Giao Tiên Đại Nhân Của Tôi
-
Chương 17
Theo câu nói lạnh lùng của mẹ chồng, thân thể tôi run lên, run rẩy đi theo sau mẹ chồng ra ngoài!
Tôi cảm thấy chấn kinh, việc này có khả năng sao?
Tại sao tôi lại tự động đi theo bà ấy?
Nhưng hai chân tôi lúc này không còn do tôi điều khiển, mặc cho tôi dùng sức co lại thế nào thì thân thể vẫn như cũ không nhanh không chậm đi theo sau mẹ chồng tôi.
Giang Hải cũng ở bên cạnh tôi, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười giống như đứa trẻ đang khóc được cho kẹo khiến tôi ở bên cạnh nghe được mà run như cầy sấy.
Cuối cùng chuyện là thế nào? Viên thuốc kia rốt cuộc là cái gì?
Tôi sợ muốn chết, trong lòng thầm khẩn cầu Giao nhanh chóng trở về, đầu cũng nhanh chóng suy nghĩ xem mình có từng xem cách khắc quỷ trên ti vi bao giờ chưa.
Tôi cùng giao không phương pháp liên lạc, hiện tại nhất định phải tự cứu!
Tôi vừa đi theo mẹ chồng vừa hung hăng cắn xuống đầu lưỡi.
Giao từng nói, máu ở đầu lưỡi có khả năng khắc quỷ, mà lần trước Giang Hải cũng vì máu lưỡi của tôi mà phải chịu thiệt, tôi liền điên cuồng cắn đầu lưỡi, hoàn toàn không để ý tới sự đau đớn kịch liệt từ đầu lưỡi truyền đến.
Mùi tanh của máu tươi tràn lan trong miệng tôi, máu tươi ấm áp thuận theo khóe miệng tôi chảy xuống.
“Mẹ, cô ta muốn cắn lưỡi tự tử.” Giang Hải phạt hiện ra, gằn giọng nói.
Mẹ chồng nghe vậy quay đầu lườm tôi một chút, thấy máu tươi ở khóe miệng tôi lập tức cưới, giọng lạnh lùng nói: “Muốn khắc quỷ? Tỉnh lại đi, cũng do lúc trước tao không có phòng bị mới khiến tiểu Hải phải thua thiệt, tao còn chưa tìm mày tính sổ mày đã lại muốn dùng phương pháp này lần thứ hai?”
Nói xong bà ta xoay người, đi càng nhanh hơn, vừa đi vừa nói: “Mày muốn mất máu cứ tùy tiện, chỉ cần không chết là tao có thể bổ sung máu cho mày. Có điều máu mày như máu gấu trúc, không có cách nào bổ sung cả, chỉ có thể dùng người nhà mày…”
Lòng tôi liền trầm xuống!
Bà ta nói vậy là có ý gì Dùng người nhà của tôi để uy hiếp tôi sao?!
Tôi thật sự không nhịn được, nếu như thân thể tôi có thể cử động thì tôi nhất định sẽ nhào tới xé nát bà ta!
Thân thể tôi cứng ngắc đi theo mẹ chồng, trên đường đi thi thoảng Giang Hải sờ mông tôi rồi cười to dâm đãng, ghê tởm thực sự!
Tôi hận hắn tới cắn răng nhưng không thể làm gì bọn họ. Thật vất vả đi đến đầu làng mới gặp người quen, tôi nắm chặt họ cầu cứu nhưng người kia lại bị mẹ chồng tôi đuổi đi.
Cọng rơm duy nhất trong lòng tôi trong nháy mắt sụp đổ.
Cũng phải, ở trong mắt người khác tôi chính là người của Giang gia bọn họ, Giang Hải chiếm thân thể của Giang Bác, tôi chẳng qua là bị chồng cùng mẹ chồng của mình đưa về nhà mà thôi, mà vợ chồng nhà ai mà chẳng có lúc cãi nhau, ai sẽ nhiều chuyện tham gia vào.
Tôi càng ngày càng tuyệt vọng, tay bị bàn tay trơn dầu mỡ của Giang Hải nắm chặt, sờ tới sờ lui.
Hắn đang mừng như điên, miệng không ngừng nhắc đi nhắc lại: “Vợ à, sinh em bé, sinh em bé…”
Tôi cực kỳ xấu hổ.
Sau khi về nhà tôi liền bị Giang Hải bế bổng lên, ném tôi lên chiếc giường ác mộng kia. Kèm sau đó lại còn có tiếng của mẹ chồng tôi: “Hải, cởi quần áo của nó ra rồi hành sự đi… Con yên tâm, mẹ sẽ ở đây canh chừng cho, sẽ không để nó làm hại con!”
Trong lòng tôi run lên, sau hai lần trước có kinh nghiệm, lúc này mẹ chồng tôi cũng vào theo.
Không chỉ như vậy, bà ta còn đứng ngay cạnh giường, tùy lúc chỉ đạo Giang Hải, lúc tức giận bà ta còn tự mình xé quần áo của tôi!
Tôi lúc này sống không bằng chết!
Tôi liều mạng giãy giụa la hét, thân thể lại giống như cái xác không hồn phối hợp theo động tác của Giang Hải, trong cổ họng thậm chí còn phát ra âm thanh động tình...
Tôi cảm thấy chấn kinh, việc này có khả năng sao?
Tại sao tôi lại tự động đi theo bà ấy?
Nhưng hai chân tôi lúc này không còn do tôi điều khiển, mặc cho tôi dùng sức co lại thế nào thì thân thể vẫn như cũ không nhanh không chậm đi theo sau mẹ chồng tôi.
Giang Hải cũng ở bên cạnh tôi, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười giống như đứa trẻ đang khóc được cho kẹo khiến tôi ở bên cạnh nghe được mà run như cầy sấy.
Cuối cùng chuyện là thế nào? Viên thuốc kia rốt cuộc là cái gì?
Tôi sợ muốn chết, trong lòng thầm khẩn cầu Giao nhanh chóng trở về, đầu cũng nhanh chóng suy nghĩ xem mình có từng xem cách khắc quỷ trên ti vi bao giờ chưa.
Tôi cùng giao không phương pháp liên lạc, hiện tại nhất định phải tự cứu!
Tôi vừa đi theo mẹ chồng vừa hung hăng cắn xuống đầu lưỡi.
Giao từng nói, máu ở đầu lưỡi có khả năng khắc quỷ, mà lần trước Giang Hải cũng vì máu lưỡi của tôi mà phải chịu thiệt, tôi liền điên cuồng cắn đầu lưỡi, hoàn toàn không để ý tới sự đau đớn kịch liệt từ đầu lưỡi truyền đến.
Mùi tanh của máu tươi tràn lan trong miệng tôi, máu tươi ấm áp thuận theo khóe miệng tôi chảy xuống.
“Mẹ, cô ta muốn cắn lưỡi tự tử.” Giang Hải phạt hiện ra, gằn giọng nói.
Mẹ chồng nghe vậy quay đầu lườm tôi một chút, thấy máu tươi ở khóe miệng tôi lập tức cưới, giọng lạnh lùng nói: “Muốn khắc quỷ? Tỉnh lại đi, cũng do lúc trước tao không có phòng bị mới khiến tiểu Hải phải thua thiệt, tao còn chưa tìm mày tính sổ mày đã lại muốn dùng phương pháp này lần thứ hai?”
Nói xong bà ta xoay người, đi càng nhanh hơn, vừa đi vừa nói: “Mày muốn mất máu cứ tùy tiện, chỉ cần không chết là tao có thể bổ sung máu cho mày. Có điều máu mày như máu gấu trúc, không có cách nào bổ sung cả, chỉ có thể dùng người nhà mày…”
Lòng tôi liền trầm xuống!
Bà ta nói vậy là có ý gì Dùng người nhà của tôi để uy hiếp tôi sao?!
Tôi thật sự không nhịn được, nếu như thân thể tôi có thể cử động thì tôi nhất định sẽ nhào tới xé nát bà ta!
Thân thể tôi cứng ngắc đi theo mẹ chồng, trên đường đi thi thoảng Giang Hải sờ mông tôi rồi cười to dâm đãng, ghê tởm thực sự!
Tôi hận hắn tới cắn răng nhưng không thể làm gì bọn họ. Thật vất vả đi đến đầu làng mới gặp người quen, tôi nắm chặt họ cầu cứu nhưng người kia lại bị mẹ chồng tôi đuổi đi.
Cọng rơm duy nhất trong lòng tôi trong nháy mắt sụp đổ.
Cũng phải, ở trong mắt người khác tôi chính là người của Giang gia bọn họ, Giang Hải chiếm thân thể của Giang Bác, tôi chẳng qua là bị chồng cùng mẹ chồng của mình đưa về nhà mà thôi, mà vợ chồng nhà ai mà chẳng có lúc cãi nhau, ai sẽ nhiều chuyện tham gia vào.
Tôi càng ngày càng tuyệt vọng, tay bị bàn tay trơn dầu mỡ của Giang Hải nắm chặt, sờ tới sờ lui.
Hắn đang mừng như điên, miệng không ngừng nhắc đi nhắc lại: “Vợ à, sinh em bé, sinh em bé…”
Tôi cực kỳ xấu hổ.
Sau khi về nhà tôi liền bị Giang Hải bế bổng lên, ném tôi lên chiếc giường ác mộng kia. Kèm sau đó lại còn có tiếng của mẹ chồng tôi: “Hải, cởi quần áo của nó ra rồi hành sự đi… Con yên tâm, mẹ sẽ ở đây canh chừng cho, sẽ không để nó làm hại con!”
Trong lòng tôi run lên, sau hai lần trước có kinh nghiệm, lúc này mẹ chồng tôi cũng vào theo.
Không chỉ như vậy, bà ta còn đứng ngay cạnh giường, tùy lúc chỉ đạo Giang Hải, lúc tức giận bà ta còn tự mình xé quần áo của tôi!
Tôi lúc này sống không bằng chết!
Tôi liều mạng giãy giụa la hét, thân thể lại giống như cái xác không hồn phối hợp theo động tác của Giang Hải, trong cổ họng thậm chí còn phát ra âm thanh động tình...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook