Giai Thoại Tình Yêu Hades
Chương 67: Phân biệt

Persephone nhẹ nhàng đi ra tẩm cung thì thấy Diana, Themis đứng lẳng lặng bên ngoài. Bọn họ lo lắng nhìn cô, giống như chờ đợi kết quả, Persephone vui mừng thay Hades vì đã có những thuộc hạ quan tâm mình như thế. Nếu các vị thần Olympus cũng đoàn kết như thế thì thế giới này đã không có phân tranh rồi.

“Hoàng hậu chúa tể đồng ý chứ ạ?” Themis nhanh mồm nhanh miệng hỏi.

Cô gật đầu, mỉm cười với họ.

“Tốt quá” Tất cả đều đồng thanh nói.

“Vết thương này của Hades không nên để lâu, nếu có thể, ta hi vọng nhanh chóng đưa chàng đển đỉnh Olympus” Persephone nói với Diana.

“Đúng vậy, ngài nói đúng, thần đi chuẩn bị xe ngựa” Diana biến mất.

“Ta sẽ cùng đi với Hades, trong thời gian này phiền mọi người chiếu cố địa ngục” Persephone nhìn các vị thần còn lại.

“Này…” Ba vị phán quan cùng với nữ thần chính nghĩa nhìn nhau.

“Hoàng hậu, thần hi vọng ngài có thể ở lại địa ngục” Themis nhíu mày, giống như không đồng ý việc Persephone rời đi.

“Tại sao?” Không lẽ việc cô đưa chồng mình đi chữa bệnh cũng cần sự đồng ý của họ?

“Là thế này…” Nhìn khuôn mặt khó chịu của cô, Rhadamanthus vội nói “Trước khi ngài kết hôn với chúa tể, chúa tể luôn cai quản địa ngục, vì vậy địa ngục tràn đầy hơi thở của ngài ấy, nhưng bây giờ ngài ấy rời khỏi không biết lúc nào trở về. Một khi địa ngục không có cháu tể tồn tại, những linh hồn ngủ say và các Titan sẽ cùng nhau phản kháng, mà ngài, người thừa kế “Viên đá sinh mệnh” chỉ có chúa tể mới có sức mạnh như ngài ấy, vì vậy, chúng thần muốn ngài ở lại giả dạng vương để làm bọn họ không có ý định phản kháng”

Thì ra là thế. Viên đá sinh mệnh? Persephone sờ sờ cái trán, chính là cái ánh sáng màu bạc hôm bữa đó hả? Cái đó là viên đá sinh mệnh sao?

Nhưng mà cô không muốn rời xa Hades, lần này không biết hắn rời khỏi địa ngục bao lâu, cảm thấy buồn bã cũng như chán nản. Xem ra cô thật sự bị hắn chiều quá mức. Nếu như trước kia, cô sẽ mặc kệ tất cả mà đi Olympus với hắn, nhưng bây giờ, cô là hoàng hậu của địa ngục, cô cũng có trách nhiệm cai quản địa ngục với Hades.

Vì thế nàng thở dài, quyết định ở lại Minh phủ.

Cách đó không xa, Diana đánh xe ngựa của Hades đến. Persephone gật đầu với tử thần, tử thần hiểu ý, trong tay xuất hiện một quả cầu, quả cầu chậm chạp đi vào phòng ngủ, sau đó Hades bị quả cầu bao vây mang ra.

Hắn ở trong không trung, khuôn mặt ảm đạm hơn trước rất nhiều. Persephone không đành lòng đánh thức hắn, đành nhìn Diana.

“Diana, ta giao Hades cho ngươi, hi vọng ngươi mang hắn bình an trở về”

Diana nhìn Persephone một cái thật sâu, dùng giọng điệu hứa hẹn với một người bạn.

“Được, Persephone, tôi sẽ dùng sinh mệnh của mình, cam đoan chúa tể sẽ bình an”

Cô đem Hades dịu dàng đặt lên ghế trên xe ngựa.

Một tiếng hét to, xe ngựa giống như tên rời khỏi cung bay lên không trung, sau đó dần biến thành một điểm nhỏ màu đen.

Không hiểu tại sao, lúc hai người rời khỏi địa ngục, trong lòng Persephone cảm thấy sự khó chịu, giống như lần chào tạm biệt này là lần cuối cô thấy Hades vậy.

Cô lắc đầu, không để ý bất an trong lòng.

“Hoàng hậu, trong thời gian này, xin ngài hãy thay chúa tể làm việc của ngài ấy” Ba vị phán quan quỳ trước mặt Persephone.

“Ta?” Persephone ngây ngốc nhìn bọn họ. Cô làm cái gì? Cô không biết cái gì hết.

“Không cần lo lắng, việc gì cũng có lần đầu, chỉ cần ngài quen với trình tự xét xử ngài sẽ biết” Nors mở miệng.

Cũng được, trước kia cô cũng đòi Hades làm việc mà, bây giờ đã có thể thỏa mãn mong ước. Dù sao cô cũng chịu được vong khí của địa ngục rồi, bây giờ cô còn có thể ngồi ăn với Hades mà.

“Được, bắt đầu từ mai ta sẽ thay Hades làm việc”

Persephone mỉm cười nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương