Bạch Ân nhìn Trịnh Hòa đi tới phòng tắm suối nước nóng, ở trong, Kiệt Tử và Trần Minh đang mải mần nhau – ông nhìn Candy đầy vẻ khó chịu.

Candy vội vàng nói: “Chỉ lần này thôi! Tôi thay họ xin lỗi ngài.”

Bạch Ân không nhìn hắn nữa, lúc này, Trịnh Hòa giấu mình phía sau tấm bình phong, ông thấy cậu che miệng, vẻ mặt bàng hoàng.

Có gì mà bàng hoàng? Bạch Ân khó hiểu, cậu ấy cũng là đồng tính luyến ái, chẳng nhẽ chưa thấy người khác quan hệ bao giờ?

Sau đó, Trịnh Hòa thất thểu quay về phòng, may mà trên đường về, cậu không gặp những kẻ đó.

Bạch Ân nhìn một loạt hành động của Trịnh Hòa, nhíu mày. Trịnh Hòa thực bất thường, bất thường nghĩa là có chuyện. Bạch Ân cảm thấy, Trịnh Hòa không phải vì nhìn thấy người khác trần truồng nên mới thể, manh mối hẳn nằm ở Kiệt Tử và Trần Minh. Bạch Ân quay lại cảnh vừa rồi, phóng to, dừng hình. Bạch tiên sinh tưởng tượng mình là Trịnh Hòa, ông đứng ở vị trí của cậu để nhìn cảnh đó…..hình xăm đặc biệt của nhà họ Bạch trên lưng Trần Minh khiến ông hiểu ra.

Ra là thế…..

Bạch Ân cảm thấy Trịnh Hòa là liều thuốc kích dục khiến ‘ông’ không thể nào hết cương được, giờ ông thực muốn thay đổi vị trí của mình với hai người kia, nhìn cậu khóc, nhìn cậu cầu xin dưới thân mình.

Trịnh Hòa ghen. Ông thích.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương