Gửi Cho Tuổi Trẻ - Tùy Bút
-
C27: #26. Đông Cung
2019年7月13日
Bộ phim này đã xem cách đây khoảng hai tháng nhưng vẫn rất ám ảnh với cái kết, dù là ở nguyên tác hay trong chuyển thể.
"Hóa ra con cáo ấy mãi mãi không đợi được người mà nó mong muốn"
Đến cuối cùng, nàng chỉ để lại một câu như vậy, cứ thế mà đi. Tình yêu và sự thê lương, lần lượt đan chặt vào nhau.
Cô gái ấy, sinh ra là một công chúa, sống một cuộc đời công chúa, mất trên tay hoàng tử của đời mình. Họ chính là nhân vật chính. Tình yêu của họ vừa đủ làm người xem ngưỡng mộ và xót xa.
Lý Thừa Ngân từng hét lên: "Nếu nàng ra đi, ta quyết không sống một mình". Ai cũng bảo rằng, hắn ta chẳng có trái tim, trái tim của hắn ta đấy đây, đang ở ngay trước mặt hắn, cầm trên tay con dao, định sẵn số mệnh kết thúc.
"Nàng ấy à, ta chỉ muốn nàng ấy ngày ngày ở bên cạnh ta, để ta có thể trêu trọc nàng ấy"
Tâm nguyện của một người, rất khó mà thốt ra trừ khi tình yêu của hắn ta với nàng là rất nhiều, là vừa đủ để hứa hẹn:
"Bất kể nàng còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không, chỉ cần nàng theo ta trở về, ta sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa..."
Hắn ta sợ mất nàng, vào thời khắc ấy, hắn ta thật sự sợ hãi mất đi trái tim của mình. Nàng chắc chắn vĩnh viễn chẳng thể nghĩ ra rằng, một vị đế vương kiêu ngạo đến nhường ấy thật sự sợ mất đi nàng mà quên đi mình là người của muôn dân. Sợ hãi và tuyệt vọng đến mức muốn đi theo nàng về với đồng cỏ mênh mông trên mảnh đất Tây Lương ngày ấy.
Tình yêu của nàng dành cho hắn vừa dằn vặt lại vừa đau lòng:"Điều thứ ba, hứa với ta, chàng nhất định phải sống thật tốt" cũng vừa ích kỉ vừa bi thương.
Ai cũng ích kỉ, nàng muốn hắn vĩnh viễn sống thật tốt, nhớ đến nàng, không quên được tội lỗi của mình:
"Cố Tiểu Ngũ, ta tha thứ cho chàng rồi, ta tha thứ cho tất cả những ngọt ngào, vướng mắc, tham vọng, tuyệt vọng của chúng ta"
...
"Cố Tiểu Ngũ, người duy nhất ta từng yêu sâu đậm chính là chàng Lý Thừa Ngân"
Vậy nên đến phút cuối cùng, nàng cũng tìm thấy hạnh phúc của đời mình, nhìn thấy người con trai ngày ấy, tiến đến gần nàng, ôm nàng trong tay, nói trong tuyệt vọng: "Xin đừng bỏ ta. Tiểu Phong, quay trở lại"
Ta sẽ lại bắt cho nàng một trăm con đom đóm.
Xin nàng, xin nàng.
Ta cầu xin nàng.
Vào thời khắc ấy nàng mỉm cười, hai chúng ta đã được tự do rồi Cố Tiểu Ngũ.
Hòa trong nước mắt và sự biệt ly là lời dự báo từ rất lâu của nhạc phim: "Gió tây tàn, cố nhân rời đi. Giờ đây bị tình yêu lưu đày. Khốn khổ trong những giọt lệ ấy". Hai tù nhân khốn khổ ấy, cuối cùng cũng giải thoát cho nhau, tìm đến một điều vĩnh hằng khó tưởng tượng.
Lý Thừa Ngân, chúng ta được tự do rồi. Vĩnh viễn về sau, ta cũng quên được chàng.
Người viết: Woony
*Bài viết còn được đăng tại nick instagram: blogcuachungminh. Nếu các bạn hứng thú có thể gửi gắm những điều tâm sự, lắng nghe những câu chuyện qua lăng kính ngoài kia. Tớ rất muốn nghe nhiều câu chuyện trên đời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook