[ H+ ] Hòa Tiêu Phòng Viên Ca Ca Luyến Ái Hậu
C13: Về Sau Sữa Bò Phía Dưới Đều Cho Em Ăn

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

“Tôi uống rồi.” Giang Tình muốn trả lại sữa cho anh.

Trình Cảnh Ngôn liếc nhìn cô một cái, ngữ khí không kiên nhẫn mà nói: “Không muốn uống thì vứt đi.”

Giang Tình chịu đựng trợn trắng mắt, “……”

Cô ném thật đó!

Trình Cảnh Ngôn chân rất dài, vài bước đã đi xuống lầu, xe anh đậu trước bãi đổ xe, thấy cô không theo kịp, hô to, “Nghĩ gì vậy? Lại đây, anh đưa em đến trường học.”

Chân Giang Tình như giẫm phải đinh, không muốn nhúc nhích.

Đúng vào lúc này cửa lầu hai mở, là dì Khổng. Dì Khổng cầm bọc rác ra tới cửa, nhìn thấy Giang Tình đứng ở bậc thang, chào hỏi nói: “Giang Tình, con đi học đi sao?”

Giang Tình nhìn về phía Trình Cảnh Ngôn, sợ Trình Cảnh Ngôn kêu to sẽ khiến dì Khổng biết, nói lắp bắp, “Dạ… Đúng vậy…… Tạm biệt dì Khổng.”

Dì Khổng “Ừ” một tiếng, cũng vào lại nhà.

Giang Tình bước nhanh vọt tới bên xe Trình Cảnh Ngôn, kéo cửa ghế phụ, nhanh chóng trốn vào, thúc giục nói: “Nhanh lên, lái xe.”

Trình Cảnh Ngôn cười khẽ mà nhìn mắt Giang Tình.

Giang Tình thấy anh bất động, có chút bực, giống mèo con giương nanh múa vuốt, “Rốt cuộc anh có muốn đưa tôi đi không a?”

Trình Cảnh Ngôn nói: “Uống sữa.”

Giang Tình: “……”

Thật là hết nói nổi, cô lắc hộp sữa bò, đâm ống hút, uống một ngụm.

Lúc uống có chút nhanh, sữa bò còn dính lại trên mép Giang Tình.

Trình Cảnh Ngôn thu hết màn này vào mắt, hầu kết lăn lộn, có chút khô nóng, tính dục lại muốn thức tỉnh.

Anh dời đi tầm mắt, khởi động xe, đạp chân ga nghênh ngang đi.

Xe của Trình Cảnh Ngôn là xe việt dã, chỗ ngồi rất cao rất thoáng, Giang Tình vừa uống sữa vừa đánh giá.

Trên đường còn không có người đi đường, rất nhanh, xe đã dừng lại dưới bóng cây ở bên đường đối diện trường học.

Giang Tình chờ xe dừng lại, đỡ then cửa chuẩn bị mở cửa, lại nghe tiếng khóa cửa vang lên, cô đột nhiên ngoái đầu nhìn lại phía Trình Cảnh Ngôn, thì thấy Trình Cảnh Ngôn chòm qua.

“Trình Cảnh Ngôn, không cần.”


Trình Cảnh Ngôn hơi rũ mí mắt, đôi mắt đã nhiễm một tầng tình dục, môi anh rất mềm, đầu lưỡi một chút rất có kiên nhẫn mà miêu tả hình dáng môi cô, sau đó hút lên sữa bò dính ngay mép miệng…

Hút đến trái tim nhỏ trong lòng Giang Tình lỡ một nhịp, chiếc lưng cứng từng chút mềm nhũn.

“Ưm…… Đừng……”

Cô mới vừa há mồm, đầu lưỡi của Trình Cảnh Ngôn cũng đã chui vào, thân thể anh cứng cáp, bàn tay ấm áp xoa một bên vú, cách một lớp vải bóp nhẹ hai cái.

Cơ thể Giang Tình vốn đã nhạy cảm, trong cổ họng ưm một tiếng, thân thể kiềm không được mà run rẩy.

Hạ thân của Trình Cảnh Ngôn lập tức khởi động một cái lều trại, đầu lưỡi của anh sắc tình câu lấy đầu lưỡi cô, ép cô phài đáp lại, hơi thở cực nóng dây dưa chặt chẽ với cô.

Giang Tình gấp đến độ muốn khóc.

Lúc này đang là khoảng giờ cao điểm, cô nhìn đến các bạn học ở trên đường vừa nói vừa cười tiến vào cổng trường.

Nếu xuống xe chậm thì bọn họ có nguy cơ sẽ bị phát hiện.

Giang Tình đẩy anh, đầu liều mạng ngưỡng ra sau, lộ ra cổ thiên nga trắng tinh, miệng không rõ nói: “Không cần…… Ô……”

Trình Cảnh Ngôn như là nhìn không tới nàng giãy giụa, cố định khuôn mặt nhỏ của cô, dùng sức bắt chước dương vật thọc vào rút ra vuốt ve qua lại, hút đến đầu lưỡi cô tê dại, trong xe toàn bộ đều là tiếng nước tấm tắc.

Khóe mắt Giang Tình đỏ lên, hai chân theo bản năng kẹp chặt, bên trong dâm thủy chậm rãi chảy ra, từ từ thấm ướt cả quần lót……

A……

Cô còn muốn đi học.

Giang Tình quýnh lên, đầu lưỡi trốn tránh khỏi sự dây dưa của anh, nhưng đầu lưỡi tràn đầy sức mạnh của anh theo sát sau, Giang Tình muốn tránh cũng không được, bực mình mà dùng sức cắn đầu lưỡi của anh.

Trình Cảnh Ngôn chỉ cảm thấy đầu lưỡi tê rần, trong miệng chợt tràn ngập mùi máu tươi, trợn mắt liền thấy đôi mắt đẹp chứa sự tức giận của Giang Tình.

“Tê ——”

Giang Tình cắn xong liền đẩy anh ra, tức giận trừng mắt, thở hổn hển nói: “Mở cửa, tôi muốn xuống xe!”

Trình Cảnh Ngôn nhìn cô giương nanh múa vuốt, như muốn ăn tươi nuốt sống anh, thích cực kỳ, trong cổ họng tràn ra tiếng a nhẹ, duỗi tay đi xoa tóc cô, “Em là bé hổ con sao?”

Giang Tình phồng lên quai hàm trừng mắt nhìn anh.

Trình Cảnh Ngôn không đùa cô, “Ngoài miệng em có sữa bò, anh giúp em dọn sạch nó.”

Giang Tình: “……”


Trình Cảnh Ngôn thấy cô thật sự tức giận, cười nói: “Ai kêu em ăn ngon như vậy, anh không cẩn thận bị mê mất rồi… Ngoan, về sau sữa bò phía dưới cũng cho em ăn, khen thưởng em được không?”

Giang Tình ý thức được lời anh nói, thở phì phì muốn đấm vào mặt anh, “…… Biến thái!”

Trình Cảnh Ngôn không sợ chết mà lại lại đây hôn cô tiếp, mặc kệ cô có tức hay không, “Đi học ngoan ngoãn, không được thân mật với nam sinh khác, đặc biệt là thằng nhóc Tần Kiệt.”

Giang Tình: “……”

Anh nói xong, giúp cô mở cửa, lại nói câu, “Buổi tối anh tới đón em.”

Giang Tình một câu cũng không muốn đáp lại, miệng khẳng định lại bị anh ăn sưng lên rồi, thấy cửa mở, dùng sức đẩy ạm một phen, xuống xe đóng sầm cửa xe liền chạy mất.

Trình Cảnh Ngôn nhìn cô cao chạy xa bay, đầu lưỡi chống lên hàm trên, trong miệng đều là vị sữa thơm ngọt.

Thời điểm tiết tự học buổi tối.

Giang Tình đang vùi đầu vào làm đề, thì điện thoại Tô Tuyết vang lên tin nhắn WeChat.

Đột nhiên, trong phòng học an tĩnh truyền đến một trận xao động, Tô Tuyết ngước mắt nhìn, hít ngược một hơi khí lạnh, khuỷu tay đụng vào Giang Tình, kêu lên: “Tình Tình……”

Giang Tình dừng bút theo tầm mắt Tô Tuyết nhìn lên, liền thấy Tần Kiệt hùng hổ đi đến, hai mắt phẫn nộ mà nhìn chằm chằm Giang Tình, vài bước liền đi tới trước bàn học cô.

Giang Tình: “……”

Tần Kiệt nói: “Giang Tình, cậu tuyệt vời lắm a!”

Giang Tình không rõ nguyên do.

Lớp trưởng đứng lên, đương nhiên biết Tần Kiệt là nhân vật làm mưa làm gió ở trường, “Tần Kiệt, cậu làm sao vậy, tiết tự học buổi tối không học chạy đến phòng tụi này làm gì?”

Tần Kiệt ném điện thoại lên bàn Giang Tình, “Giang Tình, thì ra cậu đã sớm đã ngoại tình, còn làm bộ thanh thuần làm gì?! Hương vị của ông chú kia thế nào? Chơi cậu sướng lắm chứ gì?”

Tần Kiệt nói đến đặc biệt khó nghe.

Người tròn lớp học đều hướng về bọn họ nhìn, người bàn trước vừa quay đầu lại liền thấy được ném bức ảnh chụp trong điện thoại trên bàn Giang Tình.

Tô Tuyết ở bàn kế bên cũng nhìn qua, thấy vô cùng rõ ràng.

Đó là……

Giang Tình bị một người đàn ông ấn ở trong xe cưỡng hôn, bức ảnh kia chụp lúc bọn họ đang dây dưa đầu lưỡi……

Khuôn mặt Giang Tình nháy mắt trướng đến đỏ bừng, từ ghế đứng lên, tay so với não nhanh hơn, muốn chọi nát điện thoại, lại bị Tần Kiệt bắt được động tác, lấy điện lại, hắn đem điện thoại như bức tranh triển lãm khoe cho tất cả người trong lớp xem.


Rất nhiều ánh nhìn vây lên người Giang Tình, có trào phúng, có kinh ngạc, còn có trần trụi mà nhìn chằm chằm môi đỏ của cô……

Cái loại ánh mắt này làm người xấu hổ giận dữ muốn chết.

Tô Tuyết cũng đứng lên, một phen giật lấy điện thoại trong tay Tần Kiệt, che chở Giang Tình mắng: “Tần Kiệt, cậu làm cái quái gì vậy! Nơi này là phòng học!”

Tần Kiệt đang nổi nóng, Giang Tình là người rất khó theo đuổi, hắn đã theo đuổi cô từ lớp 10 tới lớp 12, cuối cùng cô cũng đồng ý, nhưng cái gì cũng bảo thủ, nắm tay thì đều phải lựa lúc tâm trạng cô tốt, bây giờ nhìn trong bức ảnh lại khác hoàn toàn!

Tần kiệt hắn!

Chính là người coi tiền như rác a, trên đầu đã sớm không có phép tắc rồi!

Tần Kiệt giận không thể giảm, quét về phía Tô Tuyết, “Phòng học thì làm sao? Giang Tình ở trước mặt tôi thì giả vờ thanh thuần trong sáng, bây giờ sau lưng tôi làm chuyện này, cô ta dám làm, còn tôi không thể nói à? Giang Tình, gu của cậu rất đặc biệt a, thì ra là mê mấy ông chú già, muốn làm tình thì nói sớm chút, tôi trẻ tuổi sức lại lớn, bảo đảm chơi cậu đến cao trào phun nước trợn trắng mắt……”

Giang Tình tức giận bộ ngực trên dưới phập phồng, duỗi tay cầm sách vở ném lên người hắn, cô thét chói tai: “Tần Kiệt! Cậu chết đi!”

“Mấy người đang làm trò gì thế hả?”

“……”

Chủ nhiệm lớp sắc mặt trầm đến độ có thể khiến người khác sợ hãi, lạnh lùng mà nhìn bọn họ, “Giang Tình, Tần Kiệt, hai người đi ra ngoài cho tôi.”

Văn phòng.

Chủ nhiệm lớp gọi điện cho phụ huynh trước mặt Tần Kiệt và Giang Tình.

Lòng Giang Tình nghẹn hẳn ở cổ họng, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm chủ nhiệm lớp lúc đóng lúc mở miệng, đầu ngón tay thường xuyên nhéo góc áo, dường như muốn nặn ra thành hình.

Giang Tình thật muốn chết.

Cô có thể cảm nhận được lửa giận của cha mẹ từ trong điện thoại chủ nhiệm xông thẳng đến…

Tiếng chửi trong điện thoại vô cùng khó nghe.

Chủ nhiệm lớp nghe được đều nhíu mày, Tần Kiệt lại trưng ra vẻ mặt người bị hại, nghe trong điện thoại mắng chửi tiện nhân các thứ, ghé mắt liếc nhìn Giang Tình.

Hừ, cậu xem, cả cha mẹ cũng nói cậu như vậy mà.

Vừa tiện vừa dâm!

Vất vả lắm mới nói chuyện xong, chủ nhiệm lớp nói: “Hai đứa về phòng học thu xếp đi, phụ huynh hai đứa sẽ trực tiếp đến đây đưa hai đứa về, trở về suy ngẫm cho tốt! Còn muốn thi đại học hay không!”

Giang Tình trước nay chỉ muốn tập trung thi đại học, nhưng sao lại khó như vậy?

Đến cả về phòng học cô cũng không dám, nhưng không thể không trở về lấy đề, cô vào phòng học, trong đó hết đợt này đến đợt khác nghị luận vang lên bỗng chốc ngừng, đôi mắt mọi người tất cả nhìn lại đây.

Tô Tuyết thấy thế, đứng lên nói: “Mấy cậu nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy người khác cãi nhau à?”

Cô ấy nắm lấy tay Giang Tình, “Tình Tình?”

Trong mắt Giang Tình tràn ngập nước mắt, trầm mặc nhanh chóng thu dọn đồ vật liền đi ra.


Cô cảm thấy bản thân ngu ngốc, không thở nổi nữa.

Cha Giang tức giận tới đón Giang Tình, vừa gặp mặt liền cho Giang Tình bạt tay, mắng: “Không biết xấu hổ.”

Lòng của Giang Tình vỡ ra từng mảnh từng mảnh.

Tới trước cửa nhà, mẹ Giang trực tiếp không cho cô vào cửa.

Giang Tình nhìn cánh cửa lớn lạnh như băng, nước mắt không tiếng động mà rơi xuống…

Giang Tình ngồi xổm cạnh cửa khóc đến mức ngủ quên.

Cô giống như đã nằm mơ, mơ thấy bản thân rơi vào một cái ôm ấm áp, cô lạnh lắm, vì thế không ngừng cọ trong lòng ngực kia mong tìm thấy hơi ấm…

Khi tỉnh ngủ, ánh mặt trời xuyên thấu qua rèm cửa chiếu vào.

Giang Tình chớp chớp mắt, nhìn mình ngủ trên sô pha xanh, trên người là tấm chăn mỏng màu xám, cô nhìn cảnh vật chung quanh, chủ yếu là tông màu đen trắng.

Trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước.

Giang Tình ngẩn người, ngay sau đó là tiếng mở cửa, Trình Cảnh Ngôn từ trong phòng vệ sinh đi ra, đầu tóc tinh xảo có chút ướt, bọt nước dọc theo khuôn mặt kiên nghị của anh chảy xuống xuống dưới, trên người không có mặc quần áo, thân hình cao lớn, vai rộng mông hẹp, bên hông quấn một chiếc khăn tắm lỏng lẻo, cơ bụng rõ ràng, đường nhân ngư kéo dài tới trong khăn tắm, bộ vị giữa hai chân ngạo mạn nhếch đầu tỏa vẻ uy lực của nó.

Giang Tình đỏ mặt, “Anh.”

Trình Cảnh Ngôn nhìn thấy cô ngồi trên sô pha, khóe môi câu lên nụ cười, “Em tỉnh rồi? Đói bụng chưa?”

Giang Tình nhớ lại chuyện ngày hôm qua một lần, lúc cô bị Tần Kiệt nhục nhã ở phòng học, sau đó bị mời phụ huynh, thêm cả lúc sau mẹ không cho cô vào nhà…

Cội nguồn của những việc này, đều là do tên trước mặt.

Cảm xúc của Giang Tình kích động đứng lên, vài bước liền đi tới trước mặt anh, duỗi tay đấm đánh vào ngực, khóc kêu: “Đều tại anh! Đều tại anh hết…”

Ngày hôm qua Trình Cảnh Ngôn không có nhận được tin nhắn của Giang Tình, nhưng lại nghe tin từ Tô Tuyết, đại khái đã biết hết chuyện từ đầu đến cuối.

Hiện tại cho dù cô đang buồn bực đấm anh hai cái, anh vẫn nhận.

Trình Cảnh Ngôn trấn an cô, “Tình Tình……”

“Đừng kêu tôi là Tình Tình.”

“Giang Tình, em bình tĩnh một chút.”

“Thanh danh của tôi đều bị anh phá hủy hết rồi, anh bảo tôi bình tĩnh như nào? Sao anh còn đối xử…… với tôi như vậy?” Nước mắt Giang Tình chảy xuống trên gương mặt, thoạt nhìn vừa ủy khuất vừa đáng thương.

Trình Cảnh Ngôn tiến lên một bước, lòng bàn tay ấm áp lòng lau đi từng giọt nước mắt, “Đừng khóc, anh sẽ xin nghỉ giúp em, người chụp lén cứ để anh điều tra. Chúng ta làm…

Chuyện để em quên đi nó được không?”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Mai mới ra thêm á nha, nhấn SAO và cmt đi nào mọi người ơiiii. Thịt tới rồi

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương