

“Anh……”


“Chị… Thi xong rồi ạ?” Lúc này, Giang Tiểu Trí tỉnh lại, uể oải bò dậy nhìn về phía trước, có vẻ là vẫn còn chưa tỉnh đây mà “Chuẩn bị xuống xe hả chị?”

Người Giang Tình dựa vào ghế phụ, ánh mắt khẽ nhúc nhích, vẻ mặt mất tự nhiên.

Trong xe rõ ràng đã mở máy lạnh, nhưng Giang Tình lại cảm thấy như không mở, cả người không biết sao mà lại khô nóng.

Trình Cảnh Ngôn quay sang bên cạnh nói với Giang Tiểu Trí: “Xuống cái gì mà xuống, anh đây chuẩn bị đưa nhóc về nhà! Ném cho mẹ em, ai sinh thì người đó tự chăm đi!”

Nói xong, cơ thể anh mơ hồ hướng đến chỗ đó của Giang Tình.

Giang Tình cho rằng anh lại nổi điên, trái tim lập tức như bị kẹt ở cổ họng, gấp gáp nói: “Anh làm cái gì vậy?”

Trình Cảnh Ngôn cách cô rất gần, gần đến mức môi anh sắp sửa chạm vào nơi đó, anh say mê hít lấy mùi thơm ngọt ngào tỏa ra từ cơ thể cô, ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú đôi môi mọng nước kia, nếu không phải cô còn thi buổi chiều và phía sau còn một thằng nhóc thì anh đã được thể hiện sức mạnh hùng dũng của mình, đó chính là đè cô dưới thân rồi hung hăng làm cô.

Anh chợt đưa tay kéo lấy dây an toàn, “Em chưa thắt dây này.”

Giang Tình bỗng chốc thở ra một hơi nhẹ nhõm, vội nói: “À, để tôi tự mình thắt.”

Côn vươn tay nắm lấy dây an toàn, nhưng phát hiện anh không có ý rút tay lại, ngược lại khi cô đưa tay đến, anh còn cố ý dùng lòng bàn tay đè lại cô, đầu ngón tay nóng bỏng vuốt ve mu bàn tay cô, độ ấm nóng làm Giang Tình phải rút tay về, trợn tròn nhìn anh, lời muốn nói đều hiện rõ trong mắt.

‘ Anh rốt cuộc muốn làm gì? Giang Tiểu Trí còn ở đây đó! Anh đừng có làm gì quá mức! ’

Đáy mắt Trình Cảnh Ngôn tràn đầy dục vọng, khóe môi gợi lên nụ cười như có như không, khi kéo dây an toàn và gài lại, anh cố ý cúi đầu xuống, đôi môi mỏng cọ xát vào lớp vải trên ngực cô.


Sau đó nhìn cô, nói một câu đầy ẩn ý: “Thật ra, trên xe cũng rất kích thích.”

“Thi xong rồi, thử chơi được không? Hử?”

Giang Tình như hóa đá tại chỗ, cả khuôn mặt biến thành đủ mọi màu sắc, không hiểu sao không khí trong xe lại đột nhiên loãng ra, cô sắp thở không nổi rồi, chỗ mà môi anh cọ qua quả thực giống như bốc lửa…

“Răng rắc —”

Dây an toàn đã được thắt.

Trình Cảnh Ngôn trở về ghế lái, thong thả ung dung mà khởi động xe.

Giang Tiểu Trí cảm thấy bầu không khí của hai người lớn rất kỳ quái, cậu nghi hoặc mở miệng hỏi, “Sao mặt chị đột nhiên đỏ lên vậy? Có phải bị mùi thối trên người của chú này làm không?”

Trình Cảnh Ngôn đang khởi động xe đột nhiên thắng gấp lại: “……”

Đm cái thằng nhóc này!

(๑♡⌓♡๑)(๑♡⌓♡๑)(๑♡⌓♡๑)(๑♡⌓♡๑)
Tiếp tục ấn SAO và cmt nào mọi người ơiii

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương