Buổi chiều lúc lên QQ, thấy tên nào đó cũng đang onl. Chu Dận nghĩ bụng mình hẳn nên cảm ơn một tiếng đề xuất của hắn, bèn tiện tay gửi cái BUZZ qua.

“Cục cưng, bây giờ hẳn là đang trong giờ làm việc. Em ngang nhiên lên QQ, không sợ bị núi băng trừ tiền lương à”

“Thực ra, hôm nay tôi phát hiện núi băng cũng không phải vô nhân tính như đã tưởng.”

“Thấy chưa, xem anh đã nói gì ấy nhể.”

“Ừ ừ, anh lợi hại nhất”

“Còn phải nói, không lợi hại sao có thể thỏa mãn được cục cưng em chứ~ Ngoan, nói thêm câu ‘Thiệt cừ’ anh nghe cái nào”

“……” Quả nhiên tên này chẳng nói được gì tử tế mà, cái chi từ miệng hắn ra cũng lập tức biến thành dâm cmn đãng. Mình đúng là tự dâng bản thân tới tận cửa cho hắn đùa giỡn!

“Đúng rồi cục cưng, cho em xem hàng nóng này.”

“Cái gì”

“Hề hề, đồ tốt mới chia cho em đấy nha”

Vậy chắc chắn không phải cái gì tốt rồi, nhưng lòng hiếu kỳ vẫn chiến thắng tất cả, Chu Dận nhấn mở đường link trông rất khả nghi nào đó.

“Gian tình đến từ một đoạn ghi âm”? Ờ hớ, cái zề đây. Cậu có chút chột dạ liếc nhìn xung quanh một cái, không ai chú ý tới cậu hết, vậy bắt đầu đọc nào.

“… Hắn ta đè cậu lên trên giường, dùng một tay cố định hai tay của cậu, tay kia thì chậm rãi mò tới vị trí nằm giữa hai chân cậu. Thấy chỗ đó đã từ từ có xu hướng ngẩng đầu, hắn liền ghé vào tai cậu thấp giọng hỏi:

‒ Bảo bối, có muốn không?

Vẫn là giọng điệu đầy trêu ghẹo như trước, nhưng còn mang thêm một chút tình dục bị kìm nén.

Máu nóng toàn thân cậu dường như đều vọt tới cái nơi nhạy cảm nhất kia, mặt trong nháy mắt cũng đỏ bừng lên. Thế nhưng người phía trên lại cứ chậm chạp không tiến thêm bước nữa, còn tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu, tỏ ý rằng sự nhẫn nại của mình nhiều hơn ai hết.

Trong lòng cậu biết thừa trò đùa ác quái của hắn, chỉ đành cắn chặt răng, khẽ nói:

‒ Chịu hết nổi rồi(1).

Giọng nói mang đầy vẻ hờn tủi như bị ai bắt nạt, so với tiếng ca lúc bình thường còn phong tình hơn một phần.

‒ Lúc này đây lại nói lời như thế, bảo bối em cố ý muốn khiến anh phá công(2) sao?

Ngoài miệng hắn tiếp tục nói những lời khiến người khác mặt đỏ tía tai, hành động lại nhanh chóng đè lại người đang có ý định trở mình xuống dưới thân…”

“Cậu đang xem cái gì đấy” Sau lưng đột nhiên truyền tới giọng nói của núi băng.

“Á á á á” Chu Dận luống cuống tay chân tắt cửa sổ kia đi, máu trong người đều xộc hết lên đầu, mặt nóng như bị hun khói. Giờ khắc này cậu hận không thể có một cái lỗ ở trên mặt đất để chui vào, càng không dám quay đầu lại nhìn vẻ mặt của núi băng.

Không biết núi băng có nhìn thấy chữ trên màn hình không nữa, nếu như nhìn thấy thì cậu đi đời nhà ma rồi. Đi làm lại ngồi đọc H văn, còn là H văn BL, đây không phải chuyện bị trừ lương nữa, bị đuổi việc cũng có khả năng đấy. Má ơi đều là tại tên khốn khiếp kia không tốt a a a! 

(1): Nguyên văn là “受不鸟了”, tiếng địa phương tỉnh Quý Châu mang nghĩa “Chịu không nổi”, rất lưu hành trên các trang mạng.

(2): Là từ trong tiểu thuyết võ hiệp, chỉ những người luyện nội công khi bị đánh trúng một số chỗ quan trọng nào đó, võ công sẽ bị hủy hết trong chốc lát, không thể luyện lại được nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương