Gian Tình Phát Sinh Từ Quyển Nhật Ký
Chương 69: Ngoại truyện: Lam nhan nhà ai thừa điên

Dư Nhược biết bản thân cho tới bây giờ cũng không phải là một đứa nhỏ nhu thuận, thời điểm 3 tuổi đã biết trộm áo lót của mẹ khiến bà tìm nửa ngày, lúc 6 tuổi đã am hiểu rõ hàm nghĩa sâu sắc của câu ‘ba ngày không đánh, lên mái nhà dỡ ngói’, thời điểm 9 tuổi đã là Lì Đại Vương có tiếng gần xa, hàng ngày dẫn theo một đám nhóc quậy phá chạy đông chạy tây, gây chuyện tuy không ảnh hưởng gì lớn nhưng cũng rất khiến kẻ khác đau đầu. Giáo viên trường tiểu học không một người nào không nhận ra cậu, nói đến cậu chỉ lắc đầu, vậy nên mỗi lần sau ngày họp phụ huynh Dư Nhược đều vác mông sưng vù đi học. Mặc dù ba mẹ mắng chửi thầy cô thở dài mang đến ấn tượng khó phai cho thời thơ ấu cậu, nhưng theo sự phát triển của thiếu niên, loại tính nết lì từ trong xương cốt này vẫn như cũ không biến mất, chỉ hơi hơi thu lại một chút mà thôi.

Ba ngày không đánh, lên mái nhà dỡ ngói = đứa trẻ nghịch ngợm, không giáo huấn liền leo lên đầu lên cổ

Cấp 2 lên cấp 3, Dư Nhược thành tích luôn không tốt thi rớt, điều này đều nằm trong dự liệu của mọi người. May mà ba mẹ nhà họ Dư kinh tế khá dư dả, hơn nữa có chút quan hệ với giới giáo dục, đút chút tiền tống cậu vào trường trung học cơ sở trọng điểm của tỉnh, nghe nói tỉ lệ học lên cao tới 99%, là trường học tốt nhất chỗ bọn họ. Trường này bên ngoài là trường trung học, thật ra bên dưới còn lén mở thêm cấp 2 trực thuộc, tuyển sinh không nhiều, nhưng học phí khá cao, đương nhiên trình độ dạy học cao hơn những trường công lập bình thường! Trường học thực hiện giáo dục nội trú, tất cả học sinh phải ở trong trường, ngoại trừ nghỉ đông và nghỉ hè còn lại không được ra khỏi cổng trường, điều này khiến Dư Nhược mười ngón tay không dính nước mùa xuân nếm khổ, nhưng ba mẹ nhà họ Dư chính là muốn trường có thể dạy dỗ con trai họ, vì vậy dằn dằn lòng cắn cắn răng ném cậu con trai chưa từng rời khỏi mình vào ‘hang hổ ổ sói’.

Mười ngón tay không dính nước mùa xuân: mùa xuân trời rét, không cần phải động nước, ý chỉ con được cưng chiều, gia đình điều kiện tốt.

Sau một học kỳ Dư Nhược gầy đi một vòng, về nhà khóc lóc kể lể phòng ngủ trường học điều kiện quá kém, một phòng ở 10 người, cái tên mập mập chết tiệt cùng phòng buổi tối còn ngáy, hại cậu cả học kỳ ngủ không ngon. Ba mẹ nhà họ Dư lại đau lòng, đứa nhỏ nhà mình lì thì có chút lì, nhưng cứ tiếp tục mất ngủ như vậy sau này làm sao học bài a, vì thế đút đút lót lót để cậu về nhà ở.

Học sinh trung học cơ sở trọng điểm đại khái chia làm ba loại người: học sinh ưu tú gia đình danh giá, học sinh bình bình gia đình thường thường, học sinh đánh rắm không xong gia đình chìa tiền xong hết. Dư Nhược đoán chừng vào loại thứ ba, trong lớp người đỏ mắt cậu hàng ngày có thể về nhà cũng có, đáng tiếc thiếu gia người ta nhà có chìa khác, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn rồi nhìn mà thèm muốn một chút sau đó tiếp tục đọc sách của mình.

Trung học năm hai, Dư thiếu gia chơi Thiên Long Bát Bộ, lúc mới chơi thuần túy chỉ là buổi tối ở nhà nhàm chán tìm thú vui, ai biết chơi chơi chơi đến nghiện. Mới đầu chỉ có buổi tối hết giờ tự học ở nhà chơi, sau đó dứt khoát buổi tự học cũng bảo ba mẹ giúp xin nghỉ nói ở nhà đọc sách, cậu nghĩ, dù sao ba tiết tối cũng là tự học, cái này không thấy có gì khác với ở nhà, tuy cậu không có khả năng chủ động đi đọc sách. Có thể dưỡng cậu ra tính cách như vậy, thật ra bản thân ba mẹ nhà họ Dư có trách nhiệm khá lớn, khi còn bé mặc dù cũng sẽ đánh chửi nhưng về sau sự nghiệp làm ăn mở rộng không có thời gian, từ đầu đến cuối để đứa nhỏ tự do sinh trưởng tạo cho Dư Nhược tính cách vô cùng tùy tính, về việc cậu ở nhà chơi game cũng chỉ thuận tiện niệm ngoài miệng hai câu rồi thôi.

Tốt xấu còn có thể kiên trì vẽ quạ làm bài tập, Dư Nhược cứ như vậy bắt đầu kiếp sống Thiên Long. Ở nơi đó, cậu quen biết Giang Thiên Mộ Vũ mới chuyển đến server, cùng nhau chơi một khoảng thời gian sau hai người liền kéo một người anh em khác —— Hải Thiên kết bái làm huynh đệ. Sau đó Giang Thiên Mộ Vũ tạo bang xây thành, người trong bang cũng dần dần nhiều hơn, bạn bè kết giao một người tiếp một người, khoảng thời gian đó, cậu cảm thấy nửa đời sau mình cũng không quên được.

Học kỳ đầu năm ba, cũng sắp tiến vào giai đoạn chạy nước rút thi vào đại học, các học sinh đã liều mạng sống chết gặm sách, rất sợ buông lỏng một phút sẽ bị người vượt qua tám phút. Nhưng Dư Nhược lại không có suy nghĩ như vậy trong đầu, cậu vẫn chơi game của cậu mà thoải mái trải qua cuộc sống trung học. Cứ như thế vô tri vô giác nghênh đón học kỳ sau, các thầy cô đã không còn ôm bất cứ hy vọng nào với cậu, chỉ cầu cậu đừng thi quá kém ảnh hưởng thành tích bình quân của cả lớp.

Đối với Dư Nhược mà nói học kỳ 2 năm ba cũng là một khoảng thời gian mấu chốt, không chỉ trong sự nghiệp học hành mà còn cả trong game. Acc Thiên Long của Dư Nhược tên là ‘Lam nhan nhà ai’, tên này cũng có nguyên do, lúc đó cậu đang nói chuyện phiếm với một người bạn net gọi là ‘Hồng nhan nhà ai thêm bạc mệnh’, down xong game thuận tay gõ một cái ra tên này. Dư Nhược trong game vung không ít tiền, bên ngoài gọn gàng sáng sủa bên trong cũng không kém, các cô bé coi trọng cậu dĩ nhiên rất nhiều. Mới đầu cậu còn thích thú, sau đó phát hiện hồng nhan tri kỷ nhiều thì ví tiền của cậu cũng theo đó dần dần trống rỗng, vì thế đã nghĩ tìm một cô vợ không quấn người làm lá chắn, khi đó Tiêu tiêu vũ hiết vừa vặn xuất hiện.

Hồng nhan chỉ gái xinh, Lam nhan chỉ trai đẹp .___.

Lần đầu tiên gặp cậu cảm thấy cô bé này sao lại ngốc như vậy, ngay cả Nhạn Nam cũng không chạy qua được, miễn cưỡng giúp đỡ nhỏ. Sau đó phát hiện nhỏ không chỉ ngốc mà là vô cùng ngốc, cái gì cũng không biết, nhìn thấy một siêu đẹp trai như cậu mà không biết tâng bốc nịnh nọt. Nghĩ lại, một con gà không phải là một lá chắn tốt nhất sao, vì thế thuận lý thành chương mà cầu hôn, ai ngờ nhỏ ngốc kia lại nói nhỏ là nam. Dư Nhược vẫn luôn cảm thấy con trai chơi game căn bản không có khả năng ngốc thành dạng này, vậy nên trong lòng không tin nhỏ, chỉ nghĩ nhỏ đang từ chối. Lam nhan cậu từ nhỏ đến lớn muốn tướng mạo có tướng mạo muốn tiền có tiền, có khi nào ở trước mặt con gái mà bị thua thiệt qua, tính xấu nổi lên mặc kệ đúng sai không phải nhỏ không cưới!

Sau đó trải qua sự dàn xếp của sư phụ nhỏ ngốc kia, hai người cuối cùng kết cái hôn, Dư Nhược căn bản không để bụng cô nhỏ lấy về làm lá chắn này, đương nhiên cũng không có khả năng mua đồ cho nhỏ, đồ cưới hôm đó còn do sư phụ đối phương mua. Rất lâu sau đó cậu nhớ lại việc này trong lòng vẫn còn hối hận, một bộ đồ tân nương mất bao nhiêu tiền a, vì cái gì cậu chịu chết cũng không bỏ chút tiền lẻ chứ, ai, đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận để mua.

Dư Nhược sau khi cưới vợ về quả nhiên dần dần thoát khỏi bị đám son son phấn phấn quấy rầy, biểu hiện bên ngoài xem ra càng ngày càng có xu thế một ông chồng mẫu mực, thật ra sau lưng cậu căn bản cũng không có kéo qua tiểu tân nương của mình, cũng không có vui vẻ nói chuyện phiếm với nhỏ, cậu chỉ là vừa ý cái mác ‘Phu quân của XXX’ mà thôi.

Ngày sự thật bị vạch trần có chút buồn cười, lúc ấy cậu nhiệt huyết dâng trào muốn kéo Tiêu tiêu vũ hiết, tránh người ta nói làm tình nhân không thân cận. Sau khi kéo người đến Cổ Mộ, luyện một hồi thì thình cờ gặp Lão tử chính là cuồng trong bang Khuynh thành ` Mỹ nhân cốc. Dư Nhược ở liên minh cũng không quen thuộc lắm, vì vậy không có ý chào hỏi, ngược lại đối phương hô chào với cậu một tiếng, tiếp theo trêu chọc Tiêu tiêu vũ hiết hai câu: “Sao em còn thấp vậy a, sau này ra ngoài đừng nói cậu em họ nhà anh à.” Tiêu tiêu vũ hiết ngoan ngoãn đáp lại: “Dạ.” Sau đó Dư Nhược bùng nổ.

Cậu chất vấn đối phương có phải là nhân yêu không, Tiêu tiêu vũ hiết nửa ngày không nói gì (thật ra người ta không hiểu cái gì là nhân yêu), Lão tử chính là cuồng lên tiếng hỏi: “A? Cậu không biết nó là nam sao?” Dự Nhược bốc hỏa: “Tôi biết nó là nam tôi còn lấy nó !?” Lão tử chính là cuồng biết hình như mình đã làm chuyện sai, lén lút chạy trốn, Dư Nhược vô cùng bực bội, bỏ lại Tiêu tiêu vũ hiết chưa đến cấp 40 về thành. Cậu biết không có mình chống đỡ, mấy con quái đó có thể trong nửa phút chụp chết tên kia.

Sau khi lui đội cậu vẫn không thoải mái, mật đối phương: “Chúng ta ly hôn!” Đối phương không trả lời, sau một lúc lâu trên kênh đồng minh Hồ ly tu thành tinh chất vấn hỏi cậu có ý gì, Hồ ly tu thành tinh là sư phụ của Tiêu tiêu vũ hiết, lúc ấy hôn sự của bọn họ phải thông qua sự đồng ý của vị này mới thành. Đối mặt với chất vấn Dư Nhược cười lạnh: “Ông đây muốn bị coi thường sao lại đi kết hôn với nhân yêu!” Đối phương nghẹn lời, sau đó trong bang bốc ra mấy người nói năng thô lỗ, lên tiếng phê phán Tiêu tiêu vũ hiết giả nữ. Cậu mắt lạnh nhìn hết thảy, cho đến cuối cùng Tiêu tiêu vũ hiết đều không tới giải thích với cậu, chỉ để lại một câu “Em không có gạt anh.” liền biến mất bóng, cậu nhìn năm chữ đó trong lòng có hơi chút không thoải mái, có phải mình đã làm sai gì? Bang chủ Giang Thiên Mộ Vũ đá hết những người kia, dường như còn muốn nói gì với mình nhưng cuối cùng không mở miệng. Cậu nghĩ mình bị lừa gạt cưới về một tên nhân yêu chẳng lẽ lỗi do cậu sao? Trong đầu quên mất đối phương từ đầu đã nói rõ giới tính với mình.

Hôm sau là thứ bảy, Dư Nhược trên đường chạy thương bị Minh Giáo tên Ba nghìn ★ sát đánh lén, đánh mấy lần đều là mình thua, tức giận hỏi lý do, kết quả nhận được câu trả lời “Sau này tốt nhất ít đụng đồ của tôi đi!” Hóa ra là đến báo thù vì Tiêu tiêu vũ hiết sao !? Lửa giận của Dư Nhược đã tới đỉnh điểm, sau khi đứng dậy cưỡng chế giải trừ quan hệ vợ chồng, để nhân yêu gì gì đó đi gặp quỷ hết đi !!

Theo sau ly hôn là mỹ nữ liên tục tới , nhưng Dư Nhược không biết tại sao không tập trung vào được, cậu cảm thấy những cô gái này ồn ào thế, tục tằng thế, trong mắt ngoại trừ trang phục mốt xinh đẹp BB cực phẩm chẳng còn thứ gì khác, vẫn là lần trước kết hôn yên tĩnh hơn a… Ý thức được mình đang hối hận, Dư thiếu gia phất tay ném bay suy nghĩ như có như không trong đầu, đã làm sẽ không hối hận, đây là nguyên tắc đàn ông!

Tiêu tiêu vũ hiết biến mất một khoảng thời gian lần nữa trở lại game, tuy cậu không có nói chuyện ở kênh đồng minh, nhưng Dư Nhược thường xuyên có thể ở phố lớn ngõ nhỏ thấy được bóng dáng đối phương. Cậu tự giải thích không phải cố ý tìm kiếm đối phương, chỉ là đi ngang qua không cẩn thận liếc đến mà thôi, chỉ như vậy.

Khuynh thành ` Mỹ nhân cốc là một bang hội kỳ quái, có một đám nữ vô cùng nhiệt tình cùng mấy tên nam ẩn thân, Dư Nhược thường xuyên bắt gặp các cô ở kênh đồng minh YY Giang Thiên Mộ Vũ và Hồ ly tu thành tinh. Cậu cảm thấy rất kỳ quái, trong game nam nam nữ nữ nhìn nhau vừa mắt không phải chuyện rất bình thường sao, đáng để các cô ấy kinh ngạc như vậy? Cậu cũng đã từng hỏi qua Giang Thiên Mộ Vũ tại sao như vậy, Giang lão đại đầy hàm xúc để lại một câu “Phật viết, không thể nói.” Trong ánh mắt của cậu em nhỏ nhà mình rời đi. Dư Nhược nghĩ, quả nhiên thế giới người trưởng thành rất phức tạp.

Game vẫn tiếp tục, đối với mấy thứ như đám người Mỹ nhân cốc trong kênh đồng minh ngẫu nhiên “Tiêu Tiêu thật đáng yêu nha nha nha !!” “Để chị hôn một cái a a a !!”, Dư Nhược cũng chỉ có thể làm như không thấy, chỉ là trong lòng ẩn ẩn còn một thứ nói không rõ kể không hết tên là hối hận…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương