Giáo Thảo Đại Học A Và Giáo Hoa Đại Học S
-
Chương 10
101.
Giáo thảo A đại suốt ba ngày nay không nhìn thấy giáo hoa S đại.
Buổi chiều thứ tư đối phương cũng không tới tập kịch, giống như ngày đó đã bị cậu hù cho sợ.
Ban đầu giáo thảo A đại còn rất buồn bực, trong lòng nói: đại ca, cmn cậu làm sao mà cáu kỉnh? Người nên tức giận phải là tôi mới đúng! Cậu phủi mông một cái liền chạy, để lại một mình tôi mất mặt đây này!
Chỉ là theo thời gian ngày ngày trôi qua, giáo thảo A đại cũng chậm rãi tiêu tan. Dù sao thì nếu giáo hoa S đại đến luyện tập,hai người bọn họ có 70-80% xác suất bị quần chúng vây xem diễn cảnh hôn.
Ngẫm lại hậu quả này, trong lòng giáo thảo A đại còn có hơi khó chịu, bắt đầu cầu khẩn giáo hoa S đại đến càng muộn càng tốt, tốt nhất là đừng đến.
102.
Chủ tịch câu lạc bộ kịch của S đại rõ ràng cũng có chút không vui, luyện tập kịch bản, nữ chính vẫn chưa vào vị trí, đây đúng là đang kéo dài tiến độ công việc mà.
Cô lén lút kéo A đại đến một góc sau sân khấu:" Cậu là người địa phương sao?"
"?" Giáo thảo A đại đầu óc mơ hồ, thành thật trả lời:" Cũng không tính là người địa phương."
"Vậy cậu là người ở đâu?"
Giáo thảo A đại càng không hiểu nổi ý tứ của đối phương, nói ra địa điểm.
Chủ tịch câu lạc bộ kịch của S đại:" Được rồi, cậu tiếp tục tập luyện đi!"
Giáo thảo A đại:"???"
103.
Cho nên, vấn đề này có ý nghĩa gì?
104.
Lại đến hai ngày nghỉ cuối tuần, giáo thảo A đại và những người khác đi đến hội trường S đại.
Vừa mới vào cửa, giáo thảo A đại liếc mắt một cái liền thấy bóng lưng của một mỹ nữ mặc quần lụa mỏng màu trắng, tóc nâu dài đang đứng cạnh chủ tịch câu lạc bộ kịch S đại.
Cái bóng lưng này, tuy rằng không đến mức làm cậu phải tôn thờ, nhưng vẫn như cũ vững vàng bắt được ánh mắt của giáo thảo A đại.
Cậu dừng lại bước chân, trong lòng như đang nổ pháo hoa.
ĐM, không nói đến cái khác, chỉ cần nhìn đến đôi chân trắng nõn dụ người sau lớp quần lụa mỏng, giáo thảo A đại thiếu chút nữa phun máu mũi trước mặt mọi người, trái tim thiếu nam đạp bịch bịch.
Giáo thảo A đại độc thân hai mươi năm, ngoại trừ giáo hoa S đại mặc nữ trang, đây là lần thứ hai ngửi được mùi vị yêu đương.
Việc giáo hoa S đại trốn luyện tập lúc trước khiến cho giáo thảo A đại lập tức cho rằng người này là nữ chính mới.
Cậu nở nụ cười ấm áp thương hiệu, cùng chủ tịch câu lạc bộ trường mình đi đến gần, vừa vặn nghe thấy chủ tịch câu lạc bộ bên kia đang thảo luận tình tiết kịch bản với mỹ nữ.
Dựa vào trí nhớ của mình, giáo thảo A đại xác nhận đoạn kịch này chỉ có hai vai nam chính và nữ chính, suy đoán trong lòng quả nhiên là sự thật
Người này chính là nữ chính mới!
ĐM, quá hoàn mỹ rồi!
Đổi một tên gay lấy một đại mỹ nữ, ông trời cũng đang giúp cậu thoát ế này!
Giáo thảo A đại cười đến càng vui vẻ, cậu vừa định chào hỏi, mỹ nữ nghe thấy tiếng động liền quay lại.
105.
Giáo thảo A đại:"..."
"Đến đây." Giáo hoa S đại nét mặt tươi cười như hoa, dừng lại một chút, nụ cười càng mê người hơn:" Đã lâu không gặp."
Giáo thảo A đại:"..."
106.
ĐM!!!
Sấm sét giữa trời quang!!!
Tại sao lại là người này!!!
107.
Mặt giáo thảo A đại từ xanh chuyển thành đen, cũng may đại sảnh không bật đèn, trong phòng có chút tối tăm, không làm sắc mặt của cậu bị vạch trần trước mặt mọi người.
Cậu khó khăn duy trì nét cười nhợt nhạt trên khoé miệng, hỏi:" Sao cậu lại... ăn mặc như vậy?"
"Tập luyện." Giáo hoa S đại nhìn cậu, mập mờ nói:" Cho cậu thích ứng một chút."
Là một người đàn ông, nếu như không trang điểm mà mặc đồ con gái nhìn sẽ rất kì quái, cho nên trên mặt giáo hoa S đại có một lớp trang điểm nhẹ. Hắn vốn rất đẹp, trang điểm làm cho ngũ quan càng trở nên hoàn mỹ mềm mại, che đậy nét dã tính cương nghị thuộc về đàn ông.
Cái này đâm chúng điểm yếu của giáo thảo A đại, hắn còn cười như vậy nữa thì linh hồn nhỏ bé của giáo thảo A đại lập tức bị câu mất đó.
Giáo thảo A đại nào có thời gian suy nghĩ về vấn đề tính hướng của người này, trong đầu đều là: ĐM, ĐM, ĐM nữ sinh này sao lại xinh đẹp tuyệt trần như vậy, ngay cả ngọn tóc cũng mê người.
108.
Ba giây sau.
Giáo thảo A đại bỗng nhiên hoàn hồn.
Đẹp thì có tác dụng chó gì!
Đây là đàn ông!
Đàn ông!!!
Giáo thảo A đại cố ép bản thân nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị gay vây quanh.
Nghĩ đến có vô số học đệ xếp thành hàng dài chờ đến lượt làm bạn trai của cậu, nghĩ đến rất nhiều bạn cùng lớp quăng ánh mắt đầy ám muội về phía cậu, nghĩ tới bao nhiêu học tỷ học muội bởi vì mấy lời đồn đại bắt đầu coi cậu là chị em...
Giáo thảo A đại bi thương chảy nước mắt.
109.
Hình như đã phát hiện ra nội tâm giãy giụa kịch liệt của giáo thảo A đại, giáo hoa S đại nhẹ nhàng cười cười.
Hắn yên lặng liếc mắt ra hiệu cho chủ tịch câu lạc bộ của S đại.
Đối phương lập tức hiểu ý, cô hắng giọng, đề nghị:" Vừa vặn hôm nay mọi người tới đông đủ, chúng ta làm một lần hoàn chỉnh trên sân khấu đi, các cậu thấy thế nào? "
Diễn một lần mà thôi, giáo thảo A đại gật gật đầu:" Tôi không có ý kiến!"
Nói xong, cậu liền đối diện với ánh mắt của giáo hoa S đại.
110.
.....
Diễn một lần hoàn chỉnh, chẳng phải ba cảnh hôn kia cũng phải diễn một lần sao?
Giáo thảo A đại:"..."
Né tránh lâu như vậy, cậu vẫn không tránh khỏi số mệnh diễn cảnh hôn môi với đàn ông!
Giáo thảo A đại suốt ba ngày nay không nhìn thấy giáo hoa S đại.
Buổi chiều thứ tư đối phương cũng không tới tập kịch, giống như ngày đó đã bị cậu hù cho sợ.
Ban đầu giáo thảo A đại còn rất buồn bực, trong lòng nói: đại ca, cmn cậu làm sao mà cáu kỉnh? Người nên tức giận phải là tôi mới đúng! Cậu phủi mông một cái liền chạy, để lại một mình tôi mất mặt đây này!
Chỉ là theo thời gian ngày ngày trôi qua, giáo thảo A đại cũng chậm rãi tiêu tan. Dù sao thì nếu giáo hoa S đại đến luyện tập,hai người bọn họ có 70-80% xác suất bị quần chúng vây xem diễn cảnh hôn.
Ngẫm lại hậu quả này, trong lòng giáo thảo A đại còn có hơi khó chịu, bắt đầu cầu khẩn giáo hoa S đại đến càng muộn càng tốt, tốt nhất là đừng đến.
102.
Chủ tịch câu lạc bộ kịch của S đại rõ ràng cũng có chút không vui, luyện tập kịch bản, nữ chính vẫn chưa vào vị trí, đây đúng là đang kéo dài tiến độ công việc mà.
Cô lén lút kéo A đại đến một góc sau sân khấu:" Cậu là người địa phương sao?"
"?" Giáo thảo A đại đầu óc mơ hồ, thành thật trả lời:" Cũng không tính là người địa phương."
"Vậy cậu là người ở đâu?"
Giáo thảo A đại càng không hiểu nổi ý tứ của đối phương, nói ra địa điểm.
Chủ tịch câu lạc bộ kịch của S đại:" Được rồi, cậu tiếp tục tập luyện đi!"
Giáo thảo A đại:"???"
103.
Cho nên, vấn đề này có ý nghĩa gì?
104.
Lại đến hai ngày nghỉ cuối tuần, giáo thảo A đại và những người khác đi đến hội trường S đại.
Vừa mới vào cửa, giáo thảo A đại liếc mắt một cái liền thấy bóng lưng của một mỹ nữ mặc quần lụa mỏng màu trắng, tóc nâu dài đang đứng cạnh chủ tịch câu lạc bộ kịch S đại.
Cái bóng lưng này, tuy rằng không đến mức làm cậu phải tôn thờ, nhưng vẫn như cũ vững vàng bắt được ánh mắt của giáo thảo A đại.
Cậu dừng lại bước chân, trong lòng như đang nổ pháo hoa.
ĐM, không nói đến cái khác, chỉ cần nhìn đến đôi chân trắng nõn dụ người sau lớp quần lụa mỏng, giáo thảo A đại thiếu chút nữa phun máu mũi trước mặt mọi người, trái tim thiếu nam đạp bịch bịch.
Giáo thảo A đại độc thân hai mươi năm, ngoại trừ giáo hoa S đại mặc nữ trang, đây là lần thứ hai ngửi được mùi vị yêu đương.
Việc giáo hoa S đại trốn luyện tập lúc trước khiến cho giáo thảo A đại lập tức cho rằng người này là nữ chính mới.
Cậu nở nụ cười ấm áp thương hiệu, cùng chủ tịch câu lạc bộ trường mình đi đến gần, vừa vặn nghe thấy chủ tịch câu lạc bộ bên kia đang thảo luận tình tiết kịch bản với mỹ nữ.
Dựa vào trí nhớ của mình, giáo thảo A đại xác nhận đoạn kịch này chỉ có hai vai nam chính và nữ chính, suy đoán trong lòng quả nhiên là sự thật
Người này chính là nữ chính mới!
ĐM, quá hoàn mỹ rồi!
Đổi một tên gay lấy một đại mỹ nữ, ông trời cũng đang giúp cậu thoát ế này!
Giáo thảo A đại cười đến càng vui vẻ, cậu vừa định chào hỏi, mỹ nữ nghe thấy tiếng động liền quay lại.
105.
Giáo thảo A đại:"..."
"Đến đây." Giáo hoa S đại nét mặt tươi cười như hoa, dừng lại một chút, nụ cười càng mê người hơn:" Đã lâu không gặp."
Giáo thảo A đại:"..."
106.
ĐM!!!
Sấm sét giữa trời quang!!!
Tại sao lại là người này!!!
107.
Mặt giáo thảo A đại từ xanh chuyển thành đen, cũng may đại sảnh không bật đèn, trong phòng có chút tối tăm, không làm sắc mặt của cậu bị vạch trần trước mặt mọi người.
Cậu khó khăn duy trì nét cười nhợt nhạt trên khoé miệng, hỏi:" Sao cậu lại... ăn mặc như vậy?"
"Tập luyện." Giáo hoa S đại nhìn cậu, mập mờ nói:" Cho cậu thích ứng một chút."
Là một người đàn ông, nếu như không trang điểm mà mặc đồ con gái nhìn sẽ rất kì quái, cho nên trên mặt giáo hoa S đại có một lớp trang điểm nhẹ. Hắn vốn rất đẹp, trang điểm làm cho ngũ quan càng trở nên hoàn mỹ mềm mại, che đậy nét dã tính cương nghị thuộc về đàn ông.
Cái này đâm chúng điểm yếu của giáo thảo A đại, hắn còn cười như vậy nữa thì linh hồn nhỏ bé của giáo thảo A đại lập tức bị câu mất đó.
Giáo thảo A đại nào có thời gian suy nghĩ về vấn đề tính hướng của người này, trong đầu đều là: ĐM, ĐM, ĐM nữ sinh này sao lại xinh đẹp tuyệt trần như vậy, ngay cả ngọn tóc cũng mê người.
108.
Ba giây sau.
Giáo thảo A đại bỗng nhiên hoàn hồn.
Đẹp thì có tác dụng chó gì!
Đây là đàn ông!
Đàn ông!!!
Giáo thảo A đại cố ép bản thân nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị gay vây quanh.
Nghĩ đến có vô số học đệ xếp thành hàng dài chờ đến lượt làm bạn trai của cậu, nghĩ đến rất nhiều bạn cùng lớp quăng ánh mắt đầy ám muội về phía cậu, nghĩ tới bao nhiêu học tỷ học muội bởi vì mấy lời đồn đại bắt đầu coi cậu là chị em...
Giáo thảo A đại bi thương chảy nước mắt.
109.
Hình như đã phát hiện ra nội tâm giãy giụa kịch liệt của giáo thảo A đại, giáo hoa S đại nhẹ nhàng cười cười.
Hắn yên lặng liếc mắt ra hiệu cho chủ tịch câu lạc bộ của S đại.
Đối phương lập tức hiểu ý, cô hắng giọng, đề nghị:" Vừa vặn hôm nay mọi người tới đông đủ, chúng ta làm một lần hoàn chỉnh trên sân khấu đi, các cậu thấy thế nào? "
Diễn một lần mà thôi, giáo thảo A đại gật gật đầu:" Tôi không có ý kiến!"
Nói xong, cậu liền đối diện với ánh mắt của giáo hoa S đại.
110.
.....
Diễn một lần hoàn chỉnh, chẳng phải ba cảnh hôn kia cũng phải diễn một lần sao?
Giáo thảo A đại:"..."
Né tránh lâu như vậy, cậu vẫn không tránh khỏi số mệnh diễn cảnh hôn môi với đàn ông!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook