Giáo Viên Siêu Quậy
-
Chương 12
Quay lại với thanh niên FA lâu đời
Skellen. Sau khi nói chuyện tào lao với nó, chán đời, cô bắt đầu hành
trình lên đường kiếm bồ, nói thẳng là người yêu trong vài giờ.
Xách chiếc túi Hermes ngúng nguẩy ra đường, cô bắt đầu hành trình kiếm người yêu của mình
Đi lòng vòng quanh phố một hồi lâu, cô cuối cùng cũng nhắm được một anh có nước da màu bánh mật, trong có vẻ bảnh trai. Chàng trai đó khi nhìn thấy co thì lập tức bu tới. Aishhh, phải nói cảm giác của Skellen là thế nào nhỉ? Buồn bực vì chàng trai này phát hiện ra cô sao?Ờm, cũng có thể coi là vậy đi. Mang theo sự khó chịu vì đang có rất nhiều người đi phía sau cô, Skellen rảo bước nhanh về quán cafe gần đó, cô đội thêm một chiếc mũ đen che hết nửa mặt. Gọi một ly cappuchino, cô thả hồn vào tiếm đàn du dương của quán. Người đánhđàn là một anv chàng khá bảnh trai, tầm 20 tuổi, trông có vẻ rất thư sinh. Anh ta sau khi nhìn thấy cô thì vội bước tới, nói thầm vào tai Skellen mấy câu, làm cô lạnh cả sống lưng:
- Nếu cô quen Skellen Rougher, thành viên được cưng chiều số một của tổ chức, thì hãy chuyển lời đến cô ta, một mệnh lệnh từ ngài ấy: Ngày mai, hãy mời học sinh của cô ấy đến với bữa tiệc gì đó của cô ta, với tư cách là giáso viên Skellen Rougher, chứ không phải là sát thủ Skellen Rougher. Đừng phủ nhận cô là thành viên tổ chức, mặc dù tôi ko biết cô là ai, nhưng cô đội chiếc mũ dành riêng cho cấp A, à, h thì là A+ nhỉ, mà thuộc cấp A là có thên quen với Skellen Rougher, nên, đừng từ chối lời nhờ vả của tôi. Cô cũng không cần lo về thân phận của tôi đâu, tôi chỉ là cấp B thôi, với lại chuyển này ai trong tổ chức cũng biết tuốt rồi, mà tôi khuyên cô nêb đổi mũ đi, đừng có lộ liễu như vậy! May mà chưa ai nhận ra đâu đấy. Tôi phải đi đây, tamo biệt
Anh chàng đó nói một tràng với Skellen rồi rảo bước nhanv khỏi quán
Cô giật mình, aish, chết tiệt, sao cô có thể sơ suất vậy chứ
Đứng lên rời khỏi quán, không quên để trên bài tờ 500.000₫ và thay chiếc mũ khác, cô không biết đã có người ngồi góc quán để mắt đến cô
- Cấp A mà lộ liễu vậy sao?
Xách chiếc túi Hermes ngúng nguẩy ra đường, cô bắt đầu hành trình kiếm người yêu của mình
Đi lòng vòng quanh phố một hồi lâu, cô cuối cùng cũng nhắm được một anh có nước da màu bánh mật, trong có vẻ bảnh trai. Chàng trai đó khi nhìn thấy co thì lập tức bu tới. Aishhh, phải nói cảm giác của Skellen là thế nào nhỉ? Buồn bực vì chàng trai này phát hiện ra cô sao?Ờm, cũng có thể coi là vậy đi. Mang theo sự khó chịu vì đang có rất nhiều người đi phía sau cô, Skellen rảo bước nhanh về quán cafe gần đó, cô đội thêm một chiếc mũ đen che hết nửa mặt. Gọi một ly cappuchino, cô thả hồn vào tiếm đàn du dương của quán. Người đánhđàn là một anv chàng khá bảnh trai, tầm 20 tuổi, trông có vẻ rất thư sinh. Anh ta sau khi nhìn thấy cô thì vội bước tới, nói thầm vào tai Skellen mấy câu, làm cô lạnh cả sống lưng:
- Nếu cô quen Skellen Rougher, thành viên được cưng chiều số một của tổ chức, thì hãy chuyển lời đến cô ta, một mệnh lệnh từ ngài ấy: Ngày mai, hãy mời học sinh của cô ấy đến với bữa tiệc gì đó của cô ta, với tư cách là giáso viên Skellen Rougher, chứ không phải là sát thủ Skellen Rougher. Đừng phủ nhận cô là thành viên tổ chức, mặc dù tôi ko biết cô là ai, nhưng cô đội chiếc mũ dành riêng cho cấp A, à, h thì là A+ nhỉ, mà thuộc cấp A là có thên quen với Skellen Rougher, nên, đừng từ chối lời nhờ vả của tôi. Cô cũng không cần lo về thân phận của tôi đâu, tôi chỉ là cấp B thôi, với lại chuyển này ai trong tổ chức cũng biết tuốt rồi, mà tôi khuyên cô nêb đổi mũ đi, đừng có lộ liễu như vậy! May mà chưa ai nhận ra đâu đấy. Tôi phải đi đây, tamo biệt
Anh chàng đó nói một tràng với Skellen rồi rảo bước nhanv khỏi quán
Cô giật mình, aish, chết tiệt, sao cô có thể sơ suất vậy chứ
Đứng lên rời khỏi quán, không quên để trên bài tờ 500.000₫ và thay chiếc mũ khác, cô không biết đã có người ngồi góc quán để mắt đến cô
- Cấp A mà lộ liễu vậy sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook