Gió Qua Rặng Mù U
-
Chương 36: Cồn mây
Buổi chiều, mặt trời sắp lặn dần trong những cồn mây, con nước lớn ngoài sông cũng len lỏi vô những con rạch. Đã từ lâu, ông bà Năm mong đợi niềm vui mới, họ muốn sớm có cháu nội để nối dõi tông đường. Bà Năm nhắc:
- Mới đây mà đã 3 năm rồi, kể từ ngày thằng Út cưới! Nếu vợ chồng nó không tính chuyện làm kinh tế thì…
Thành nói với vợ chồng Khánh:
- Cậu mợ sinh em bé đi, có em bé vui cửa, vui nhà lắm! Đôi khi hoãn lại để làm kinh tế, nhưng biết khi nào cho vừa và đủ.
Ông Năm nói thẳng:
- Công việc cả hai vợ chồng so với người ta như vậy cũng gọi là ổn định rồi! mắc mớ gì mà phải trì hoãn việc sinh con? Cứ sinh con đi, ba má sẽ lo.
Khánh gãi đầu:
- Nhưng…
Bà Năm tiếp lời:
- Nhưng nhị gì nữa! Cháu của ba má, ba má không lo thì lo cho ai?
Thắm trả lời:
- Dạ, thưa ba má!
Bỗng nhiên Thành hỏi Khánh:
- Công ty em còn tuyển tài xế không Khánh?
- Công ty em đủ tài xế rồi anh, mà anh hỏi giùm ai hả?
- À, mà không! Anh hỏi vậy thôi.
- Em tưởng anh muốn chuyển chỗ làm, công ty anh đang làm, lương anh như vậy là ok rồi anh Ba. Đừng bỏ chỗ đó, tiếc lắm!
- Anh biết mà.
Sáng hôm sau, không thấy Thành đi làm, Ngọc hỏi:
- Ủa, bữa nay anh xin nghỉ hay được nghỉ?
- Được nghỉ! Chút nữa em đi chợ mua lươn và khoai môn về nấu cháo, lâu rồi nhà mình không ăn.
- Dạ!
- Mà em mua nhiều nhiều chút, nấu rồi đem cho cả ba má, cậu mợ nữa!
- Dạ!
Hơn 7 giờ không thấy Thành tới rước, ông bà Lâm tự bắt taxi đi, Diễm gọi điện thoại cho Thành:
- Alô! Sao anh không tới? anh không đi làm thì cũng phải báo trước chứ!
- Tôi, tôi…Tôi tính quá trưa tôi vô xin giấy thôi việc.
- Hả, anh nói cái gì? Anh muốn thôi việc? Anh thôi việc vì lý do gì? Vì em hả? Hay vì lương anh bấy nhiêu là chưa đủ?
Diễm đang nổi nóng, bỗng cô xuống giọng:
- Anh à, em làm cho anh buồn lắm phải không? Em xin lỗi anh! Em hứa với anh là từ nay em sẽ không làm gì ảnh hưởng tới anh nữa. Anh đừng thôi việc mà ba má em buồn, tất cả là lỗi tại em.
- Làm sao để tôi tin cô? Tôi mong cô hiểu rằng tôi là người đã có vợ con.
- Ok Anh! Thời gian sẽ chứng minh cho anh thấy em sẽ thay đổi, đừng nghỉ việc anh nghe.
- Mới đây mà đã 3 năm rồi, kể từ ngày thằng Út cưới! Nếu vợ chồng nó không tính chuyện làm kinh tế thì…
Thành nói với vợ chồng Khánh:
- Cậu mợ sinh em bé đi, có em bé vui cửa, vui nhà lắm! Đôi khi hoãn lại để làm kinh tế, nhưng biết khi nào cho vừa và đủ.
Ông Năm nói thẳng:
- Công việc cả hai vợ chồng so với người ta như vậy cũng gọi là ổn định rồi! mắc mớ gì mà phải trì hoãn việc sinh con? Cứ sinh con đi, ba má sẽ lo.
Khánh gãi đầu:
- Nhưng…
Bà Năm tiếp lời:
- Nhưng nhị gì nữa! Cháu của ba má, ba má không lo thì lo cho ai?
Thắm trả lời:
- Dạ, thưa ba má!
Bỗng nhiên Thành hỏi Khánh:
- Công ty em còn tuyển tài xế không Khánh?
- Công ty em đủ tài xế rồi anh, mà anh hỏi giùm ai hả?
- À, mà không! Anh hỏi vậy thôi.
- Em tưởng anh muốn chuyển chỗ làm, công ty anh đang làm, lương anh như vậy là ok rồi anh Ba. Đừng bỏ chỗ đó, tiếc lắm!
- Anh biết mà.
Sáng hôm sau, không thấy Thành đi làm, Ngọc hỏi:
- Ủa, bữa nay anh xin nghỉ hay được nghỉ?
- Được nghỉ! Chút nữa em đi chợ mua lươn và khoai môn về nấu cháo, lâu rồi nhà mình không ăn.
- Dạ!
- Mà em mua nhiều nhiều chút, nấu rồi đem cho cả ba má, cậu mợ nữa!
- Dạ!
Hơn 7 giờ không thấy Thành tới rước, ông bà Lâm tự bắt taxi đi, Diễm gọi điện thoại cho Thành:
- Alô! Sao anh không tới? anh không đi làm thì cũng phải báo trước chứ!
- Tôi, tôi…Tôi tính quá trưa tôi vô xin giấy thôi việc.
- Hả, anh nói cái gì? Anh muốn thôi việc? Anh thôi việc vì lý do gì? Vì em hả? Hay vì lương anh bấy nhiêu là chưa đủ?
Diễm đang nổi nóng, bỗng cô xuống giọng:
- Anh à, em làm cho anh buồn lắm phải không? Em xin lỗi anh! Em hứa với anh là từ nay em sẽ không làm gì ảnh hưởng tới anh nữa. Anh đừng thôi việc mà ba má em buồn, tất cả là lỗi tại em.
- Làm sao để tôi tin cô? Tôi mong cô hiểu rằng tôi là người đã có vợ con.
- Ok Anh! Thời gian sẽ chứng minh cho anh thấy em sẽ thay đổi, đừng nghỉ việc anh nghe.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook