Giới Thần
-
Chương 1021: Phượng Nô
Trời đất dưới một câu nói này của Thiên liền bỗng chốc tĩnh lặng đến cực điểm.
Tại vì lúc đó, một loại kinh khủng ý chí bộc phát ra mang theo một loại tuyệt đối quyền khống chế đối với vạn vật.
Đây là một loại lực lượng kinh khủng đến tột đỉnh, đã không thể dùng 2 từ mạnh mẽ để hình dung.
Trong trời đất vạn vạn loại pháp tắc trước mặt nó đều là nhỏ bé đáng thương.
Thậm chí là lực lượng cấp chân thần, Quy Tắc lực lượng cũng là bé nhỏ không chút nào lực kháng cự.
Trên trời cao.
Thương không bị đống kết. Phong vân bất động, quang minh ngưng chiếu
3 nhân hình phượng hoàng này liền sắc mặt biến đổi chuyển thành một loại sợ hãi, sự cao ngạo lập tức mất sạch sành sanh
Tại vì bọn họ bây giờ, là đang rơi xuống.
Phượng tộc được thiên đạo chúc phúc, có được quyền năng khống chế 3 phần pháp tắc thiên địa.
Nhưng hiện giờ pháp tắc đống kết, thiên bẩm lực lượng của họ mất sạch.
Ngay cả thực lực cấp chân thần, quy tắc lực lượng lại bây giờ cũng bị đống kết, trên người họ bây giờ ngoại trừ một thân nhục thể cường hãn cấp thần thú ra, họ một phân lực lượng cũng không có.
Nhưng nhục thân có mạnh lại cũng vô pháp ngự không phi hành, cho nên rớt xuống
Là từ trên vạn mét cao không trực tiếp ngã xuống
Thần thể mạnh mẽ, ngã không chết nhưng là chật vật như thế trước mặt phàm loại, uy nghiêm như thế mất đi, tôn nghiêm như thế không còn.
Và đặc biệt, là họ trước thực lực của nhân loại vốn bị xem thường là "tiện nhân" này làm cho khuất nhục.
Làm sao chúng có thể chấp nhận được điều này.
Nhưng mà dù có chấp nhận hay không, lại cũng là vô ích
"Vù....vù...vù..."
Dưới tốc độ đáng sợ khi rơi xuống, trong không trung vô lực vùng vẫy dần dần hơi lạnh cũng đem lại một chút sự sợ hãi đến cho 3 con người này.
Cảm giác đáng sợ tới từ sự chưa biết
Càng đáng sợ đó là tới từ một loại lực lượng mạnh đến không thể kháng cự, thậm chí khiếp đảm nhân tâm không thể sinh nổi mảy may ý chí chống lại
"Vù....vù....oanh..."
3 đạo nhân ảnh nhanh như chóp hiện giữa bầu trời sau đó thẳng tắp rớt xuống tạo thành 1 tiếng vang lớn.
Mặt đất Dương phủ được trận pháp gia trì cứng rắn không thể phá vỡ, 3 người này rơi xuống lập tức liền máu me khắp người, khắp nơi tổn thương, tuy không đến nỗi gãy tay gẫy đầu nhưng cũng là da tróc thịt bong xương khớp tráo lệch.
Cửu Lý Minh Phượng có chút không thể tin dời mắt từ chỗ họ nhìn sang Thiên.
Loại tồn tại vô địch như phượng tộc trưởng lão không ngờ lại có ngày rơi tới đầu rơi máu chảy thế này, e rằng thế gian tuyệt không người nào tin tưởng.
Nhưng mà với Thiên.
Chỉ một câu nói thôi lại làm được.
"Thể chất cũng không tệ, ngã không chết"
Giọng Thiên đầy trào phúng
"Tiện nhân...ngươi!...muốn!....chết!!
Nhục nhã không thể tưởng, nam nhân phượng hoàng này cả người như hóa ma, hỏa diễm trên thân thiêu đốt vừa bò dậy liền nhanh như chớp lao tới, phượng trảo như khai sơn tích địa mà vung
"Oanh...rẹt..." không có pháp tắc gia trì nhưng mà hắn còn có thần thông. Thần thông vừa ra không gian liền bị cắt chém
Nhưng mà lại ngay lúc đó, kinh khủng lực lượng phong cấm ào ạt tới, dĩ nhiên lại đem một thân thực lực của hắn khóa lại không thể nhúc nhích.
Một trảo này vừa ra liền xẹp lép như bong bóng xì hơi.
"Ngươi còn không xứng khoa tay múa chân trước mặt ta..." giọng Thiên lạnh lùng vang lên.
Trở tay một cái, hắn thu 2 nữ phượng xinh đẹp tuyệt trần vào Song Tu Giới Điệp sau đó vạch vạch mấy cái trong không khí liền khắc ra một cái tuyệt thế phong ấn trận pháp khắc vào thức hải tên nam nhân phượng hoàng này, biến hắn thành một tên nhân thể nô lệ.
"Ngươi từ nay ở lại Dương Phủ làm việc nặng, nếu có ý làm phản tốt nhất nên nghĩ trước hậu quả"
Thiên phẩy tay một cái cho người dẫn hắn đi, tên nam phượng này đến bây giờ vẫn còn trợn mắt gồng mình lại như cũ khuất nhục lẫn bất lực bị kéo đi.
Hắn bây giờ linh hồn bị gông xiềng, miệng không thể nói chuyện, ngay cả thân thể cũng không thể tùy tâm khống chế.
Loại phong ấn này khiến hắn không chỉ giữ lại được thực lực, mà còn có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn trước. Nhưng lại phải trả giá bằng tuyệt đối tự do.
"Phượng tộc đã tới, phong ba sắp hiện...thời gian đã không còn nhiều"
"Thiên ca, chuyện gì sắp xảy ra, huynh là đang gấp gáp như vậy"
............
Thu gia tổ địa
Một mảnh nguy nga to lớn kiến trúc hiện giờ đã hoàn toàn bị phật quang nhuộm thành một mầu vàng kim óng ánh chói mắt sáng cả một góc trời.
Bên trong, Thu Trường Tính thân mặc một bộ cà sa trắng noãn, mặt mũi hồng hào chứa đầy kiêu ngạo nghiễm nhiên ngồi thủ tọa bên cạnh gia chủ.
Lão trên đầu đã tự thoát mà trọc, 6 chấm tròn lóng lánh phật quang tựa như ẩn chứa vô tận đạo pháp thần thông, hô ứng cùng khí cơ thân thể và cà sa.
Một thân tu vi Bán Thần cũng vì thế không ngừng chuyển hóa thành phật lực, trong thức hải linh hồn đang ngâm tại phật quang mà thiền, dưới chân chậm hiện một đóa liên hoa yếu ớt
Nhìn thấy hắn, trong lòng các thiên kiêu Thu gia đều cười lạnh.
Thu Phương Minh ám giọng
"Phật bào này bất kỳ lúc nào ta cũng có thể lấy về, phật kinh vốn là đang trong tay ta, chờ ta trong đó ngộ được vô địch phật lý luyện thành La Hán chi thân, ngươi trong mắt ta sẽ không khác gì rác rưởi..."
"Lần này trở về, nhất định phải bế quan"
Thành Thông Thiên
"Hừ, đồ vật chỉ là cho ngươi giữ tạm, thời gian tới bổn phật sẽ tự mình lấy về hết tất cả"
Gia chủ Thu gia chỉ nhấc một nụ cười xem thường.
Một người khác
"Của ngươi sao, buồn cười"
Thu gia toàn thể đều nhìn lão một cách giả tạo trong lòng tự tiếu phi tiếu mà khinh thường.
"Bổn phật đà vừa tiếp nhận phật bảo, cần thời gian 3 tháng luyện ra phật vị đạo quả, cần lượng lớn công đức gia thân
Ánh mắt lão ta ẩn chứa vô thượng uy nghiêm, miệng phun phật âm lạnh buốt nói "lênh cho Thu gia thời gian này toàn bộ cấm sát phạt, khắp nơi hành thiện tích đức, góp nhặt đủ 3000 công đức,..."
"Bổn phật sinh thế chính là đại cơ duyên, đại phúc phận của các ngươi, Thu gia đại tộc chỉ cần nghe lời, tự sẽ nhận lợi ích lớn lao...các ngươi dù sao tiền thế cũng là ta có chút huyết mạch nhân tình, đây là cơ hội biểu hiện duy nhất của các ngươi, sau 3 tháng này phật quả đại thành cắt đứt phàm thế tục duyên"
Tại vì lúc đó, một loại kinh khủng ý chí bộc phát ra mang theo một loại tuyệt đối quyền khống chế đối với vạn vật.
Đây là một loại lực lượng kinh khủng đến tột đỉnh, đã không thể dùng 2 từ mạnh mẽ để hình dung.
Trong trời đất vạn vạn loại pháp tắc trước mặt nó đều là nhỏ bé đáng thương.
Thậm chí là lực lượng cấp chân thần, Quy Tắc lực lượng cũng là bé nhỏ không chút nào lực kháng cự.
Trên trời cao.
Thương không bị đống kết. Phong vân bất động, quang minh ngưng chiếu
3 nhân hình phượng hoàng này liền sắc mặt biến đổi chuyển thành một loại sợ hãi, sự cao ngạo lập tức mất sạch sành sanh
Tại vì bọn họ bây giờ, là đang rơi xuống.
Phượng tộc được thiên đạo chúc phúc, có được quyền năng khống chế 3 phần pháp tắc thiên địa.
Nhưng hiện giờ pháp tắc đống kết, thiên bẩm lực lượng của họ mất sạch.
Ngay cả thực lực cấp chân thần, quy tắc lực lượng lại bây giờ cũng bị đống kết, trên người họ bây giờ ngoại trừ một thân nhục thể cường hãn cấp thần thú ra, họ một phân lực lượng cũng không có.
Nhưng nhục thân có mạnh lại cũng vô pháp ngự không phi hành, cho nên rớt xuống
Là từ trên vạn mét cao không trực tiếp ngã xuống
Thần thể mạnh mẽ, ngã không chết nhưng là chật vật như thế trước mặt phàm loại, uy nghiêm như thế mất đi, tôn nghiêm như thế không còn.
Và đặc biệt, là họ trước thực lực của nhân loại vốn bị xem thường là "tiện nhân" này làm cho khuất nhục.
Làm sao chúng có thể chấp nhận được điều này.
Nhưng mà dù có chấp nhận hay không, lại cũng là vô ích
"Vù....vù...vù..."
Dưới tốc độ đáng sợ khi rơi xuống, trong không trung vô lực vùng vẫy dần dần hơi lạnh cũng đem lại một chút sự sợ hãi đến cho 3 con người này.
Cảm giác đáng sợ tới từ sự chưa biết
Càng đáng sợ đó là tới từ một loại lực lượng mạnh đến không thể kháng cự, thậm chí khiếp đảm nhân tâm không thể sinh nổi mảy may ý chí chống lại
"Vù....vù....oanh..."
3 đạo nhân ảnh nhanh như chóp hiện giữa bầu trời sau đó thẳng tắp rớt xuống tạo thành 1 tiếng vang lớn.
Mặt đất Dương phủ được trận pháp gia trì cứng rắn không thể phá vỡ, 3 người này rơi xuống lập tức liền máu me khắp người, khắp nơi tổn thương, tuy không đến nỗi gãy tay gẫy đầu nhưng cũng là da tróc thịt bong xương khớp tráo lệch.
Cửu Lý Minh Phượng có chút không thể tin dời mắt từ chỗ họ nhìn sang Thiên.
Loại tồn tại vô địch như phượng tộc trưởng lão không ngờ lại có ngày rơi tới đầu rơi máu chảy thế này, e rằng thế gian tuyệt không người nào tin tưởng.
Nhưng mà với Thiên.
Chỉ một câu nói thôi lại làm được.
"Thể chất cũng không tệ, ngã không chết"
Giọng Thiên đầy trào phúng
"Tiện nhân...ngươi!...muốn!....chết!!
Nhục nhã không thể tưởng, nam nhân phượng hoàng này cả người như hóa ma, hỏa diễm trên thân thiêu đốt vừa bò dậy liền nhanh như chớp lao tới, phượng trảo như khai sơn tích địa mà vung
"Oanh...rẹt..." không có pháp tắc gia trì nhưng mà hắn còn có thần thông. Thần thông vừa ra không gian liền bị cắt chém
Nhưng mà lại ngay lúc đó, kinh khủng lực lượng phong cấm ào ạt tới, dĩ nhiên lại đem một thân thực lực của hắn khóa lại không thể nhúc nhích.
Một trảo này vừa ra liền xẹp lép như bong bóng xì hơi.
"Ngươi còn không xứng khoa tay múa chân trước mặt ta..." giọng Thiên lạnh lùng vang lên.
Trở tay một cái, hắn thu 2 nữ phượng xinh đẹp tuyệt trần vào Song Tu Giới Điệp sau đó vạch vạch mấy cái trong không khí liền khắc ra một cái tuyệt thế phong ấn trận pháp khắc vào thức hải tên nam nhân phượng hoàng này, biến hắn thành một tên nhân thể nô lệ.
"Ngươi từ nay ở lại Dương Phủ làm việc nặng, nếu có ý làm phản tốt nhất nên nghĩ trước hậu quả"
Thiên phẩy tay một cái cho người dẫn hắn đi, tên nam phượng này đến bây giờ vẫn còn trợn mắt gồng mình lại như cũ khuất nhục lẫn bất lực bị kéo đi.
Hắn bây giờ linh hồn bị gông xiềng, miệng không thể nói chuyện, ngay cả thân thể cũng không thể tùy tâm khống chế.
Loại phong ấn này khiến hắn không chỉ giữ lại được thực lực, mà còn có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn trước. Nhưng lại phải trả giá bằng tuyệt đối tự do.
"Phượng tộc đã tới, phong ba sắp hiện...thời gian đã không còn nhiều"
"Thiên ca, chuyện gì sắp xảy ra, huynh là đang gấp gáp như vậy"
............
Thu gia tổ địa
Một mảnh nguy nga to lớn kiến trúc hiện giờ đã hoàn toàn bị phật quang nhuộm thành một mầu vàng kim óng ánh chói mắt sáng cả một góc trời.
Bên trong, Thu Trường Tính thân mặc một bộ cà sa trắng noãn, mặt mũi hồng hào chứa đầy kiêu ngạo nghiễm nhiên ngồi thủ tọa bên cạnh gia chủ.
Lão trên đầu đã tự thoát mà trọc, 6 chấm tròn lóng lánh phật quang tựa như ẩn chứa vô tận đạo pháp thần thông, hô ứng cùng khí cơ thân thể và cà sa.
Một thân tu vi Bán Thần cũng vì thế không ngừng chuyển hóa thành phật lực, trong thức hải linh hồn đang ngâm tại phật quang mà thiền, dưới chân chậm hiện một đóa liên hoa yếu ớt
Nhìn thấy hắn, trong lòng các thiên kiêu Thu gia đều cười lạnh.
Thu Phương Minh ám giọng
"Phật bào này bất kỳ lúc nào ta cũng có thể lấy về, phật kinh vốn là đang trong tay ta, chờ ta trong đó ngộ được vô địch phật lý luyện thành La Hán chi thân, ngươi trong mắt ta sẽ không khác gì rác rưởi..."
"Lần này trở về, nhất định phải bế quan"
Thành Thông Thiên
"Hừ, đồ vật chỉ là cho ngươi giữ tạm, thời gian tới bổn phật sẽ tự mình lấy về hết tất cả"
Gia chủ Thu gia chỉ nhấc một nụ cười xem thường.
Một người khác
"Của ngươi sao, buồn cười"
Thu gia toàn thể đều nhìn lão một cách giả tạo trong lòng tự tiếu phi tiếu mà khinh thường.
"Bổn phật đà vừa tiếp nhận phật bảo, cần thời gian 3 tháng luyện ra phật vị đạo quả, cần lượng lớn công đức gia thân
Ánh mắt lão ta ẩn chứa vô thượng uy nghiêm, miệng phun phật âm lạnh buốt nói "lênh cho Thu gia thời gian này toàn bộ cấm sát phạt, khắp nơi hành thiện tích đức, góp nhặt đủ 3000 công đức,..."
"Bổn phật sinh thế chính là đại cơ duyên, đại phúc phận của các ngươi, Thu gia đại tộc chỉ cần nghe lời, tự sẽ nhận lợi ích lớn lao...các ngươi dù sao tiền thế cũng là ta có chút huyết mạch nhân tình, đây là cơ hội biểu hiện duy nhất của các ngươi, sau 3 tháng này phật quả đại thành cắt đứt phàm thế tục duyên"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook