Giam Cầm Full
C32: Chap 32

Bộ dạng của ông thoạt nhìn thật không tốt, mẹ chết tựa hồ đối với ông là sự đả kích rất lớn, chỉ là, nếu thật sự yêu mẹ cô thì lúc trước sao lại tàn nhẫn vứt bỏ bà? Để cho cô trở thành một đứa con gái không có cha, bị người ta bắt nạt. Để mẹ bị người đời phỉ nhổ, vất vả lâu ngày thành tật, cuối cùng ra đi.

Từ ánh mắt của Khuynh Tâm, ông dường như cũng nhìn thấu sự trách móc trong đó, ông hơi run rẩy vươn tay chạm vào mặt cô.

" Con... Hận cha sao? Khuynh Tâm... Con hận cha sao?"

" Tôi không biết... Thật sự không biết..." Người trước mắt là cha của cô! Từ nhỏ đến lớn cô vẫn luôn hy vọng có cha, chỉ là, vì cái gì cha cư nhiên lại là đầu sỏ gây ra bi thảm cho mẹ con cô? Khuynh Tâm nhất thời khó có thể tiếp thu sự thật trước mắt, cô đến Pháp chỉ vì thỏa mãn kia dục vọng của hai người đàn ông kia, vì cô là đồ chơi tiêu khiển của bọn họ, nhưng là, mới một lát sau, như thế nào liền có cha? Còn có... Cô nhìn thoáng qua người vẫn đang ngồi ở trên ghế sa lông kia xem Trò hay. Lạp Phi Nhĩ, Anh ta___là em trai cô?

" Cha thực xin lỗi mẹ con, là lỗi của cha.." Ông giống một đứa trẻ con gào khóc lớn, bộ dáng bi thương kia để trái tim Khuynh Tâm nháy mắt trở nên mềm yếu, người đàn ông này, là người mẹ cô cả đời vẫn luôn yêu sao? Ông ___là cha của cô!

Khuynh Tâm vừa định tiến lên an ủi ông vài câu, đột nhiên.

" Thiếu gia, có hai người muốn gặp cậu.."


Quản gia còn không kịp nói cho hết lời, đã bị người khác một phen đẩy ra.

" Đại thiếu gia, Nhị thiếu gia..." Khuynh Tâm kinh hô, cô như thế nào cũng không nghĩ ra bọn họ cư nhiên nhanh như vậy đã tới rồi.

" Chết tiệt, em cư nhiên chạy tới nơi này!" Nhiếp Nhân Toàn vừa nhìn thấy Khuynh Tâm liền thẳng tắp hướng phía cô đi lại, chỉ là còn chưa đụng tới Khuynh Tâm, cô đã bị Lạp Phi Nhĩ kéo ra phía sau lưng.

" Nhiếp thiếu gia, anh như vậy tôi có thể cáo anh tội tự tiện xông vào nhà dân !"

Lạp Phi Nhĩ không sợ hãi chút nào trực tiếp chống lại hai anh em nhà Nhiếp gia, khiến cho Khuynh Tâm không khỏi vì anh mà toát mồ hôi lạnh. Anh ta không biết hai anh em nhà Nhiếp gia sao, dám như vậy chống đối bọn họ, không chết cũng sẽ mất đi nửa cái mạng!

" Chúng ta đây, có phải hay không cũng nên cáo ngươi tội bắt người!" Nhiếp Nhân Khải kéo em trai đang không khống chế được, cười lạnh phản kích.


" Bắt người? Tôi chỉ là mang em gái của mình về nhà gặp cha, tại sao lại trở thành bắt người rồi?"

Em gái? Nghe được Lạp Phi Nhĩ nói như vậy, Khuynh Tâm đầu óc càng thêm hồ đồ, không phải phải là chị sao?

" Cái gì em gái? Ngươi lại tái phát bệnh thần kinh sao!" Nhiếp Nhân Toàn muốn tiến lên kéo Khuynh Tâm, nhưng vẫn bị Lạp Phi Nhĩ cản trở.

" Cô ấy là con gái ruột của cha tôi, chúng ta mới vừa tìm được..."

" Bất kể cô ấy cùng các ngươi có quan hệ như thế nào, ta chỉ biết cô ấy là người phụ nữ chúng ta!" Nhiếp Nhân Toàn gầm gừ, Khuynh Tâm chưa thấy qua bộ dáng anh hung tợn như vậy, mà Nhiếp Nhân Khải... Anh chỉ âm trầm, tuy rằng không giống Nhiếp Nhân Toàn biểu hiện lộ ra sự cuồng nộ, nhưng Khuynh Tâm biết, anh bị chọc giận!

" Chuyện trước kia của cô ấy, tôi không quản được, chỉ là hiện tại cùng về sau___Tôi toàn bộ quản!" Lạp Phi Nhĩ cười nói, khiến cho hai người bọn họ càng thêm nổi giận.

" Phải không? Ngươi có tư cách gì mà nói lời như thế!" Nhiếp Nhân Khải ánh mắt lạnh như băng chống lại Lạp Phi Nhĩ.

" Chỉ bằng tôi là anh trai của cô ấy!"

" Anh trai? Chê cười, ngươi chẳng qua chỉ là cô nhi được nhận về nuôi mà thôi!" Nhiếp Nhân Toàn cười tà, lời nói ác độc, hoá ra anh ta không phải con ruột của cha sao, cho nên anh mới so với cô là anh trai!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương