Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh
-
1: Mùa Đông
Bạn đã từng yêu ai chưa? Yêu một người thấm thiết đến nổi có thể hy sinh tất cả vì người ấy.
Ít nhất trong cuộc đời một con người, rồi cũng sẽ trãi qua một số mối tình khắc cốt ghi tâm.
Người ta có thể yêu rất nhiều lần, nhưng sẽ chỉ nhớ về một mối tình duy nhất, đó gọi là "Khắc cốt ghi tâm".
Có thể là mối tình đầu hoặc có thể là một người con trai nào đó đã đến, và xoa dịu vết thương của bạn, kéo bạn khỏi cơn giông bão.Đã từng có nhiều người con trai đi lướt qua cuộc đời tôi, nhưng chưa bao giờ có người nào khiến tôi mãi nhớ, để lại dấu ấn sâu đậm như anh ấy.
Một người hơn hẳn bất kì một mối tình nào mà tôi từng trải qua trong cuộc đời này, anh yêu tôi bằng tất cả những gì mình có, đến tận cùng dù là hạnh phúc hay khổ đau thì vẫn luôn khắc ghi, không bao giờ nuối tiếc hay hối hận.Vào mỗi mùa đông, đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ, anh từng nói riêng với tôi: "Em chính là nguồn cảm hứng, để anh vững bước trên con đường mình lựa chọn, từ trước đến nay đều là vậy.
Anh làm luật sư cũng vì em, trở thành người đầu bếp chân chính cũng vì em mà lựa chọn.
Anh có thể vì em mà làm tất cả...!Nhưng đáng tiếc, không phải là em cùng anh bước tiếp..."Tôi và anh đã xa nhau mười lăm năm.
Phải đó, bạn không nhìn nhầm đâu! Là mười lăm năm rồi, ngày nào cũng được gặp anh, chứng kiến những khoảnh khắc vui, buồn trong cuộc sống của anh.
Thật muốn nói với anh ấy rằng: "Em vẫn ở đây, vẫn theo dõi anh từ phía sau".
Nhưng vĩnh viễn không bao giờ anh biết được đều đó, dù tôi đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần...!nhưng dường như anh không thể nghe thấy.
Luôn có những đoạn ký ức muốn xoá nhoà, nhưng vĩnh viễn không bị bào mòn bởi năm tháng.
Đó là vì miệng nói muốn bỏ, nhưng tâm lại không đành...Tôi đi mãi, đi mãi về phía trước, bước đi nhẹ tênh, dòng người đỗ ra đường mỗi lúc một nhiều.
Trên người họ đều khoát chiếc áo ấm, đúng rồi, tiết trời đang vào đông, cũng phải giữ ấm cho cơ thể mỗi khi ra đường.Mọi người đều mơ ước được hạnh phúc, điều khát khao những thứ họ không có được.
Cuộc sống của chúng ta thường bắt đầu bằng khẩu hiệu "Chúng ta cần phải có nhiều hơn để hạnh phúc!".
Nhưng mà cuộc sống không phải lúc nào cũng được như mơ ước, được thuận theo ý muốn của mọi người và đây là câu chuyện của tôi:Một buổi sáng mùa đông lãnh đạm và lặng yên, chiếc chăn dày cho tôi cảm giác ấm áp khó cưỡng, tôi lấy hết cam đảm lật tung chăn ra và bật dậy.
Khi Đà Nẵng vào mùa đông, sẽ xuất hiện ngay cái se se lạnh, thi thoảng sẽ xuất hiện những cơn mưa phùn bất chợt.Một áo vest đen bên trong là một chiếc sơ mi trắng, thêm cái áo khoác dài đến gối, tôi thấy mình đã đủ xinh đẹp và ấm áp để xuống phố.
Khu chợ ồn ào còn chưa có người bán, tôi một mình dạo quanh khu phố để tận hưởng chút không gian yên tĩnh, giữa khung cảnh thơ mộng, lãng mạn như thế, những cơn gió âm u nặng nặng lướt nhẹ qua.
Mùa đông Đà Nẵng sẽ không quá lạnh, bởi nhiệt độ trung bình thường rơi vào khoảng từ 24 – 25 độ C.Tôi bước vào quán cafe nhỏ ven đường, có lẽ cái se lạnh khiến người ta muốn tìm đến những tách cafe nóng, cả quán lúc này chỉ còn một chỗ ngồi duy nhất, không còn sự lựa chọn khác, tôi nhẹ nhàng bước đến tựa xuống ghế, may thay, ở vị trí này, có thể nhìn thấy cảnh vật đầu đông xuất hiện ngoài cửa sổ, tôi thả mình tận hưởng những âm thanh cười nói xung quanh hoà cùng tiếng gió lướt qua khung cửa, ngoài kia bầu trời vẫn còn đen mờ mịt.Chủ quán bước đến đặt xuống cho tôi một cốc cafe ấm, thường ngày tôi cũng hay uống ở đây nên chủ quán biết tôi thích uống những loại nước nào.
Tôi gật đầu cảm ơn một tiếng rồi hai tay chạm vào tách cafe quả nhiên rất ấm.
Vừa nhâm nhi một tí khách hàng đã đến rồi.
Anh ta bước đến chổ tôi, người mặc bộ vest trắng áo sơ mi đen, không đeo cà-vạt.
Nhìn thấy khách hàng đến tôi đứng lên giơ các ngón tay ra chụm lại.- Ông Quách, xin chào.Quách Kính Đình đưa tay ra bắt lấy tay tôi.- Chào luật sư Tống, xin lỗi đã để cô đợi lâu rồi.Tôi buông tay ta nói:- Đây là nhiệm vụ của luật sư, không nên để khách hàng đợi.Tôi bước qua kéo ghế ra mời ông ta:- Anh Quách, mời ngồi!Ông ta ngồi xuống ghế.- Cảm ơn.- Ông uống gì tôi gọi?- Cafe nóng được rồi.Tôi quay ra sao nhìn người phục vụ đang chạy bàn rồi giơ cao hai ngón tay lên gọi:- Một ly cafe nóng!Người phụ vụ nhìn tôi rồi đưa tay lên ra hiệu ok.
Tôi ngồi xuống đối diện Quách Khánh Đình, đưa tay vào cặp lấy giấy ra chuẩn bị tư vấn, vừa lấy tôi vừa nói:- Ông Quách, trước khi vào chuyện tôi muốn cùng ông trao đổi phí luật sư!Quách Khánh Đình ngã người ta sau tựa lưng vào ghế, một tay đặt lên bàn, tay kia đặt ngay đùi nhìn trực tiếp tôi.- Được thôi, tôi cũng muốn chuyện tiền nông rõ ràng.Tôi bỏ giấy, viết lên bàn.- Công ty luật Trần Quốc Cường chúng tôi có ba mức phí khác nhau, cũng như đặc quyền riêng.Ông ta gật đầu nhìn tôi.- Gói cơ bản: Mức phí 5.000.000 VNĐ/01 tháng.
Áp dụng cho doanh nghiệp có tối đa 10 yêu cầu tư vấn/tháng.
Gói nâng cao: Mức phí 10.000.000 VNĐ/01 tháng.Vừa nói một chút đã làm ông ta mất kiên nhẫn, gõ ngón tay trên bàn là dấu hiệu thiếu kiên nhẫn.
Tôi đặt tay này lên mô bàn tay kia tự xoa dịu bản thân tiếp tục nói:- Áp dụng cho doanh nghiệp có số lượng yêu cầu tư vấn từ 10 đến 30/tháng.
Gói cao cấp: Mức phí 15.000.000 VNĐ/ 01 tháng.Ngón tay không còn gõ nhịp trên bàn nữa, mà chuyển sang tư thế khoanh tay hai chân nhịp điều xuống sàn.- Áp dụng cho doanh nghiệp có trên 30 yêu cầu tư vấn/tháng...Ông ta có vẻ không hài lòng lắm, liền chỉ ngón tay về phía tôi chen ngang lời tôi nói:- Luật sư Tống à, như vậy có phải hơi đắt rồi không?- Ông Quách à, đây là giá cả phải chăng rồi.Ông ta hạ tay xuống, đầu ngón tay gõ nhẹ lên bàn.- Nếu tôi chọn gói "Cao cấp" thì thời gian tư vấn là bao nhiêu? Không giới hạn chứ?- Nếu chọn gói này anh sẽ được hỗ trợ 24/24 tất cả các vấn đề pháp lý phát sinh, trong vòng 04 tiếng kể từ thời điểm yêu cầu.
Và thực hiện hỗ trợ trực tiếp 4 ngày/tháng tại trụ cở của anh theo đúng yêu cầu.Ông ta đưa tay lên vuốt nhẹ cánh mũi, nhân viên tiệm bước đến đặt nhẹ tách cafe xuống bàn cho Quách Kính Đình rồi rời đi.- Xem ra cũng tiện đó, vậy lấy gói này đi!Tôi lật sổ ra nhìn Quách Kính Đình nói:- Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu.
Cho hỏi doanh nghiệp anh đang gặp phải vấn đề gì?Ông ta dùng tay này xoay xoay cổ tay kia nói:- Tranh chấp phát sinh trong hoạt động kinh doanh, thương mại giữa cá nhân, tổ chức có đăng ký kinh doanh với nhau và đều có mục đích lợi nhuận.Tôi lắng nghe ông ta trình bày và ghi chép đầy đủ nội dung chính, ý chính.
Tôi ngước đầu nhìn Quách Kính Đình hỏi:- Cụ thể những tranh chấp đó là gì?Thông thường, khách hàng thường trình bày theo ý chủ quan, bỏ qua nhiều chi tiết mà họ cho là không cần thiết.
Vì vậy, tôi cần gợi ý những vấn đề để ông ta trình bày đúng bản chất của vụ việc.Anh ta đưa tay đặt lên gáy, mắt liếc nhìn chổ khác, vừa suy nghĩ vừa nói:- Ờm...!công ty tôi hiện tại đang mua bán cổ phiếu, nhưng bên đối phương lại trái phiếu giấy tờ có giá khác, không giống như những gì đã thảo luận ban đầu.Ông ta vừa nói tôi vừa chép vào.- Ngoài ra thì còn trang chấp nội bộ giữa công ty tôi với các thành viên của công ty.Tôi ngước đầu lên nhìn Quách Kính Đình.- Ông Quách, hãy trình bày một cách mạch lạc!Ông ta quay mặt lại nhìn tôi nói:- Giữa các thành viên của công ty với nhau liên quan đến việc thành lập, hoạt động, giải thể, sáp nhập, hợp nhất, chia, tách, chuyển đổi hình thức tổ chức của công ty.Tôi vừa viết vừa hỏi:- Còn gì nữa không?Ông ta lắc đầu.- Không có, tạm thời như vậy trước đi, trong tháng này nếu có vấn đề phát sinh nữa tôi sẽ thông báo.Tôi ngước đầu lên nhìn ông ta.- Theo những gì ông vừa trình bày, tôi sẽ giúp anh soạn thảo hợp đồng, các loại văn bản hành chính, pháp lý, tư vấn giải quyết tranh chấp nội bộ và bên ngoài.Ông ta gật đầu.- Nếu được như vậy thì tốt quá.Tôi đặt bút xuống, những ngón tay đan chéo lại đặt lên mặt bàn.- Nhưng để làm được những điều đó ông phải cung cấp các tài liệu liên quan đến việc cần tư vấn!Ông ta chưa hiểu rõ.- Tại sao phải như vậy? Chúng ta đã nói nảy giờ chưa đủ chi tiết sao, nếu cô có chổ nào chưa hiểu rõ tôi cũng có thể nói rõ hơn cho cô biết mà?- Những giấy tờ tài liệu này phản ánh diễn biến của quá trình tranh chấp, và bản chất của vụ việc mà anh yêu cầu tư vấn.
Nếu không có những tài liệu này, việc tư vấn có thể sẽ không chính xác.Ông ta gật đầu, môi mím chặt về một bên cân nhắc.- Oh vậy sao.Tôi lấy hợp đồng ra, cầm viết lên điền vào thêm một số thông tin như: Họ tên các luật sư sẽ tiến hành các công việc liên quan.- Về phần luật sư tư vấn chính sẽ là tôi, luật sư phụ là Nguyễn Đức Thịnh, phần này đã được ghi rõ trong hợp đồng.Tôi phải đảm bảo rằng khách hàng sẽ nắm được ai là người làm các công việc hàng ngày, ai là luật sư chính và ai là luật sư phụ.
Ông ta nôn nóng hỏi:- Được, vậy bây giờ có thể ký hợp đồng rồi đúng không?- Các chi tiết về chi phí cũng như việc thanh toán, tôi sẽ về xác nhận lại bằng văn bản.
Sau đó gửi lại cho ông.Anh ta hỏi thêm:- Tiến độ công việc thế nào? Khi nào tôi mới được nhận phương hướng giải quyết và lời tư vấn?Tôi ngước đầu lên nhìn ông ta nói:- Sau khi ông gửi tài liệu liên quan đến vấn đề, vài ngày sao tôi sẽ liệt kê thành dạng văn bản, sau đó trực tiếp gặp ông trao đổi.Tôi xoay hai bản hợp đồng lại đưa cho Quách Kính Đình.- Ông xem xét kĩ các điều khoảng trong hợp đồng rồi sau đó ký tên!Tôi đưa ông ta cây viết, ông ta cầm lấy, mắt đảo qua đảo lại nhìn vào hai bản hợp đồng.
Phải mất nữa tiếng để ông ta đọc hết nội dung, ông ta chú ý đầy đủ đến từng chi tiết nhỏ, không muốn để có sai sót.
Và tôi phải ngồi đợi, biết sao được "Khách hàng là thượng đế" mà.Sau khi đọc kĩ không sót một chi tiết nào, mới đặt bút xuống ký vào hai bản hợp đồng, tôi đã ký khi nảy rồi nên không cần làm nữa.
Ký xong ông ta đưa lại tôi một bản, còn bản kia tự mình giữ lấy.Ông ta nhìn tôi nói:- Xong rồi.Ông ta cầm bản hợp đồng đứng lên .- Cảm ơn luật sư Tống đã giúp đỡ.Ông ta đưa tay ra, một tay trong túi quần, còn một tay bắt tay tôi.- Hợp tác vui vẻ.Tôi đứng lên đưa tay ra nắm lấy tay ông ta khẽ cúi đầu chào trước tiên vì ông ta ở cương vị cao.- Hợp tác vui vẻ.Anh ta cười miễn cưỡng rồi buông tay ra.- Không làm phiền cô nữa, tôi có việc phải đi trước!- Được, tạm biệt.Nói rồi Quách Kính Đình quay người rời đi, tôi nhìn theo một lúc rồi ngồi xuống dọn dẹp tài liệu trên bàn.
Sau khi khách hàng cung cấp đầy đủ các văn bản giấy tờ, tài liệu có liên quan, tôi phải dành thời gian để đọc các giấy tờ tài liệu đó.
Nên phải cất giữ giấy tờ cẩn thận.
Đang dọn dẹp tài liệu mắt vô tình hướng ra ngoài cửa chính tiệm cafe, vô tình bắt gặp một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đeo kính cận, tay cầm một sắp văn kiện tay kia thì cầm một chiếc điện thoại vừa bước vào quán vừa nghe điện thoại.Bước chân chắc chắn, bước đi vững vàng, lúc nào đầu cũng ngẫng lên cao, sải bước dài, đi đứng hiên ngang.
Người đàn ông này chắc cao tầm một mét bảy mươi lăm, bảy mươi sáu, điều đáng nói là mái tóc vuốt gọn lên một chút bồng bềnh lãng tử, cắt gọn hai bên và đặc biệt là để tóc đen truyền thống, trông cứ như một tượng đài sắc đẹp vậy, đẹp trên mức cho phép.
Quả thực, câu nói: "Người đẹp làm gì cũng đẹp" quả không sai, ít nhất, nó vẫn đúng với người đàn ông này."Được rồi vậy bây giờ tôi đọc thông tin cá nhân cho cậu nghe!".Người đàn ông vội vàng luống cuốn nhìn xung quanh tìm bàn trống, nhưng thật tiếc cho anh là khách ngồi đặt cứng hết chỗ rồi.
Chỉ còn chỗ của tôi là thừa một ghế.
Tôi đang tập trung ngắm khung cảnh bên ngoài nên không để ý đến anh, cũng không biết anh bước đến bàn tôi khi nào.
Anh nói với tôi bằng một giọng nói nhẹ nhàng ấm áp nghe rất rất êm tai.- Tôi ngồi cạnh cô có được không?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook